Quân Giáo Sinh

Chương 30: Q.1 - Chương 30: Thăng cấp cơ giáp




Ngày kế, huấn luyện viên Knox dẫn 50 học viên đến thao trường tiến hành luyện bắn. Muốn làm một quân nhân, trình độ bắn súng cá nhân cần phài đạt tới tiêu chuẩn, như vậy sau này khi điều khiển cơ giáp mới có thể phát huy được tài năng ở trình độ cao nhất.

Knox đứng ở trước đội ngũ, biểu tình nghiêm túc nói.

“Ba ngày kế tiếp tiến hành luyện bắn, hôm nay là giai đoạn đầu, mỗi người bắn liên tục mười lần, điểm số của cả mười lần đều đạt trên 85 thì được thông qua, những người đạt tiêu chuẩn có thể về nghỉ ngơi trước, những bạn học chưa làm được vẫn tiếp tục ở nơi này luyện tập, cho đến khi đạt mới thôi!”

Trước kia Lâm Viễn đều là ở trên mạng chơi luyện bắn, lần đầu tiên được tự tay cầm loại súng nhẹ nhàng tinh xảo như thế này, đã sớm hưng phấn nóng lòng muốn thử. Huấn luyện viên Knox vừa ra lệnh một tiếng, Lâm Viễn lập tức giơ súng lục trong tay lên, nhắm mục tiêu bắt đầu bắn.

89, 86, 88, 80…..

Hỏng, thấp hơn 85 điểm, phải làm lại một lần nữa.

Lâm Viễn thở sâu, điều chỉnh vị trí cánh tay một chút, bắt đầu đợt bắn mới.

86, 85, 83….

Tiếp tục đến lần nữa.

May mà loại luyện tập này dùng súng lục nhưng không cần lắp đạn, mà là dùng năng lượng để điều khiển hạt chùm, một hộp năng lượng đại khái có thể bắn ra 1000 hạt chùm, để học viên luyện tập một buổi sáng là đủ dùng.

Lâm Viễn đối diện với bia ngắm nghiêm túc bắn, đột nhiên nghe huấn luyện viên Knox lên tiếng.

“Caesar, cậu có thể trở về!”

Mọi người. “……”

Một đám người đồng loạt quay đầu nhìn về phía Caesar, chỉ thấy trong khung chấm điểm trên đầu hắn, rõ ràng hiện lên số liệu của mười phát bắn – 97, 96, 98, 96, 98, 96, 97, 96, 98, 99.

Không chỉ Lâm Viễn sững sờ tại chỗ, mà những bạn học khác cũng đều đầy mặt khiếp sợ!

Trình độ này có thể so với tuyển thủ bắn súng chuyên nghiệp đi?

Liên tục mười phát tất cả đều trên 95 điểm, càng khoa trương hơn là, một phát cuối cùng kia cư nhiên bắn ra được 99 điểm! Phải biết rằng, bắn liên tục như vậy càng về sau áp lực tâm lý sẽ càng lớn, nhất là phát cuối trước khi hoàn thành, rất dễ dàng sai lệch vì khẩn trương.

Caesar chẳng những không chịu ảnh hưởng gì, ngược lại ở phát cuối cùng còn bình tĩnh bắn ra thành tích hoàn hảo 99 điểm…..

Lâm Viễn bội phục nhìn về phía vị xá hữu đứng bên cạnh này, vừa lúc đối diện với tầm mắt Caesar nhìn qua.

Lâm Viễn nhịn không được mỉm cười hướng hắn giơ ngón tay cái.

Caesar buông súng lục xuống, đi đến bên cạnh Lâm Viễn, nhẹ giọng hỏi.

“Cậu thế nào?”

Lâm Viễn nói. “Không quá ổn định, còn phải luyện thêm nữa.”

Caesar ngẩng đầu nhìn bảng chấm điểm, từ phía sau cầm lấy cánh tay Lâm Viễn, nhẹ nhàng nâng lên, điều chỉnh một chút tư thế của cậu, lúc này mới đến gần bên tai cậu, thấp giọng nói.

“Đừng khẩn trương, nhắm mắt lại hít sâu, làm cho mình bình tĩnh trở lại. Đừng nên dừng lại giữa chừng nhìn thành tích trên bảng điểm, mỗi một phát đều phải nghiêm túc dựa vào phán đoán cùng với cảm giác của mình để bắn.”

Lâm Viễn gật gật đầu.

“Ân, tôi biết rồi, tôi sẽ luyện tập lại.”

Caesar khẽ cười, nói.

“Tôi về trước đây, hôm nay còn có chút việc.”

Lâm Viễn vẫy tay với hắn. “Ân, tạm biệt!”

Caesar xoay người rời khỏi trường bắn, vừa lúc đụng phải Brian đi ra từ phòng luyện bắn bên cạnh.

Brian cười tủm tỉm đi tới vỗ vỗ bả vai Caesar, dương dương tự đắc nói.

“Loại huấn luyện này thật sự chẳng có gì thú vị, hồi tôi mười ba tuổi đã chơi qua rồi, cậu cũng hoàn thành rồi đúng không?”

“Ân.” Caesar gật gật đầu, “Nếu hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện rồi, cậu cả ngày hôm nay đều nhàn rỗi phải không?”

Brian duỗi duỗi cánh tay, xoa xoa gáy.

“Đúng vậy, cả ngày đều nghỉ, thật nhàm chán….”

Caesar nói. “Nhàm chán thì đến bận bịu giúp tôi đi.”

Brian buông cánh tay, nghi hoặc quay đầu nhìn hắn.

“Cậu còn cần tôi hỗ trợ sao?”

Caesar xoay người nói. “Đi thôi, theo tôi đến một chỗ.”

***

Để không khiến người khác chú ý, Caesar và Brian cùng đến cửa trường học, lên một chiếc xe huyền phù đi ra ngoài, cho đến khi tới vị trí cách xa căn cứ quân sự, hai người mới xuống xe, triệu hồi Bạch Vũ ra.

Caesar mang Brian cùng nhau đi vào khoang điều khiển của Bạch Vũ, Bạch Vũ phát hiện trong khoang điều khiển của mình lại nhiều thêm một người, nhịn không được hỏi.

“Chủ nhân, ngươi lại dẫn người đi vào khoang điều khiển của ta! Đây cũng không phải là người ngoài sao?”

Brian cười tủm tỉm chào hỏi.

“Tiểu Bạch chào ngươi a, là ta.”

Bạch Vũ nhìn thấy là Brian, lập tức hưng phấn mà biến thành bạch sắc vũ mao ở trước mặt Brian bay tới bay lui.

“Bố Bố, cái phim truyền hình lần trước xem kết thúc như thế nào? Mau nói cho ta biết đi!”

Brian nói. “Nam phụ mà ngươi thích nhất chết.”

Bạch Vũ buồn bực. “Tại sao lại có thể như vậy? Rõ ràng nam phụ kia rất ôn nhu rất thâm tình a!”

Brian đáp. “Ta cũng hiểu mà, tính cách nam phụ kia tương đối giống ta, vừa ôn nhu lại vừa thâm tình.”

Caesar. “……..”

Tên bạn không biết xấu hổ và cơ giáp không biết xấu hổ, ở cùng một chỗ với cả hai người đó, thật sự là cần phải có sức đề kháng mạnh mẽ a.

Caesar không nhìn hai người đó, mở ra bản đồ 3D, xác định tọa độ mục tiêu cho Bạch Vũ.

Đó là rừng rậm Salman nằm rất xa so với căn cứ quân sự, phụ cận khu rừng hoang tàn vắng vẻ, bên trong cây cối rậm rạp, để cơ giáp trốn ở chỗ này rất khó bị người khác phát hiện.

Bởi vì trong lúc lắp ráp, hệ thống trí năng của cơ giáp cần phải đóng kín toàn bộ, tựa hồ giống như khi làm phẫu thuật cho con người cần phải gây tê toàn diện, quá trình lắp lại cơ giáp vô cùng phức tạp, khó tránh khỏi việc tạo nên tổn thương đối với đầu mối trí năng của cơ giáp, Chu Tước bắt buộc phải tắt máy ngủ say, nó không có cách nào biến hình để đi vào công tắc không gian, cho nên phải tìm một nơi an toàn mang nó đến.

Caesar lựa chọn một khoảng đất trống trong rừng rậm, để Bạch Vũ hạ xuống dưới, lúc này mới từ công tắc không gian thả Chu Tước ra.

Brian vừa nhìn thấy đài cơ giáp này, lập tức khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.

“Này…. sẽ không phải là Chu Tước đi?”

Caesar gật gật đầu. “Không sai, nó chính là Chu Tước.”

“…….” Brian nhìn cơ giáp khổng lồ màu đỏ trước mặt, một lúc lâu sau vẫn không thốt ra được lời nào.

Trước đây thường xuyên nghe được từ trong miệng ông nội tên của Chu Tước. Aston Birch là chuyên gia chế tạo cơ giáp nổi tiếng của đế quốc, nhưng kỳ thật ông mới chỉ tạo ra bốn đài cơ giáp trí năng cấp S, đài thứ nhất là Sư Vương của bệ hạ Trand, đài thứ hai là Hắc Long của nguyên soái Rawson, đài thứ ba là Chu Tước của tướng quân Lăng Vũ, đài thứ tư là Bạch Vũ cho vương tử Caesar.

Từ sau khi chế tạo xong Bạch Vũ, thân thể của Aston tiên sinh không tốt, cho nên liền thu tay không làm nữa.

Chế tạo một đài cơ giáp cấp S vừa tốn thời gian lại hao phí sức lực, từ thiết kế bản vẽ đến lắp ráp linh kiện, mỗi một bước đều phải dựa trên sự tính toán chuẩn xác nhất, chỉ cần sai một li cũng có khả năng thất bại. Ba cơ giáp là Sư Vương, Hắc Long, Bạch Vũ Brian đều đã gặp qua, chỉ có duy nhất Chu Tước trong truyền thuyết, hắn mới thấy qua bản vẽ chứ chưa từng gặp được chân thân.

Bản vẽ thiết kế của Chu Tước từ lên ý tưởng đến sửa đổi, ông nội đã điều chỉnh không dưới một trăm lần, bản vẽ cuối cùng được sửa chữa, thời điểm lần đầu tiên Brian nhìn thấy thậm chí có cảm giác nó phức tạp giống như thiên thư.

Chu Tước là tác phẩm làm cho ông nội thỏa mãn cùng hãnh diện, đáng tiếc bởi vì chủ nhân của nó vi phạm điều lệ Quân bộ bị xử quyết, Chu Tước cũng chịu liên lụy mà bị cầm tù.

— Không nghĩ tới, chính mình cư nhiên lại có cơ hội nhìn thấy nó.

Brian kiềm chế tâm tình kích động, đi đến trước mặt Chu Tước cẩn thận xem xét – không hổ là tác phẩm vừa lòng nhất do ông nội chế tạo, những linh kiện lớn nhỏ trên người Chu Tước phối hợp quả thực có thể nói là vô cùng hoàn mỹ!

Brian cẩn thận đánh giá Chu Tước một lúc, lúc này mới quay đầu hỏi.

“Caesar, tại sao Chu Tước lại ở trong tay cậu?”

Caesar đem tình huống của Chu Tước đơn giản kể lại một chút cho Brian.

Brian khiếp sợ nói.

“……. Giáng cấp?! Các cậu không phải là đang nói đùa đấy chứ?”

Chu Tước đột nhiên mở miệng nói.

“Brian, nhờ ngươi đó, ta không muốn sau khi bị phát hiện lại chịu giam cầm lần nữa, giáng thành cấp C có thể trốn tránh được tai mắt của những người đó, cho dù có bị hiệp hội cơ giáp kiểm tra đến, cũng không thể tìm ra chứng cớ.”

“……..” Lần đầu tiên nghe được thanh âm của Chu Tước làm cho Brian không khỏi sửng sốt một chút.

Ông nội lúc đó lắp đặt thanh số liệu hệ thống âm thanh cho Chu Tước thiên về nhu hòa, giọng nói của Chu Tước nghe vào tai thật sự là ôn nhu dễ nghe đến mức khiến người khác mềm lòng, không giống Bạch Vũ, thanh âm nhanh nhẹn sôi nổi làm cho người ta đặc biệt muốn đánh nó.

Caesar thấy Brian có chút dao động, vội vàng lửa cháy thêm dầu nói.

“Tình hình chính là như vậy. Nếu cậu đã biết bí mật này, thì cũng chỉ có thể giúp tôi thôi, đúng không? Dù sao, tôi mà là chủ mưu thì cậu cũng biến thành tòng phạm.”

Brian. “…………”

Có bạn là một vương tử “không câu nệ tiểu tiết” như vậy, thật sự là kinh hồn táng đảm tựa như nằm trên mũi đao!

Brian trầm mặc một lát, mới cắn răng gật gật đầu.

“Tôi tuy rằng biết nguyên lý, nhưng tôi chưa từng tự tay giáng cấp cơ giáp bao giờ, Chu Tước lại là cấp S, cấu tạo bên trong vô cùng phức tạp…. Tôi phải trở về tìm một ít tư liệu, vạn nhất thao tác mà mắc phải sai lầm có thể sẽ trực tiếp hủy diệt Chu Tước.”

Caesar gật gật đầu.

“Đợi một lúc nữa chúng ta cùng nhau trở về tìm chút tư liệu, ba ngày này vừa lúc luyện bắn súng, sau khi vượt qua là có thể về nghỉ. Nhân thời gian ba ngày này đem công tác chuẩn bị làm tốt, về sau chỉ có thể vụng trộm đi ra vào buổi tối.”

Brian nhịn không được ngẩng đầu nhìn về phía Caesar.

“Cậu thật đúng là lập mưu đã lâu a? Đến cả thời gian đều tính toán tốt rồi?”

Caesar bất đắc dĩ nhún nhún vai.

“Không có biện pháp, nếu quyết định cứu Chu Tước, tôi chỉ có thể thử mạo hiểm một lần. May mắn là còn có người như cậu, từ nhỏ đã ngoạn cơ giáp giúp đỡ.”

Brian lập tức phất tay nói.

“Đừng có nói mấy lời tâng bốc tôi, đa phần các chuyên gia chế tạo cơ giáp đều sẽ nghĩ cách để thăng cấp cơ giáp, chẳng có ai lại nhàn rỗi không có việc gì làm đi giáng cấp cơ giáp cả, cũng có rất ít cơ giáp nguyện ý chủ động đem mình giáng cấp…. Tôi cũng là lần đầu tiên thử nghiệm.”

Caesar thực nghiêm chỉnh nói.

“Tôi tin tưởng vào trình độ của cậu.”

Brian trầm mặc một chút, mới mỉm cười.

“Nếu cậu nhất định muốn khen tôi, tôi đây sẽ nhận a. Kỳ thật tôi cũng rất tin tưởng trình độ của mình.”

Caesar. “………”

Thời điểm hai người đem Chu Tước thu xếp tốt, đã đến giờ cơm trưa, Caesar gọi Bạch Vũ ra dặn dò.

“Bạch Vũ, một tháng tiếp theo, ta cùng Brian mỗi ngày đều sẽ dành thời gian đến chỗ này cải tạo Chu Tước. Trong lúc lắp ráp, đầu mối trí năng của Chu Tước bắt buộc phải đóng kín, ngươi canh giữ bên cạnh Chu Tước, để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn.”

Bạch Vũ lập tức hưng phấn mà nói.

“Hiểu rõ! Được làm vệ sĩ cho tiền bối quả thực là quá tốt a! Ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách quang vinh!” Dứt lời cũng rất chân chó biến thành phi điểu khổng lồ, uy phong lẫm lẫm đứng ở bên cạnh Chu Tước, một cái cánh còn không biết xấu hổ khoát lên người Chu Tước, bày ra một bộ tư thái bảo hộ.

Chu Tước. “………..”

Chu Tước trực tiếp tắt máy của mình.

Caesar nói. “Trừ ta cùng Brian ra, nếu có người lạ muốn động vào Chu Tước, ngươi bết phải làm sao rồi chứ?”

Bạch Vũ vội vàng đáp. “Biết, lập tức bắn hắn nổ thành mảnh vụn.”

Caesar vừa lòng gật gật đầu.

“Rất tốt, vậy ngươi cứ ở nơi này canh chừng đi, ta cùng Brian đi về trước.”

Sau khi các chủ nhân đều đi, xung quanh an tĩnh lại, Bạch Vũ lúc này mới hưng phấn mà nói.

“Chu Tước tiền bối, chỉ còn lại có hai chúng ta, chúng ta tán gẫu chút đi! Thời điểm Aston tiên sinh chế tạo ta năm đó, lúc nào cũng nhắc đến tên ngươi, ông ấy nói ngươi là cơ giáp ông ấy vừa lòng nhất, ta vẫn luôn muốn nhìn thấy ngươi, ngươi quả nhiên rất dễ nhìn a, màu đỏ thực sự rất đẹp!”

“Hệ thống trí năng của chúng ta đều giống nhau, ta ngày đó xâm nhập vào đầu mối trí năng của ngươi, thấy được rất nhiều ký ức không hay trong quá khứ, ngươi bị nhốt nhiều năm như vậy thật sự là quá đáng thương, may mắn là chủ nhân đã cứu ngươi ra. Tiền bối ngươi không cần lo lắng, về sau ngươi có chủ nhân mới, còn có ta nữa, ta cũng sẽ bảo vệ ngươi!”

Bạch Vũ nói tới đây không khỏi có chút thẹn thùng, đợi nửa ngày, mới phát hiện Chu Tước hoàn toàn không có phản ứng gì, Bạch Vũ nhịn không được nghi hoặc nhìn qua, nhất thời cứng ngắc tại chỗ.

“Ngươi như thế nào…. lại tắt máy?”

Chu Tước biểu thị: Tắt máy, cái gì cũng không nghe được. vui vẻ thanh tĩnh!

***

Brian gọi Tiểu Lam đi ra làm phương tiện chuyên chở.

Tiểu Lam tuy rằng bị hiệp hội cơ giáp đánh giá là cơ giáp cấp D, bất quá, việc xét cấp bậc cho cơ giáp có rất nhiều hạng mục chỉ tiêu, bao gồm năng lực công kích, số lượng vũ khí cùng quang đạn có thể mang theo, ….., Tiểu Lam về phương diện công kích tuy rằng gần như bằng 0, nhưng tốc độ phản ứng của nó lại không chậm chút nào.

Caesar lần đầu tiên đi vào khoang điều khiển của Tiểu Lam, so với Bạch Vũ lúc nào cũng lảm nhảm liến thoắng, Tiểu Lam rõ ràng ngoan hơn rất nhiều, nãy giờ không nói gì, chỉ nghiêm túc đi theo lộ tuyến đã được thiết lập. Nó đi cùng với Brian nhiều năm như vậy, cư nhiên còn có thể duy trì bình tĩnh cho đầu mối trí năng, điều này thật sự là không dễ dàng.

Brian kiểm tra đầu mối trí năng của Tiểu Lam một lần, hưng phấn mà nói.

“Đúng rồi Caesar, hôm nay cậu nhắc nhở như vậy, tôi mới đột nhiên nghĩ đến, Tiểu Lam kỳ thật cũng có thể thăng cấp. Hệ thống trí năng của nó hẳn là đã đạt tới trên cả cấp A, chỉ là thiết bị phần cứng chưa cao cấp, nên mới bị hiệp hội cơ giáp đánh giá thành cấp D.”

Caesar nói. “Hiệp hội cơ giáp xét cấp bậc cũng chỉ là ở mặt ngoài thôi, hơn nữa, mấy tiêu chuẩn đánh giá kia rất cứng nhắc, mấy trăm năm không đổi. Năm đó thời điểm cậu chế tạo Tiểu Lam tuổi còn quá nhỏ, suy nghĩ chưa thành thục, về sau có cơ hội thì có thể cải tạo lại một chút.”

Brian gật đầu nói. “Ân, tôi cũng hiểu được, trở về nghiên cứu một chút xem nên thăng cấp như thế nào, tôi sẽ xem xem bộ phận nào của Tiểu Lam còn có thể cải tạo. Trước hết đem hai tay hai chân của nó tháo xuống, đổi loại vật liệu khác hẳn là sẽ càng linh hoạt.”

Tiểu Lam. “……….”

Các ngươi trực tiếp ở trước mặt cơ giáp trí năng thảo luận xem nên dỡ xuống hai tay hai chân nó thế nào như vậy thật sự là tốt sao?

***

Brian cùng Caesar cả một buổi chiều đều ở tầng 15 của thư viện tìm đọc tài liệu, thẻ thân phận của hai người đều có quyền hạn tra cứu tối cao, bởi vậy, rất nhiều tư liệu cơ mật chưa công khai với dân chúng đều có thể tra được một cách dễ dàng. Giá trị chân chính của thư viện St. Romia là ở tại tầng 10 – 15, một lượng lớn những bộ sách quý giá, công văn bí mật quả thực khiến người ta xem không hết.

Brian nghiêm túc làm việc ngược lại rất có hiệu suất, dùng thời gian một buổi chiều, liền đem toàn bộ tư liệu mình cần về phương diện cải tạo cơ giáp, tháo dỡ linh kiện tập hợp lại, trực tiếp dùng hết chất xám lục tung cả thư viện.

Thời gian cơm chiều, lúc hai người sóng vai xuống lầu, vừa vặn gặp được Snow đang đọc sách y học tại tầng năm của thư viện.

Snow có lẽ cũng là vừa tìm xong tư liệu từ tầng năm đi ra, bên người cậu ta còn có một nữ sinh Beta, đang mỉm cười cùng Snow nói gì đó, Snow thực nghiêm túc lắng nghe, biểu tình thoạt nhìn vô cùng chuyên chú.

Brian cười tủm tỉm chào hỏi. “ Này, Snow, thật trùng hợp a.”

Snow thấy Brian cùng Caesar từ trên lầu đi xuống, có chút nghi hoặc hỏi.

“Các cậu đọc sách ở trên tầng?”

Từ tầng sáu trở đi đa phần là những loại sách về lịch sử xã hội, hai người bọn họ đi lên đó làm gì?

Brian vội vàng giải thích.

“Không phải, chúng tôi lên tầng mười lăm tìm chút tư liệu.”

“…….” Snow trở nên trầm mặc. Từ tầng mười trở lên có rất nhiều tư liệu cơ mật cần phải được cấp quyền hạn mới có thể tìm đọc. dùng thẻ pha lê trường học phát cho mà xin quyền hạn thì quá trình tương đối phức tạp, đa phần học viên đều là thời điểm sắp làm luận án tốt nghiệp mới đi mở, hơn nữa sách báo tư liệu ở tầng 1- 10 đối với việc học hằng ngày mà nói đã là quá dư dả rồi.

Không nghĩ tới Brian cùng Caesar cư nhiên lại mở quyền hạn, bọn họ đều là học viên năm nhất, không lý nào vừa nhập trường đã có quyền hạn được, hiển nhiên, đây là thẻ thân phận mà họ tự mang đến, bối cảnh gia đình của hai Alpha này rõ ràng thực không đơn giản.

Thấy Snow không nói lời nào, Brian liền nhìn nữ sinh bên cạnh cậu ta một cái, nhịn không được hỏi.

“Vị này là?”

Snow phục hồi tình thần, giới thiệu. “Đây là bạn gái tôi, Cheryl.” Dứt lời lại ra vẻ thân mật ôm chặt lấy bả vai của nữ sinh nói, “Hai vị này là xá hữu của tôi, Caesar hệ chỉ huy, Brian hệ kỹ thuật.”

Mỹ nữ Cheryl có dáng người hoàn mỹ cùng mái tóc xoăn cuộn sóng rất phong độ mỉm cười. “Xin chào a.”

Caesar lễ phép nói. “Xin chào.”

Brian. “………..”

Ta rất không tốt!

Cheryl rõ ràng nhận thấy được một cỗ địch ý nồng đậm từ Brian, nghi hoặc nhìn y một cái, sau đó, liền kéo cánh tay Snow, xoay người rời đi.

Brian nhìn bóng dáng bọn họ, sự khó chịu trong lòng lập tức nhân lên gấp mười!

Caesar trầm mặc một lát, mới mở miệng nói.

“Thật không ngờ, Snow lại hành động nhanh như vậy, giờ mới cách khai giảng có một tuần, tìm bạn gái….. con mắt của cậu ấy ngược lại không tồi, Cheryl này bộ dáng thực xinh đẹp.”

Bất quá, Caesar có chút nghi hoặc, nếu Snow thật sự là Omega…. Cậu ta tìm nữ Beta làm bạn gái thì rất không thích hợp đi? Cậu ta không phải là nên tìm một Alpha nam để vượt qua kỳ phát tình mới đúng sao?

Caesar có chút đăm chiêu đứng tại chỗ, hoàn toàn không phát hiện, Brian ở bên cạnh hai mắt đã muốn bốc hỏa.

Thời điểm hai người cùng nhau ăn cơm chiều, lại một lần nữa nhìn thấy Cheryl kéo cánh tay Snow đi vào nhà ăn, Snow còn rất có phong độ giúp cô lấy đồ ăn. Brian từ nộ khí ngút trời lúc ban đầu dần dần trở nên ủ rũ, cặp mắt ai oán nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Snow, quả thực giống như một chú chó bự bị chủ nhân vứt bỏ.

Caesar rốt cuộc phát hiện không thích hợp, nhịn không được hỏi.

“Brian, cậu làm sao thế?”

Brian trầm mặc một lát, mới ra vẻ đứng đắn nói.

“Caesar, nếu thời điểm cậu phát hiện ra mình thích một người, mà đối phương lại đã cùng người khác ở một chỗ, cậu sẽ làm thế nào?”

Caesar tưởng tượng một chút hình ảnh Lâm Viễn cùng một chỗ với người khác…. cái này hoàn toàn không thể nhẫn nhịn được!

“Cái này còn phải nghĩ sao? Đương nhiên là phải đoạt lại.” Caesar thực không khách khí nói, “Chỉ cần cậu ấy chưa kết hôn, sự tình còn chưa định kết cục, thì mọi người đều có cơ hội cạnh tranh công bằng, bản thân đã thích thì tại sao lại không tranh thủ cơ hội chứ?”

Hai mắt Brian nhất thời sáng lên.

“Không sai, tôi cũng nghĩ như vậy, tôi mới không rộng lượng mà đem cậu ấy tặng cho người khác!”

Dưới đáy lòng Brian kiên định nói: Snow là của ta.

Snow đang cùng học tỷ ăn cơm, đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Hết chương 30.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.