Nhìn Vương Trạch Vinh vẫn đi theo tiếp đón mình, Chu Trạch Cương có chút khó hiểu nhưng cũng có ấn tượng tốt đối với hắn.
Chu Trạch Cương hiểu rõ tình hình của Vương Trạch Vinh, là người có chỗ dựa rất mạnh, đồng thời tiền đồ lớn.
Chu Trạch Cương cũng có rất nhiều con đường nhận tin của mình. Từ việc đám người Lý Kiền Ý muốn hợp tác với Vương Trạch Vinh là có thể thấy, Vương Trạch Vinh là người mà ai cũng muốn tranh đoạt. Được Vương Trạch Vinh ủng hộ, tức là được lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh ủng hộ.
Chu Trạch Cương cũng có một suy nghĩ, y đương nhiên cũng hy vọng có đủ lực lượng để tranh đoạt. Nếu Vương Trạch Vinh có thể đứng về phía mình, vậy y sẽ nắm chắc hơn trong Đại hội.
Vương Trạch Vinh có bố vợ với vị trí cao hơn y. Vương Trạch Vinh lẽ ra không cần cung kính với y như vậy, nhưng từ trên đường đi có thể thấy Vương Trạch Vinh ngoài đối đãi Bí thư Lâm như vậy thì rất cung kính với y.
Mặc dù nói đến vị trí Phó Thủ tướng như Chu Trạch Cương thì không quá để ý cái nhìn người khác. Nhưng Vương Trạch Vinh lại là nhân vật đặc biệt, hắn có thể đối đãi với Chu Trạch Cương là quá tốt.
Chu Trạch Cương cười nói với Vương Trạch Vinh:
- Ddc Vương Trạch Vinh, thông qua tìm hiểu mấy hôm nay thì tôi có chút hiểu biết về tình hình Nam Điền. Nam Điền dưới sự cố gắng công tác của các đồng chí đang phát triển rất nhanh. Phải giữ xu thế này, tin rằng tương lai của Nam Điền sẽ rất tốt.
Chu Trạch Cương nói chính là muốn khen sự phát triển của Nam Điền, vì thế làm cho Vương Trạch Vinh biết y có ấn tượng tốt.
Vương Trạch Vinh đương nhiên biết nên nói như thế nào:
- Nam Điền phát triển cần sự ủng hộ của lực lượng khắp nơi, không biết ngài lúc nào có thời gian thì đến chỉ đạo công việc của Nam Điền một chút.
Chu Trạch Cương cười ha hả nói:
- Tôi biết nhiều người quan tâm tới Nam Điền.
- Nam Điền bây giờ như người khát nước, có nhiều nguồn nước cứu mạng càng tốt mà.
Hạng Nam nghe thấy hai người nói chuyện liền cười nói:
- Xem ra hai người nói chuyện khá hòa hợp.
Chu Trạch Cương liền cung kính nói:
- Lão Hạng.
Thấy Chu Trạch Cương là Phó Thủ tướng mà cung kính với Hạng Nam như vậy, Vương Trạch Vinh thấy mình đã có thu hoạch. Một người bất cứ lúc nào cũng phải giữ thái độ này, như vậy không bị gặp địch khắp nơi.
Hạng Nam cũng hài lòng với thái độ này của Chu Trạch Cương, trong lòng thầm nghĩ bảo sao Chu Trạch Cương có địa vị cao trong Bộ Chính trị. Y đúng là có cách cư xử tốt, dù là đối với ai cũng rất cung kính. Một lần nữa nhìn Chu Trạch Cương, Hạng Nam hơi động tâm và nghĩ đến lời Vương Trạch Vinh nói. Ông đương nhiên biết cục diện chính trị thay đổi khó lường, chưa đến cuối cùng thì sao biết được.
Nhìn Chu Trạch Cương, Hạng Nam liền phân tích người mà Trung ương đã lựa chọn và không dám xác định. Tình hình cũng không có biến hoá gì, nếu có biến hoá thì vấn đề rất lớn.
Hạng Nam bởi vì nghĩ thế nên thái độ tốt hơn trước nhiều:
- Chúng ta không phải người ngoài, Trạch Vinh là con cháu, tôi thấy anh gọi là Trạch Vinh đi.
Hạng Nam sau khi có quyết định liền nghĩ nếu Chu Trạch Cương có thể tiến bộ thì sẽ có lợi cho Vương Trạch Vinh. Vì thế ông muốn hai người thay đổi cách xưng hô.
Lời này của ông làm mọi người động tâm, Vương Trạch Vinh đương nhiên đồng ý, như vậy sẽ quan hệ gần hơn với Chu Trạch Cương.
Chu Trạch Cương cũng động tâm, nếu như nói y không muốn lên chức là giả. Nhưng nếu muốn lên chức thì phải có đủ quan hệ. Hạng Nam đại biểu một lực lượng lớn, Vương Trạch Vinh cũng có lực lượng không kém Hạng Nam, đây là hợp lại lực lượng rất mạnh. Nếu mình có lực lượng này ủng hộ thì hoàn toàn có thể tiến thêm.
Chu Trạch Cương liền cười nói:
- Lão Hạng, đây là có lợi từ đồng chí Vương Trạch Vinh rồi. Dù như thế nào thì đồng chí Vương Trạch Vinh cũng là Bí thư tỉnh ủy.
Nghe thấy thế, Hạng Nam càng cười tươi hơn mà nói:
- Đừng nói như vậy, tôi với anh là ai chứ?
Chu Trạch Cương mượn lời mà nói với Vương Trạch Vinh:
- Được rồi chúng ta cũng đừng làm quá chính quy, đồng chí Vương Trạch Vinh là đồng chí rất được.
Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Trạch Vinh, sau này phải báo cáo với Chu thúc nhiều hơn.
Ông liền quyết định cách xưng hô.
Vương Trạch Vinh lập tức nói với Chu Trạch Cương:
- Chu thúc, sau này còn mong ngài giúp đỡ nhiều.
Mọi người đã thay đổi quan hệ, thoáng cái thân thiết hơn.
Tâm trạng Chu Trạch Cương khá vui vẻ. Thấy thái độ của Vương Trạch Vinh và Hạng Nam như vậy, y biết mình đã có thành quả nhất định. Chỉ cần tăng cường quan hệ thì sau đây hoàn toàn có thể được Hạng Nam ủng hộ. Nghĩ đến thông qua Vương Trạch Vinh mà đạt được một vài lực lượng, Chu Trạch Cương rất vui.
Sau khi vào chỗ ở, Hạng Nam nói với Vương Trạch Vinh:
- Bố đã suy nghĩ chuyện con nói, cho dù chuyện gì cũng có thể xảy ra, thêm một con đường đương nhiên có lợi cho con, chẳng qua phải biết chừng mực.
Hạng Nam biết trong này khá nguy hiểm, chẳng may Chu Trạch Cương không thể tiến bộ thì cố gắng của Vương Trạch Vinh sẽ mất. Đương nhiên ông cũng nghĩ tới Chu Trạch Cương giữ chức là không vấn đề gì. Vương Trạch Vinh có thể quan hệ tốt với Chu Trạch Cương sẽ có lợi.
Nghĩ đến những gì mình quan sát được, Vương Trạch Vinh cũng thấy ý của Hạng Nam rất quan trọng. Không đến lúc cuối cùng thì quan hệ này chỉ lén làm mà thôi. Vương Trạch Vinh biết mình và Chu Trạch Cương có một quan hệ vi diệu, đây là quan hệ hai bên có lợi.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Con biết điều này, mọi việc đều không rõ ràng, vì thế không được thể hiện mình dựa vào ai.
Hạng Nam cười nói:
- Chu Trạch Cương có ưu thế về tuổi trong mấy Phó Thủ tướng. Nếu bố trí của Trung ương có thay đổi thì y rất có thể tiến lên.
Vừa nãy Vương Trạch Vinh còn thấy quan khí của Chu Trạch Cương tiến rất gần quan khí của Bí thư Lâm.
Vương Trạch Vinh liền khó hiểu hỏi:
- Lý Kiền Ý không phải thân tín của Bí thư Lâm sao?
Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh và thầm gật đầu. Lời này của Vương Trạch Vinh rất có trình độ, từ đủ dấu hiệu cho thấy Bí thư Lâm lui sẽ bố trí người của mình vào vị trí quan trọng. Lý Kiền Ý nếu là thân tín của Bí thư Lâm, lại là Ủy viên Bộ Chính trị thì tiến bộ là bình thường.
- Bắc Kinh bây giờ không có thành tích xuất sắc.
Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh đầy ẩn ý.
Vương Trạch Vinh lại nghĩ đến tình hình Bắc Kinh, đúng là không có thành tích đặc biệt. Tuy Lý Kiền Ý cũng cố gắng nhưng so sánh với mấy thành phố trực thuộc trung ương thì không có điểm gì đặc biệt hơn.
Trạm đầu tiên của Bí thư Lâm là Lào.
Lần này Lào chào đón rất nhiệt tình chuyến đi của Bí thư Lâm. Bí thư Lâm là lãnh đạo quốc gia, đối với nước lớn như Trung Quốc thì Lào cũng muốn lấy lòng.
Lào tiếp đón với cách thức cao nhất.
Vương Trạch Vinh vẫn luôn đi bên cạnh Bí thư Lâm, đương nhiên Vương Trạch Vinh càng muốn tỏ vẻ mình nghe lời Chu Trạch Cương.
Bí thư Lâm đến Lào đương nhiên thành tâm điểm. Nhưng Vương Trạch Vinh lại báo cáo các việc hợp tác của Nam Điền với Chu Trạch Cương, hỏi ý kiến của Chu Trạch Cương.
Thấy Vương Trạch Vinh tôn trọng mình như vậy, Chu Trạch Cương rất vui vẻ, nhìn Vương Trạch Vinh càng thêm hài lòng.
- Chu thúc, tình hình Lào rất đặc biệt, bây giờ lại sắp Đại hội nên tranh đoạt rất kịch liệt.
Không có người khác, Vương Trạch Vinh nói với Chu Trạch Cương như vậy.
- Ồ.
Chu Trạch Cương nhìn Vương Trạch Vinh.
Một lát sau Chu Trạch Cương nói:
- Hoạt động của Nam Điền và các nước Đông Nam Á càng lúc càng quan trọng, có một số việc phải chú ý nhiều.
Vương Trạch Vinh lần đầu nói chuyện cơ mật với Chu Trạch Cương, đây là Vương Trạch Vinh muốn tăng cường quan hệ với Chu Trạch Cương. Đôi khi cố ý nói mấy bí mật ra cũng là cách tăng cường quan hệ.
Vương Trạch Vinh nghe thấy Chu Trạch Cương nói liền biết mình nên làm vài việc ở Lào.
- Chu thúc, lần này Trung Quốc viện trợ Lào là có trọng điểm, thủy điện và xây dựng quốc lộ là hạng mục lớn, theo lịch thì ngài sẽ tham gia lễ khởi công.
Chu Trạch Cương gật đầu nói:
- Cùng có lợi là quan trọng nhất.
Khi Vương Trạch Vinh về phòng mình, Phan Bằng Trình nói:
- Bí thư Vương, hai tiếng nữa sẽ đàm phán với Bộ trưởng Bộ Công an Lào.
Kiều Duy Đôn sau khi hợp tác thì quan hệ khá mật thiết. Y là người thân Hoa, Vương Trạch Vinh biết một điều Kiều Duy Đôn có thể tiến thêm bước nữa. Bây giờ sắp đến Đại hội nếu như đủ điều kiện thì cơ hội thắng của Kiều Duy Đôn càng lớn.
Lần này nói chuyện với Kiều Duy Đôn là khá bí mật. Vương Trạch Vinh sớm báo cáo với Trung ương. Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút liền đứng dậy đi đến phòng của Bí thư Lâm.
Chỗ ở của Bí thư Lâm được bảo vệ rất nghiêm ngặt. Vương Trạch Vinh dù là Bí thư tỉnh ủy nhưng vẫn bị kiểm tra mới vào được phòng Bí thư Lâm.
Thấy Vương Trạch Vinh vào, Bí thư Lâm chỉ ghế rồi nói.
- Ngồi xuống nói chuyện, cậu phụ trách công tác phía Tây Nam nên nhất định hiểu về tình hình các nước Đông Nam Á. Lào sắp Đại hội, các cậu có nghiên cứu gì?
Bề ngoài quan hệ của hai người là Tổng bí thư và Bí thư tỉnh ủy, nhưng lén lút có quan hệ thâm mật. Đó là quan hệ thân thích, lại có Thập cục nữa, đây không phải quan hệ cấp trên cấp dưới thuần túy.
Bí thư Lâm hỏi như vậy, Vương Trạch Vinh lại không dám tùy tiện trả lời, hắn suy nghĩ một chút rồi nghiêm túc nói:
- Tổng bí thư, từ tình hình chúng tôi hiểu thì Lào có mấy tư tưởng, đó là thân V, thân phương Tây, thân Hoa, lực lượng chênh nhau không nhiều. Bởi vì sắp Đại hội nên ba phái đang cố gắng tranh đấu.
Bí thư Lâm đương nhiên cũng rõ tình hình Lào, ngài gật đầu và nhìn Vương Trạch Vinh.
Thấy Bí thư Lâm nhìn tới, Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Phái thân Hoa thì có sức cạnh tranh nhất chính là Phó Thủ tướng Tháp Ba Ngõa, ngoài ra còn có Bộ trưởng Bộ Công an Kiều Duy Đôn.
Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Kiều Duy Đôn đã hẹn với tôi lát nữa sẽ nói chuyện.
Bí thư Lâm gật đầu nói:
- Phải tăng cường trao đổi với hệ thống công an Lào.
Vương Trạch Vinh biết Bí thư Lâm không thể nói rõ ràng, hắn biết mình nên làm như thế nào:
- Chúng tôi đang làm công tác này.
Nhìn Vương Trạch Vinh đi ra, Bí thư Lâm gật đầu và thầm nghĩ Vương Trạch Vinh này có thể sử dụng.