Thoáng cái mấy tháng trôi qua, Vương Trạch Vinh làm Bí thư nên chỉ phụ trách phương hướng chung, công việc cụ thể giao cho cấp dưới làm.
Nhận được điện của Tiền Hồng gọi tới, Vương Trạch Vinh không khỏi nhíu mày. Ninh Tây này chẳng lẽ khó bắt như vậy sao? Tiền Hồng đến lâu như vậy mà không có tiến triển, Đặng Diệu Hoa cũng đến làm Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh, hai người phối hợp mà không thay đổi mấy. Điều này làm Vương Trạch Vinh không hài lòng.
Tiền Hồng cũng có chút lo lắng.
- Bí thư Vương, Ngô Tán Lâm vừa rời khỏi Ninh Tây.
Tình hình Ninh Tây thì Vương Trạch Vinh biết một chút. Ninh Tây dần thành địa bàn của Ngô Tán Lâm. Đừng nhìn Ngô Tán Lâm bây giờ không còn làm Ủy viên Bộ Chính trị nhưng y vẫn nắm rất chặt Ninh Tây. Bí thư tỉnh ủy Ninh Tây bây giờ chính là thông gia với Ngô Tán Lâm. Đây là người có năng lực mạnh, cũng có thủ đoạn. Tiền Hồng ở Ninh Tây lâu như vậy mà vẫn không thể có chút ưu thế nào với đối phương.
Có nhân vật như vậy ở Ninh Tây, Vương Trạch Vinh biết Ninh Tây tuyệt đối không nghe mình.
Chủ tịch tỉnh Ninh Tây tên Hoàng Mạc Thiên, người Hoàng gia. Hoàng gia bây giờ còn địa bàn cuối cùng ở Ninh Tây.
Ngô Tán Lâm đến Ninh Tây có mục đích rất rõ ràng chính là đến tạo thế cho Phùng Kiến Lý. Ngô Tán Lâm đây là thấy Đặng Diệu Hoa tới Ninh Tây nên lo lắng người Phùng hệ sẽ mất tự tin.
Đối với Ngô Tán Lâm, Vương Trạch Vinh vốn không muốn đối đầu gì với y, chẳng qua Ninh Tây là một nước cờ quan trọng nên hắn không thể bỏ.
- Sắp tới tôi sẽ tới Ninh Tây một chuyến.
Tiền Hồng đã nhiều lần đưa ra đề nghị muốn hợp tác với Thành phố Hải Đông, kết quả đều bị bác bỏ. Vương Trạch Vinh biết Phùng Kiến Lý lo rằng khi đó lực lượng của Tiền Hồng sẽ tăng lên.
Vương Trạch Vinh mặc dù có chút do dự vì biết mình tới Ninh Tây sẽ xung đột với Ngô Tán Lâm, nhưng hắn vẫn quyết tâm nắm cho được Ninh Tây. Ngô Tán Lâm trước kia còn làm Ủy viên Bộ Chính trị còn không thể làm gì hắn, bây giờ thì càng không thể. Cùng lắm Ngô Tán Lâm kết hợp với Lô Ninh Quốc mà thôi.
Tiền Hồng nghe Vương Trạch Vinh cuối cùng đã quyết định tới Ninh Tây nên rất vui vẻ. Y biết chỉ cần Vương Trạch Vinh tới Ninh Tây thì tình hình sẽ khác.
Vương Trạch Vinh dập máy rồi gọi Giang Hùng Cường tới, bảo y tìm tất cả tài liệu liên quan tới Ninh Tây.
Không lâu sau trên bàn Vương Trạch Vinh đã đặt tài liệu về từng Thường vụ tỉnh ủy Ninh Tây.
Bản tài liệu này cũng chỉ Vương Trạch Vinh có thể xem. Những thứ này do Thập cục làm riêng, không phải ai cũng biết được.
Vương Trạch Vinh thấy vợ Hoàng Mạc Thiên dùng em trai mở một công ty kinh doanh, hắn nghĩ đây là điểm đột phá.
Khi Hạng Nam và Hoàng lão gia tử - Hoàng Tông Hoa cạnh tranh chức Phó Thủ tướng, Vương Trạch Vinh lúc ấy dùng một vài thủ đoạn khiến Hoàng Tông Hoa không thể lên chức. Việc này hắn cũng có chút áy náy, nhưng đây là vì lợi ích mỗi bên, hắn không thể làm khác.
Vương Trạch Vinh quyết định lên Bắc Kinh gặp Hoàng Tông Hoa.
Sau khi xe đến nơi, Vương Trạch Vinh bảo Lý Minh Quốc chờ ở ngoài, hắn một mình đi đến nhà Hoàng Tông Hoa.
Ấn chuông, rất nhanh có cô gái khoảng 20 tuổi đầy cảnh giác đi ra.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Mời vào thông báo một chút, nói là Vương Trạch Vinh đến gặp Hoàng lão gia tử.
Cô gái nhìn Vương Trạch Vinh rồi có chút do dự:
- Anh là Bí thư Vương?
Vương Trạch Vinh gật đầu.
Lúc này Hoàng Tông Hoa đang ngồi trên ghế đọc văn bản. Sau lần thất bại đó, y liên lục đổ bệnh nên sức khỏe không tốt.
Có đôi khi y không khỏi thở dài một tiếng cho tình hình khó khăn của Hoàng gia hiện nay. Người ngoài ai cũng biết Hoàng gia và Hạng gia đấu nhau, bây giờ Hạng gia có Vương Trạch Vinh chống đỡ thì sao có thể ngã. Cứ như vậy Hoàng gia càng thêm bất lợi.
Cô gái tên Miêu Đình, là cháu ngoại của Hoàng Tông Hoa. Con gái y làm ở Bí thư Cổ, là người chỉ biết công việc. Con rể làm ở Viện hải dương học quốc gia, cũng không có tiền đồ quá lớn.
- Ông ngoại, bên ngoài có một người tên Vương Trạch Vinh đến gặp ngài.
- Ồ.
Mắt Hoàng Tông Hoa sáng lên nói:
- Cháu nói là Vương Trạch Vinh?
- Đúng thế, hắn chắc là Bí thư Thành phố Hải Đông.
Miêu Đình nói.
Đặt văn bản xuống bàn, Hoàng Tông Hoa có chút khó hiểu. Trong văn bản kia chính là việc Thành phố Hải Đông thành lập hệ thống tín dụng tin cậy. Đối với Vương Trạch Vinh, Hoàng Tông Hoa khá coi trọng. Việc chống hủ bại là điều Hoàng Tông Hoa chú ý nhất, việc lập hệ thống tín dụng tin cậy cũng là chuyện rất có ý nghĩa. Tin rằng chỉ cần Hải Đông thành công, hệ thống tín dụng tin cậy cả nước có thể tiến thêm nửa bước dài, đây là công việc rất quan trọng.
Mặc dù có chút khó hiểu nhưng Vương Trạch Vinh đã tới thì không thể không tiếp. Hoàng Tông Hoa nói:
- Mau mời Bí thư Vương vào.
- Hoàng lão, ngài gần đây có khỏe không?
Vương Trạch Vinh quan tâm nói.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh khách khí quá.
Hoàng Tông Hoa cười nói.
Miêu Đình rất nhanh rót cốc trà đặt tới trước mặt cho Vương Trạch Vinh, sau đó ngồi bên cạnh Hoàng Tông Hoa rồi có chút tò mò nhìn Vương Trạch Vinh.
Hoàng Tông Hoa không hổi là nhân vật từng cạnh tranh với Hạng Nam. Ngay khi Vương Trạch Vinh ngồi xuống, y đã biết ý đồ đến nhà của Vương Trạch Vinh.
Hoàng Tông Hoa hiểu rõ tình hình Hoàng gia, Vương Trạch Vinh để ý tới thế lực Hoàng gia nhất định là ở địa bàn Ninh Tây. Tiền Hồng và Đặng Diệu Hoa là người của Vương Trạch Vinh thì y biết. Cháu y lúc về cũng nhắc tới tình hình Ninh Tây, Hoàng Mạc Thiên cũng rất khó khăn.
Cơ hội.
Hoàng Tông Hoa tin Vương Trạch Vinh chính là vì việc này mà tới. Nếu Vương Trạch Vinh chú trọng Ninh Tây, đó là cơ hội không nhỏ đối với Hoàng gia.
Sau khi có suy nghĩ này, Hoàng Tông Hoa hơi đổi sắc một chút.
Nói chuyện một lúc, Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi nghe nói đồng chí Hoàng Mạc Thiên công tác rất tốt ở Ninh Tây, tôi gần đây dự định tới Ninh Tây trao đổi kinh nghiệm một chút.
Tới rồi.
Hoàng Tông Hoa không khỏi cười thầm trong lòng, y hiểu đã đến lúc làm giao dịch.
- Mạc Thiên cũng được.
Hoàng Tông Hoa nói.
Thấy Hoàng Tông Hoa nói hời hợt cho qua, nhưng Vương Trạch Vinh thấy quan khí đối phương đang dao động nên hiểu đối phương đã biết mục đích của mình.
Nếu đã đoán được thì dễ làm.
Vương Trạch Vinh vì để khống chế được Ninh Tây nên muốn hợp tác với Hoàng gia, qua đó mà gạt thế lực của Ngô Tán Lâm ra khỏi Ninh Tây.
- Đúng thế, đồng chí Hoàng Mạc Thiên nếu có thể tiến thêm bước nữa thì Ninh Tây nhất định sẽ phát triển nhanh hơn.
Vương Trạch Vinh trả giá.
Hoàng Tông Hoa cũng rất động tâm với giá này. Y nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh rồi đột nhiên nghĩ Vương Trạch Vinh và Hạng gia khác nhau. Theo mình tìm hiểu thì Vương Trạch Vinh là người rất niệm tình, đây là điều hiếm gặp trong quan trường. Nếu như Ninh Tây ủng hộ Vương Trạch Vinh, có lẽ Hạng gia sẽ đạt được nhiều chỗ tốt hơn nữa từ Vương Trạch Vinh.
- Tình hình Ninh Tây tôi biết một chút. Đồng chí Tiền Hồng có năng lực tốt hơn Mạc Thiên, Mạc Thiên còn cần rèn luyện thêm.
Hai người rất tự nhiên gạt Phùng Kiến Lý sang bên, chỉ nói về Tiền Hồng và Hoàng Mạc Thiên.
Vương Trạch Vinh vốn định tạm thời để Hoàng Mạc Thiên thay Phùng Kiến Lý làm Bí thư. Nhưng Hoàng Tông Hoa lại đưa ra việc Hoàng Mạc Thiên tạm thời không động, do Tiền Hồng làm Bí thư tỉnh ủy. Điểm này cho thấy Hoàng Tông Hoa ủng hộ quyết định của Vương Trạch Vinh, đến lúc đó Hoàng Mạc Thiên cũng hết sức phối hợp với Tiền Hồng đánh ngã Phùng Kiến Lý.
- Tôi tin Ninh Tây càng lúc càng phát triển.
Hai người nói chuyện thêm vài câu, Vương Trạch Vinh đứng dậy ra về.