Sau khi bộ máy mới tới, phân công mỗi người nhất định phải nhanh chóng xác định, lần này e là sự việc diễn ra quá nhanh, trên huyện cũng không nhúng tay quá nhiều vào chuyện của xã Hoàn Thành. Đương nhiên, công việc này cũng là vấn đề tranh giành quyền lực, đối với loại lãnh đạo phân công của xã Hoàn Thành trong bao năm qua đều có hai loại, một loại là từ huyện điều xuống phân công công tác, một loại là do xã sau khi bàn bạc thì báo cáo lên huyện.
Hôm qua Vương Trạch Vinh có gọi điện thoại cho Cố Hồng Quân để xin chỉ thị về vấn đề này, theo như lời Cố Hồng Quân nói thì lần này huyện không hề can thiệp, Đảng ủy xã Hoàn Thành cứ nghiên cứu sau đó báo cáo lên huyện là được, điều này rõ ràng là giao cả quyền lực cho Vương Trạch Vinh.
Cố Hồng Quân đang tranh giành quyền lực ở trên huyện, đối với xã Hoàn Thành, một là Vương Trạch Vinh đã quay đầu về phía hắn, hai là tinh lực cũng không có nhiều, đồng thời, đám người thuộc Trịnh hệ ở huyện cũng đã dùng mọi khả năng để chiếm chỗ tốt cho xã Hoàn Thành, bởi vậy nên giao chuyện này giao cho Vương Trạch Vinh.
Sau khi Vương Trạch Vinh lên làm bí thư, hắn cũng không chuyển phòng làm việc, mà vẫn dùng phòng làm việc lúc đầu, để phòng bí thư Đinh Lỗi lại cho Trịnh Thu Lực, dù sao đều làm cùng ở tầng trên, dùng phòng nào cũng thế cả.
Ngồi ở trên ghế chính, Vương Trạch Vinh ngậm điếu thuốc trầm tư suy nghĩ, án theo phương pháp các thành viên của Đảng ủy xã sẽ phụ trách một khối. Hiện giờ Tiểu Giang và Ôn Tiến Tài cũng coi như là người của mình, sau khi để bọn họ đảm nhiệm văn phòng Đảng chính và công tác tổ chức nhân sự, mấy bộ phận trọng yếu của xã cũng phải xếp người của mình vào, việc nắm toàn bộ xã không phải là vấn đề lớn. Lưu Minh Xuân và Tôn Kế Mẫn đều cùng cánh với mình, Từ Vinh Hoa mới tới mặc dù thái độ còn chưa rõ ràng lắm, nhưng theo tình hình mà xét, hắn coi như là người của Cố Hồng Quân, hẳn là không đến quấy rối.
Xã Hoàn Thành về cơ bản có thể coi là thiên hạ của mình, bước tiếp theo là tìm thêm một số nhân tài để bổ sung vào các bộ phận khác. Có thể nói quyền lực ở xã Hoàn Thành đã rất mạnh rồi.
Thời gian này càng ngày càng thoải mái rồi!
Ngồi ở chỗ này, Vương Trạch Vinh cẩn thận phân tích, khi nghĩ đến tình hình hai mẹ con Lữ Hàm Yên, Vương Trạch Vinh thầm mắng một tiếng, lúc trước Đinh Lỗi còn bày tỏ với mình rằng sẽ nâng hai mẹ con nhà này lên, kỳ thật cũng chẳng có ý tốt gì cả! Không ngờ Đinh Lỗi về vấn đề này không kinh nghiệm gì cả, đương nhiên làm sao có thể thu nhận được!
Cùng sống chung một xã, vợ chưa cưới và mẹ vợ của mình đều trở thành người phụ trách bộ môn, hơn nữa mình vừa mới lên chức liền đề bạt ngay, những người khác thấy điều này thì thế nào chứ! Đinh Lỗi chính là muốn phá hủy uy tín của mình đây! Vương Trạch Vinh càng nghĩ lại càng thấy vô vị, trên quan trường này bước nào cũng đều là cạm bẫy, có những cạm bẫy còn khiến người ta không thể nhìn ra.
Chẳng lẽ lại làm khó dễ hai người đó? Chuyện cũng đã đến thế này, có muốn tránh cũng không được, bỏ đi, trước tiên đành như vậy, sau này có cơ hội sẽ tìm cách điều chuyển cho thỏa đáng, cũng may giờ mình còn chưa kết hôn, vấn đề này cũng không coi là lớn.
Đang ngẫm nghĩ tới việc này, di động lại vang lên, lấy ra nhìn thì thấy là số Lữ Hàm Yên gọi tới.
- Có việc à?
Vương Trạch Vinh trầm giọng hỏi. Hắn không thích trong lúc làm việc mà lại có người gọi điện riêng.
Nghe được giọng nói có phần oán trách của Vương Trạch Vinh, Lữ Hàm Yên bất an nói:
- Trạch Vinh, là như vậy, bí thư Huyện đoàn là Diệp Ny Na sắp tới xã, lần trước anh có nói qua phải tiếp đãi cẩn thận.
Hôm nay Diệp Ny Na vừa xuất phát liền liên lạc với Lữ Hàm Yên, mục đích chính là muốn Lữ Hàm Yên báo tin mình tới cho Vương Trạch Vinh.
- À.
Lúc này Vương Trạch Vinh mới nhớ tới việc Diệp Ny Na lần trước có nói qua muốn tới, nói với Lữ Hàm Yên:
- Như vậy đi, trước tiên em cứ tiếp đón cô ấy, sau đó dẫn cô ấy đến chỗ của anh.
Một bí thư Đoàn, tuy rằng là ở trên huyện, Vương Trạch Vinh cảm thấy trước tiên cứ để Lữ Hàm Yên tiếp đãi, sau đó đích thân mình tiếp đón thì cũng không coi là thất lễ.
Diệp Ny Na đang ngồi ở trong xe, trong lòng cô cũng đang có tâm sự.
Diệp Ny Na có thể coi như là người có quan hệ, bố cô là cục trưởng cục giáo dục thành phố. Kể từ khi tới huyện Khai Hà công tác tới nay, thông qua quan hệ của bố mình, cô coi như là phát triển tương đối nhanh, nhưng dù sao bố mình cũng mới là cục trưởng một cục giáo dục, nếu muốn giúp mình lên cao thêm một bước nữa cũng khó khăn rất lớn. Diệp Ny Na là một người có biết nghĩ, đừng nhìn tuổi của cô không nhiều, nhưng đối với việc trên quan trường lại rất mẫn cảm. Lần này sau khi thấy được thái độ của đám lãnh đạo huyện đối với Vương Trạch Vinh, cô liền tìm cơ hội để tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh.
Đương nhiên, cô cũng không trông cậy Vương Trạch Vinh có thể giúp mình cái gì, bởi vì có bố mình ở trên thành phố, cô càng hiểu rõ tâm tính của người trong quan trường, lấy Vương Trạch Vinh kia mà nói đi, lãnh đạo huyện thật sự sợ hắn như vậy sao? Cũng không phải như thế, lãnh đạo tỉnh là dạng hoàng đế trên cao, chỉ cần không đắc tội quá mức với những nhân vật cao cao tại thượng này, thì họ cũng sẽ không vì một chút việc nhỏ mà làm khó xử người bên dưới, mấu chốt chính là hiện giờ tình thế trong huyện hơi loạn, hai phái đấu tranh hết sức kịch liệt, không bên nào hy vọng phe đối lập mạnh hơn, Trương Tất Trường sau lưng Vương Trạch Vinh kia chính là một đại nhân vật như vậy.
Ý nghĩ của Diệp Ny Na thực ra cũng đại biểu cho đa số đám người đang tìm cách lấy lòng Vương Trạch Vinh, đây chính là thấy được sự phát triển của Vương Trạch Vinh, sau này nếu Vương Trạch Vinh có thể mượn thế lên cao thì mình có lẽ cũng được lợi ích nhất định. Quan trường không phải là nơi để giúp đỡ nhau sao? Có quan hệ mới có tất cả, ai mà không có quan hệ thì muốn phát triển chắc chắn là không có khả năng.
Bởi vì có quan hệ với Lữ Hàm Yên, cô nhanh chóng thông qua Lữ Hàm Yên móc nối được với Vương Trạch Vinh. Lần này đến xã Hoàn Thành thì ngoài mặt là kiểm tra tình hình phát triển Đoàn ở Hợp tác xã của xã Hoàn Thành, kỳ thật cũng chính là để tiếp cận Vương Trạch Vinh mà thôi, cô tin rằng chỉ cần tạo được quan hệ, sau đó liên lạc qua lại nhiều một chút, trước lạ sau quen, rồi thì quan hệ giữa hai người kiểu gì mà chẳng sâu sắc hơn.
Diệp Ny Na thầm phấn chấn bởi vì Lữ Hàm Yên là vợ chưa cưới của Vương Trạch Vinh, lợi dụng mối quan hệ này thì mình càng ưu thế hơn so với người khác.
- Hàm Yên, các cô đã vất vả rồi.
Nắm chặt tay Lữ Hàm Yên, Diệp Ny Na có vẻ rất là thân thiết. Kiểu xưng hô kia cũng lộ ra vẻ thân mật.
- A, bí thư Diệp mới vất vả chứ, chúng tôi chỉ làm tròn công việc của mình mà thôi.
Lữ Hàm Yên nhìn thấy Diệp Ny Na nhiệt tình như thế, trong lòng cô cũng rất vui mừng.
- Như vậy đi, tôi cũng không cần nghe báo cáo riêng gì cả, cô dẫn tôi đi xung quanh xem là được.
Đừng thấy tuổi Diệp Ny Na và Lữ Hàm Yên xấp xỉ nhau, đối nhân xử thế cũng rất dày dạn.
Lần này Diệp Ny Na tới chỉ có một mình, không hề mang theo người khác, mà xã Hoàn Thành cũng chỉ cử một mình Lữ Hàm Yên phụ trách công tác Đoàn, hai người nhanh chóng trở nên thân thiết.
- Bí thư Diệp, hay là như vậy đi, để tôi nói trước một tiếng cho Trạch Vinh.
Lữ Hàm Yên dò hỏi.
Vừa nghe lời này, trong Diệp Ny Na đang cao hứng, vui vẻ nói:
- Dù sao tôi mới đến đây, mọi chuyện cô cứ sắp xếp đi.
Nhận được điện thoại, Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi sẽ sang đó lập tức.
Bất luận như thế nào, Diệp Ny Na này cũng đại biểu cho từ trên huyện xuống, Vương Trạch Vinh vốn định để Lữ Hàm Yên dẫn cô ta đến đây, ngẫm nghĩ một chút đành đích thân đi, lễ nhiều người không trách!
Chưa đầy một hồi sau, Vương Trạch Vinh liền đi tới văn phòng Đoàn xã.
Bắt tay Diệp Ny Na, Vương Trạch Vinh tươi cười nói:
- Hoan nghênh bí thư Diệp đến xã tôi kiểm tra công tác.
- Ha ha, bí thư Vương, nhìn anh kìa, tôi chỉ là đến xem mà thôi, tôi cũng không phải là lãnh đạo gì cả.
Giọng nói của Diệp Ny Na rất quyến rũ, khiến cho đàn ông nghe thấy đều có cảm giác như tan chảy. Vương Trạch Vinh chính là lần đầu tiên tiếp xúc với người phụ nữ này, nghe được giọng nói kiều mị của Ny Na liền thất thần trong chớp mắt.
Diệp Ny Na đang lén quan sát Vương Trạch Vinh liền cười thầm trong lòng, cô biết rõ bản lĩnh của mình, không ít đàn ông trên huyện đều bị mị lực của mình đánh bại, Vương Trạch Vinh này cũng không ngoại lệ.
Lữ Hàm Yên đợi hai người ngồi xuống liều bưng hai tách trà tới.
- Bí thư Vương, tôi được biết công tác xây dựng Đảng ở Hợp tác xã của xã Hoàn Thành được phát triển rất tốt, cũng đã nghe Hàm Yên báo cáo công tác Đoàn thanh niên cộng sản xã Hoàn Thành xong, tôi cảm thấy công tác Đoàn của xã Hoàn Thành cũng rất đặc biệt, lần này muốn tới tận nơi tìm hiểu phương diện này một chút, sau đó đem kinh nghiệm thành công này chỉnh sửa một chút rồi đăng báo.
Diệp Ny Na mở miệng liền tán dương công tác của xã Hoàn Thành.
- Ha ha, còn phải xin bí thư Diệp hướng dẫn nhiều hơn, nếu có chỗ nào chưa đầy đủ thì chúng tôi nhất định sẽ tiến hành cải tiến.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói. Đối với công tác Đoàn của Hương Thượng thì hắn rất rõ ràng, thanh niên của Hợp tác xã được sự lãnh đạo của tổ chức Đoàn đã làm được không ít chuyện.
- Bí thư Vương, ngài xem như vậy được không, chúng ta cũng không cần phải một tiếng bí thư bí thiếc làm gì, tôi gọi anh là Vương ca, anh gọi tôi là Tiểu Diệp, tôi cùng với Tiểu Lữ chính là chị em tốt đó.
Giọng Diệp Ny Na chuyển sang kiểu hờn dỗi. Nói tới đây liền quay sang nói với Lữ Hàm Yên đang ngồi một bên:
- Em nói đi, Hàm Yên?
- Trạch Vinh, tính Diệp tỷ tốt lắm.
Lữ Hàm Yên vội vàng nói với Vương Trạch Vinh.
Thầm lắc lắc đầu, người phụ nữ này thật không đơn giản, vừa nghĩ tới sau này còn cần nhiều bạn, Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Vậy không khách khí nữa, tôi gọi cô là Tiểu Diệp.
Đối với tình hình của Diệp Ny Na thì Vương Trạch Vinh cũng không quá rõ ràng, nhưng nghĩ đến một cô gái có thể leo lên vị trí bí thư Đoàn của huyện ủy, nói cô ta không có vấn đề gì thì không có khả năng.
- Thế mới đúng chứ.
Diệp Ny Na phát huy đầy đủ ưu thế kiều mị của mình. Giọng nói kia lại càng lộ rõ sức mạnh.
- Tiểu Diệp, mấy này này việc tôi tương đối nhiều, nên để Hàm Yên dẫn cô đi xem nhé, cô có việc gì cần thì cứ phân phó.
Ở trước mặt vợ tương lai nên Vương Trạch Vinh có phần khó ứng phó được với một cô gái kiều mị. Diện mạo Diệp Ny Na cũng không kém hơn Lữ Hàm Yên, toàn bộ đều là dạng mỹ nữ rất hấp dẫn.
- Không có việc gì cả, có Hàm Yên dẫn tôi đi là được, không thể phiền mãi cho Vương ca được.
Diệp Ny Na thấy mục đích chuyến đi này của mình cơ bản đã đạt được, cô tin rằng bước tiếp theo chỉ cần mình tăng cường qua lại với Vương Trạch Vinh thì quan hệ giữa hai bên tất nhiên sẽ sâu thêm.
Đứng lên tiễn bước Vương Trạch Vinh, Diệp Ny Na mỉm cười nói với Lữ Hàm Yên:
- Bồ của em tính rất được đấy.
- Anh ấy chính là người như vậy.
Tâm tình Lữ Hàm Yên hớn hở nói.