Tâm trạng Hạng Định mấy hôm nay rất không tốt. Là một người hết lòng đi theo Vương Trạch Vinh, y biết mình giấu Vương Trạch Vinh việc Lưu Băng Tinh có thai là không đúng. Việc này không chừng sẽ cắt đứng tình cảm của y và Vương Trạch Vinh.
Sao bây giờ?
Ngồi trong văn phòng, Hạng Định đứng ngồi không yên. Chuyện như vậy y nghĩ mãi và thấy mình làm không đúng. Vương Trạch Vinh chẳng lẽ không có người của mình sao? Nếu Vương Trạch Vinh từ người khác biết việc này thì sẽ nghĩ mình như thế nào? Hơn nữa giấu việc Lưu Băng Tinh mang thai là do mình lén làm, Vương Trạch Vinh sớm muộn gì sẽ biết.
Mình đang có là nhờ ông bác, nhưng nói đúng ra là do có Vương Trạch Vinh. Người Bắc Kinh bây giờ có ai không hâm mộ mình. Mọi người không dám trêu mình chủ yếu là mình rất thân với Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh vẫn giúp mình, nếu mình không còn Vương Trạch Vinh làm chỗ dựa thì mình xong rồi.
Nghĩ Vương Trạch Vinh vẫn đối tốt với mình, Hạng Định có chút buồn cười. Có lẽ ngay cả Vương Trạch Vinh cũng không biết sức ảnh hưởng của hắn ở Bắc Kinh.
- Hạng ca, anh nói sẽ cho em làm diễn viên chính, bao giờ thì quyết định?
Lúc này một nữ diễn viên đi vào làm nũng nói với Hạng Định.
Nữ diễn viên này vừa tốt nghiệp Học viện điện ảnh Trung ương, nghe nói là hoa hậu của trường, bình thường rất được Hạng Định thích. Sau khi ngủ với Hạng Định, ả đã coi mình là người phụ nữ của Hạng Định.
- Ra ngoài.
Hạng Định đang buồn bực vì phụ nữ, thấy ả không gõ cửa đi vào liền hét lớn và tát.
Bị Hạng Định tát, ả diễn viên giật mình và vội vàng đi ra ngoài. Ả chưa từng thấy Hạng Định đối với mình như vậy nên rất sợ hãi. Đuổi ả diễn viên đi, Hạng Định cũng bắt đầu bình tĩnh hơn/
Không được, không thể kéo dài như vậy, dù như thế nào cũng phải nói với Vương ca. Nói chậm thì Hạng Định không biết xảy ra chuyện gì. Quan hệ của mình và Vương Trạch Vinh khó khăn lắm mới thân thiết như vậy, nếu vì việc này mà mất thì đều do mình. Hạng Định không hề do dự nữa, lập tức gọi cho Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh vừa từ nhà Vương Tiến Minh đi ra, thấy Hạng Định gọi tới, hắn do dự một chút nhưng vẫn nghe điện.
Vương Trạch Vinh đang rất tức Hạng Định. Biết Lưu Băng Tinh có thai mà Hạng Định không nói cho hắn, Vương Trạch Vinh rất không hài lòng với Hạng Định. Hắn không ngờ Hạng Định lại giấu mình việc này.
- Hạng Định, chuyện gì?
Vương Trạch Vinh rất lạnh nhạt nói.
“Nguy rồi” Nghe Vương Trạch Vinh nói với giọng này, Hạng Định đổ mồ hôi khắp người. Quen Vương Trạch Vinh lâu như vậy, bình thường Hạng Định vẫn nghiên cứu tính cách của Vương Trạch Vinh, bây giờ đột nhiên nghe giọng rất lạnh nhạt của Vương Trạch Vinh, Hạng Định biết điều mình lo lắng đã xảy ra.
Hạng Định hít sâu một hơi và nói:
- Vương ca, có một việc em muốn giải thích với anh. Anh ở đâu, em đến ngay.
Hạng Định biết bây giờ mình lập tức phải cứu vãn quan hệ.
Vương Trạch Vinh đứng trong gió nghe Hạng Định nói không biết sao cũng có chút cảm động, y nhẹ nhàng nói:
- Chú bố trí địa điểm.
Hạng Định nghe vậy thì vui vẻ, vội vàng nói:
- Em biết một câu lạc bộ xông hơi mới mở ở Bắc Kinh, chuyên gia mát xa rất tốt. Em bố trí.
Vương Trạch Vinh hỏi địa điểm rồi nói với Lý Minh Quốc.
Bây giờ trong ba người phụ nữ ở Bắc Kinh thì Lưu Băng Tinh đã chết, hai cô ra nước ngoài. Vương Trạch Vinh mỗi ngày về nhà đều thấy rất cô đơn, hắn thấy rất mệt mỏi. Xe đến nơi, Hạng Định sớm đứng chờ ngoài cửa. Hai người vào một căn phòng mà Hạng Định sớm bố trí. Sau khi nhân viên phục vụ rót trà, Hạng Định đuổi cô ả ra.
Nhìn Vương Trạch Vinh đang nhắm mắt, Hạng Định rất lo lắng nói:
- Vương ca, có một việc em vẫn giấu anh. Em nghĩ và thấy nên nói với anh.
- Chuyện Lưu Băng Tinh có thai phải không?
Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm vào Hạng Định.
Hạng Định đổ mồ hôi lạnh. Y đột nhiên có cảm giác Vương Trạch Vinh không biết sao mà khiến mình chịu áp lực rất lớn.
Hạng Định cắn răng nói:
- Vương ca, Lưu Băng Tinh trước khi chết đã đến chỗ em. Lưu Băng Tinh nói việc mình có thai ra, em lo rằng sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của anh nên yêu cầu cô ấy phá thai. Lưu Băng Tinh không đồng ý còn bảo người đại diện mua vé máy bay về Tỉnh Tây Nhật. Nói thật lúc ấy em còn gọi nữ vệ sĩ của Lưu Băng Tinh tìm cách cho Lưu Băng Tinh uống thuốc phá thai. Kết quả chưa làm gì thì Lưu Băng Tinh đã chết.
Nghe Hạng Định nói, Vương Trạch Vinh đúng là muốn đánh người.
Hạng Định vừa nói vừa quan sát vẻ mặt Vương Trạch Vinh. Mới đầu Vương Trạch Vinh rất giận và muốn đánh mình, y còn suy nghĩ nếu Vương Trạch Vinh đánh thì ngồi im mà chịu.
Từ từ Vương Trạch Vinh đã hòa hoãn lại. Sau khi Lưu Băng Tinh chết, Vương Trạch Vinh không biết sao lại kiên định hơn nhiều. Hắn không biết sao mình lại lạnh lùng hơn.
Vương Trạch Vinh nghĩ tới cách làm của Hạng Định đều vì mình. Vương Trạch Vinh chỉ vào ghế rồi nói:
- Ngồi đi.
Vương Trạch Vinh đang nghĩ đến Lưu Băng Tinh và rất đau lòng. Nghĩ tới đứa bé mới hình thành chưa biết là nam hay nữ, hắn rất đau.
Hạng Định cẩn thận ngồi xuống rồi nói:
- Vương ca, anh phải tin em. Em làm tất cả đều nghĩ cho anh. Việc này em sai vì không nên tự chủ trương.
Vương Trạch Vinh biết Hạng Định đây là nói thật nên nói:
- Chú nói thật đi, ngoài những cái đó thì cái chết của Lưu Băng Tinh có liên quan tới chú không?
Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm vào Lưu Băng Tinh.
Hạng Định vội vàng nói:
- Vương ca, anh yên tâm, ngoài điều đó thì em không làm gì cả.
Vương Trạch Vinh thực ra đang rất khó hiểu là việc Lưu Băng Tinh bị diện giật quá khó hiểu. Hắn khá nghi ngờ vì việc này nhưng nghe Long Dũng Đình nói thì chuyên gia đã cẩn thận kiểm tra và không thấy có gì đáng nghi.
- Hạng Định, anh vẫn coi chú là anh em của mình, chú là người anh em tốt nhất của tôi. Anh không hy vọng thấy chú phản bội.
Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm Hạng Định mà nói.
Qua rồi. Hạng Định rất vui. Vương Trạch Vinh nói như vậy là nói rõ coi mình là thân tín:
- Vương ca yên tâm. Em sớm quyết tâm theo anh. Em có thể phản bội bất cứ ai cũng không phản bội anh.
Vương Trạch Vinh nói hai chữ “phản bội” chính là hoàn toàn coi Hạng Định là thân tín của mình. Đây là Vương Trạch Vinh thử dò xét, nếu Hạng Định không thể chấp nhận hai từ này thì nói rõ Hạng Định lấy lợi ích gia tộc làm trọng, nghĩ coi hơn mình. Vương Trạch Vinh sau này sẽ không tin Hạng Định như trước.
Hạng Định đương nhiên biết ý mà Vương Trạch Vinh dùng hai từ này. Y biết hôm nay nếu không làm Vương Trạch Vinh tin, sau này không còn cơ hội nữa. Hạng Định đã nghĩ rất nhiều về quan hệ đối với Vương Trạch Vinh. Ông bác Hạng Nam là phó Thủ tướng nhưng không phải bố ruột y. Bố y đã lui, Hạng gia còn có ai chống đỡ? Xem ra sau khi ông bác lui thì chỉ còn Vương Trạch Vinh có thể chống đỡ Hạng gia. Mình không thể theo ai khác ngoài Vương Trạch Vinh. Đúng vì có suy nghĩ này nên Hạng Định mới lập tức tỏ vẻ mình quyết tâm làm người của Vương Trạch Vinh.
Nghe Hạng Định trả lời rất dứt khoát, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng và nói:
- Chúng ta là anh em tốt.
Vương Trạch Vinh đứng lên mà nói:
- Đi xông hơi, dạo gần đây anh rất mệt.
Hạng Định lúc này mới thực sự yên tâm. Quan hệ của y và Vương Trạch Vinh đã từ hai bên ngang nhau, bây giờ thành cấp dưới, đây là thay đổi rất lớn. Nói cách khác bắt đầu từ bây giờ Hạng Định mới chính thức là tâm phúc của Vương Trạch Vinh.
Nhìn Vương Trạch Vinh đi nhanh ra ngoài, Hạng Định thở phào nhẹ nhõm.