Keliman và những kẻ ủng hộ gã bị bộ đội tinh anh mà Rawson và Lăng Vũ mang đến bắt đi, giam vào ngục giam lâm thời trong căn cứ dưới lòng đất ở tinh cầu Namics, không gian tối tăm bị phong kín sẽ tạo thành cảm giác áp bách rất mạnh đối với tâm lý tù nhân, Keliman một mình ở trong ngục giam đứng ngồi không yên – Lăng Vũ có thể dùng hình với gã hay không? Có thể hỏi vì sao trước đây gã phản bội lại mình hay không?
Nôn nóng bất an lại tạm thời bị giam trong ngục suốt một giờ, Keliman rốt cuộc chờ được Lăng Vũ đến.
Lăng Vũ thay quân phục màu xanh thẫm của quân đoàn Ám Dạ, quân trang vừa vặn khiến dáng người cậu càng thêm cao ngất thon dài, tuy rằng không cường tráng như Alpha, nhưng lại có một loại khí chất độc đáo khiến người khác khó quên.
Vị tướng quân lạnh lùng cao ngạo lại rất có thiên phú trong trí nhớ kia, qua nhiều năm như vậy tựa hồ không thay đổi chút nào, vẫn trẻ trung như vậy, kiêu ngạo như vậy….
Lăng Vũ biểu tình bình tĩnh nhìn Keliman, trong mắt không có phẫn nộ, không có oán hận, thậm chí ngay cả một tia gợn sóng cũng không có, tựa như đang nhìn một người qua đường không quan trọng.
Keliman bị loại ánh mắt này nhìn đến xấu hổ vô cùng, nhịn không được cúi đầu xuống.
Lăng Vũ nhìn nam nhân cúi đầu trước mặt, thản nhiên nói. “Keliman, dựa theo quy định của Quân bộ, ta và Rawson không có quyền sử dụng hình phạt riêng đối với anh, chờ sau khi trở lại thiên hà Cepheus, chúng ta sẽ giao anh cho tòa án quân sự công khai phán quyết.”
Lăng Vũ xoay người rời đi, tựa hồ lười nói nhiều với Keliman.
Keliman há miệng thở dốc, cổ họng giống như bị chặn ngang. Một lát sau, gã mới ngẩng đầu lên, nhìn bóng dáng cao ngất kia, thanh âm khàn khàn nói. “Cậu…. Cậu không hỏi tôi…. Vì sao trước kia lại làm như vậy sao?”
Lăng Vũ dừng bước, lạnh lùng nói. “Có gì mà phải hỏi? Mặc kệ là xuất phát từ lý do gì, chung quy vẫn là anh phản bội ta.” Lăng Vũ dừng một chút, nhìn Keliman. “Năm đó khi đưa ra lựa chọn kia, không phải anh nên sớm dự đoán được ngày hôm nay rồi sao?’
Keliman. “………..”
Không sai, năm đó khi gã lựa chọn chỗ dựa August kia, lựa chọn phản bội Lăng Vũ, đã sớm dự đoán được kết cục ngày hôm nay – Không phải gã đi lên địa vị quân đoàn trưởng, từ nay về sau vinh quang một đời, thì là Lăng Vũ và Rawson phát hiện âm mưu của gã, khiến gã không còn đất chôn thân.
Hai kết cục chọn một, đã sớm định sẵn không phải ngươi chết thì chính ta mất mạng, còn có gì phải giải thích nữa?
Thế nhưng, khoảng cách tới thành công chỉ còn thiếu một bước cuối cùng! Rõ ràng gã đã bò được đến đỉnh núi!
Keliman chống lại ánh mắt Lăng Vũ, không cam lòng nói. ‘Tướng quân, tôi…..”
Lăng Vũ khoát tay. “Đừng gọi ta là tướng quân, ta căm ghét kẻ phản bội, sẽ không cho anh thêm bất cứ cơ hội sửa đổi nào.”
Keliman. “……….”
Lăng Vũ dưới cái nhìn chăm chú của Keliman quyết đoán xoay người rời đi.
Khi đi qua hành lang thật dài trong căn cứ dưới lòng đất, cậu đột nhiên nhớ tới, năm đó khi Keliman mới tới quân đoàn Ám Dạ vẫn còn là một thiếu niên, bởi vì có xuất thân nghèo khổ giống nhau, lại thêm Keliman thân là Beta nhưng vẫn rất cố gắng, Lăng Vũ đối với gã ưu ái có thừa, điều gã đến bên cạnh mình làm một phó quan, cũng mang rất nhiều thứ mình học được dạy hết cho gã…..
Hoàn toàn không ngờ tới, một người do chính tay mình đề bạt đi lên như vậy, trong thời khắc mấu chốt lại bán đứng mình.
Lăng Vũ biết Keliman vẫn ở phía nhau nhìn mình, nhưng cũng không quay đầu lại.
Nói cậu tàn nhẫn cũng được, đối với kẻ phản bội, cậu chưa từng thừa thãi chút khoan dung nào! Những cực khổ phải chịu mấy năm nay hoàn toàn là do Keliman ban tặng, Lăng Vũ chỉ biết ăn miếng trả miếng, chờ đợi Keliman, chính là ngục giam đen tối đằng đẵng một đời dưới lòng đất ở thủ đô!
***
Khi Lăng Vũ trở lại phòng chỉ huy, Rawson, Drew và Berg cũng đang ở đó, ba người ngồi xung quanh bàn hội nghị, tựa hồ đang chờ cậu.
Thấy Lăng Vũ ngồi xuống ghế, Drew liền thấp giọng mở miệng nói. “Tuy rằng hôm nay các cậu thành công ngăn trở Keliman, bắt được đại diện Quân bộ phái tới, nhưng tôi cảm thấy trong quân đoàn Vinh Quang rất có thể vẫn còn tai mắt của August, bên phía thủ đô chắc sẽ nhanh chóng nhận được tin tức.”
Lăng Vũ cong cong khóe miệng. “Để gã biết thì làm sao? Dù gì sớm hay muộn cũng phải khai chiến không phải sao?”
Cá tính của Lăng Vũ luôn luôn quyết đoán “Muốn đánh thì đánh, lười vô nghĩa với ngươi” như vậy, thấy Drew và Rawson biểu tình phức tạp nhìn mình, Lăng Vũ nhịn không được nói. “Đến lúc này rồi, không chính diện tuyên chiến với bọn họ, chẳng lẽ các cậu còn muốn cầu hòa?”
Drew. “………”
Cậu có thể có một chút tự giác của Omega hay không a? Cậu trâu bò như vậy không biết sẽ dọa đến nhóm Alpha sao?
Đối mặt với vị xá hữu này, Drew vẫn luôn cảm thấy trong lòng có chút không tự nhiên.
Rawson trái lại đã sớm quen với Omega lợi hại nhà mình, mỉm cười liếc mắt nhìn Lăng Vũ, nói. “Không sai, chính diện khai chiến là cần thiết, bất quá chúng ta cũng nên cẩn thận bố trí một chút mới được. Mấu chốt là bên phía bệ hạ hoàn toàn không có tin tức gì, tôi sợ August sẽ đem bệ hạ ra làm con tin kìm hãm hành động của chúng ta.”
Lăng Vũ gật gật đầu. “Chuyện này đúng là phiền toái, chúng ta phải nhanh chóng nghĩ cách tìm được bệ hạ.”
Rawson tiếp tục nói. “Còn có, August vừa diễn trò hay ho như vậy trước mặt dân chúng đế quốc, trưng bảng hiệu dân chủ tự do, thành lập chính quyền mới, chúng ta muốn khai chiến với gã dù sao cũng phải tìm lý do thích hợp.”
Lăng Vũ nghĩ nghĩ nói. “August ngoài miệng nói rất hay, bản thân làm tổng thống lâm thời, nghị viện mới thành lập hơn phân nửa đều là người gia tộc Orlando bọn họ, khinh mọi người đều là người mù sao? Không bằng để Caesar công khai ra mặt phát biểu tuyên ngôn, phục hưng vương tộc, thuận tiện đưa ra phương án cải cách sau khi vương thất phục hưng. Có mấy đại quân đoàn chúng ta hậu thuẫn, tôi tin dân chúng đế quốc không phải là lũ ngốc.”
Berg đột nhiên nói. “Thuận tiện tuyên bố quy chế bảo hộ mới liên quan đến ABO, thực hiện bình đẳng cho Omega, thực hiện tự do hòa bình chân chính.” Berg quay đầu nhìn về phía Lăng Vũ, khẽ cười cười. “Tôi tin, chỉ cần điều lệnh này được công bố, chúng ta có thể lấy được sự ủng hộ của hầu hết Omega và Beta, bộ phận này có thể là lực lượng trung kiên trong dân chúng đế quốc, August sẽ gặp phải áp lực dư luận tương đối lớn.”
Lăng Vũ đối diện với ánh mắt của Berg, tán đồng nói. “Không sai. Chương trình nghị sự được mấy nhà khoa học đưa ra năm đó đã bị Quân bộ toàn phiếu phủ quyết, hiện giờ chính là thời điểm tuyên bố dự thảo này lần nữa!”
Berg mỉm cười nói. “Để gia tăng tính thuyết phục cho lần tuyên cáo công khai này, bên phía vương tộc còn có thể có một người khác gia nhập liên minh.”
Lăng Vũ kinh ngạc hỏi. “Một người khác?”
Berg gật gật đầu, nói. “Tôi đã phái người đến chòm sao Thiên Cầm đón đại vương tử, rất nhanh, Cevi cũng sẽ đến đây.”
Lăng Vũ rất kinh ngạc, cũng không khỏi bội phục vị lão đại Mạch nước ngầm tâm cơ thâm sâu này. “Có Cevi là Omega ở đây, nhất định sẽ càng có sức thuyết phục! Tinh cầu Namics chính là căn cứ hậu phương cho lần khai chiến này của chúng ta!”
Hai người cùng nhìn nhau mỉm cười.
Rawson và Drew đưa mắt nhìn nhau, nhịn không được nghĩ: Hai Omega này một là thủ lĩnh Mạch nước ngầm, một là quân đoàn trưởng quân đoàn Ám Dạ, sức mạnh có thể so với Boss cuối, thân là Alpha của bọn họ thật sự là rất áp lực.
Hai người bọn họ thảo luận đến sổi nổi, còn ý kiến của hai Alpha này thì sao? Chẳng lẽ hai người không muốn nghe một chút sao?
Dường như Berg cuối cùng cũng nhận ra sự tồn tại của tướng quân Drew bị quăng sang một bên, quay đầu lại hỏi. “Drew, anh cảm thấy thế nào?”
Drew lập tức gật đầu nói. “Anh đồng ý với ý kiến của hai người.”
Berg. “………….”
Lăng Vũ quay đầu nhìn về phía Rawson, Rawson cũng phụ họa nói. “Ừ, chọn thời gian thích hợp, để hai vị vương tử đại diện cho vương thất công khai tuyên cáo, về phía truyền thông để tôi sắp xếp.”
Lăng Vũ. “……….”
***
Đêm đó, cả tinh cầu Namics đèn đuốc sáng trưng, các quân nhân thuộc quân đoàn Ám Dạ đều chúc mừng nguyên soái trở về, quân đoàn Ám Dạ mai phục ở căn cứ dưới lòng đất rốt cuộc cũng có thể công khai hoạt động trên mặt đất, gương mặt các binh lính đều mang vẻ vui mừng.
Mà không khí trong phủ tổng thống ở thủ đô lại vô cùng ngưng trọng, rất có xu thế nổi lên giông bão.
August ngồi ở ghế tổng thống, đấm một quyền lên mặt bàn, nghiến răng nghiến lợi nói. “Tại sao Rawson lại không chết?! Người của hiệp hội phái đến kiểm tra cơ giáp đâu? Rốt cuộc có phải Hắc Long hay không cũng không tra ra được sao?”
Evan luôn luôn bình tĩnh cũng thu lại tươi cười, xoay xoay huy hiệu màu xanh thẫm của quân đoàn Ảo Ảnh trong tay, lạnh lùng nói. “Anh có cảm thấy hay không, chúng ta hình như đang rơi vào một cạm bẫy không lồ?”
August nhíu mày nói. “Cậu là nói….. Trand?”
Evan biểu tình nghiêm túc gật gật đầu. “Lão bệ hạ này, bình thường nhìn qua ôn hòa thân thiết, giả một bộ yếu đuối vô năng, nhưng lại âm thầm lên kế hoạch không biết bao lâu….. Mười chín năm trước Lăng Vũ trốn thoát khỏi thiên hà Cepheus, khẳng định là có liên quan đến lão, lần này chúng ta đã sớm bao vây vương cung, nhưng vẫn để lão chạy thoát, hiển nhiên là đã bố trí xong hết rồi! Còn có, nhà của Drew ta cũng đã phái người lục soát, không thấy Berg, đây tuyệt đối không phải là trùng hợp!”
“Berg cũng không thấy?” Mày August nhăn càng chặt. “Cậu là nói, những người được phái đi kiểm tra cơ giáp đó, tính ra kết quả sai lầm, là do Berg giở trò quỷ?”
Evan lạnh lùng nói. “Đừng quên Berg là thiên tài chế tạo cơ giáp, đánh tráo vài miếng nguyên liệu, với hắn quả thực rất dễ dàng!”
August đứng lên khỏi chỗ ngồi, lạnh mặt nói. “Xem ra chúng ta phải thực hiện phương án hai rồi.”
Evan cũng đứng lên, hơi hơi cong khóe môi. “Tôi lập tức đi chuẩn bị. Bọn họ nhất định không ngờ tới, chúng ta còn có thể có một chiêu này.”
***
Phá Quân tinh, căn cứ quân đoàn Sắc Vi.
Udyr nhìn ba đường cong năng lượng dị thường bên trong màn hình theo dõi, hơi hơi nhíu mày, mở máy truyền tin nói với bên ngoài. “Thân thể ta không thoải mái, đi mời bác sĩ Charlie đến đây.”
Một lát sau, Lăng Phong mặc một thân áo trắng xách hòm thuốc vội vã chạy lại, lo lắng hỏi. “Tướng quân, sao vậy?”
Udyr nhìn lướt qua thuộc hạ đi theo phía sau Lăng Phong, nói. “Các cậu đều ra ngoài đi.”
Chờ sau khi thuộc hạ rời khỏi, Udyr mới nhẹ nhàng giữ chặt tay Lăng Phong, thấp giọng nói. “Qua đây xem, anh phát hiện một hiện tượng không tốt, nếu anh đoán không sai…. tinh cầu Namics có thể sẽ gặp nguy hiểm.”
Lăng Phong kinh ngạc nói. “Tinh cầu Namics? Quân đoàn Vinh Quang và quân đoàn Trường Xà đều ở nơi đó.”
Udyr gật gật đầu, nam nhân luôn luôn mỉm cười lúc này biểu tình lại nghiêm túc hiếm thấy, y cúi đầu nhìn Lăng Phong, nghiêm túc nói. “Anh đã thử kết nối với Drew, nhưng tín hiệu thông tin bên kia đã bị ngăn chặn toàn diện.”
Lăng Phong lấy máy truyền tin ra muốn kết nối với Lăng Vũ, lại phát hiện không có tín hiệu.
Lăng Phong nôn nóng nói. “Giữa trưa hôm nay Lăng Vũ còn liên lạc với em, nói nó và Rawson đã an toàn quay về tinh cầu Namics, sao hiện giờ lại không kết nối được… Có phải bên kia đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Udyr trầm mặc một lát, nói. “Xem ra chỉ có một biện pháp, để em tự mình đến thông báo cho bọn họ.”
Udyr lấy một máy quang điện nhanh chóng viết xuống mấy hàng chữ, hơn nữa còn thiết lập mật mã cấp bậc tối cao, Lăng Phong nhìn y viết chữ, càng xem lại càng kinh hãi….
Udyr giao máy quang điện vào tay Lăng Phong, nhẹ giọng nói. “Tuy rằng anh không muốn để em rời đi một khắc nào, nhưng thời điểm này, cũng chỉ có em là người anh hoàn toàn tin được. Hơn nữa, em dùng thân phận bác sĩ một mình rời đi, sẽ không khiến Quân bộ chú ý.”
Lăng Phong gật gật đầu. “Em hiểu.”
Udyr nhẹ nhàng ôm lấy hắn, thấp giọng nói. “Anh để Ngân Tuyết đưa em đi, thấy nguy hiểm lập tức bỏ trốn, trăm ngàn lần không được xảy ra chuyện, biết không?”
Nghe thanh âm khàn khàn nồng đậm lưu luyến của nam nhân, Lăng Phong nhịn không được mỉm cười một chút, vỗ vỗ vai y nói. “Yên tâm, kỹ năng chạy trốn em thông thạo hơn anh nhiều, không có việc gì.”
Udyr buông hắn ra. “Em phải giành giật từng giây, trong vòng một tiếng tới tinh cầu Namics, mau xuất phát đi.”
Lăng Phong gật gật đầu, lập tức xoay người rời đi.
Lúc đi tới cửa, cổ tay đột nhiên bị nam nhân giữ chặt, Lăng Phong quay đầu, Udyr cúi người hôn hôn môi hắn, ánh mắt nhìn về phía Lăng Phong đặc biệt chuyên chú và ôn nhu. “Lăng Phong, đừng để anh phải hối hận về quyết định này…. Bình an trở về, nhớ rõ anh đang đợi em.”
Hốc mắt Lăng Phong hơi hơi ướt át, dưới cái nhìn dịu dàng của nam nhân dùng sức gật gật đầu.
Năm đó hắn và Udyr bởi vì nhân tố bên ngoài mà phải chia lìa nhiều năm, thật vất vả gặp lại, lúc này, lại là Udyr chủ động đưa hắn rời đi – Thời điểm khẩn cấp đưa Omega của mình đi truyền tin, hắn biết Udyr phải cần rất nhiều dũng khí mới có thể đưa ra quyết định này.
Cho nên, hắn nhất định sẽ bảo vệ tốt bản thân, không để Udyr khổ sở và hối hận.
Lăng Phong lộ ra tươi cười với Udyr, nghiêm túc nói. “Yên tâm, em hiểu mà.”
Lúc này Udyr mới mỉm cười một chút, nhẹ nhàng sờ sờ mái tóc đen mềm mại của Lăng Phong, thấp giọng nói. “Đi thôi, Ngân Tuyết sẽ bảo vệ em.”
***
Căn cứ quân sự ở tinh cầu Namics.
Rawson nói với Caesar quyết định vừa rồi mới thương nghị, Caesar lập tức hiểu rõ trách nhiệm mình cần gánh vác. Phụ vương không rõ tung tích, phục hưng vương tộc đế quốc tự nhiên dừng ở trên đầu hắn, cho dù mới chỉ 18 tuổi, hắn cũng buộc phải đứng ra đảm nhiệm gánh nặng này.
Caesar không hề do dự, rất nhanh liền soạn thảo một phần bản nháp tuyên ngôn để Rawson xem qua, sau khi Rawson đọc kỹ, nhịn không được tán thưởng. “Không tệ, để vương thúc Berg của cậu hỗ trợ sửa chữa chi tiết, đến lúc đó chờ đại vương tử tới đây, các cậu lại kiểm tra một lần.”
Caesar gật gật đầu. “Cháu biết rồi.”
Lâm Viễn hiếu kỳ đi tới hỏi. “Cha, có phải muốn khai chiến với thiên hà Cepheus không? Mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng rồi sao?”
Rawson cười cười, vỗ vỗ bả vai con trai nói. “Thiên hà Cepheus dễ thủ khó công, nếu muốn đấu võ thì cũng chỉ có nửa phẩn thắng, chúng ta còn phải bố trí chi tiết một chút…. Con không cần bận tâm chuyện này, trước cứ luyện cho tốt cơ giáp của con rồi lại nói.”
Lâm Viễn vội vàng nói. “Con biết rồi, baba bảo ngày mai lại tự mình dạy con!”
Rawson gật đầu nói. “Được rồi, vậy đi ngủ sớm một chút đi.”
Dứt lời lại liếc mắt nhìn Caesar, tựa hồ không quá vừa lòng vì Caesar khuya như vậy vẫn ở lại phòng của Tiểu Viễn.
Caesar lập tức đứng dậy nói. “Tiểu Viễn cậu đi ngủ sớm chút đi, tôi về phòng.”
Sau đó vẻ mặt chính trực theo cha vợ cùng ra khỏi phòng Lâm Viễn.
Ngoài cửa, Rawson nhìn Caesar, thấp giọng hỏi. “Cậu và Tiểu Viễn gần đây hình như rất thân thiết?”
Đâu chỉ có thân thiết, quả thực là như hình với bóng.
Mỗi lần tìm Caesar thì đều phải tìm đến phòng con trai, điều này khiến Rawson thân là cha rất mất hứng.
Caesar tất nhiên không dám nói cho Rawson hắn đã đánh dấu Lâm Viễn, tìm cớ giải thích. “Phụ vương không rõ tung tích, Tiểu Viễn lo lắng cháu sẽ đau buồn, gọi cháu qua nói chuyện phiếm thôi.”
Rawson hoài nghi liếc mắt nhìn Caesar, một lát sau, mới nói. “Mặc kệ là thế nào, hiện giờ tình hình nguy cấp, tình cảm cá nhân trước cứ dẹp qua một bên. Nhớ kỹ cậu là vương tử, đừng để phụ vương cậu thất vọng.”
Caesar thận trọng nói. “Vâng, nguyên soái, cháu biết nên làm như thế nào.”
Lúc này Rawson mới vừa lòng gật gật đầu. “Đi về nghỉ ngơi đi, chuẩn bị một chút, ngày mai chờ vương huynh cậu đến, sau đó tuyên cáo công khai. Sáng sớm mai, ở trước máy quay phim không được luống cuống.”
Caesar mỉm cười nói. “Cháu biết.”
***
Phá Quân tinh, căn cứ quân đoàn Sắc Vi.
Bác sĩ Charlie mặc một thân quần áo trắng xách hòm thuốc vội vã rời khỏi căn cứ, binh lính phụ trách trông coi căn cứ lập tức cản hắn lại, thấp giọng nói. “Anh là người nào? Trễ như vậy cấm ra ngoài!”
Charlie lấy danh thiếp của mình ra, thần sắc nôn nóng nói. “Tôi là bác sĩ Charlie tổ quân y, tướng quân ngài ấy bệnh tình nghiêm trọng, căn cứ lại đúng lúc thiếu một loại thuốc, tôi muốn đến hiệu thuốc ở bệnh viện tổng quân khu lấy thuốc.”
Binh lính còn có chút nghi hoặc, đã thấy một vị phó đội trưởng đội cận vệ đi đến cùng bác sĩ Charlie, phó đội trưởng nhíu nhíu mày, lạnh lùng nói với mấy người. “Còn không cho đi? Chậm trễ bệnh tình của tướng quân các cậu phụ trách được sao?”
“…… Rõ!” Một đám người lập tức nhường ra một con đường.
Lăng Phong dưới sự hộ tống của phó đội trưởng đội cận vệ Udyr phái tới thuận lợi rời khỏi căn cứ quân đoàn Sắc Vi, xoay người đi về phía bệnh viện tổng quân khu, một đường trực tiếp đi thang máy lên sân thượng.
Đứng ở trên nóc nhà nhìn đèn đuốc huy hoàng dưới chân, Lăng Phong hít vào một hơi thật sâu, nhẹ giọng nói với công tắc không gian trên vòng cổ có khắc hai chữ “Lăng Phong”. “Ngân Tuyết, xuất phát đi!”
Cơ giáp màu trắng bạc lập tức ra khỏi công tắc không gian, đưa Lăng Phong vào khoang điều khiển của mình. Cơ giáp khổng lồ mở rộng hai cánh, dùng tốc độ ánh sáng bay về phía màn trời tối đen –
Từ mặt đất nhìn lên thì giống như trên mái nhà bệnh viện tổng quân khu đột nhiên vút lên một chùm tia sáng màu trắng bạc, thẳng hướng bầu trời đêm.
Binh lính quân đoàn Sắc Vi trên mặt đất đều kinh ngạc mở to hai mắt –
Đó là Ngân Tuyết sao? Không phải là hoa mắt chứ?
Tướng quân còn đang trong phòng nghỉ, sao Ngân Tuyết lại có thể một mình rời đi? Nhất định là hoa mắt đi!
Không ai ngờ tới, ngoại trừ Udyr, còn có một người có giá trị tinh thần đủ để khống chế được Ngân Tuyết. Huống chi, là chủ nhân Udyr này, tự mình chuyển giao tạm thời quyền điều khiển của Ngân Tuyết cho ái nhân của mình.
Ngân Tuyết sẽ trung thành với Lăng Phong, cũng giống như trung thành với chính bản thân Udyr.
Trong phòng nghỉ.
Udyr đứng bên cửa sổ nhìn một chùm tia sáng màu trắng bạc vút lên từ nóc nhà cách đó không xa, rốt cuộc hơi hơi cong khóe môi.
— August, mi thiên tính vạn tính, có phải đã để sót một người hay không?
— Thật sự nghĩ rằng quân đoàn trưởng Udyr của quân đoàn Sắc Vi này, chỉ biết dưỡng hoa cỏ thôi sao?
Hết chương 112.