Quan Khí​

Chương 1619: Chương 1619: Chương 1608




Trạch Vinh, tình hình là như vậy.

Uông Nhật Thần rất nghiêm túc nói với Vương Trạch Vinh.

Vu Dương vừa đi, Uông Nhật Thần gọi điện tới bảo Vương Trạch Vinh đến nhà ông.

Bí thư thị ủy Thường Hồng – Khương Tắc Xương bị một công ty tố cáo, còn tổ chức cuộc họp báo tố cáo. Nội dung chính là Khương Tắc Xương nhận hối lộ, bao gái.

Nghe xong Uông Nhật Thần nói, Vương Trạch Vinh không khỏi nhíu mày. Tình hình của Khương Tắc Xương thì hắn cũng có tìm hiểu, y vẫn rất cẩn thận vì sao có công ty làm ra chuyện này.

- Tỉnh ủy Giang Sơn có thái độ gì không ông?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Bí thư tỉnh ủy Bạch Đào gọi điện đến cho ông, ông yêu cầu bọn họ cố gắng tra rõ tình hình, phải cho dân chúng biết sự thật.

- Đồng chí Khương Tắc Xương chắc không hồ đồ như vậy chứ?

Vương Trạch Vinh lẩm bẩm một tiếng.

Uông Nhật Thần lắc đầu nói:

- Việc này ông cũng không đoán ra. Ông đã gọi lão Vệ tới, may ra lão ta nhìn ra gì đó.

Lúc này Vệ Hồng Lâm cũng đã tới.

Nghe xong Uông Nhật Thần nói, Vệ Hồng Lâm ngồi đó suy nghĩ một lúc. Sau đó ông nhìn Vương Trạch Vinh và nói:

- Tôi thấy việc này là nhằm vào Trạch Vinh.

Uông Nhật Thần nói:

- Tôi cũng nghĩ như vậy, chẳng qua không nghĩ ra bọn họ làm như thế nào mà thôi.

Vệ Hồng Lâm nói:

- Gần đây nhiều người nói về Trạch Vinh, Trạch Vinh cũng bắt đầu biểu diễn lực lượng của mình, điều này khiến cho một số người cảm thấy lo lắng.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Khương Tắc Xương từng làm thư ký của cháu, chỉnh y coi như tát vào mặt cháu.

Vệ Hồng Lâm lắc đầu nói:

- Hai người có nghĩ đến bây giờ muốn đả kích Trạch Vinh thì quan trọng nhất là gì không?

Uông Nhật Thần nói:

- Tiền, phụ nữ đối với Trạch Vinh sẽ không ảnh hưởng nhiều, chủ yếu là làm Trạch Vinh mất uy tín.

Vệ Hồng Lâm gật đầu nói:

- Đúng thế. Trạch Vinh phát triển có công lớn ở Thường Hồng, do Thường Hồng phát triển cực nhanh. Nếu như Thường Hồng có vấn đề và làm lớn chuyện thì hậu quả sẽ như thế nào?

- Con mẹ nó.

Uông Nhật Thần mắng.

Vương Trạch Vinh cũng hiểu điều mà Vệ Hồng Lâm phân tích. Có một số người đang nhìn chằm chằm vào Thường Hồng.

- Khương Tắc Xương chắc không phạm sai lầm nghiêm trọng như vậy.

Vương Trạch Vinh do ít khi gặp Khương Tắc Xương nên không dám khẳng định.

Uông Nhật Thần nói:

- Tình hình là như vậy, Khương Tắc Xương dù có chuyện hay không thì truyền thông đã nhận định y là quan chức có vấn đề.

Vương Trạch Vinh ngẩn ra nhưng suy nghĩ một chút lại thấy đúng là như vậy. Dân chúng vốn có tâm trạng bất mãn với quan chức. Đối với dân chúng mà nói chỉ cần làm quan thì dù ai cũng có vấn đề, chỉ là nhiều hay ít. Khương Tắc Xương bị người ta trực tiếp tố cáo, theo mọi người thấy đã bị tố cáo đích danh nhất định là có vấn đề. Trong tiềm thức mọi người cho rằng Khương Tắc Xương có vấn đề. Đối với việc này cấp trên xử lý hắn mọi người sẽ cho là đúng, còn nếu như không xử lý dân chúng nhất định chửi cho rằng quan chức bao che nhau.

Uông Nhật Thần thở dài một tiếng nói tiếp:

- Đây là đẩy Tỉnh ủy Giang Sơn lên dàn lửa.

Biết tỉnh Giang Sơn là địa bàn của Uông Nhật Thần, Vệ Hồng Lâm cười nói:

- Chiêu này cũng có trình độ đó.

Uông Nhật Thần trừng mắt nhìn Vệ Hồng Lâm và nói:

- Nói điểm có tính xây dựng đi, Trạch Vinh cũng là cháu rể của ông đó.

Vệ Hồng Lâm vuốt vuốt mũi và nói:

- Ông lão này.

Vương Trạch Vinh không có tâm trạng mà xen vào cuộc tranh cãi của hai người. Hắn đang tự hỏi chuyện của Khương Tắc Xương. Đúng lúc này Khương Tắc Xương gọi điện cho hắn.

Vương Trạch Vinh vừa nghe, Khương Tắc Xương nói:

- Lão lãnh đạo, có người muốn nhằm vào tôi.

- Anh nói tình hình xem.

Vương Trạch Vinh trầm giọng nói.

- Là như thế này, một công ty tiêu thụ thiết bị ô tô tố cáo tôi. Quy mô công ty này không lớn, tôi không tiếp xúc nhiều với bọn họ, thực tế bọn họ có hành vi trốn thuế, tôi đã ký tên yêu cầu các đồng chí bên dưới tiến hành điều tra, xử lý.

Vương Trạch Vinh thầm gật đầu, chuyện trốn thuế bình thường đều do Thị trưởng làm, Khương Tắc Xương xen vào một chân nói rõ chuyện tài chính do y nắm giữ.

- Chỉ vì nguyên nhân này sao?

Vương Trạch Vinh nhíu mày nói.

- Chỉ có nguyên nhân này mà thôi.

Khương Tắc Xương bây giờ cũng rất buồn bực. Công ty này vì sao lại muốn đắc tội mình, thậm chí đắc tội cả chốn quan trường cũng nhằm vào mình? Y bây giờ còn chưa nghĩ ra. Thấy Tỉnh ủy tạm thời chưa có động tĩnh gì làm Khương Tắc Xương đứng ngồi không yên. Chuyện này hiếm khi xuất hiện ở Trung Quốc. Một công ty đích danh tổ chức họp báo tố cáo một Bí thư thị ủy, việc này bị truyền thông đưa tin thì mình đúng là thành nhân vật phản diện trong cả nước.

- Anh có tự hỏi nội dung bị tố cáo không?

Khương Tắc Xương thầm nghĩ gặp trận làm trò thì mình có, bao gái thì không làm, nhận chút chỗ tốt cũng có nhưng không phải của công ty này. Vì thế Khương Tắc Xương nói:

- Lão lãnh đạo, tôi là người do ngài đề bạt lên, tác phong làm việc của ngài là điều tôi vẫn luôn học tập, quyết không có chuyện như bọn họ tố cáo.

- Chỉ cần mình ngay thẳng thì không ai có thể làm gì anh.

Vương Trạch Vinh nói xong câu này rồi dập máy.

Hai ông lão cũng nghe được nội dung cuộc nói chuyện của Vương Trạch Vinh và Khương Tắc Xương.

Thấy Vương Trạch Vinh dập máy, Vệ Hồng Lâm nói:

- Dù là Khương Tắc Xương có vấn đề hay không thì việc này nhất định phải tra rõ chân tướng, quyết không thể để Khương Tắc Xương xuất hiện vấn đề.

Uông Nhật Thần cũng gật đầu nói:

- Lão Vệ nói đúng. Trạch Vinh, chuyện ở Thường Hồng không phải việc nhỏ. Có một số người muốn thông qua chuyện của Khương Tắc Xương để điều chỉnh cả tỉnh Giang Sơn.

Vương Trạch Vinh cũng đã có vài suy nghĩ về việc Khương Tắc Xương bị công ty kia tố cáo. Đối phương đã tiến hành bố trí mục đích là làm thối Khương Tắc Xương. Chỉ cần như vậy bộ máy Thường Hồng sẽ có thay đổi. Bí thư thị ủy Thường Hồng có chuyện, Tỉnh ủy Giang Sơn sẽ gặp chuyện gì? Đối phương nhất định sẽ công kích Tỉnh ủy Giang Sơn, đến lúc ấy bộ máy Tỉnh ủy Giang Sơn sẽ bị điều chỉnh, khiến Uông hệ không thể khống chế tỉnh Giang Sơn nữa.

Một loạt hành động khiến tỉnh Giang Sơn có biến hoá, phối hợp biến hoá này sẽ khiến Thường Hồng xuất hiện nhiều vấn đề, thành tích của Vương Trạch Vinh ở Thường Hồng sẽ giảm trên diện rộng.

Về công ty tố cáo kia, cả ba người đều không quá để ý. Bọn họ đều đoán được công ty này chỉ là tay sai mà thôi, dù cuối cùng chứng minh nội dung tố cáo là sai thì nhân viên chủ chốt của công ty đó cũng đã được đưa đến vị trí cao hơn.

Đối phương cần là một lý do, bây giờ đã có lý do thì sẽ là chiêu tiếp theo.

- Một chiêu này đúng là đẩy Thường Hồng lên đầu sóng ngọn gió.

Uông Nhật Thần thở dài nói.

Vương Trạch Vinh nhìn hai ông lão:

- Bây giờ chỉ có thể mời Ủy ban kỷ luật Trung ương và Ủy ban kỷ luật Giang Sơn kết hợp đến Thường Hồng, tiến hành điều tra làm rõ.

Vệ Hồng Lâm lắc đầu nói:

- Ai có thể đảm bảo được Khương Tắc Xương không có chuyện. Vấn đề nhất định là có, đến lúc đó điều tra ra dù chuyện tố cáo không có, đối phương cũng có thể làm ra chuyện khác. Kết quả sẽ là như thế nào?

Vương Trạch Vinh nhíu mày. Vệ Hồng Lâm nói không phải không thể xảy ra. Đến lúc đó chỉ cần đưa ra nội dung khác của Khương Tắc Xương thì chuyện này đã không còn quan trọng, mục đích của đối phương đã đạt được.

Vệ Hồng Lâm nói tiếp:

- Còn có một chuyện nếu đến lúc ấy bảo vệ Khương Tắc Xương, sẽ có người nói chuyện Khương Tắc Xương từng là thư ký của Trạch Vinh ra. Lúc ấy mọi người sẽ cho rằng Trạch Vinh bao che Khương Tắc Xương, vì thế có thể có lý do đả kích Trạch Vinh.

Chiêu này rất đặc biệt, là điều mọi người chưa từng gặp khiến ba người cũng gặp khó khăn.

Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói:

- Cháu nghĩ đối phó chuyện này nếu chúng ta dùng chuyện để luận chuyện nhất định sẽ rơi vào bẫy của đối phương, sao không nhảy ra khỏi cái bẫy này?

Vệ Hồng Lâm tán thành nhìn Vương Trạch Vinh:

- Suy nghĩ này rất đúng, nhưng làm như thế nào muốn nhảy ra khỏi bẫy?

Uông Nhật Thần nói:

- Theo quy tắc quan trọng của Trung Quốc thì xuất hiện tình hình như vậy người bị tố cáo sẽ tạm thời đình chỉ công tác, chờ cấp trên thẩm tra chứng minh mình không có việc gì sẽ khôi phục công việc. Khương Tắc Xương dù không có chuyện gì nhưng vì có câu trả lời cho dân chúng thì Ủy ban kỷ luật tỉnh nhất định phải vào Thường Hồng điều tra. Y tạm thời phải đình chỉ công tác, bây giờ chúng ta cần làm là cố gắng đưa ai đến làm Bí thư thị ủy Thường Hồng thay Khương Tắc Xương, điều Khương Tắc Xương khỏi Thường Hồng.

Vương Trạch Vinh không đồng ý cách làm này.

- Chúng ta bồi dưỡng một cán bộ không dễ, dù Khương Tắc Xương không có vấn đề thì cháu cũng sẽ mời Ủy ban kỷ luật cấp trên tiến hành điều tra, tạm thời đình chỉ công tác khi chưa xác thực chứng cứ là không cần thiết.

Vệ Hồng Lâm gật đầu nói:

- Như vậy cũng được, nếu chúng ta ngay cả người của mình cũng không bảo vệ được thì người đi theo sẽ nghĩ như thế nào? Chúng ta quyết không thể để chúng thực hiện được ý đồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.