Ngày 11 tháng 3, Học viện quân sự St. Romia cuối cùng cũng bắt đầu chính thức lên lớp.
Tin tức Lâm Viễn và Caesar đại diện cho trường học tham gia thi đấu toàn quốc giành được quán quân rất nhanh liền truyền ra toàn trường, hội sinh viên ở trên mạng Internet nội bộ đặc biệt làm ra một bài viết riêng nói về trận thi đấu, trên trang mạng vinh danh được thiết kế tinh mỹ công bố tư liệu của tất cả các tuyển thủ dự thi, video quay lại mỗi trận đấu đều có thể trực tiếp nhấp vào xem.
Là một trong số ít các Beta có mặt trong đội ngũ dự thi, Lâm Viễn nhất thời trở thành người nổi tiếng trong toàn trường.
Trước đây khi lấy được á quân trong trận thi đấu nội bộ, tên tuổi Beta tiểu quái thú của Lâm Viễn cũng đã sớm truyền khắp trường học, lúc này nhìn vào biểu hiện ưu tú của cậu ở trận thi đấu toàn quốc, nhóm Beta trong trường lại càng bội phục cậu sát đất.
Lâm Viễn tuy không giống rất nhiều Alpha sở hữu dáng người cao ngất cùng khí tràng mạnh mẽ, nhưng bộ dạng cậu dễ nhìn, trên mặt lại luôn tươi cười, một tiểu soái ca sáng sủa giống ánh mặt trời như vậy thực dễ dàng nhận được thiện cảm của các nữ sinh. Sáng sớm đi ở trong vườn trường, thường có một số nữ sinh Beta xa lạ chủ động chào hỏi Lâm Viễn, cá tính của Lâm Viễn lại hiền hòa, đối phương chủ động nói chuyện thì cậu cũng sẽ cười trả lời.
Một đường đi tới, số học tỷ học viên tình cờ gặp gỡ thật sự là quá nhiều.
Caesar rất khó chịu với việc này, một tấc cũng không rời theo sát ở phía sau Lâm Viễn, hận không thể dán lên trên trán Lâm Viễn một dòng chữ thật to “Người này đã có chủ” hoặc “Đây là Omega của Caesar”, miễn cho mấy người đó có suy nghĩ vẩn vơ gì về Lâm Viễn.
Bởi vì bị Caesar dùng ánh mắt sắc bén quét qua, những người tìm đến gần Lâm Viễn rõ ràng đã giảm đi rất nhiều. Lâm Viễn cũng không hề phát hiện ra chuyện này, vẫn như trước thực hưng phấn vừa nói chuyện với Caesar, vừa đi về phía lớp học.
Vào đến phòng học, bạn học Becker lập tức cười hì hì đi tới, giơ ngón tay cái lên nói. “Đội trưởng, khá lắm! Tôi có xem thi đấu trực tiếp, các cậu thật sự rất giỏi a!”
Đã lâu không nhìn thấy bạn học Becker tóc đỏ, thần kinh thô này, Lâm Viễn bỗng dưng cảm thấy rất thân thiết, nhịn không được cười vỗ vỗ vai y. “Mười ngày nghỉ lần này, cậu đi đâu a?”
Becker gãi gãi đầu, nói. “Cùng cha mẹ tôi đi du lịch.”
Lâm Viễn cười nói. “Chẳng trách, cả cánh tay đều đen đi một vòng.”
Becker sờ sờ cánh tay màu chocolate của mình, cười cười. “Hắc, tôi đi ra biển, tắm nắng ngoài bãi cát a!”
Carl thấy Lâm Viễn, cũng đi tới, thấp giọng nói. “Lâm Viễn, trưa nay sau khi tan học đến ký túc xá của tôi một chuyến đi, chị cậu gửi đồ chuyển phát nhanh đến đây, cậu lúc ấy không có ở trường học, cậu Fuente bảo tôi ký nhận giúp cậu.”
Lâm Viễn vừa gặp được bạn học liền nhanh chóng bỏ quên Caesar, đây thật sự một thói quen không tốt.
Caesar ngẩng đầu nhìn về phía Carl, vừa vặn bắt gặp ánh mắt ý vị thâm trường của Carl.
— Chẳng lẽ y cũng biết chuyện Lâm Viễn là Omega? Là cậu của y, bác sĩ Fuente nói sao?
Suy nghĩ như vậy khiến cho Caesar nhíu mày khó chịu.
Ánh mắt ôn nhu của Carl khi nhìn Lâm Viễn làm Caesar cảm thấy cực kỳ phản cảm, Alpha đối với Omega của mình có dục vọng độc chiếm vô cùng mạnh mẽ, bản năng của bọn họ bài xích những Alpha khác tới gần. Thế nhưng Lâm Viễn lại cố tình là một tên ngốc trì độn, một chút cũng không có tự giác bản thân là Omega, còn cùng Carl nói nói cười cười….
Thậm chí còn cùng Carl giống như bạn bè tốt mà vỗ vỗ vai, bắt tay….
Caesar rốt cuộc không thể nhịn được nữa, vươn tay gắt gao ôm chặt bả vai Lâm Viễn, vừa kéo cậu đến một góc vắng vẻ của phòng học, vừa thấp giọng nói. “Nhanh đi tìm chỗ ngồi đi, chuẩn bị vào lớp rồi.”
“….. Nga!” Lâm Viễn cũng không nhận ra được dị thường, cười cười với Carl, rồi đi theo Caesar tới một góc vắng người trong phòng học.
Quy củ của trường quân đội vô cùng nghiêm khắc, chỗ ngồi trong phòng học đều là xếp theo số thứ tự, Lâm Viễn và Caesar có số thứ tự liền nhau, vừa vặn có thể ngồi cùng nhau.
Mỗi khi nghĩ đến việc này, Caesar liền cảm thấy vô cùng may mắn vì trước đây mình đã lợi dụng thân phận vương tử để hiệu trưởng đổi ký túc xá, Lâm Viễn vốn không phải số 49, mà là số 47, cùng một ký túc xá với Carl, hiệu trưởng sau khi đổi ký túc xá xong cũng thuận tiện đem số thứ tự của Lâm Viễn sửa lại.
Duyên phận thật sự là kỳ diệu, Caesar cũng không nghĩ tới lúc ấy chỉ là tùy tiện thay đổi, cư nhiên lại đem Omega của mình đổi tới bên người.
Quay đầu liếc sang nhìn Lâm Viễn, ánh mắt của Caesar không khỏi trở nên ôn nhu. Thấy cậu chưa điều chỉnh được màn hình, Caesar liền chủ động lại gần giúp cậu cẩn thận chỉnh cho tốt.
Lâm Viễn quay đầu mỉm cười. “Cảm ơn a.”
Caesar nhịn không được, nói. “Không cần khách khí với tôi như vậy.”
Lâm Viễn “Nga” một tiếng, cũng không lưu tâm tới thâm ý trong lời nói của Caesar, cúi đầu tìm thời khóa biểu ở bên trong màn hình cẩn thận xem xét.
Chương trình học của hệ chỉ huy được sắp xếp vô cùng chặt chẽ, cơ hồ mỗi ngày đều là một khóa lại tiếp một khóa từ sáng sớm đến chiều muộn.
Nội dung phải học của năm nhất rất nhiều, bao gồm lý luận căn bản về quân sự, lịch sử quân sự đế quốc cận đại, lý luận cùng diễn tập thực chiến về điều khiển quân hạm, còn có cơ học vũ trụ, khoa học tự nhiên vân vân, thời khóa biểu thật sự kín đặc, mỗi ngày đều phải lên lớp từ tám giờ sáng cho đến tận năm rưỡi chiều, giữa trưa chỉ có thời gian một tiếng để nghỉ ngơi ăn cơm.
Rất nhanh đã đến tám giờ, thầy giáo đúng giờ đi tới.
Lớp học đầu tiên là lịch sử quân sự, khác với lúc dự thi vào trường chỉ kiểm tra lịch sử căn bản của đế quốc, thân là một học viên trường quân đội, bọn họ còn cần nắm được lịch sử chi tiết của liên bang Stellan, phải biết người biết ta.
Vẻ mặt của giáo viên lớp lịch sử vô cùng nghiêm túc, lớp học bởi vậy cũng cực kỳ yên lặng.
Lâm Viễn một bên nghiêm túc nghe giảng, một bên làm bút ký, bởi vì vẻ mặt quá mức chuyên chú, hấp dẫn sự chú ý của giáo viên trên bảng, bởi vậy lần đầu tiên điểm danh liền chọn số 49 ngồi ở góc.
“Bạn học Lâm Viễn.”
Lâm Viễn đứng lên. “Dạ.”
“Chính biến ở liên bang Stellan xảy ra vào thời gian nào?”
Lâm Viễn sửng sốt, vấn đề này cậu thật sự là không biết. Lúc trước khi dự thi chỉ ôn tập lịch sử đế quốc, cậu có thể đọc làu làu lịch sử đế quốc, nhưng lịch sử của liên bang không có trong phạm vi dự thi, cậu cũng không có thời gian để học.
Bởi vì không trả lời được, Lâm Viễn có chút ngượng ngùng gục đầu xuống, vừa muốn nói “Em không biết”, lại cảm thấy tay của mình đột nhiên bị Caesar cầm lấy, đầu ngón tay Caesar nhẹ nhàng lướt qua lòng bàn tay, ở trên đó rõ ràng viết xuống mấy con số — 1, 7, 9.
Hai mắt Lâm Viễn sáng lên, lập tức ngẩng đầu đáp. “Là năm 179 theo lịch vũ trụ.”
Thầy giáo vừa lòng gật gật đầu. “Ừ, trả lời rất khá, không hổ là đội trưởng. Ngồi đi.”
Lỗ tai Lâm Viễn hơi hơi đỏ lên, ngồi xuống, quay đầu liếc mắt nhìn Caesar, Caesar mỉm cười niết niết lòng bàn tay của cậu, lúc này mới rút tay lại.
Động tác thân mật như vậy, Caesar làm đến vô cùng tự nhiên, nhưng Lâm Viễn lại cảm giác trái tim dường như đột nhiên ngừng mất nửa nhịp.
Cái gọi là mười ngón tay liền với lòng bàn tay, xúc cảm ấm áp khi ngón tay Caesar lướt qua, viết chữ trong lòng bàn tay cậu, khiến cho trái tim cậu tựa hồ cũng bị hắn ôn nhu đụng chạm, loại cảm giác này vô cùng kỳ quái….
Trước kia khi còn đi học, lúc giáo viên hỏi người bạn ngồi cùng bàn, Lâm Viễn cũng thường xuyên dùng phương pháp này để lén lút nhắc đáp án cho đối phương, lúc ấy hoàn toàn không có bất cứ cảm giác gì, thế nhưng hôm nay, ngón tay Caesar ở trong lòng bàn tay mình viết chữ, lại khiến cho Lâm Viễn đột nhiên tim đập không thôi.
Có lẽ là…. do quá khẩn trương đi? (=..=)
Lâm Viễn vì bản thân mà tìm lý do, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục đem lực chú ý tập trung vào bài giảng.
***
Thời gian một buổi sáng trôi qua rất nhanh, bốn tiết học liên tục khiến cho tinh thần mọi người đều mệt mỏi. Lâm Viễn và Caesar cùng đi đến nhà ăn ăn cơm, vừa vặn gặp được Brian và Snow ở cửa. Hai người bọn họ sở dĩ cùng một chỗ, là vì Brian sau khi tan học đã trực tiếp chạy tới cửa viện y học chờ Snow, đợi được mới cùng nhau đi đến nhà ăn.
Bốn người đi tìm chỗ ngồi, Snow tiếp tục phụ trách giữ chỗ, ba người còn lại đi lấy đồ ăn.
Sau khi trở về, Brian đã không còn kinh sợ như lúc trước với cái bàn chất đầy thức ăn của vị “Dạ dày đại vương” Lâm Viễn này, y đưa cho Snow một phần đồ ăn có khẩu vị thanh đạm, đương nhiên cũng không quên thuận tay lấy một đĩa bánh nếp Snow thích nhất.
Thấy Snow bắt đầu ăn bánh nếp, Brian nhịn không được mỉm cười hỏi. “Bánh nếp ở nhà ăn không ngon bằng tôi làm phải không?”
Snow biểu tình bình tĩnh gật gật đầu. “Ừ.”
Lâm Viễn đang vùi đầu ăn cơm nghe được đại bát quái, lập tức ngẩng đầu lên, hiếu kỳ nhìn về phía Snow. “Cậu đã nếm qua đồ cậu ấy tự làm sao?”
Snow nói. “Ừ, lúc ở nhà của cậu ta…”
Lâm Viễn kinh ngạc hỏi. “Cậu đã đến nhà cậu ấy a?!”
Snow. “……”
Lâm Viễn hiển nhiên là hiểu lầm. Điều này cũng khó trách, Snow và Brian đã ở trước mặt bạn cùng ký túc xá công khai quan hệ người yêu, lúc này Snow đến nhà của Brian, Lâm Viễn tự nhiên sẽ liên tưởng theo phương hướng “gặp gia trưởng” kia.
Brian thấy Snow bộ dáng xấu hổ, lập tức gõ gõ bàn, nói với Lâm Viễn. “Này này, mau ăn cơm của cậu đi.”
Lâm Viễn ánh mắt hiếu kỳ đảo qua một vòng trên người Brian và Snow, lúc này mới thu hồi tầm nhìn, “nga” một tiếng, tiếp tục thản nhiên vùi đầu ăn.
Giữa trưa sau khi trở lại ký túc xá, Lâm Viễn mang lòng hiếu kỳ mãnh liệt chạy đến trong phòng ngủ của Snow, nhẹ giọng hỏi. “Snow, cậu thực sự muốn cùng một chỗ với Brian? Không nghĩ tới các cậu lại tiến triển nhanh như vậy, đã đến mức về gặp cha mẹ rồi….”
Snow không có cách nào giải thích chi tiết với cậu, đành phải gật gật đầu nói. “Ừ.”
Lâm Viễn nhìn cậu ta một cái, tâm tình phức tạp xoay người về phòng của mình.
— Người tốt như Snow, hẳn là phải cưới một đại mỹ nữ tính tình ôn nhu mới đúng, cùng một chỗ với Brian, Lâm Viễn luôn có loại cảm giác giống như “một bàn sơn hào hải vị bị lợn rừng gặm mất”.
Brian bị đánh giá là “lợn rừng” giờ phút này đang ở trong phòng ngủ của Caesar.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, Caesar lúc này mới mở miệng hỏi. “Tôi vẫn muốn hỏi cậu, Snow không phải đã nói ngày nghỉ sẽ ở lại trường làm thí nghiệm sao? Tại sao lại đột nhiên đến thủ đô, còn cùng trở lại với cậu?”
Về thân phận của Snow, Brian vốn cũng không tính gạt Caesar.
Chung quy Caesar là người bạn đã chơi với y từ nhỏ tới lớn, là người y tín nhiệm nhất, về sau cùng ở trong một ký túc xá, mũi Caesar lại mẫn cảm như vậy, chuyện Snow là Omega cũng không thể nào giấu giếm hoàn toàn được.
Brian dứt khoát quyết định nói chân tướng cho Caesar. “Còn nhớ không, trước đây cậu đã từng hỏi tôi, có thể có một loại thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega giấu giếm qua được cửa kiểm tra huyết thanh của trường học hay không?”
Caesar giật mình, thấp giọng nói. “Snow cậu ta thật sự là….”
Brian gật gật đầu. “Cậu ấy thật sự là Omega, đến thủ đô là để tìm thuốc ức chế, chuyện này baba tôi cũng biết.”
Tâm tình Caesar nhất thời có chút phức tạp.
— Hóa ra, phán đoán ban đầu mới là chính xác nhất.
Còn nhớ ngày đầu tiên bốn người bọn họ gặp nhau tại căn ký túc xá này, mũi Caesar đã nhạy cảm nhận ra khí tức Omega nhàn nhạt, lúc ấy còn tưởng mũi có vấn đề nên không để ý, quanh co lòng vòng lâu như vậy rốt cuộc lại xác định được kết quả — hai người bạn ký túc xá này đích xác đều là Omega.
Caesar nhịn không được sờ sờ mũi, thần sắc phức tạp nói. “…. Lâm Viễn cũng vậy.”
Brian khiếp sợ trợn mắt. “Cái gì?! Lâm Viễn…. cũng vậy?”
Cái này hoàn toàn nhìn không ra a!
Tiểu quái thú có lượng cơm ăn lớn như vậy, tửu lượng cao như vậy, thao tác cơ giáp lợi hại bạo lực như vậy, cư nhiên lại là Omega? Điều này nếu để những người khác ở trường biết được, tuyệt đối sẽ bị dọa đến cằm rớt đầy đất, nhất là mấy Alpha thua dưới tay cậu ta, phỏng chừng sẽ xấu hổ muốn chết.
Caesar nhìn ánh mắt khiếp sợ của bạn tốt, bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói. “Lúc trước để hiệu trưởng đổi ký túc xá, không nghĩ tới, cư nhiên lại chuyển tới hai Omega…. Tôi cũng thấy chuyện này vô cùng ly kỳ.”
Brian sửng sốt trong chốc lát, lúc này mới phục hồi tinh thần, cười nói. “Khụ, cậu có cảm thấy hay không, hai người chúng ta giống như là đã trúng lớn?”
Caesar cũng mỉm cười nói. “Đúng vậy, còn là phần thưởng hạng nhất.”
Thưởng cho hai Omega tiểu quái thú, khiến cho hai Alpha bọn họ đều nếm được tư vị ngọt ngào khi thích một người, thậm chí còn tìm được người mà họ muốn bảo vệ cả một đời…. Đây không phải phần thưởng hạng nhất thì là cái gì?
Brian và Caesar liếc mắt nhìn nhau, tâm tình vui vẻ mỉm cười.
— Tương lai khi kết hôn, nhất định phải tặng cho vị hiệu trưởng đại nhân đã đổi ký túc xá một hồng bao thật lớn.
***
Lâm Viễn ngủ ở phòng bên cạnh, vẫn còn vì việc Snow sơn hào hải vị như vậy lại bị đầu heo Brian này gặm mất mà buồn bực không thôi.
Snow lại hoàn toàn không hề cảm thấy buồn ngủ.
Chương trình học của viện y học cũng nặng nề không kém gì hệ chỉ huy, vừa bắt đầu năm nhất đã trực tiếp đi vào những môn học căn bản của ngành y như giải phẫu học, bệnh lý học, sinh lý học gì đó, lý luận cùng thực tiễn đan xen, chương trình học mỗi ngày đều được xếp chật kín, cơ hồ không có thời gian để nghỉ ngơi.
May mà Snow đã nắm được rất nhiều kiến thức, trước đây thường xuyên đọc những bộ sách nói về y học, cho nên khởi điểm của cậu so với những bạn học khác trong ban cao hơn rất nhiều, học mấy môn cơ bản này vô cùng thoải mái.
Giống như người trong ký ức kia…. làm một bác sĩ nổi tiếng, vẫn là giấc mộng lớn nhất từ nhỏ tới lớn của cậu.
Lăn qua lộn lại không ngủ đươc, Snow dứt khoát từ trên giường ngồi dậy, sửa sang lại áo blouse trắng cùng mấy dụng cụ ống nghe linh tinh của mình một chút.
Ba tiết buổi chiều nay, giáo viên sẽ mang bọn họ đến bệnh viện tổng quân khu tham quan trung tâm y học lớn nhất trên Phá Quân tinh, nghe nói chỗ đó có rất nhiều tiêu bản bệnh lý, Snow lấy sách điện tử ra, nghiêm túc ôn tập lại những nội dung đã học trong buổi sáng hôm nay.
***
Trong bệnh viện tổng quân khu ở Phá Quân tinh.
Trưởng khoa nhân sự nhìn nam nhân bộ dáng bình tĩnh ở trước mặt, mỉm cười nói. “Bác sĩ Charlie, nếu không có vấn đề gì, ngài có thể bắt đầu chính thức nhậm chức ở bệnh viện tổng quân khu từ ngày hôm nay, văn phòng của ngài là ở số bảy khu đặc chẩn.”
Charlie mỉm cười nói. “Cảm ơn.”
Khi nam nhân xoay người rời đi, áo blouse trắng sạch sẽ chỉnh tề phất lên một độ cong nhu hòa trên không trung.
Trưởng khoa nhân sự nghi hoặc nhìn bóng dáng của hắn, ông luôn cảm thấy trên người nam nhân này tựa hồ có loại khí chất ôn hòa thực đặc biệt, khi mỉm cười rất có phong độ, thời điểm nói chuyện với hắn, tâm tình cũng sẽ không tự chủ được mà trở nên thoải mái.
Bác sĩ Beta tên Charlie ngoại hình trung bình, là ở thiên hà khác tới đây tìm việc, tốt nghiệp từ một học viện y học rất bình thường, cũng không có thành quả nghiên cứu khoa học gì đặc biệt, ưu điểm duy nhất là đã làm bác sĩ rất nhiều năm, kinh nghiệm phong phú.
Bởi vì bệnh viện quân khu gần đây đang thiếu người, sau khi thông qua phỏng vấn cùng kiểm tra chuyên môn, viên trưởng liền tuyển chọn hắn.
Trưởng khoa nhân sự nhìn bóng dáng nam nhân biến mất ở cuối hành lang, chẳng hiểu sao lại cảm thấy, nam nhân này đáng lẽ không nên bình thường như thế.
Trên người hắn tựa hồ có một loại khí chất rất đặc biệt, hòa nhã, ôn nhu, giống như cơn gió mùa xuân, khiến người khác không tự chủ được muốn tới gần.
***
Quân hạm chủ của quân đoàn Sắc Vi, bên trong khoang thuyền chỉ huy.
Udyr như có chút đăm chiêu nhìn vào bản đồ địa hình chi tiết lấy được từ chỗ tướng quân Drew, cuối cùng chọn địa hình phức tạp ở rừng rậm Salman và địa hình rộng lớn của đại bình nguyên phía đông làm sân diễn tập cho cơ giáp phi hành.
Quân đoàn rất nhanh đã đến căn cứ quân sự ở Phá Quân tinh, vị sĩ quan quản lý ở căn cứ quân sự cung kính nghênh đón cả đoàn hạ xuống.
Căn cứ quân sự lớn nhất trong toàn đế quốc nằm trên Phá Quân tinh, chiếm hơn nửa diện tích cả tinh cầu, phạm vi gần một ngàn km.
Quân đoàn Sắc Vi trực tiếp đóng quân tại căn cứ, nhóm binh lính ngày thường được huấn luyện nghiêm khắc mặc dù đến nơi xa lạ vẫn như trước rất có trật tự, Udyr cùng mấy vị sĩ quan cấp dưới đi tuần tra sơ qua tình trạng của quân đoàn một lần, bố trí tốt nhiệm vụ diễn tập ngày hôm sau, lúc này mới xoay người đi về phòng nghỉ của mình.
Căn cứ quân sự ở Phá Quân tinh thường xuyên có các quân đoàn lớn lui tới, nơi nghỉ ngơi dành cho các sĩ quan tự nhiên cũng sẽ không qua loa. Udyr nhìn xung quanh chỗ ở của mình một lần, kết cấu ba phòng hai gian, phỏng theo thiết kế của phòng khách sạn xa hoa, vô cùng sạch sẽ.
Udyr cởi quân trang, ở trong phòng tắm đơn giản tắm rửa qua một chút, nằm ở trên giường dự định nghỉ ngơi.
Thời tiết ở Phá Quân tinh so với trong tưởng tượng của y còn nóng bức hơn, ở thủ đô bốn mùa đều như xuân đã quen, vừa đến Phá Quân tinh, thân thể liền có chút không thích ứng. Nằm trong chốc lát, cảm thấy nhiệt độ thân thể không bình thường, Udyr nhíu nhíu mày, gọi cơ giáp của mình từ trong công tắc không gian trước ngực ra, thấp giọng nói. “Ngân Tuyết, đến kiểm tra một chút, ta hình như hơi phát sốt.”
Ngân Tuyết lập tức tiến hành kiểm tra đơn giản cho chủ nhân, rất nhanh liền cho ra kết quả. “Chủ nhân, nhiệt độ cơ thể của ngươi lên đến gần ba mươi chín độ, bạch cầu cao tới 189, có thể là bị cảm? Nguyên nhân cụ thể còn cần bác sĩ chuyên môn tới khám.”
Cơ giáp tuy rằng có thể làm kiểm tra số liệu đơn giản, nhưng dù sao cũng không có chỉ số thông minh giống như con người, không thể tiến hành phân tích và trị liệu chính xác đối với bệnh tật.
Udyr hơi hơi nhíu mày.
Thân thể y luôn vô cùng khỏe mạnh, cho dù là thay đổi môi trường không thích ứng được, cũng không thể nào lập tức sinh bệnh đi?
Đáy lòng có chút nghi hoặc, Udyr liền gọi tới máy truyền tin của bệnh viện tổng quân khu, nói với viện trưởng. “Giáo sư Kenny, phiền ngài phái hai bác sĩ nội khoa đến đây, ta vừa đến Phá Quân tinh, thân thể không thoải mái, để bác sĩ kiểm tra cẩn thận cho ta một chút.”
Viện trưởng lập tức cung kính nói. “Vâng! Tướng quân!”
Quân đoàn Sắc Vi vốn cũng có quân y, bất quá đó đều là những người thuộc gia tộc Sarman, nếu gọi bọn họ đến xem bệnh, thì rất nhanh, mấy vị chú bác và ông nội ở thủ đô bên kia đều sẽ biết việc y bị bệnh. Udyr rất phản cảm việc các trưởng bối trong nhà “chú ý” đến y chẳng khác nào giám thị, cho nên mới nhất thời thay đổi chủ ý, mời bác sĩ xa lạ ở bệnh viện quân khu đến xem bệnh.
***
“Charlie, đợi đã.” Giáo sư Will khu đặc chẩn đột nhiên gọi nam nhân trẻ tuổi đang đi về phía văn phòng lại, đến gần bên tai hắn nhẹ giọng nói. “Tôi vừa nhận được tin tức của viện trưởng, bên nhà khách ở quân khu hôm nay có một vị sĩ quan vừa mới đến, thân thể không thoải mái, yêu cầu chúng ta phái người tới kiểm tra một chút. Gần đây nhân lực của bệnh viện không đủ, những bác sĩ khác đều đang tiếp bệnh nhân, chỉ có cậu nhàn rỗi, có thể theo tôi đi một chuyến không?”
Charlie mỉm cười gật gật đầu. “Được, tôi đi chuẩn bị lại một chút.”
Vì để thuận tiện cho việc khám bệnh cho các sĩ quan, bệnh viện tổng quân khu cách tòa nhà tiếp khách rất gần. Hai người mang theo máy xét nghiệm mini cùng một số dược phẩm cần thiết cùng nhau đi tới nhà khách, không đến năm phút đồng hồ đã đến nơi.
Vị sĩ quan kia ở tại phòng dành cho khách quý ở tầng cao nhất, trên đỉnh mỗi căn phòng dành cho khách quý đều có cửa sổ dùng mật mã nghiệm chứng, sĩ quan cao cấp sở hữu cơ giáp phi hành có thể trực tiếp mở cửa sổ ra để cơ giáp chở mình rời khỏi nơi này, lúc trở về cũng có thể trực tiếp hạ xuống từ nóc nhà, vô cùng tiện lợi.
Phòng khách quý được trang bị xa hoa, ở trong đó, khẳng định là sĩ quan cấp bậc trên thiếu tướng.
….. Sẽ là ai đây?
Cùng giáo sư Will đi về hướng căn phòng, đáy lòng Lăng Phong chẳng hiểu sao đột nhiên cảm thấy khẩn trưởng.
Hắn lần này đến Phá Quân tinh, dùng là tên giả và tư liệu giả, trên mặt cũng mang một tầng mặt nạ chỉnh hình đặc chế, đem dung mạo nguyên bản hoàn toàn che đi. Charlie bây giờ, nhìn qua bất quá chỉ là một bác sĩ Beta dung mạo bình thường, ngay cả Lăng Vũ cũng nói cơ hồ không nhận ra được hắn.
Tư liệu cùng ngoại hình của mình đều không có một chút sơ hở nào, nhưng đáy lòng Lăng Phong lại dâng lên một tia bất an kỳ quái.
Hai người thông qua nghiệm chứng cùng nhau đi vào trong phòng, chỉ thấy một nam nhân dung mạo tuấn mỹ đang mặc áo tắm rộng rãi tựa vào đầu giường.
Bởi vì vừa tắm rửa xong, mái tóc dài màu bạch kim của nam nhân tùy ý tản ra ở bên tai, tư thế lười biếng tựa vào đầu giường, lộ ra một loại ưu nhã cùng gợi cảm độc đáo như loài báo châu Mỹ, dưới áo tắm màu trắng rộng mở, là lồng ngực màu mật ong rộng lớn mà rắn chắc, bắp thịt xinh đẹp trên cánh tay và chân cũng tràn ngập mỹ cảm khỏe khoắn.
— Đó là một Alpha nam có huyết thống tinh thuần, trên người phát ra mị lực mãnh liệt, quân đoàn trưởng quân đoàn Sắc Vi, người có cá tính đặc biệt nhất Quân bộ, Udyr Sarman.
Giáo sư Will hiển nhiên là nhận ra người này, lập tức cung kính hành lễ. “Tướng quân!”
Udyr tựa hồ rất không thoải mái, hơi hơi nhíu mày lại, trong thanh âm trầm thấp cũng lộ ra một tia khàn khàn. “Ta hình như phát sốt, vô cùng đau đầu, các anh lại đây kiểm tra một chút.”
Will lập tức quay đầu nói. “Charlie, cậu kiểm tra thân thể cho tướng quân một chút, tôi đến xét nghiệm huyết thanh.”
Nói xong một lúc lâu vẫn không có tiếng đáp lại, Will nhịn không được quay đầu, liền thấy biểu tình của vị bác sĩ mới tới này vô cùng mất tự nhiên, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Will nghi hoặc gọi. “Charlie?”
Bị Will gọi tới, Lăng Phong lúc này mới phục hồi tinh thần, cười cười nói. “…. Tôi biết rồi.”
Lăng Phong điều chỉnh biểu tình trên mặt một chút, nhẹ nhàng siết chặt nắm tay, thở sâu, đeo khẩu trang, lúc này mới đi tới bên giường.
Udyr đang nghiêng người tựa vào bên giường rốt cuộc chậm rãi mở mắt, ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với đôi mắt đen láy trong veo của vị bác sĩ bên trên kia. Vị bác sĩ ở trước mặt mang khẩu trang, thấy không rõ dung mạo, nhưng đôi mắt kia….
Đôi mắt xinh đẹp như vậy….
Giống như hai viên bảo thạch màu đen tinh khiết…
Udyr đột nhiên cảm giác một trận tim đập nhanh, trái tim giống như bị người khác dùng lực siết lấy, ngay cả hô hấp đều trở nên khó khăn.
Một ít đoạn ngắn mơ hồ không ngừng vụt qua trong đầu, trực giác của y nói cho y biết, chính mình trong trí nhớ cũng đã từng chìm đắm trong một đôi đồng tử màu đen mê người như vậy, chỉ là, y đã hoàn toàn không nhớ gì cả.
Thấy nam nhân tới gần bên giường, Udyr đột nhiên vươn tay, dùng sức nắm lấy cổ tay hắn, thấp giọng hỏi. “Cậu là ai?”
Hết chương 61.