Tổ giám sát tỉnh ủy muốn tới thành phố Hoa Khê, chính quyền thành phố rất coi trọng. Đừng nhìn chỉ là một phó trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy, nhưng ai chẳng biết phó trưởng ban Trương Tất Trường có chỗ dựa rất mạnh, lão có quan hệ còn cao hơn một bậc. Đặc biệt bây giờ trong tỉnh đang toàn lực triển khai công tác xây dựng nông thôn mới. Công tác này quan hệ đến vấn đề chiến tích. Vì thế lần này Trương Tất Trường dẫn tổ giám sát là chuyện lớn.
Bởi vì trên thành phố coi trọng, nên huyện Khai Hà không dám coi nhẹ. Lãnh đạo trên tỉnh đều ở rất cao, đối với một lãnh đạo huyện mà nói là quá xa, quá mạnh. Bí thư huyện ủy Cố Hồng Quân liền triệu tập các lãnh đạo cầm đầu không ngừng họp, lần lượt nghe bên dưới báo cáo tình hình chuẩn bị. Thậm chí trong hội nghị còn đưa ra vấn đề nếu trong đợt tiếp đón này ai xảy ra vấn đề thì kẻ đó sẽ xuống đài.
Hoàn cảnh huyện Khai Hà trong thời gian ngắn tốt hơn rất nhiều. Mọi người không thấy túi nilon đầy đất, cờ đỏ được treo khắp nơi.
Xã Hoàn Thành được điểm danh là nơi cần quan sát vì thế đám người Hòa Quốc Hùng càng không dám coi nhẹ, hội to hội nhỏ không ngừng diễn ra, nghe từng người từng người báo cáo. Điều này cũng khiến Vương Trạch Vinh trên cơ bản không thể ở văn phòng.
Hòa Quốc Hùng cũng không biết lãnh đạo có thể nghe báo cáo hay không, nhưng có chuẩn bị vẫn tốt hơn không chuẩn bị. Hắn yêu cầu Vương Trạch Vinh phải chăm chú làm ra một bản báo cáo thành tích của xã Hoàn Thành.
Vì nghênh đón lãnh đạo trên tỉnh xuống kiểm tra, Trịnh Chí Minh cũng đến xã Hoàn Thành mấy lần. Mỗi lần đến đều là cao cao tại thượng, chỉ hơi mỉm cười với Vương Trạch Vinh mà thôi. Vương Trạch Vinh muốn nói chuyện cùng hắn cũng không thể thực hiện được.
Sau mấy ngày bận rộn, lãnh đạo tỉnh ủy sẽ tới. Vương Trạch Vinh đang âm thầm đoán Trương Tất Trường này có phải người mình gặp không. Nếu thật sự là người kia, Vương Trạch Vinh lại lo lắng người ta là lãnh đạo lớn như vậy thì có thể đã sớm quên mình.
Âm thầm điều tra quan khí của mình, Vương Trạch Vinh vui mừng là quan khí của hắn lại tăng lên so với trước một chút.
Liên tục mấy lần thứ tự tuần tra, tổ giám sát tỉnh ủy do phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Trương Tất Trường dẫn đầu đi theo phó bí thư thị ủy Thôi Minh Hà xuống huyện Khai Hà.
Tổ giám sát xây dựng nông thôn mới của tỉnh ủy lần này sẽ tiến hành điều tra các nhánh. Theo phân công Trương Tất Trường phụ trách nhánh thành phố Hoa Khê.
Sau khi nghe báo cáo ở trên thành phố, Trương Tất Trường điểm danh xã Hoàn Thành huyện Khai Hà.
Tuy nói Trương Tất Trường đã sớm tỏ vẻ coi trọng công tác xây dựng Hợp tác xã nông nghiệp ở xã Hoàn Thành. Nhưng yêu cầu này của Trương Tất Trường vẫn làm rất nhiều người ngầm suy đoán. Xã Hoàn Thành – huyện Khai Hà từ lúc nào lọt vào mắt lãnh đạo tỉnh vậy?
Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy đối với bí thư, chủ tịch huyện Khai Hà mà nói là quan cao không thể với tới. Bí thư huyện ủy Cố Hồng Quân mang theo quan viên nghênh đón từ 20km. Lãnh đạo huyện từ các nơi trở về. Bọn họ không thể nào buông tha cơ hội trực tiếp giao lưu với lãnh đạo tỉnh ủy. Ai không muốn bò lên trên, ai không muốn có lãnh đạo tỉnh làm hậu thuẫn. Mặc dù ánh mặt trời rất gắt, chiếu lên người có cảm giác nóng nhưng từ Bí thư huyện ủy đến các nhân viên bình thường không ai che ô. Nếu thật sự che ô xanh, ô đỏ, ai biết lãnh đạo tỉnh ủy sẽ nghĩ như thế nào.
Nhân viên tổ giám sát đều là lãnh đạo liên quan trên tỉnh, đi trong vòng vây các xe cao cấp của tỉnh ủy xuống huyện Khai Hà, sau đó chỉ để Cố Hồng Quân lên nói vài câu rồi phóng tới huyện thành.
Trương Tất Trường ngồi trong xe mặc dù đang nhắm mắt nhưng đầu lão vẫn hiện ra chuyện lần trước gặp được Vương Trạch Vinh – cán bộ xã Hoàn Thành. Lúc ấy biểu hiện của Vương Trạch Vinh làm lão rất coi trọng. Nhiều người như vậy mà chỉ có Vương Trạch Vinh đứng ra. Xã hội bây giờ không có mấy người đứng ra đấu tranh chống cái ác. Thực ra sau khi về Trương Tất Trường đã rất nhanh biết tình hình của Vương Trạch Vinh. Từ mọi phương diện thì thấy Vương Trạch Vinh có đủ năng lực để phát triển.
Xây dựng nông thôn mới sau khi được triển khai ở các nơi, tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh vô cùng coi trọng. Lần trước Trương Tất Trường đã một mình một xe tiến hành kiểm tra ngầm các nơi. Sau khi gặp phải vụ giả vờ đâm xe ở xã Hoàn Thành. mặc dù Trương Tất Trường liếc mắt nhìn ra là giả vờ, nhưng lão cũng không muốn làm lớn chuyện. Nếu như tìm đến chính quyền thì điều tra ngầm lại thành rõ ràng. Nhìn lái xe cãi vã với tên lưu manh, lão lúc ấy có suy nghĩ vì việc nhiều người ở xã Hoàn Thành vây xem mà không có ai đứng ra nói chuyện. Tuy nói người Trung Quốc bây giờ không thích quản chuyện không liên quan đến mình, nhưng có một tên lưu manh gây rối mà không có nhân viên chính quyền ra xử lý, điều này nói rõ an ninh trật tự ở xã Hoàn Thành có vấn đề.
Đang lúc tranh cãi thì Vương Trạch Vinh xuất hiện, cũng rất nhanh giải quyết vấn đề. Điều này tạo ấn tượng rất tốt cho Trương Tất Trường. Tuy nói tên lưu manh vẫn được 100 tệ, nhưng Trương Tất Trường cảm thấy nợ ân tình của Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cũng không phải nhân viên an ninh, người ta đứng ra giúp mình nói rõ nhân phẩm của hắn tốt. Quan trọng là người ta không biết mình là phó trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy, cũng không phải vì lợi mà làm. Lần này Trương Tất Trường điểm danh tới xã Hoàn Thành với mục đích là xem có thể trả lại ân tình cho Vương Trạch Vinh hay không?
Mấy ngày nay Vương Trạch Vinh rất bận, vì nghênh đón tổ giám sát của tỉnh ủy, Hòa Quốc Hùng không ngừng tổ chức đại hội, các tài liệu báo cáo đều giao cho Vương Trạch Vinh sửa lại, viết lại.
Người dẫn đầu tổ giám sát là phó trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy, đối với người nắm giữ mũ quan này thì đừng nói là cán bộ cấp xã, mà ngay cả lãnh đạo thành phố cũng phải sợ vài phần.
Hòa Quốc Hùng bị Trịnh Chí Minh gọi lên nhiều lần. Nếu như lần này không làm Trương Tất Trường hài lòng, người ta chỉ cần nói một câu là chức bí thư đảng ủy xã coi như xong.
Hòa Quốc Hùng vừa nhận được điện thoại từ trên huyện, tổ giám sát tỉnh ủy đang trên đường đến xã Hoàn Thành.
Sau khi nhận được tin tức, xã Hoàn Thành liền náo động gà bay chó chạy. Hòa Quốc Hùng dẫn các nhân viên có đầu có mặt đứng đợi ở trên đường tiến vào xã Hoàn Thành.
Vốn chuẩn bị học sinh đứng hai bên đường chào mừng, nhưng sau đó Cố Hồng Quân bác bỏ việc này. Bây giờ dư luận cả nước đang có lời nói việc này làm hại học sinh, chẳng may lãnh đạo tỉnh ủy mất hứng thì nguy.
Vương Trạch Vinh đứng ở phía sau nhìn xe đi tới. Hắn càng lúc càng cảm thấy Trương Tất Trường kìa là người đưa tờ danh thiếp cho mình.
Trương Tất Trường trong xe thấy Vương Trạch Vinh đứng ở bên đường, không khỏi mỉm cười. Lão có một chủ ý, chủ ý này đúng là hơi hiểm.
- Dừng xe.
Trương Tất Trường nói với lái xe.
Xe dừng lại.
Thấy xe Trương Tất Trường dừng lại, cả đội xe đều ngừng lại. Cảnh sát huyện sớm được phái tới liền dẫn nhân viên an ninh xã vội vàng đảm bảo an ninh.
Sau khi Trương Tất Trường mở cửa xuống xe, Bí thư huyện ủy Cố Hồng Quân lập tức chạy lên hỏi tình huống.
- Phó trưởng ban Trương, có chuyện gì sao?
Cố Hồng Quân cẩn thận hỏi.
- Đi từ đây thôi.
Trương Tất Trường trầm ổn nói.
Vừa nghe Trương Tất Trường muốn đi bộ, phó bí thư thị ủy Thôi Minh Hà cũng vội vàng xuống xe.
Nhẹ nhàng chạm tay hai mấy lãnh đạo xã như Hòa Quốc Hùng, Chu Hồng Thiên, vẻ mặt Trương Tất Trường rất bình thường.
Thôi Minh Hà đi phía sau một bước lại luôn nở nụ cười, xem ra đây là người dễ gần và thân thiện.
- Tiểu Vương.
Trương Tất Trường đột nhiên nói, âm thanh này truyền vào tai mọi người khiến tất cả trợn mắt há mồm.
Trương Tất Trường đi tới vài bước, chủ động đưa tay về phía Vương Trạch Vinh.
Sau khi thấy Trương Tất Trường xuống xe, Vương Trạch Vinh bắt đầu kích động. người này đúng là người mình đã giúp trên đường. Khi Trương Tất Trường đột nhiên chủ động đưa tay đến, đầu Vương Trạch Vinh liền choáng váng.
- Phó trưởng ban Trương!
Vương Trạch Vinh run run mà nói. Hắn căn bản không ngờ Trương Tất Trường lại chủ động đưa tay về phía mình. Việc này làm hắn rất ngạc nhiên. Kết hợp với việc gặp mặt Trương Tất Trường lần trước, Vương Trạch Vinh thầm tiến hành suy đoán nhưng dù như thế nào cũng không đoán được là tình huống này!
Khẽ vỗ vỗ vai Vương Trạch Vinh đầy thân thiết. Trương Tất Trường cười cười một tiếng rồi không nói gì thêm, đi vào chính quyền xã. Lão biết như vậy là đủ với Vương Trạch Vinh.
Trương Tất Trường bắt tay Vương Trạch Vinh như một chuyện lớn, mọi người đều có chút kỳ quái nhìn Vương Trạch Vinh.
Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy chủ động đưa tay ra bắt một chánh văn phòng xã Hoàn Thành. Tin tức này không lâu sau truyền khắp huyện Khai Hà. Ngay lúc Vương Trạch Vinh cảm thấy đầu óc choáng váng, mọi người đều hành động. Tổ tông mấy đời của Vương Trạch Vinh bắt đầu được hỏi han. Một ít các cán bộ của ban Tổ chức cán bộ đều tiến hành dò hỏi, tất cả đều thảo luận về Vương Trạch Vinh. Kết luận cuối cùng chỉ có một đó là Vương Trạch Vinh sở dĩ đến xã Hoàn Thành công tác, mục đích chính là lấy chút kinh nghiệm ở cơ sở. Vương Trạch Vinh này không phải cá trong ao, tiền đồ của hắn rất lớn.
Đứng tại chỗ nhìn phó trưởng ban Trương chủ động bắt tay Vương Trạch Vinh, mọi người đều kinh ngạc, không nhìn ra đó. Vương Trạch Vinh này thì ra có chỗ dựa mà còn là loại rất mạnh.
Một ít lãnh đạo huyện trước đó có thái độ không tốt với Vương Trạch Vinh càng giật mình. Thằng ranh này giấu quá sâu. Có quan hệ lớn như vậy còn chạy đến xã Hoàn Thành làm gì, đây không phải là chạy tới hại người sao? Vừa nghĩ đến đây, người đã đắc tội với Vương Trạch Vinh liền buồn bã vô cùng. Thằng ranh này đúng là ***, có lực lượng mạnh như vậy lại trốn xuống xã Hoàn Thành.
Vương Trạch Vinh âm thầm quan sát quan khí của mình. Chỉ một cái bắt tay làm quan khí của hắn thêm rắn chắc, hơn nữa đang không ngừng tăng lên.
Trương Tất Trường đi nhanh về phía trước, sau đó ánh mắt mọi người nhìn Vương Trạch Vinh đều khác nhau. Càng nhiều người cố ý nở nụ cười thân thiện với Vương Trạch Vinh.