Mà lúc này ở trung tâm thương mại, nhân dịp ngày kỉ niệm của trung tâm thương mại nên khắp nơi đều là người, dường như một nửa dân chúng trong thành phố đều đổ về đây. Lầu một là nơi rút thăm trúng thưởng, từng hàng từng hàng người xếp hàng chờ đến lượt mình.
Y La ghé vào lầu ba của trung tâm thương mại, nhìn đám đông như kiến ở phía dưới, do dự xem chút nữa cô có nên cầm phiếu rút thăm xuống đó tham gia hay không. Nhìn đội hình xếp hàng kia, nếu đến lượt cô thì chắc phải chờ đến hơn một tiếng đồng hồ.
“Mấy người địa cầu các cô nhìn rất giống hang ổ của Trùng tộc.” Lần đầu tiên được đi dạo trung tâm thương mại dưới địa cầu, tiểu Tám bỗng nhiên lên tiếng.
“Cậu so sánh cái khỉ gì vậy?” Y La không còn gì để nói.
“Chi chít, người trước ngã xuống, người sau bước lên.” Tiểu Tám dùng câu thành ngữ tổng kết một cách hoàn mỹ.
Y La não bổ một chút về hình ảnh đó, lập tức nổi da gà đầy người. Nhưng đúng là rất chính xác.
Vừa run cả người lên, Y La xoay người đi đến cửa hàng đồ chơi cho thú cưng ở lầu ba. Vừa vào cửa hàng, cả người Y La dường như được chữa khỏi, vì đồ vật bên trong thực sự là … quá đáng yêu.
“Cái này đẹp, cái này cũng đẹp, nên mua cái nào đây ta?” Y La cầm hai cái ổ cho mèo nằm rất xinh xắn lên.
“Mèo của chị là bé trai hay gái vậy ạ?” Nhân viên phục vụ nghịch ngợm nói “Cái tay phải chị cầm là theo phong cách Scotland, thích hợp cho bé trai, cái còn lại là theo trường phái lãng mạn của nước Pháp, thích hợp với bé gái đấy chị.”
“Chị cũng không biết.” Y La đúng là không để ý đến giới tính của Tiểu Hắc, do dự một chút rồi dứt khoát nói “Hai cái đều đẹp, nếu không mình mua hai cái luôn, một cái để ở nhà, một cái để ở quán cà phê.”
“Đương nhiên là được rồi ạ.” Nhân viên thấy Y La hào phóng như vậy, vì thế nhân cơ hội marketing luôn “Chị muốn mua thêm mấy món đồ chơi không, bên em mới có sản phẩm mới là nhà cây cho mèo, sản phẩm này đang có chương trình khuyến mãi đó ạ.”
“Ừ, ừ, để chị xem …”
“Móng vuốt mèo dễ gây thương tích cho người khác nên phải định kỳ cắt bớt, chúng em còn có bấm móng tay chuyên dụng cho mèo …”
“Ừ, ừ …” ‘Con sen’ mới nhậm chức-đồng chí Y La đã bị dăm ba câu của người bán lừa đi rồi.
Chờ Y La lỉnh kỉnh túi lớn túi nhỏ ra khỏi tiệm, cái nên mua cái không nên mua đã mua thành một đống lớn.
“cô là người địa cầu mà tôi thấy có ý chí bạc nhược nhất đó.” Tiểu Tám bỗng nhiên bình luận.
“Hả??” Y La xách túi lớn túi nhỏ tiếp tục đi dạo trung tâm thương mại.
“Dăm ba câu đã bị người địa cầu kia lừa một đống đồ dư thừa.” Tiểu Tám nói.
“Đây là sở thích mua sắm của con gái, cậu làm sao mà hiểu được.” Y La không đồng ý “Hơn nữa, người ta cũng đâu có lừa tôi.”
“Sở thích mua sắm … Có bom!” âm thanh của Tiểu Tám bỗng nhiên biến đổi.
“Sở thích mua sắm thì có quan hệ gì với chuyện có bom?” Y La buồn bực nói.
“Chú ý, phát hiện có bom ở khu vực bên cạnh!” Tiểu Tám lại cảnh báo lần nữa.
“Cái gì???” Y La hoảng sợ, túi mua hàng trong tay rớt lịch bịch xuống đất, người đi đường xung quanh không biết lý do đều đồng loạt quay lại nhìn Y La.
Lại tới nữa!
Tác giả có lời muốn nói:
Hệ thống tháo gỡ bom mìn: Kí chủ của tôi, não bộ chẳng những không được mở rộng hoàn toàn, hơn nữa ý chí cũng rất bạc nhược, vô cùng dễ dàng bị người khác lừa gạt.
Y La: Nội tâm của tôi rất là tuyệt vọng.