Triệu Viễn lạnh mặt, đương nhiên là anh ta đã nghe được chuyện gì xảy ra.
Anh ta không ngờ Tô Tiêu Thất lại sa đọa như thế này, nhớ đến dáng vẻ si mê ích kỷ của cô, anh ta liền thấy buồn nôn.
Tô Kiến Quốc:……. không thể nào chứ?
Anh ta nghi ngờ liếc nhìn mặt trăng trên bầu trời, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Qúy Hồng chỉ nhìn thấy hai cơ thể lõa lồ quấn vào nhau, cũng không nghiêm túc nhìn mặt đối phương.
“Ôi, Tô Tiêu Thất, cô có biết xấu hổ không vậy?”
Qúy Hồng dậm chân và hét lên.
Tô Tiêu Thất từ bên ngoài đi vào sắc mặt lạnh lùng: “Quý Hồng, tôi đã đào mộ tổ tiên của nhà cô sao? Cô không biết xấu hổ, thì tôi cũng phải không biết xấu hổ giống cô à?”
Nghe được giọng nói của Tô Tiêu Thất vang lên từ phía sau, Quý Hồng như bị sét đánh, bên ngoài là Tô Tiêu Thất, vậy bên trong là ai?
Cô ta không dám tưởng tượng, trợn trừng hai mắt giống như thấy quỷ, lắp bắp: “Tô Tiêu Thất, sao cô lại ở đây?”
Tô Tiêu Thất và Chiến Bắc Hành một trước một sau đi tới.
Khoé miệng cô giương lên đầy mỉa mai: “Vậy cô nghĩ tôi nên ở đâu?”
Chiến Bắc Hành nắm chặt hai tay thành nắm đấm, trong lòng nổi lên lửa giận. Tất cả những điều này đều là một cái bẫy, nếu Tô Tiêu Thất không cảnh giác. Vậy người bên trong có thể tưởng tượng được sẽ là ai?
Tô Kiến Quốc:……. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế?
Triệu Viễn không nói tiếng nào xông vào phòng, thì thấy Tô Mai đang ngồi dưới đất, trên người đắp qua quýt nửa cái chăn.
Lý Thiết Trụ chậm rãi mặc quần vào, miệng hừ một tiếng.
“Con mẹ nó xui xẻo, vậy mà lại là một con đĩ. Ông đây là trai tân mà lại bị con đi như cô làm”.
Quý Hồng kinh ngạc mở miệng: “Tại sao lại là hai người?”
Lời nói của Lý Thiết Trụ chứa đựng rất nhiều thông tin.
Ánh mắt Tô Kiến Quốc lóe lên, lại không dám nhiều lời.
Anh ta còn trông cậy vào sự giúp đỡ của Tô Kiến Minh để có thể đến làm việc trong nhà máy thép.
Tô Mai ngơ ngác sững sờ bị Lý Thiết Trụ nhổ nước bọt. Cô ta chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy trong vẻ chán ghét trong mắt Triệu Viễn.
Sắc mặt Triệu Viễn tối sầm đến đáng sợ, môi run run.
Tô Mai bỗng nhiên hét lớn: “Tô Tiêu Thất, đều là lỗi của cô, cô hủy hoại tôi.”
“Cô là đao phủ, cô hài lòng chưa?”
Tô Tiêu Thất như có điều suy nghĩ, nhìn mặt Quý Hồng, Quý Hồng trong lòng sợ hãi.
Sau đó cô nhìn Tô Mai giễu cợt: “Tôi huỷ hoại cô? Là ai gọi Lý Thiết Trụ tới? Hơn nữa là ai sắp xếp Quý Hồng gọi Triệu Viễn tới đây?”