Khi nhận được tin nhắn khẩn cấp Lăng Vũ gửi tới, hạm đội của quân đoàn Trường Xà đang trên đường đi tới tinh cầu Namics, cả hành trình cần ít nhất tám giờ, thấy chuyện quá khẩn cấp, trung tá Ian lập tức thay đổi đường bay, trực tiếp chuyển tiếp vào trùng động vũ trụ, dùng tốc độ nhanh nhất bay về tinh cầu Namics.
Mà lúc này, Chu Tước và Hắc Long đang dừng lại trên khu vũ trụ không người ở tinh vực Hilt.
Cuộc đối thoại giữa Rawson và Lăng Vũ khiến Lâm Viễn khiếp sợ đến ngây dại – Lăng Vũ cư nhiên có bầu, nói cách khác, trong khoảng thời gian hai người mất tích, baba lại bị đánh dấu hoàn toàn một lần nữa? Chẳng lẽ là do không có thuốc ức chế nên phát tình ngoài ý muốn?
Cho dù nguyên nhân là gì, kết quả hiện giờ là – baba có đứa nhỏ thứ hai, mà mình cũng sắp được làm anh!
Lâm Viễn ngẩn ngơ, rốt cuộc phục hồi tinh thần, hưng phấn nhìn Lăng Vũ. “Baba, con sẽ có em sao??”
Cuối cùng Lăng Vũ cũng nhận ra đứa con lớn vẫn đang ngồi cạnh khiếp sợ nhìn mình, sắc mặt không khỏi trở nên xấu hổ, không biết nên trả lời thế nào.
Rawson khẽ cười cười, trả lời thay Lăng Vũ. “Đúng vậy, Tiểu Viễn, con sắp làm anh rồi.”
Lâm Viễn hưng phấn nói. “Tốt quá, không biết là Alpha hay Omega…. Con sẽ chăm sóc nó thật tốt.”
Nghĩ đến sẽ có một đứa nhóc mềm mềm đi theo sau mông mình ngoan ngoãn gọi ca ca, tâm tình Lâm Viễn liền trở nên cực tốt. Ân, chờ em trai trưởng thành rồi, có thể dạy nó chơi cơ giáp, dẫn nó đi ăn các loại đặc sản….
Lâm Viễn bắt đầu cân nhắc xem làm thế nào để trở thành một người anh tốt.
Rawson thấp giọng nói. “Tiểu Viễn, con trước hết để Chu Tước kiểm tra thân thể baba con một chút đi, hiện giờ baba con không thoải mái lắm.”
Lâm Viễn vội vàng nói. “Con biết!”
Lăng Vũ vốn định cự tuyệt, nhưng hai cha con nhà này cực kỳ cố chấp, Lăng Vũ đành phải bất đắc dĩ bị con trai đưa đến ngồi xuống sô pha, nhận lấy cốc nước ấm cậu đưa tới uống mấy ngụm, lại để Chu Tước lấy máu tiến hành xét nghiệm cẩn thận.
Chu Tước rất nhanh liền tính ra kết quả, ngữ khí ôn nhu nói. “Thân thể chủ nhân về cơ bản là khỏe mạnh, chẳng qua, hàm lượng vitamin trong cơ thể có hơi thấp hơn so với bình thường, có thể là do dinh dưỡng không đủ.”
Rawson gật gật đầu nói. “Lúc trước ở thiên hà Khổng Tước quả thật chưa ăn được gì nhiều, sau khi trở về phải bồi bổ mới được.”
Lâm Viễn phụ họa nói. “Đúng thế, hiện giờ baba đang trong thời điểm cần bổ sung dinh dưỡng, phương diện ăn uống cũng không thể tùy tiện.”
Lăng Vũ. “…….”
Bị biến thành động vật quý hiếm cần chăm sóc, làm cho Lăng Vũ thân là tướng quân vô cùng xấu hổ.
Thế nhưng, không thể phủ nhận, cảm giác được hai cha con quan tâm và chăm sóc, lại khiến trong lòng cậu đột nhiên nổi lên một tia ấm áp.
Lúc trước khi sinh hạ Tiểu Viễn, trên đường chạy trốn điều kiện gian khổ, cái gì cũng phải dựa vào chính mình. Hiện giờ tuy rằng không thích hợp để mang thai, nhưng khó có được là, Alpha của mình lại ở bên cạnh, còn có cả đứa nhỏ tri kỷ này, cảm giác người một nhà ở cùng nhau, hoàn toàn không giống với trước kia, một mình một người thống khổ và bất lực đối mặt với tất cả.
Cho dù phản ứng thân thể nghiêm trọng hơn trước nhiều, nhưng trong lòng lại vô cùng thoải mái.
Nhìn ánh mắt chờ mong của Lâm Viễn, chống lại đôi mắt lo lắng của Rawson, Lăng Vũ biết… lần này quyết định giữ lại đứa nhỏ, không hề sai lầm.
***
Lăng Vũ dưới sự liên thủ khuyên bảo của Rawson và Lâm Viễn, rốt cuộc bất đắc dĩ trở lại phòng nghỉ ngủ một giấc.
Dù sao hạm đội của quân đoàn Trường Xà sáng ngày mai mới có thể tới nơi, bọn họ lại không có cách nào hạ xuống tinh cầu Namics, Chu Tước và Hắc Long tạm thời dừng lại ở tinh vực Hilt, chuyện có thể làm cũng chỉ là chờ đợi.
— Lăng Vũ cần nghỉ ngơi, đây là suy nghĩ cực kỳ ăn ý của hai cha con.
Sau khi khuyên can mãi Lăng Vũ cố chấp trở về ngủ, lúc này Lâm Viễn mới quay lại đài điều khiển.
Rawson nhìn Tiểu Viễn hiểu chuyện, đáy lòng cũng thấy vô cùng vui mừng, nhịn không được nói. “Tiểu Viễn, kế tiếp có thể sẽ có một hồi ác chiến, sau khi trở về, con và sư phụ Chu Nghị hãy cùng nhau ở bên cạnh baba con, học một ít tri thức, cũng thuận tiện tùy thời chiếu cố baba con.”
Rawson cố ý kéo gần khoảng cách giữa Lâm Viễn và Lăng Vũ, bởi vì hắn nhìn ra được, loại tính cách sáng sủa hoạt bát này của Lâm Viễn chính là điểm yếu của Lăng Vũ, rất dễ dàng khiến Lăng Vũ kiêu ngạo buông bỏ phòng bị. Từ sau khi đoàn tụ với Tiểu Viễn, vỏ bọc lạnh lùng băng sơn của Lăng Vũ đã tan đi không ít….
Hai người bọn họ gần gũi với nhau, cũng khiến Rawson rất vui mừng.
Lâm Viễn ước gì có thể ở bên cạnh baba, vừa nghe Rawson nói như vậy, lập tức gật đầu đáp ứng. “Con biết rồi.”
Rawson khẽ cười cười. “Chờ đến khi tất cả trở nên yên ổn, ta sẽ mang hai người về nhà.”
Lâm Viễn cười nói. “Vâng!”
Rawson nhịn không được nghĩ: Phải đưa vợ con về nhà, căn hộ ở thủ đô, có phải cũng nên sửa chữa một chút hay không?
***
7 giờ sáng ngày hôm sau, hạm đội của quân đoàn Trường Xà rốt cuộc cũng về tới khu không người Hilt.
Hắc Long và Chu Tước dò xét được vị trí của bọn họ, nhanh chóng điều chỉnh lại ngoại hình cất cánh bay về phía quân hạm, trung tá Ian thấy hai điểm sáng một đen một đỏ xuất hiện trên màn hình theo dõi, rất đúng lúc mở cửa quân hạm, để Hắc Long và Chu Tước bay vào.
Sau khi hai đài cơ giáp hạ cánh ổn định trong khoang thuyền, Chu Tước và Hắc Long liền đồng thời hạ khoang điều khiển xuống.
Rawson và Lăng Vũ đi ra từ hai khoang điều khiển, trung tá Ian và nhóm binh lính của quân đoàn Trường Xà chỉnh tề hành lễ với hai người.
Rawson đáp lại quân lễ, bình tĩnh nói. “Trung tá Ian, phiền anh tìm cho chúng ta hai bộ quân phục của quân đoàn Trường Xà, chúng ta cần giả trang thành binh lính quân đoàn Trường Xà, nhanh chóng trà trộn vào tinh cầu Namics.”
Trung tá Ian lập tức gật đầu nói. “Rõ, nguyên soái!”
Trước khi bọn họ xuất phát, Berg cũng đã chuẩn bị sẵn mấy bộ quân trang mới tinh, phòng trường hợp ngoài ý muốn.
Bọn Lâm Viễn lúc trước đã mặc quân trang của quân đoàn Trường Xà xuất phát, chỉ có Rawson và Lăng Vũ cần cải trang, hai người chia nhau cầm một bộ quân trang vừa mình thay vào, sợ bị người khác nhận ra, còn cố ý đè thấp vành nón.
Đoàn người chuẩn bị xong xuôi, thu toàn bộ cơ giáp vào công tắc không gian, lúc này trung tá Ian mới chỉ huy quân hạm chuẩn bị hạ xuống.
Quân hạm nhanh chóng đi tới tinh cầu Namics, như mọi người dự liệu, ở một địa phương cách trạm không gian không xa đã bị lưới phòng ngự Quân bộ chặn lại.
Trung tá Ian kết nối tới phòng chỉ huy, nói. “Đây là quân hạm số hiệu C701 của quân đoàn Trường Xà, hoàn thành nhiệm vụ trở về địa điểm xuất phát, xin được hạ xuống.”
Trong phòng chỉ huy của trạm không gian rất nhanh liền truyền đến tiếng trả lời. “Dựa theo mệnh lệnh của cấp trên, cần tiến hành kiểm tra thông thường bên trong quân hạm, mời tất cả nhân viên trên quân hạm đi đến đại sảnh.”
Ian gật gật đầu nói. “Chuẩn bị hoàn tất, mời kiểm duyệt!”
Tia laser phân hình do trạm không gian phát ra bao phủ toàn bộ quân hạm, có thể tưởng tượng, bên trong màn hình 3D ở phòng chỉ huy, cảnh tượng trên quân hạm sẽ được tái hiện hoàn toàn, một khi phát hiện điều gì không đúng, nhẹ thì từ chối cho hạ xuống, nặng thì có thể sẽ trực tiếp phát động công kích đối với quân hạm.
Tất cả mọi người bên trong quân hạm đều khẩn trương ngừng thở, ra vẻ bình tĩnh để laser đảo qua người.
Tất cả mọi người đều mặc quân trang của quân đoàn Trường Xà, có mấy người vành nón đè xuống rất thấp, hơn nữa quân trang nghìn người một kiểu rất khó phân biệt rõ ràng dung mạo mỗi người, lại thêm đối phương là thủ hạ của tướng quân Drew, vốn dĩ chỉ cần kiểm tra đơn giản một phen là có thể cho đi.
Không ngờ, trung tướng Keliman của quân đoàn Vinh Quang sáng hôm nay đúng lúc đến tuần tra trạm không gian, đội tuần tra phụ trách an toàn của trạm không gian tự nhiên muốn biểu hiện một phen trước mặt trưởng quan, bởi vậy, lúc này kiểm tra cũng trở nên đặc biệt nghiêm túc.
Tia laser màu đỏ giống như mạng nhện chậm rãi đảo qua bên trong quân hạm, tựa như móng mèo nhẹ nhàng cào cào trái tim mọi người, một đám người nhất thởi khẩn trương đến lưng cứng ngắc.
Đem tư liệu bên trong quân hạm đơn giản so sánh với tư liệu lần trước một phen, một lát sau, sĩ quan phụ trách kiểm duyệt đột nhiên nghi hoặc nói. “Quân hạm số hiệu C701 khi xuất phát, toàn bộ nhân viên công tác đi theo quân hạm được thống kê là 102 người…. Tại sao lại thừa ra hai người nữa?”
Lưng mọi người đột nhiên cứng đờ, bên trong quân hạm nhất thời lặng ngắt như tờ.
— Tại sao lại thừa ra hai người nữa?
Không sai! Quân bộ vì muốn thống kê danh sách nhân viên bị thương và hi sinh trong chiến đấu, mỗi một quân hạm khi rời khỏi tinh cầu đều sẽ phải đăng ký chi tiết tư liệu và nhân số, khi trở về lại tiến hành kiểm tra so sánh, từ đó có thể xác định chính xác nhân số thương vong!
Số hiệu C701 của quân đoàn Trường Xà khi rời khỏi tinh cầu Namics từng đăng ký nhân số, lúc trở lại đột nhiên nhiều thêm hai người, tất nhiên sẽ khiến người khác hoải nghi.
Nghe được mấy lời đó, trung tá Keliman đang tuần tra ở trạm không gian đột nhiên quay đầu, ánh mắt lợi hại quét về phía hình ảnh trong màn hình giám sát –
Bên trong quân hạm đầy người đều là những binh lính mặc quân trang màu xanh lá, liếc mắt nhìn qua tựa hồ không có gì khác thường, nhưng kỳ quái là, gã luôn cảm thấy có một thân ảnh nhìn vô cùng quen thuộc….
Đúng lúc này, bên trong quân hạm vang lên thanh âm mang theo ý cười. “Báo cáo trưởng quan, là như vậy, tôi là Brian, con trai tướng quân Drew Birch của quân đoàn Trường Xà, đây là bạn học của tôi Snow.”
Brian thực tự nhiên kéo Snow qua, ôm chặt bờ vai của cậu, cười tủm tỉm nói. “Trường chúng tôi được nghỉ, tôi và bạn học đến đây du lịch, trên đường đúng lúc gặp được hạm đội của quân đoàn Trường Xà, vậy mới biết cha cũng đang ở tinh cầu Namics, tôi muốn đến gặp ông ấy….”
Brian phản ứng cực nhanh, Snow cũng chỉ đành ngoan ngoãn đứng bên cạnh y phối hợp diễn trò.
Brian tiếp tục mỉm cười nói. “Trung tá Ian nhận ra tôi, liền tiện đường mang theo tôi một đoạn.”
Cái cớ này lấy rất thỏa đáng, hạm đội của quân đoàn Trường Xà đúng lúc gặp được con trai tướng quân, thuận tiện dẫn bọn họ một đoạn đường, tuy rằng không hợp với quy củ Quân bộ, nhưng mọi người đều biết, con trai của tướng quân Drew là thằng nhóc không làm việc theo lẽ thường, mà quả thực cũng không tìm ra lỗ hổng trong lời nói của y.
Nhưng vẫn có cảm giác kỳ quái…. Rốt cuộc là quái ở chỗ nào?
Trung tướng Keliman đi đến trước màn hình, trực tiếp kết nối với bên trong quân hạm, cau mày nói. “Người đứng ở phía bên trái cuối hàng thứ ba….. phiền cậu ngẩng đầu lên.”
Lưng Rawson đột nhiên cứng đờ, ngón tay gắt gao bấm vào lòng bản tay – chẳng lẽ gã nhận ra Lăng Vũ?
Keliman khi còn phục vụ trong quân đoàn Ám Dạ, cũng giống như Knox, Eileen, là phó quan mà Lăng Vũ tín nhiệm nhất. Sau khi quân đoàn Ám Dạ giải tán, Rawson mời gã đến quân đoàn Vinh Quang giao cho trọng trách, cho dù gã dựa vào hình dáng mà nhận ra, cũng nên nhận ra mình trước mới đúng…. Tại sao lại hoài nghi Lăng Vũ đầu tiên?
Trên thực tế, khi mặc vào quân trang, đè thấp vành mũ, đa phần binh lính thoạt nhìn đều không khác nhau lắm, nhưng khí chất của Lăng Vũ lại rất độc đáo – bởi vì cậu là Omega, thân hình không cao lớn cường tráng giống như Alpha bình thường, ngoại hình gầy gò thon dài đứng ở giữa đám binh lính sẽ trở nên nổi bật hơn.
Tuy rằng Lâm Viễn cũng giống thế, nhưng diện mạo cậu xa lạ, trên mặt lại mang theo chút trẻ con, Keliman chỉ nghĩ cậu là tân binh quân đoàn Trường Xà mới tuyển vào hôm nay, cũng không để ý đến.
Nhưng Lăng Vũ lại khác….
Cái loại cảm giác quen thuộc này, thật sự rất giống với người trong ký ức kia…..
Cứng ngắc trầm mặc giằng co ba giây, tất cả mọi người siết chặt nắm tay, lưng toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Nhất là Rawson, trái tim hắn cơ hồ sắp nhảy lên tận cổ họng –
Những người khác có lẽ không biết quan hệ của Keliman và Lăng Vũ, nhưng Rawson lại rất rõ ràng! Nếu phỏng đoán của hắn không sai, kẻ lúc trước hại Lăng Vũ ngoài ý muốn rơi vào kỳ phát tình chính là phó quan Keliman của quân đoàn Ám Dạ năm đó, nay là trung tướng Keliman!
Thời gian ba giây tựa hồ kéo dài đến vô tận, áp khí bên trong quân hạm khiến người ta hít thở không thông.
Lâm Viễn khẩn trương liếc mắt nhìn baba, đã thấy Lăng Vũ chậm rãi ngẩng đầu lên, biểu tình bình tĩnh hành một quân lễ tiêu chuẩn với vị sĩ quan trong màn hình, thản nhiên nói. “Tướng quân.”
Keliman. “………”
Đôi mắt đen láy trong veo, tựa như một lưỡi kiếm sắc bén trực tiếp ghim vào trái tim.
Thế nhưng khuôn mặt kia, lại không có phong thái của người trong trí nhớ, người lính này có một khuôn mặt đại chúng đứng giữa đám đông hoàn toàn không thể phân biệt, trên mặt thậm chí còn có vài nốt ruồi đen khó coi.
Keliman đối diện với Lăng Vũ, trầm mặc thật lâu, rốt cuộc khoát tay nói. “Không có gì, cho đi.”
Lúc này mọi người mới nhẹ nhàng thở ra, nhất là Rawson và Lâm Viễn xen lẫn trong đám người, vừa rồi thiếu chút nữa đã bị dọa đến phát bệnh tim. Không ngờ bản thân Lăng Vũ ngược lại vô cùng bình tĩnh, sau khi hành lễ, còn rất lễ phép mỉm cười một chút với Keliman….
Trung tá Ian chỉ huy quân hạm thành công hạ xuống trạm không gian số sáu.
Rất nhanh, Drew liền phái người đến tiếp ứng bọn họ, tuy rằng phụ trách đóng tại tinh cầu Namics, nhưng việc quân vụ trong nội bộ quân đoàn Trường Xà, Keliman cũng không tiện can thiệp, chỉ có thể nhìn quân hạm có khắc đồ đằng hình rắn dưới sự hộ tống của một hạm đội loại nhỏ thuộc quân đoàn Trường Xà cùng nhau đi về tinh cầu Namics.
Một vị thân tín đứng bên cạnh thấy Keliman vẫn cau mày, nhịn không được hỏi. “Tướng quân, ngài sao vậy?”
Keliman không trả lời, như có chút đăm chiêu nhìn về phía quân hạm của quân đoàn Trường Xà biến mất.
Là ảo giác sao?
Tại sao vừa rồi lại có ảo giác như nhìn thấy “người kia”?
Bất quá, gã rất nhanh sẽ trở thành quân đoàn trưởng quân đoàn Vinh Quang, người kia đã qua đời đến mười chín năm, còn có gì phải lo lắng?
Nghĩ đến đây, Keliman rất có phong độ khẽ cười cười, nói. “Không có gì, trở về đi.”
***
Bên trong quân hạm, Rawson rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra, kéo Lăng Vũ đến một bên, nhìn cậu biến mặt mình thành bộ dáng kỳ quái này, nhịn không được cười nói. “Vừa rồi thật đúng là dọa chết tôi, cứ tưởng gã sẽ nhận ra em.”
Lăng Vũ thực bình tĩnh liếc mắt nhìn Rawson, nói. “Cậu nghĩ nhiều rồi. Làm mặt nạ, đây là kỹ xảo cơ bản của thành viên Mạch nước ngầm.”
Rawson. “………..”
Trong phòng chỉ huy, Lâm Viễn nhịn không được vỗ vỗ bả vai Brian, nói. “Không ngờ đó, vừa rồi cậu phản ứng rất nhanh a!”
Vừa rồi Brian lâm nguy không sợ, lấy thân phận con trai tướng quân Drew đứng ra hóa giải nguy cơ, Lâm Viễn cũng nhịn không được có chút bội phục.
Lúc ấy bọn họ vội vã hạ xuống, cứ tưởng trạm không gian sẽ không tiến hành kiểm tra nghiêm khắc như thế với hạm đội của quân đoàn Trường Xà, không ngờ xui xẻo, đúng lúc bị sĩ quan tuần tra bắt gặp.
Nếu không phải Brian phản ứng thần tốc, thừa ra hai người quả thật là không biết giải thích thế nào.
Brian được khen vô cùng khoái trá, sờ sờ cằm, đắc ý nói. “Chứ sao, cậu cũng không nhìn xem tôi là ai. Ầy, chẳng có cách nào, sự thông minh và cơ trí của tôi hoàn toàn là do trời sinh a.”
Lâm Viễn. “………….”
Có một số người quả nhiên không thể khen, vừa khen một cái là đuôi đã nhếch lên tận trời rồi.
Lâm Viễn và Snow liếc nhau, đồng thời xoay mặt đi, làm bộ không thấy bạn học Brian đang dương dương tự đắc.
***
Hạm đội rốt cuộc cũng an toàn hạ xuống tinh cầu Namics, Drew tự mình tiếp đón mọi người, đưa bọn họ đến căn cứ của quân đoàn Trường Xà.
Mang Rawson đến phòng ngủ độc lập của mình, chờ Rawson và Lăng Vũ đều kéo mặt nạ xuống, lúc này Drew mới cầm tay Rawson, kích động nói. “Rawson, quả nhiên cậu không chết!”
Rawson mỉm cười một chút. “Cũng mệt cho cậu phải phái người đến tiếp ứng.”
Drew sờ sờ mũi, nói. “Kỳ thật, khi nhìn thấy xác thể phục chế Hắc Long, tôi còn tưởng cậu đã chết… Là Berg nhìn ra đó không phải Hắc Long, gọi đám Tiểu Viễn đi tìm cậu cũng là chủ ý của Berg.”
Berg thân là thủ lĩnh tổ chức Mạch nước ngầm, Drew thường xuyên cảm thấy, vị Omega kia nhà mình quả thực tồn tại giống như đại boss.
Lăng Vũ nhịn không được hỏi. “Hiện giờ Berg đang ở đâu?”
Drew trả lời. “Em ấy ở căn cứ dưới lòng đất, đang hỗ trợ điều chỉnh cơ giáp mới.”
Sau khi trả lời xong, ánh mắt dừng lại trên người nam nhân biểu tình lãnh đạm, Drew. “………….”
Drew thần sắc phức tạp nhìn đối phương, qua một lúc lâu vẫn không nói nên lời, Rawson nhịn không được phá vỡ trầm mặc. “Drew, đây là Lăng Vũ, không phải là cậu không biết chứ?”
Drew xấu hổ nói. “Khụ, biết.”
Dù sao cũng đã ở cùng ký túc xá ba năm, sao có thể không biết được?
Chẳng qua, năm đó khi còn học ở trường, tuy rằng ở cùng ký túc xá, nhưng Lăng Vũ cá tính cao ngạo lãnh đạm, ngoại trừ Rawson còn có thể ngẫu nhiên trò chuyện hai ba câu ra, đối với những Alpha như Drew cậu đều trực tiếp không nhìn, có thể trốn xa bao nhiêu liền trốn xa bấy nhiêu.
Drew và Lăng Vũ suốt ba năm học cũng chưa nói với nhau được mấy câu, luôn cảm thấy Lăng Vũ cao cao tại thượng rất khó tiếp cận…
Sau này nghe nói cậu là Omega, cằm Drew suýt thì rớt ra.
Lúc này, nhìn người bạn học cũ “đã chết nhiều năm” vẻ mặt bình tĩnh đứng trước mắt, Drew quả thật không nói nổi một câu.
Thật sự không thể có tiếng nói chung với Lăng Vũ, Drew đành phải quay sang chuyện khác nói với Rawson. “Sáng nay Udyr phát mật tin đến cho tôi, nói Quân bộ sẽ chính thức cử hành lễ tang cho nguyên soái vào hôm nay, đồng thời, quân đoàn trưởng quân đoàn Vinh Quang cũng phải đổi người, cụ thể là ai còn chưa rõ.”
Rawson cười một thoáng. “Là Keliman.”
Drew giật mình. “Sao cậu lại xác định như thế?”
Rawson nói. “Nhìn gã tích cực tuần tra trạm không gian như vậy, nhất định là sắp xảy ra đại sự gì đó, tôi hiểu rất rõ tính gã.” Rawson quay đầu hỏi Lăng Vũ. “Hiện giờ em phải trở lại căn cứ dưới lòng đất sao?”
Lăng Vũ gật gật đầu. “Ừ, tôi muốn đến gặp Berg.”
Rawson nói. “Tôi đi với em.”
Lăng Vũ quay đầu nhìn hắn. “Cậu không trở về quân đoàn Vinh Quang sao?”
Rawson mỉm cười nói. “Còn chưa đến lúc, Keliman sẽ nhanh chóng trở thành quân đoàn trưởng tiếp theo của quân đoàn Vinh Quang, vị đội trưởng tiền nhiệm đã “hi sinh vẻ vang” như tôi muốn trở về, sao có thể không chuẩn bị chút quà mừng cho gã?”
Nhìn trong mắt Rawson chợt lóe lên tia sắc bén, Lăng Vũ biết Keliman khẳng định sắp xui xẻo rồi, nhịn không được tâm tình khoái trá nói. “Quà mừng cũng mang theo một phần của tôi nữa.”
Drew. “……….”
Dường như lại quay lại thời đại học rồi? Hai người bọn họ một khi nói chuyện với nhau, liền hoàn toàn coi người bên cạnh như không khí!
***
Lâm Viễn, Caesar chờ người của Drew sắp xếp chỗ ở trong căn cứ quân đoàn Trường Xà, Lăng Vũ và Rawson thì bí mật trở lại căn cứ dưới lòng đất.
Trong nháy mắt người của quân đoàn Ám Dạ nhìn thấy Lăng Vũ, liền ngay ngắn chỉnh tề đứng nghiêm, xoát một tiếng hành lễ với với Lăng Vũ, “Tướng quân!”
Động tác nhịp nhàng giống như một trình tự được thiết lập sẵn, không chỉ đại biểu quân đoàn này được huấn luyện rất có kỷ luật, mà còn cho thấy lòng kính trọng phát ra từ đáy lòng của các sĩ quan đối với vị tướng quân này, cùng với tâm tình vui sướng khi tướng quân rốt cuộc cũng trở về.
— Nơi này hoàn toàn là vương quốc thuộc về Lăng Vũ.
Lăng Vũ khẽ cười cười, hành quân lễ đáp lại đám thuộc hạ đứng ở trung tâm, lúc này mới mang Rawson đi tìm Berg.
Berg và Duve đang điều chỉnh Cửu Vĩ Thiên Hồ, thấy Lăng Vũ, Duve lập tức kích động chạy tới nói. “Lăng Vũ cậu trở lại rồi? Tôi đã biết cậu là tiểu cường (aka gián =))) đánh không chết mà, tuyệt đối không dễ rụng như vậy.”
Lăng Vũ hoàn toàn không nói được gì với cách so sánh này, nhìn thoáng qua mái tóc lộn xộn trước nay không thèm sửa sang của Duve, có chút bất đắc dĩ dời tầm mắt, quay đầu nói với Berg. “Các cậu còn đang điều chỉnh cơ giáp? Là cơ giáp có trục trặc gì sao?”
Berg mỉm cười nói. “Không có trục trặc gì. Chẳng qua, cơ giáp song cấp S dù sao cũng là độc nhất từ trước đến nay trong đế quốc, cần phải làm thật cẩn thận không chút sơ sót, ngộ nhỡ hệ thống cơ giáp xuất hiện bất cứ vấn đề gì, đều có thể dẫn đến hậu quả cơ hủy nhân vong.”
Lăng Vũ hiểu rõ gật gật đầu. “Khoảng lúc nào thì có thể xong?”
Berg nói. “Chắc là đêm nay có thể hoàn thành.”
Lăng Vũ liếc mắt nhìn Rawson, Rawson gật gật đầu với cậu.
Hai người cũng không am hiểu về phương diện chế tạo cơ giáp, đứng ở đó cũng không giúp được gì, đành phải xoay người đi về phòng nghỉ của mình.
Rawson và Lăng Vũ cùng đi vào phòng ngủ, Lăng Vũ vừa mới ngồi lên giường, Rawson đã đột nhiên cúi thấp người xuống cầm chân cậu.
Lăng Vũ giật mình. “Cậu làm gì….”
Rawson cẩn thận cởi giày trên chân cậu, ngẩng đầu nhìn Lăng Vũ, ôn nhu nói. “Em mang bầu, đi giày thời gian dài, chân sẽ sưng lên. Dù sao buổi tối mới có hành động, trước dùng nước ấm rửa chân, nghỉ ngơi một lát.”
Dứt lời Rawson liền xoay người đi xả một chậu nước ấm, cởi đôi tất trắng tinh của Lăng Vũ, nhẹ nhàng ngâm hai chân cậu vào trong nước.
Nhìn nam nhân thân là nguyên soái lại ngồi xổm bên giường động tác mềm nhẹ giúp mình rửa chân, Lăng Vũ cứng ngắc ở đó, không biết nên làm thế nào.
Trầm mặc một lát, thấy Rawson săn sóc bắt đầu giúp cậu mát xa hai chân, Lăng Vũ vội vã xấu hổ nói. “Cậu…. Cậu không cần như vậy….”
Rawson không hề buông mắt cá chân trắng nõn đang nắm trong tay ra, cẩn thận mát xa lòng bàn chân cậu, ngẩng đầu nhìn Lăng Vũ, cười cười nói. “Chăm sóc Omega của mình, chính là chuyện tôi luôn muốn làm, em muốn cướp đoạt quyền lợi này của tôi sao?”
Lăng Vũ. “……….”
Ánh mắt ôn nhu của nam nhân, khiến trái tim Lăng Vũ đột nhiên run lên, căn bản nói không ra lời cự tuyệt.
Hai chân bị hắn nắm trong tay nhẹ nhàng mát xa, cảm giác ấm áp thoải mái từ lòng bàn chân chậm rãi truyền khắp toàn thân, bắp thịt cương cứng trên hai chân và cẳng chân tựa hồ dần dần trầm tĩnh lại, mỏi mệt đã nhiều ngày tan thành mây khói, đến cả phản ứng không thoải mái trong dạ dày cũng bị ngăn chặn hoàn toàn.
Thật lâu sau, nhận thấy cơ thịt của Lăng Vũ đã hoàn toàn thả lỏng, Rawson buông Lăng Vũ ra, lấy khăn đến giúp cậu lau sạch hai chân, xoay người đi đổ nước, lúc này mới trở lại ngồi xuống bên cạnh Lăng Vũ, nhìn hỏi. “Lăng Vũ, có phải rất vất vả không?”
Lăng Vũ lắc đầu nói. “Không sao.”
Rawson nhẹ nhàng ôm lấy cậu, vuốt ve mái tóc đen mềm mại của cậu, thấp giọng nói. “Sau khi sinh đứa nhỏ này ra, liền lấy họ của em đi.”
Lăng Vũ. “……..”
Lăng Vũ mở to hai mắt, không thể tin nhìn Rawson.
Ở đế quốc mà Alpha có chủ nghĩa Chauvin nghiêm trọng này, chưa từng có đứa trẻ nào theo họ của baba Omega.
Họ Lăng này, đến đời của Lăng Vũ, bởi vì cậu và anh trai Lăng Phong đều là Omega, vốn đã định sẽ đứt đoạn…. Không ngờ, Rawson cư nhiên nguyện ý phá vỡ quy luật thông thường, để đứa nhỏ cùng họ với Lăng Vũ.
— Không hổ là Alpha mình lựa chọn, hành động như vậy, khiến Lăng Vũ cảm động đến không nói nên lời.
Đối diện với đôi mắt nghiêm túc Rawson, Lăng Vũ trầm mặc thật lâu, rốt cuộc vươn tay, nhẹ nhàng ôm lấy hắn. Dán mặt trên lồng ngực ấm áp của hắn, ngửi hương vị quen thuộc trên người hắn, khóe môi Lăng Vũ ở một nơi Rawson không nhìn thấy được, hơi hơi giương lên.
Rawson bề ngoài ra vẻ bình tĩnh, trên thực tế lại kích động đến nỗi trái tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực –
Bởi vì, đây là lần đầu tiên Lăng Vũ ôm lại hắn.
Hết chương 108.