Nghe được Berg miêu tả về đài cơ giáp thần bí, Lâm Viễn cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, nhịn không được xúc động muốn chính mắt nhìn một chút phong thái của đài cơ giáp song cấp S kia, thế nhưng làm Lâm Viễn thất vọng là, bởi vì trước mắt Duve đang tiến hành điều chỉnh và kiểm tra lần cuối cho đài cơ giáp kia, nên bây giờ còn chưa thể trực tiếp khởi động nó, Lâm Viễn đành phải kiềm chế sự hưng phấn, tạm lời đặt lực chú ý lên chuyện “nhanh chóng tìm kiếm hai vị phụ thân”.
Lúc trước Rawson và Lăng Vũ cùng bị quấn vào trùng động vũ trụ Isville – đây là trùng động vũ trụ lớn nhất mà nhân loại biết đến cho tới lúc này, cả trùng động kéo dài qua mấy thiên hà, lốc xoáy hình thành trong đó tựa như một mê cung phức tạp, dưới tình trạng chưa chuẩn bị vẹn toàn, mạo muội xâm nhập, rất có thể sẽ bị bão cát vũ trụ cuốn đến tinh cầu xa xôi lạ lẫm nào đó mà lạc mất phương hướng.
Berg tất nhiên không thể để mấy đứa nhỏ phải mạo hiểm lớn như vậy.
Khi rời khỏi thiên hà Cepheus, Berg liền thuận tiện mang theo một phần bản đồ các thiên hà mà nhân loại biết cho đến lúc này – bản đồ mô phỏng 3D rất thật biểu thị chi tiết các thiên hà xung quanh trùng động vũ trụ Isville, mỗi một tinh cầu đều được dùng các điểm nhỏ màu sắc khác nhau để biểu thị, tựa như những viên kim cương rực rỡ rơi xuống màn vải tối đen.
Lâm Viễn nhìn bản đồ đồ sộ trước mặt, nhịn không được nghi hoặc hỏi. “Nhiều tinh cầu như vậy, chúng ta phải đến chỗ nào tìm họ?’
Kỳ thật đây cũng là vấn đề Berg đau đầu nhất. Trùng động vũ trụ Isville phức tạp hay thay đổi, có vô số cửa ra thông đến các thiên hà khác nhau, Rawson và Lăng Vũ rốt cuộc đi tới thiên hà nào, không có cách nào xác định hoàn toàn, chẳng qua, từ vị trí phát hiện xác Hắc Long, cùng với tình trạng của các thiên hà phụ cận, có thể đại khái suy đoán ra phương hướng Rawson và Lăng Vũ tiến hành chuyển tiếp không gian sau khi đột phá trùng động.
Berg trầm tư một lát, lúc này mới phóng đại thiên hà được biểu thị bằng màu xanh nhạt trên bản đồ mô phỏng trước mặt –
Thiên hà không biết tên có rất nhiều hằng tinh xếp thành hàng như hình dạng một con khổng tước xòe đuôi, bên ngoài các hằng tinh lại có hàng trăm các tiểu hành tinh quay xung quanh, lấp lánh tỏa sáng trên bản đồ mô phỏng, tựa như dùng kim cương xanh biếc rải rác tạo thành, thoạt nhìn giống một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ được con người làm ra.
Berg chỉ chỉ một mảnh tinh vực trong đó, nói. “Dựa theo vị trí chúng ta phát hiện ra các mảnh vỡ cơ giáp, lúc ấy sau khi Rawson và Lăng Vũ đột phá trùng động, phương hướng chuyển tiếp hẳn chính là khu vực này –“
Caesar kinh ngạc hỏi. “Là thiên hà Khổng Tước?”
Berg gật gật đầu. “Không sai.”
Caesar về phương diện thiên văn học còn hiểu biết hơn so với ông, tất cả đều là kết quả do bệ hạ Trand bồi dưỡng từ nhỏ. Berg quay đầu nhìn Caesar, khẽ cười cười nói. “Có Caesar ở đây, ta nghĩ các con ít nhất cũng sẽ không lạc đường. Trở về nghỉ ngơi một lát, sáng sớm ngày mai xuất phát, bản đồ này các con cũng mang theo bên người, gặp phải bất cứ khó khăn gì thì liên lạc ngay với ta.”
Bốn người thận trọng gật gật đầu, xoay người trở lại phòng nghỉ đã được chuẩn bị sẵn.
***
Điều kiện của căn cứ quân sự dưới lòng đất cũng không quá tốt, phòng nghỉ rất đơn sơ, trong phòng nhỏ hẹp đặt hai chiếc giường đơn, giống như một khoang thuyền đơn giản trên phi thuyền vũ trụ.
Đêm khuya, Lâm Viễn mở to mắt nhìn trần nhà, trong lòng lại hỗn loạn không hề buồn ngủ.
Caesar thấy tiểu quái thú trên giường bên cạnh vẫn xoay qua xoay lại không ngủ, bộ dáng tựa hồ thực hưng phấn, nhịn không được đứng dậy đi đến bên giường cậu, chen vào ổ chăn của cậu, thò tay nhẹ nhàng ôm Lâm Viễn vào lòng, thấp giọng hỏi. “Suy nghĩ gì vậy? Còn chưa ngủ sao?”
Lâm Viễn ngẩng đầu nhìn Caesar, nghiêm túc nói. “Tôi nghĩ, xung quanh trùng động có nhiều thiên hà như vậy, sao các cậu lại có thể xác định bọn họ đến thiên hà Khổng Tước? Ngộ nhỡ tìm lầm, chẳng phải sẽ lãng phí rất nhiều thời gian….”
Caesar mỉm cười xoa xoa đầu Lâm Viễn, kiên nhẫn giải thích. “Tôi và vương thúc Berg cũng không phải suy đoán vô căn cứ. Mảnh vỡ của thể phục chế Hắc Long được phát hiện ở phụ cận thiên hà Khổng Tước, tuy rằng xung quanh còn có các thiên hà khác, nhưng những thiên hà xung quanh thiên hà Khổng Tước đều không có tinh cầu thích hợp cho con người sinh sống. Đi về hướng nam chính là thiên hà Nam Tam Giác, đó là căn cứ của quân đoàn liên bang Liệp Ưng, lấy cá tính cẩn thận của nguyên soái và tướng quân Lăng Vũ, bọn họ sẽ không chuyển tiếp tới địa giới liên bang, cho nên khả năng lớn nhất vẫn là ở thiên hà Khổng Tước…. Chúng ta đến chỗ đó tìm thử xem.”
Lâm Viễn bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu, nhịn không được nói. “Hình như cậu hiểu rất rõ về các thiên hà trong vũ trụ?”
Caesar nói. “Ừ, trước đây có học qua một ít thiên văn học.”
Lâm Viễn nhịn không được tán thưởng nói. “Cậu thật lợi hại, lúc trước đã học mấy cái này? Tôi trước đây chỉ biết lên mạng chơi cơ giáp.”
Được Tiểu Viễn khen tâm tình rất tốt, Caesar nhịn không được nâng cằm cậu lên, nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn trên môi cậu, ôn nhu nói. “Được rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi, sáng mai còn phải gấp rút lên đường.”
Lâm Viễn gật gật đầu, cũng học động tác của Caesar, nhẹ nhàng hôn một cái lên môi hắn, mỉm cười nói. “Ngủ ngon.”
Dứt lời, cậu rất tự nhiên tìm một tư thế thoải mái trong lòng Caesar, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ.
Có lẽ là vì có Caesar ở bên cạnh sẽ đặc biệt an tâm, Lâm Viễn rất nhanh đã ngủ.
Trong mộng lại về đến tinh cầu màu thủy lam kia, gió biển thổi rối tóc cậu, bên mũi tựa hồ có thể ngửi được hương vị mằn mặn của nước biển, Lâm Viễn mơ thấy mình năm bốn tuổi nhặt vỏ sò chơi trên bờ cát, baba mặc quần áo thường ngày ngồi ở đó không xa mỉm cười nhìn cậu.
Ký ức thơ ấu khi ở cùng một chỗ với baba, khiến Lâm Viễn đang ngủ cũng nhịn không được mỉm cười.
Caesar cúi đầu nhìn Lâm Viễn –
Thiếu niên cuộn vào trong ngực hô hấp đều đều, khóe miệng mang theo mỉm cười, trên người tản ra mùi sữa tắm dễ chịu. Gắt gao ôm cậu vào trong ngực, loại cảm giác ấm áp này, tựa như trong mùa đông khắc nghiệt ôm một cái bếp lò ấm áp, khiến người ta thư thái đến cực hạn.
— Lâm Viễn, cậu có biết không, có thể có được cậu, là chuyện hạnh phúc biết bao đối với tôi?
***
Sáng sớm ngày kế, sau khi bốn người tỉnh lại, Berg liền phái người đưa quân trang mới tinh được cắt may vừa vặn tới cho bọn họ.
Quân trang màu xanh lá cây không giống với quân trang màu lam thẫm trong trường quân đội, thân là trang phục chính thức của quân nhân quân đoàn Trường Xà, không chỉ được cắt may và chế tác tinh xảo hơn vài lần so với quần áo trong trường quân đội, ngay cả cấp bậc cũng cao hơn mấy phần, ngôi sao màu vàng trên vai và huy chương được khắc đồ đằng hình rắn trên ngực lấp lánh tỏa sáng dưới ánh đèn, mỗi một chi tiết trên quân trang đều thể hiện rõ ràng phong thái ngay thẳng của quân nhân đế quốc.
Bốn thiếu niên mặc quân trang phẳng phiu trên người, nhất thời cho người ta một loại cảm giác rực rỡ hẳn lên.
So với trang phục đơn giản của học viên trường quân đội, loại quân phục sau khi chính thức gia nhập quân đoàn này, khiến bốn người tựa hồ đột nhiên trở nên thành thục hơn.
Berg nhìn bốn thiếu niên dáng người thon dài trước mặt, nhịn không được khẽ cười cười, nói. “Buổi sáng hôm nay, Drew sẽ phái một chi hạm đội tiếp tục đến phụ cận trùng động vũ trụ Isville tuần tra, các con cải trang thành binh lính của quân đoàn Trường Xà, trà trộn vào hạm đội kia, chờ đến khi hạm đội rời khỏi khu vực bị giám thị trên tinh cầu Namics, các con lập tức đi dọc theo đường nhỏ trong trùng động bay về phía thiên hà Khổng Tước.”
Berg dừng một chút, lại bổ sung. “Chi hạm đội này, trên thực tế là do những sĩ quan thân tín nhất trong đội cận vệ ở bên cạnh Drew tạo thành, mỗi người bọn họ đều là tinh anh của quân đoàn Trường Xà, vạn nhất trên đường gặp phải nguy hiểm, bọn họ sẽ bảo vệ các con.”
Berg quay đầu nhìn về phía Lâm Viễn, đưa một huy hiệu tượng trưng cho thân phận hạm trưởng vào trong tay Lâm Viễn, nói. “Ta không thể đi cùng các cháu, phải nhanh một chút tìm thấy hai người cha của cháu, những người trong hạm đội này, từ giờ trở đi sẽ nghe theo mệnh lệnh của các cháu.”
Nhân số của hạm đội này tuy ít, nhưng đều là thuộc hạ thân tín trăm người chỉ có một do tướng quân Drew tự mình chọn lựa.
Đoàn đội tinh anh như vậy cư nhiên bị phái tới bảo vệ bọn họ, Lâm Viễn nhất thời thụ sủng nhược kinh. Hơn nữa, để cậu làm hạm trưởng, cậu cảm thấy bản thân căn bản không có đủ trình độ và uy tín để ra lệnh cho các sĩ quan tiền bối kia.
Nhìn huy hiệu Berg đưa tới, Lâm Viễn có chút do dự nói. “Điều này có vẻ không thích hợp lắm? Cháu căn bản chưa từng làm hạm trưởng bao giờ….”
Caesar quay đầu, nghiêm túc nhìn Lâm Viễn nói. “Cầm đi. Mục đích chủ yếu của lần xuất phát này là tìm cha của cậu, một hạm đội cần phải có một sĩ quan chỉ huy tối cao, cậu là người thích hợp nhất.”
Brian cũng ồn ào nói. “Đúng vậy đúng vậy, Lâm Viễn, cậu dẫu sao cũng là học viên tới từ hệ chỉ huy, chẳng lẽ còn sợ sao? Yên tâm đi, có chuyện gì thì cũng còn Caesar gánh vác. Cha còn phái trung tá Ian đi theo, kinh nghiệm của ông ấy cũng vô cùng phong phú.”
Lâm Viễn không phải sợ hãi, chỉ là cảm thấy mình tuổi còn trẻ, lý lịch lại nông cạn, vẫn chưa có tư cách làm chỉ huy.
Bất quá, nếu Berg tín nhiệm cậu như vậy, Lâm Viễn cũng không thể tiếp tục từ chối.
Có chút cảm động nhận lấy huy hiệu từ trong tay Berg, đứng nghiêm, Lâm Viễn thực hiện một quân lễ tiêu chuẩn về phía Berg, ánh mắt kiên định nói. “Vương thúc, người yên tâm, cháu nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
— Không hổ là con ruột của Lăng Vũ, loại phong phạm quân nhân chính trực nghiêm cẩn khi nhận mệnh lệnh từ thượng cấp này, cũng cực kỳ giống Lăng Vũ thời niên thiếu.
Berg nhịn không được mỉm cười, gật gật đầu nói. “Đi đường cẩn thận, mong các cháu sẽ bình an trở về.”
***
Sau khi làm xong tất cả công tác chuẩn bị, Lâm Viễn, Caesar, Brian, Snow còn có trung tá Chu Nghị và trung tá Fuente của quân đoàn Ám Dạ, một đoàn sáu người thay quân trang của quân đoàn Trường Xà, dùng thân phận binh lính trong quân đoàn Trường Xà, trà trộn vào hạm đội tuần tra Drew phái ra.
Khi ánh nắng đầu tiên chiếu rọi lên tinh cầu Namics, mọi người rốt cuộc cũng rời khỏi tinh cầu màu thủy lam xinh đẹp này, xuất phát về hướng thiên hà Khổng Tước, mang theo cơ giáp cấp S Chu Tước và Bạch Vũ, đi tìm tung tích của nguyên soái Rawson và tướng quân Lăng Vũ.
Quân hạm kiểu mới đủ để chứa hơn trăm người, bên trong vô cùng rộng lớn, không chỉ có đại sảnh rộng rãi, phòng bếp, thiết bị tắm rửa, thậm chí còn có phòng nghỉ độc lập chuyên dụng của hạm trưởng.
Những quân nhân trong quân đoàn Trường Xà đều đang chỉnh tề tiến hành công tác của mình, Lâm Viễn là người được tạm thời bổ nhiệm làm hạm trưởng, lại càng không thể không biết xấu hổ trở về phòng hạm trưởng nghỉ ngơi, đành phải cùng Caesar đứng trong phòng chỉ huy, xuyên qua cửa sổ nhìn cảnh quan ngoài vũ trụ.
Đúng lúc này, trung tá Ian được Drew phái tới đột nhiên đi vào phòng chỉ huy, hành lễ với Lâm Viễn, nói. “Hạm trưởng, khí lưu ở phía trước xuất hiện dị tượng, có thể là trùng động vũ trụ Isville sắp xảy ra chấn động không gian, thỉnh chỉ thị lộ tuyến bay của quân hạm.”
Trên màn hình trước mặt lập tức phát ra đầy đủ hình ảnh do máy trinh sát thu được, xung quanh trùng động vũ trụ ở phía trước quả nhiên xuất hiện một luồng lốc xoáy mạnh mẽ, hơn nữa còn có xu thế dần dần khuếch tán, nhìn qua thế công dào dạt, tựa như mãnh thú hồng thủy.
Lâm Viễn nhịn không được nhíu nhíu mày.
Chấn động không gian trên cấp sáu trong trùng động vũ trụ đã có lực sát thương hủy diệt, loại sức mạnh khổng lồ này có thể phá hủy các quân hạm và cơ giáp tiến vào trong, vạn nhất gặp phải loại năng lượng vũ trụ cường đại này, mọi người rất có thể sẽ bỏ mạng ở đây.
Tuy rằng cũng có rất nhiều tiền lệ thành công thoát khỏi trùng động, tuy rằng con đường này là lộ tuyến tốt nhất để đi thông đến thiên hà Khổng Tước, tuy rằng Lâm Viễn cũng rất sốt ruột muốn tìm đến cha mình….
Thế nhưng, chỉ vì tiết kiệm thời gian mà phải mạo hiểm, loại chuyện xúc động này Lâm Viễn không thể làm được.
Không nói đến cả quân hạm hơn trăm người đều đang nhìn cậu, bên cạnh cậu còn có người thừa kế vương vị duy nhất của đế quốc Caesar, còn có anh trai Snow, Brian, sư phụ, bác sĩ Fuente….
Tính mạng của những người này, có lẽ sẽ vì một quyết sách sai lầm mà vĩnh viễn bị chôn vùi.
Cho đến thời khắc này, Lâm Viễn mới cảm nhận được, áp lực tâm lý khi làm một sĩ quan chỉ huy rốt cuộc lớn đến thế nào. Chỉ đơn giản là thay đổi đường bay, đã phải suy xét vô số chi tiết, đừng nói đến là thay đổi trong nháy mắt trên chiến trường.
Nghĩ đến đây, không khỏi càng thêm bội phục hai người cha của mình.
Tuy rằng đã được bổ nhiệm tạm thời thành hạm trưởng của hạm đội nhỏ này, nhưng Lâm Viễn cũng không dám tự tiện ra quyết định. Dù sao cậu cũng không có kinh nghiệm, chỉ dựa vào những kiến thức lý luận học trong trường rất có thể sẽ xảy ra sai lầm.
Lâm Viễn nghiêm túc cẩn thận quan sát hướng đi của dòng khí một chút, lúc này mới chỉ chỉ một con đường trên bản đồ mô phỏng, quay đầu nói với trung tá Ian. “Con đường chuyển tiếp đến thiên hà Khổng Tước tổng cộng có ba hướng, đây là cái gần nhất, bất quá nếu phía trước xuất hiện dấu hiệu của chấn động không gian, chúng ta cũng không nên mạo hiểm làm gì. Còn hai con đường khác, cái bên trái cách thiên hà Nam Tam Giác tương đối gần, ngộ nhỡ gặp phải quân liên bang, sẽ rước lấy phiền toái không cần thiết. Tôi nghĩ, không bằng thay đổi tuyến đường đến thiên hà Thiên Yến bên kia, chọn dùng phương án tiến hành chuyển tiếp thứ ba, ngài thấy sao?”
Trung tá Ian sửng sốt một chút – không ngờ thiếu niên này khiêm tốn và ổn trọng như thế, không hề vì tuổi còn trẻ đã được bổ nhiêm làm hạm trưởng mà làm việc xúc động không coi ai ra gì, tươi cười chân thành trên mặt, cũng cho người ta một loại cảm giác “được tôn trọng”.
Thân là trưởng bối, cảm giác khó chịu khi bị người trẻ tuổi chỉ huy và ra lệnh, rất nhanh liền tan thành mây khói, trung tá Ian ôn hòa mỉm cười, hành quân lễ với thiếu niên trước mặt, nói. “Hạm trưởng, ngài nói rất có lý, chúng ta lập tức chọn dùng phương án thứ ba, thay đổi tuyến đường đến thiên hà Thiên Yến.”
Lâm Viễn cũng lễ phép đáp lại quân lễ, nói. “Trung tá Ian, vất vả ngài rồi.”
Ian mỉm cười gật gật đầu, xoay người rời đi.
Cho đến khi trung tá Ian rời khỏi, lúc này Lâm Viễn mới quay đầu liếc mắt nhìn Caesar, có chút ngượng ngùng cười nói. “Được người khác gọi là hạm trưởng, cảm giác có chút là lạ…. Quyết định của tôi chắc là không sai chứ?”
— Bộ dạng tiểu gia hỏa vừa rồi nghiêm túc phân tích và hạ mệnh lệnh quả thực rất xuất sắc, tuy rằng mới mười tám tuổi thoạt nhìn còn rất non nớt, nhưng trên người cậu lại mang theo khí chất đặc biệt trời sinh của tướng lĩnh Quân bộ — khí chất đến từ tận trong xương của hai người cha ruột.
Thái độ khiêm tốn của Lâm Viễn, ánh mắt lại vô cùng kiên định và thản nhiên, sẽ khiến người ta rất vui vẻ nhận mệnh lệnh của cậu.
Caesar kìm nén xúc động muốn hung hăng hôn tiểu quái thú nhà mình một chút, mỉm cười nói. “Cậu làm rất tốt, tin tưởng vào bản thân hơn một chút…. Đừng quên, cậu là con trai của nguyên soái và tướng quân Lăng Vũ.”
Lâm Viễn cười cười, phóng nhẹ thanh âm, đến gần bên tai Caesar nói. “Chính vì tôi là con trai bọn họ, cho nên tôi mới càng lo lắng…. Bọn họ đều rất ưu tú, tôi sợ sẽ khiến bọn họ mất mặt….”
Caesar nhịn không được cầm tay cậu, ôn nhu nói. “Sẽ không…. Hai người cha là tồn tại siêu việt không thể vượt qua trong lòng cậu, mà cậu, cũng sẽ là niềm kiêu hãnh của bọn họ.”
Lâm Viễn ngẩng đầu nhìn Caesar, nghiêm túc hỏi. “Sẽ sao? Tôi còn sợ lúc baba nhìn thấy tôi, sẽ cảm thấy thất vọng….”
Đối diện với đôi mắt trong suốt sáng ngời của Lâm Viễn, Caesar nén cười nói. “Sao có thể? Baba cậu nhất định thích cậu còn không kịp.”
Một đứa con bảo bối hoạt bát sáng sủa như vậy, cho dù tướng quân Lăng Vũ cá tính có lãnh đạm và cao ngạo đến đâu, cũng sẽ rất thích đi?
— Sao lại thất vọng được chứ?
***
Thiên hà Khổng Tước, trên tinh cầu không biết tên.
Rawson mang theo Hắc Long đi tìm năng lượng, Lăng Vũ một mình đợi trong sơn động, tiếp tục vẽ bản đồ lộ tuyến chi tiết.
Mấy ngày nay, Rawson lại tìm được vài nơi có hang động chứa loại đá năng lượng kì dị này, sau khi Hắc Long không ngừng hấp thu năng lượng và chuyển hóa quang năng, năng lượng dự trữ bên trong cơ giáp đã đạt tới 60%.
Dựa theo tốc độ này, nhiều nhất là qua mười ngày, liền có thể rời khỏi nơi này.
Tuy rằng tiến độ đã cực kì đáng mừng, nhưng Lăng Vũ vẫn cảm thấy vô cùng bất an.
Lúc ấy cậu lao đến cứu Rawson, là phản ứng bản năng hoàn toàn không thông qua sự suy xét của đại não, sau khi nhìn thấy Rawson bị cuốn vào trùng động, theo bản năng liền điều khiển cơ giáp vọt qua…. Nếu cậu và Rawson thật sự vì vậy mà táng sinh trong vũ trụ, chẳng phải là đã phá hủy toàn bộ kế hoạch của bệ hạ?
Hiện giờ nghĩ lại, Lăng Vũ cũng hiểu được, bản thân lúc ấy thật sự quá xúc động, cũng quá điên cuồng.
Thế nhưng….
Nếu phải quay lại một lần nữa, cậu vẫn sẽ lựa chọn như vậy.
Trơ mắt nhìn Rawson gặp nguy hiểm, cậu căn bản không thể làm được.
Loại phản ứng phát ra từ bản năng này, cũng đang không ngừng nhắc nhở cậu, Rawson có vị trí đặc thù trong lòng cậu. Vị trí này nặng đến mức cậu thậm chí có thể giao phó cả sinh mệnh…
Lăng Vũ cúi người muốn vẽ thêm một điểm lên bản đồ, theo động tác cúi người này, dạ dày đột nhiên cuộn lên, Lăng Vũ lập tức đi vào sâu trong sơn động liều mạng nôn ra một trận.
Sáng sớm căn bản chưa ăn được bao nhiêu, nôn khan nửa ngày lại không phun ra nổi cái gì, cảm giác co rút trong dạ dày buộc cậu phải làm ra động tác nôn mửa, liên tục nôn vài ngày, quả thực là rất mệt mỏi.
Cũng không biết trải qua bao lâu, loại cảm giác buồn nôn mãnh liệt này mới dần dần bình ổn.
Lăng Vũ sắc mặt tái nhợt đứng dậy, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt qua vùng bụng bằng phẳng, hơi hơi nhíu mày.
Hết chương 102.