Quân Hôn Nịch Sủng

Chương 30: Chương 30: Lên đồn cảnh sát




Editor: Bánh Tai Heo

Tư Dao bị đưa tới cục cảnh sát, thông qua tin tức cục cảnh sát liền biết thân phận của Tư Dao, cuộc ẩu đả bình thường tức khắc trở nên khó giải quyết.

Tư Dao ngồi ở phòng thẩm tra, nhâm nhi trà nóng ngoe nguẩy chân, sung sướng đánh giá bố trí chung quanh, cuối cùng đưa ra kết luận, cục cảnh sát ở địa cầu không thể đem ra so sánh với ngục giam ở Liên Bang, đẳng cấp và phòng hộ đều quá yếu.

Cô gái được cứu mon men tới gần, đôi mắt sưng đỏ nhìn Tư Dao “Cô là minh tinh Tư Dao sao.”

“Khi bị khi dễ phải biết tự cứu bản thân, khóc lóc cũng vô dụng.” Tư Dao uống trà nóng thuyết giáo.

Nữ hài xoa xoa đôi mắt, xấu hổ đến gương mặt đỏ bừng. “Cảm ơn cô đã cứu tôi, tôi sẽ giải thích với cảnh sát.”

Tư Dao nhàn nhã uống trà nhìn thời gian, Phong Thần cùng Mạc Thanh Thần vội vàng chạy tới cục cảnh sát, sau khi cùng cảnh sát trao đổi tình huống, liền tới được phòng thẩm vấn nhìn thấy Tư Dao.

Đến khi thấy được tình cảnh trong phòng thẩm tra, Phong Thần cùng Mạc Thanh Thần cảm giác lo lắng của bọn họ đều quăng cho chó gặm, Tư Dao nào có thê thảm như tưởng tượng, cô đang cùng cô gái được cứu sung sướng tám chuyện tưng bừng.

Cô nữ sinh mặt sùng bái cầm album nhờ Tư Dao ký tên, Mạc Thanh Thần ngó nhìn album, khóe miệng hơi hơi run rẩy, nếu anh ta không nhìn lầm, thì album kia hình như là của anh a.

“Mạc Thanh Thần!” Cô gái nhìn thấy Mạc Thanh Thần, tức khắc mắt sáng như sao, trong phòng thẩm tra tràn ngập màu hồng sung sướng.

Đợi cảnh sát đưa cô gái rời đi, Phong Thần trừng mắt nhìn Tư Dao, bụng ôm giận muốn phát tiết. Mạc Thanh Thần vỗ vai Phong Thần, nhắc cậu ta kiềm chế.

Phong Thần vỗ ngực bình tĩnh, đợi một lát cảm xúc liền ổn định, trầm ổn nhìn Tư Dao tiếp tục nói “Mọi chuyện anh đều biết hết rồi, anh hùng cứu mỹ nhân đúng là rất tốt, nhưng đánh nhau ngoài đường thì rất sai.”

“Tại hắn ta khi dễ Trương Tiêu Tiêu.” Tư Dao hợp lý hợp tình cãi lại. Cô chưa vặn vặn gãy cổ tên người địa cầu say xỉn kia, đã là tốt lắm rồi.

Phong Thần nhìn Mạc Thanh Thần, Mạc Thanh Thần bĩu môi “Là tên cô gái được cứu.”

“Trương Tiêu Tiêu thì không có việc gì rồi, nhưng giờ ai tới cứu em đây.” Phong Thần nổi điên gõ đầu Tư Dao. “Đêm khuya đánh nhau bị lên đồn cảnh sát, chúc mừng em lại vinh dự lên hot search a.”

“Đừng trách cô ấy, hiện tại nên giải quyết tin tức đi đã.” Mạc Thanh Thần ngăn Phong Thần lại, ánh mắt bảo Tư Dao ngoan một chút. “Ảnh hưởng của việc lên đồn cảnh sát rất ác liệt, nếu giải quyết không tốt, tiền đồ của Tư Dao sẽ bị huỷ ngay.”

Phong Thần mặt lạnh lùng dựa tường, vò tóc nhíu mày nói “Cảnh sát nói chỗ đó mạch điện hỏng hết rồi, không có video theo dõi, phóng viên đều là miệng chó phun không được ngà voi, không chứng cứ áp đảo, chuyện này giải thích xong đâu.”

“Để Trương Tiêu Tiêu ra mặt giải thích thì sao?” Mạc Thanh Thần đề nghị.

“Sau đó thì thế nào?” Phong Thần nhìn Mạc Thanh Thần nói “Cô gái kia bị phóng viên phỏng vấn, sau đó lại lộ ra cái tin ' Minh tinh Tư Dao đêm khuya ẩu đả, xong việc dùng tiền mua được người bị hại nhằm tẩy trắng bản thân? '”

Mạc Thanh Thần còn tính nói nữa, di động đột nhiên vang lên, là Nhạc Cảnh Dư đang ở Tinh Thế, Mạc Thanh Thần bắt máy “Cảnh Dư, tôi và Phong Thần đang ở cục cảnh sát, có việc gì chờ về rồi nói.”

“Thanh Thần, cậu với Phong Thần mau xem bảng hot search đi.” Nhạc Cảnh Dư thanh âm mang theo kích động.

Mạc Thanh Thần biểu tình hồ nghi, ngắt cuộc gọi, nghe Nhạc Cảnh Dư nhắc nhở, liền lên internet mở trang ưeb ra xem, tức khắc nhìn thấy đề tài bị đẩy lên hot search bảng, là đoạn video.

Trong video, Tư Dao ở ngoài đường đánh tên say rượu, như là trốn trong chỗ tối quay lén, nên hình ảnh không được rõ ràng. Mạc Thanh Thần đem video đưa cho Phong Thần xem “Là cậu nam sinh qua đường chụp lén.”

Phong Thần xem video xong, ánh mắt quỷ dị nhìn phía Tư Dao “Đây là may mắn hay vận cứt chó thế?”

Cục cảnh sát cảnh sát nhận được điện thoại, sau đó đẩy cửa phòng thẩm vấn ra “Mọi người có thể đi rồi, tin tức trên internet, chúng tôi sẽ lên website official của cục cảnh sát giải thích.”

Phong Thần cùng Mạc Thanh Thần đều cảm thấy ngoài ý muốn, Tư Dao đứng lên duỗi người, bộ dáng thoải mái tựa như vừa kết thúc ngày nghỉ phép “Về nhà thôi, tôi thấy có chút đói bụng rồi.”

“Thật sự không hiểu gì luôn đấy.” Mạc Thanh Thần ôn nhu cười vò đầu Tư Dao.

Tư Dao đi theo Mạc Thanh Thần cùng Phong Thần rời khỏi phòng thẩm vấn, cảnh sát nhìn Tư Dao giáo dục “Gặp chuyện bất bình có thể rút đao tương trợ, nhưng cũng nên thủ hạ lưu tình.”

“Cảm ơn cảnh sát, chúng tôi sẽ trông coi cô ấy.” Mạc Thanh Thần cười nói.

Tư Dao vừa rời khỏi cục cảnh sát, tức khắc đã bị đám phóng viên ngồi trước cục cảnh sát vây quanh, các loại camera cùng microphone lia lịa hướng tới mặt Tư Dao.

Phong Thần cùng Mạc Thanh Thần che chắn đưa Tư Dao lên xe, Phong Thần ngồi sau thò đầu ra nói với phóng viên “Việc Tư Dao ẩu đả trên đường, ngày mai Tinh Thế sẽ mở cuộc phỏng vấn, đến lúc đó sẽ cho mọi người một câu trả lời thoả đáng.”

Mạc Thanh Thần khởi động xe bỏ xa phóng viên, Phong Thần nhìn nhìn đồng hồ, đã là rạng sáng. Phong Thần đem cái hamburger đã nguội đưa cho Tư Dao “Đợi lát nữa về ký túc xá của Tinh Thế nghỉ ngơi, ngày mai lại tiếp tục ghi hình như thường.”

“Địa điểm ghi hình kế tiếp là ở đâu thế?” Tư Dao nhai hamburger hỏi.

“Tào Nguyên Huy chưa nói với em à? Làm trợ ký kiểu gì vậy.” Phong Thần nhíu mày oán trách. “Em lên đồn cảnh sát, cậu ta thì mất xác không thấy đâu.”

Mạc Thanh Thần nhếch môi trêu chọc “Cậu thấy trợ lý của cô ấy không vừa mắt thì nói đi, cần gì phải lấy cớ.”

Phong Thần nhấc chân đá lưng ghế Mạc Thanh Thần “Cậu lo lái xe đi.” Sau đó lại nhìn Tư Dao nói “Địa điểm quay thứ ba của《 Theo chân Thần tượng 》 là doanh trại quân đội, trong đoàn trinh sát 5-1.”

“Doanh trại quân đội?” Tư Dao tạm dừng động tác ăn cơm.

“Ban đầu lên kế hoạch quay trong doanh trại bộ binh cơ giới hoá, nhưng vì có cuộc diễn tập đột xuất gì đó mà đổi thành doanh trại lính trinh sát.” Phong Thần giúp Tư Dao nhặt vụn bánh mì rớt trên váy nói “Ghi hình ở quân doanh, có gây vấn đề gì cho em không?”

“Không.” Yên lặng lắc đầu, cô chính là cỗ máy chiến đấu nửa người nửa máy a.

“Vậy là tốt rồi.” Phong Thần tin tưởng Tư Dao sẽ không gây ra chuyện gì. “Việc lần này mặc dù được xử lý tốt, nhưng đối với em cũng sẽ có chút ảnh hưởng, nhớ tránh đề cập mấy chuyện đó một chút.”

“Nhạc Cảnh Dư và Lê Tinh sẽ chiếu cố tốt cho em.” Mạc Thanh Thần chen vào nói. “Đương nhiên, anh cũng vậy.”

“Tôi không cần mọi người chiếu cố.” Tư Dao tiếp tục gặm hamburger.

Phong Thần cùng Mạc Thanh Thần đều cười, tuy rằng Phong Thần vẫn trưng ra cái mặt than, nhưng sung sướng ở đáy mắt lại khó có thể che giấu.

Tư Dao nhai thịt hamburger thịt, đầu lại bay tới vũ trụ. Bộ đội a, nơi đó nàng rất thân thuộc, điều đáng tiếc chính là, nơi ghi hình không phải căn cứ của lão Diêm, nếu là căn cứ của lão Diên thì càng hoàn mỹ.

Diêm Kiều Quân buồn ngủ mơ mơ màng màng dựa vào cửa sổ, nhận điện thoại của Diêm Tử Ký “Đều giải quyết xong rồi, Tư Dao đã ra khỏi cục cảnh sát.”

“Cô ấy có xảy ra chuyện gì không?” Diêm Tử Ký trầm giọng dò hỏi.

“Cô ngốc kia thì có thể có chuyện gì? Lại nói có em trông chừng, còn có thể để cô ấy chịu ủy khuất sao?” Diêm Kiều Quân bưng tách cà phê nóng lên uống.

“Việc trong quân doanh đều xử lí xong hết rồi, sáng mai anh sẽ xin nghỉ trở về một chuyến.” Diêm Tử Ký vừa nói chuyện điện thoại, vừa sửa sang lại văn kiện hội nghị.

“Đừng xin nghỉ.” Nghe Diêm Vương muốn tới, Diêm Kiều Quân sặc cà phê. Có lẽ cảm thấy giọng điệu bản thân có chút sốt ruột, Diêm Kiều Quân ho khan thong thả nói chậm lại “Vấn đề đã giải quyết xong rồi, mấy chuyện kế tiếp em đều có thể giúp đỡ. Ngày mai cô ấy liền phải rời đi tiếp tục ghi hình, anh có tới cũng thấy không cô ấy.”

Diêm Tử Ký ở đầu dây bên kia trầm mặc, không muốn chọc điên ông anh, Diêm Kiều Quân cẩn thận nói sang chuyện khác “Anh này, anh thật muốn cùng cô ngốc kia kết hôn hả.”

“Còn dám gọi cô ấy là ngốc, anh sẽ đánh em thành ngốc trước đấy.” Diêm Tử Ký thanh âm rét lạnh đến xương.

Diêm Kiều Quân sợ tới mức rụt cổ, xoa xoa tay liên tục xin lỗi “Vâng vâng, em sẽ gọi cô ấy là chị dâu.”

Cảm thấy Diêm Tử Ký hình như đã bớt giận, Diêm Kiều Quân tiếp tục nói “Anh, ngày đại thọ của cha đều là mấy lão quân nhân gạo cội đến dự, anh muốn để ông ấy tức chết sao, mặt mũi ông cụ liền mất sạch hết.”

' Giờ mà dắt về, lễ mừng thọ năm sau có khi lại tổ chức ở nghĩa trang ' những lời này Diêm Kiều Quân sợ bị đánh nên không dám nói.

“Cha không khủng bố như em nghĩ đâu.” Diêm Tử Ký ấn trán nói. “A Dao là cô gái tốt, anh cũng rất thích cô ấy, anh thật sự muốn được ở cạnh Tư Dao.”

“Cô gái bên Liễu gia thì sao đây?” Diêm Kiều Quân tung ra bài toán thế kỷ.

Diêm Tử Ký trầm mặc một lát, mặt lộ vẻ buồn rầu chân nản “Anh không thích cô ta.” Liễu Tuyết Nhân đeo đuổi anh hơn hai mươi năm, anh nếu có tình cảm, đã sớm cùng cô ta kết hôn rồi.

“Liễu Tuyết Nhân là nhân vật khó chơi đó, anh lo lắng cũng phải.” Diêm Kiều Quân chép miệng trộm nói.

“Anh không lo cho A Dao, người anh lo lắng chính là Liễu Tuyết Nhân.” Với tính tình cục súc của A Dao, hai người mà có tranh chấp, thì việc A Dao đánh chết Liễu Tuyết Nhân cũng có thể xảy ra.

“Anh trai à, việc anh cùng cô ngốc...... cùng chị dâu em lãnh giấy hôn thú, anh tính gạt người trong nhà thật hả?” Diêm Kiều Quân vẫn do dự hỏi. “Bà chị tới thành phố A rồi, xem lịch trình công tác đã sắp xếp, chắc sẽ ở đây một thời gian đấy.”

“Hôn nhân của anh, anh có thể làm chủ, là anh muốn kết hôn với A Dao, không cho phép bất cứ kẻ nào nhúng tay.” Diêm Tử Ký lạnh giọng nói.

Diêm Kiều Quân lòng bàn tay miết miệng ly cà phê, đầu óc nhanh lẹ chuyển động. Theo như tình tiết trong phim truyền hình đầy máu chó, thì bây giờ anh ta nên sắm vai ác tìm mọi cách lăn lộn, lừa gạt Diêm Tử Ký, uy hiếp Tư Dao, bổng đả uyên ương*.

*Bổng đả uyên ương: Dùng gậy đánh đôi uyên ương nhằm chia cắt chúng. (Ở đây thành ngữ dùng hợp hơn nên mình không dịch nhen.)

Nhưng nghĩ tới hậu quả...... Diêm Kiều Quân bả vai run lẩy bẩy.

Anh hốt hoảng nhìn đến cảnh mình bị Diêm Tử Ký treo lên đánh, nướng trên đống lửa, ném vào chảo dầu, bị đánh gãy chân ném ra ngoài đường bò bò lết lết đi ăn xin.

Diêm Kiều Quân lắc lắc đầu dẹp bỏ suy nghĩ đó, vai ác thông thường không có kết cục tốt, anh vẫn nên thành thật làm vai phụ đi. Huống hồ cô ngốc kia đúng là rất thú vị, nghĩ đến Tư Dao ngốc nghếch đáng yêu, Diêm Kiều Quân nhếch miệng ngây ngô cười.

“Anh trai, anh yên tâm, em vĩnh viễn đứng về phía anh.” Diêm Kiều Quân nhấc chân dẫm lên mặt bàn thề thốt.

Diêm Tử Ký khóe miệng giơ lên, tỏ vẻ thực vừa lòng việc Diêm Kiều Quân thức thời “Chiếu cố A Dao cho tốt, giới giải trí rồng rắn hỗn tạp, A Dao đơn thuần, đừng để cô ấy bị người ta khi dễ.”

“Hiểu rồi hiểu rồi.” Diêm Kiều Quân nhái giọng điệu người Tứ Xuyên ha hả cười. “Em sẽ chú ý chị dâu cẩn thận, người trong nhà đương nhiên phải che chở cho nhau.”

Cúp điện thoại của Diêm Kiều Quân, Diêm Tử Ký nhìn ảnh chụp Tư Dao trên bàn, đáy mắt lộ ra thần sắc ấm áp ôn nhu.

Chuông điện thoại vang lên, Diêm Tử Ký mắt nhìn dãy số nhanh chóng bắt máy, trầm giọng giáo huấn “Gần 3 giờ sáng rồi, sao mà còn chưa ngủ hả.”

“Em nhớ anh ngươi.” Tư Dao nằm trên giường thỏ thẻ với Diêm Tử Ký. “Anh cũng chưa ngủ a.”

“Anh......” Xấu hổ không dám nói vì lo cho Tư Dao nên không dám ngủ, Diêm Tử Ký xụ mặt cau có nói “Anh đang viết kế hoạch huấn luyện.”

“Thức đêm không tốt cho thân thể đâu, sẽ khiến thận suy nhược.” Tư Dao vô cùng đứng đắn nói với Diêm Tử Ký chuyện không đứng đắn.

Diêm Tử Ký đỡ trán, nghẹn cười quát lớn “Cứ học mấy lời nói linh tinh ở đâu ra.”

“Ngày mai em sẽ phải tiếp tục ghi hình, đi quân doanh đó.”

“Ừ.” Diêm Tử Ký không đề cập vụ việc ở cục cảnh sát với Tư Dao, anh rất đồng ý với cách làm của Tư Dao, nếu để anh gặp được con ma men khi dễ phụ nữ, anh cũng sẽ trực tiếp đấm cho hắn gãy vài cái xương sườn.

Tư Dao bị dẫn lên đồn cảnh sát, lăn lộn nửa đêm khẳng định rất mệt, nếu anh hỏi lại việc này, anh sợ Tư Dao cảm thấy anh phê bình cô, chắc chắn sẽ rất ủy khuất, vậy thôi không bằng liền trực tiếp cho qua.

“Tử Ký, em thật sự rất nhớ rất nhớ anh.” Tư Dao phồng mặt làm nũng.

Diêm Tử Ký thanh âm ôn nhu “Ừ, anh cũng rất nhớ em.”

“Nhớ cỡ bao nhiêu?”

“Cỡ như sao trên trời.”

......

•Lời editor:

Cám ơn bạn Phampham22 đã theo dõi và bấm bình chọn tất tần tật các chương truyện mình edit nha.. Truyện Mạt Thế

Và cám ơn tất cả mọi người đã, đang đọc và bình chọn cho truyện. Mình vừa đọc vừa tập edit thôi nên thấy có nhiều người vào xem và ủng hộ làm mình thấy có thêm động lực với vui lắm. T_T

Xin cám ơn tất cả mọi người rất nhiều rất rất nhiều huhu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.