“Cái gì?” Hoắc Vi Vũ hỏi.
Dựa vào nét mặt nghiêm trọng của anh, cô đột nhiên có cảm giác bất an.
Cố Cảo Đình nhìn cô thật lâu, lãnh đạm nói: “G quốc vẫn bất hòa với quốc gia của ta, chuyện này em biết chứ?”
“Nhân dân cả nước đều biết, sao vậy?” Hoắc Vi Vũ khó hiểu hỏi.
“Anh trai của em Du Tiệp Ngạo lúc trước có giao đấu cùng Mai Kính Sơn, Duật Cẩn vì bảo vệ Mai Kinh Sơn, phái anh trai em làm đặc phái viên đi G quốc. Anh em vừa đến G quốc, đã Đan Dịch Tư Lục bắt nhốt. Đan Dịch Tư Lục đồng ý thả anh trai em ra với điều kiện, tôi phải lấy con gái hắn, Đan Địch Tư Lục Phỉ, không cho phép từ chối.” Cố Cảo Đình nói.
Hoắc Vi Vũ thực sự kinh ngạc, “Anh nói anh trai tôi bị bắt sao?”
Cô không hề biết gì về chuyện này hết không ai nói gì cho cô cả.
Đột nhiên, cô lại nhớ tới anh hai có điểm bất thường.
Trước kia anh hai chưa từng ép cô phải làm gì, nhưng sau đó lại bắt cô phải gả cho Cố Cảo Đình.
Lúc đó, cô đâu có thích Cố Cảo Đình.
Chẳng lẽ lúc đó anh hai đã biết anh cả bị nước G bắt nhốt?
“Hiện tại anh cả anh hai của tôi sao rồi?” Hoắc Vi Vũ lo lắng hỏi.
“Cận kề cái chết, lúc trước vì Duật Cẩn muốn em trở thành con dâu của hắn, cho nên, hắn không để anh cả và anh hai của em bịthương. Còn hiện tại, em không thể trở thành con dâu của hắn, hắn khẳng định sẽ không tha cho bọn họ đây.” Cố Cảo Đình lãnh bạc phân tích.
Hoắc Vi Vũ đã hiểu.
Duật Cẩn nhất định lừa gạt phái người đi G quốc, mục đích là dồn anh cả và anh hai của cô vào chỗ chết.
“Vậy phải làm sao bây giờ? Có thể phái người cứu bọn họ trở về không?” Hoắc Vi Vũ cố nghĩ biện pháp.
Cố Cảo Đình nhếch khóe miệng, vài phần châm chọc “Không kịp rồi. Bây giờ chỉ có ba con đường trược mặt cho em lựa chọn
Con đường thứ nhất, tôi cưới em, chuyện lúc trước coi như xóa bỏ, chúng ta bắt đầu laki, từ nay về sau, em chính là người phụ nữ duy nhất của Cố Cảo Đình tôi, là người mẹ duy nhất của các con tôi. Anh trai của em xảy ra chuyện chẳng lành, tôi sẽ phát binh thảo phạt, cho dù phải hủy diệt cả trời đất tôi nhất định báo thù chi bọn họ.
Con đưòng thứ hai, tôi cưới Đan Địch Tư Lục Phỉ, đổi lấy bình an anh cả và anh hai của em, em hại tôi cả đời khôn g được ở cạnh người phụ nữ tôi yêu, nhưng là, tôi vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho em.
Con đường thứ ba, chuyện này tôi sẽ không nhúng tay vào, em muốn như thế nào liền như thế?”
Mỗi một câu anh nói ra đều khiến lòng cô trùng xuống, đặc biệt là câu nói ấy, “tôi vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho em“.
Hoắc Vi Vũ hai mắt cay xè, trong lòng run lên, đầu hoảng loạn, không nghĩ ra được gì cả.
Đã có thời gian, khi Cố Cảo Đình và cả gia đình Lâm Thừa Ân gặp nguy hiểm, cô lựa chọn giả làm bạn gái Lâm Thừa Ân.
Nhưng lúc đó cô biết rõ, tách ra chỉ là tạm thời, chờ lâm ba ba về hưu, đã không có nguy hiểm, cô và Cố Cảo Đình có thể về bên nhau
Lần này không giống như vậy.
Quân hôn không thể lừa gạt, đặc biệt lại là thông gia với G quốc càng không thể giả vờ được.
Một khi hôn nhân có biến động, lập tức dẫn tới chiến tranh giữa hai nước.
Tại sao ông trời lại muốn bức cô như vậy a!
Không, không phải ông trời bức nàng, mà là Duật Cẩn bức cô.
Duật Cẩn vì cái gì cứ luôn nhắm vào cô, không chịu buông tha cô, khiến cô luôn phải đứng trên bờ vực thẳm.
Lần này, nếu cô có được tình hữu nghị thì sẽ mất đi tình yêu, nhưng có tình yêu cô sẽ đánh mất tình hữu nghị.
“Chọn.” Cố Cảo Đình trầm giọng phun ra một chữ,khí thế áp bức rất mạnh mẽ, lạnh đến thấu xương.
Anh đứng thẳng người, nhìn chằm chằm vào cô.
Chẳng qua anh cũng chỉ đang chờ đợi một đáp án sẽ khiến anh tuyệt vọng và thương tâm tột độ mà thôi.