Sau khi phân tích rõ tình hình có thể xảy ra, sáng hôm sau Vương Trạch Vinh dẫn hai người Cổ Kiến Sơn, Cam Quốc Huy đến văn phòng Bí thư Trịnh.
Dù là như thế nào hắn cũng quyết tâm diệt trự thế lực gây tổn hại lợi ích quốc gia.
Hắn cũng tin rằng đám người Bí thư Trịnh, Bí thư Lâm cũng có suy nghĩ như hắn.
Trước khi đến Vương Trạch Vinh đã gọi điện nói với Bí thư Trịnh rằng mình có chuyện rất quan trọng cần báo cáo.
Bí thư Trịnh vừa nghe liền biết Vương Trạch Vinh đến làm gì.
Tình hình Hải Đông đã sớm được báo lên Bí thư Trịnh. Vương Trạch Vinh sau khi đến Hải Đông đã đạt không ít thành tích. Hải Đông có được cục diện như vậy là không dễ.
Chánh văn phòng Dương Lãng Tử biết Vương Trạch Vinh đến làm gì. Y nhìn thoáng qua Cổ Kiến Sơn, Cam Quốc Huy đi cùng Vương Trạch Vinh, sau đó nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, Bí thư Trịnh vì chờ cậu mà hủy hai cuộc hẹn.
Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Chuyện hơi gấp nên tôi cần phải gặp để báo cáo với Bí thư Trịnh.
Dương Lãng Tử không nói nhiều mà dẫn ba người đến văn phòng Bí thư Trịnh.
Bí thư Trịnh thấy ba người Vương Trạch Vinh vào liền chỉ ghế ra hiệu bọn họ ngồi xuống.
Đây là lần đầu tiên Cổ Kiến Sơn và Cam Quốc Huy đến đây nên rất cẩn thận và rụt rè. Vương Trạch Vinh ngồi xuống, bọn họ mới dám ngồi nửa mông chứ không hề tùy ý như Vương Trạch Vinh.
Bí thư Trịnh không quá để ý đến hai người. Ngài nhìn Vương Trạch Vinh nói:
- Có việc gì gấp vậy?
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Trịnh, Hải Đông khi điều tra cán bộ đã đạt được vài tình hình mới. Lần này tôi mang hai đồng chí Cổ Kiến Sơn, Cam Quốc Huy đến đây báo cáo chính là mong nhận được chỉ thị của Trung ương.
Vẻ mặt Vương Trạch Vinh rất nghiêm túc. Hắn đã bắt đầu công kích, hơn nữa còn làm quân tiên phong. Sau đây sẽ là cuộc chiến chính thức của đôi bên. Tài liệu mà Hải Đông đạt được là rất nhiều đủ để bắt mấy tên kia lại. Đến lúc đó nhất định sẽ liên quan đến bề trên của chúng. Vì bảo vệ mình thì đám người bên trên nhất định sẽ đứng ra.
Vương Trạch Vinh không biết Bí thư Trịnh sau khi hiểu rõ tình hình sẽ có thái độ gì? Nếu thế lực đối phương quá khổng lồ, Bí thư Trịnh có đánh trực diện hay không?
Vương Trạch Vinh cũng có mục đích của mình. lần này hắn đến báo cáo và còn mang theo hai người Cổ Kiến Sơn chính là muốn bọn họ thể hiện trước mặt Bí thư Trịnh.
Hắn cũng đã chuẩn bị tư tưởng trước, dù sao hắn không tiếc đánh một trận nên mang hai người kia theo nếu như mình có vấn đề gì thì Bí thư Trịnh cũng có thể chiếu cố cho mấy người Cổ Kiến Sơn.
Cổ Kiến Sơn và Cam Quốc Huy cũng hiểu mục đích cẩu Vương Trạch Vinh. Bây giờ gặp Bí thư Trịnh, tuy nói đã chuẩn bị tư tưởng nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng.
Vương Trạch Vinh vốn muốn hai người báo cáo nhưng thấy vẻ mặt như vậy không khỏi có chút buồn cười. Hai người này đều đã là thường vụ mà gặp Tổng bí thư lại thành ra thế này.
Vì thế hắn đành phải tự mình báo cáo với Bí thư Trịnh.
Vương Trạch Vinh nói rất chi tiết, nói xong còn bảo Cổ Kiến Sơn và Cam Quốc Huy bổ sung thêm.
Hai người này cũng đã dần bình tĩnh lại khi Vương Trạch Vinh báo cáo.
Bọn họ vốn có năng lực mạnh, vài điểm Vương Trạch Vinh không nắm hết thì đã có bọn họ bổ sung thêm.
Việc vốn do cả hai phụ trách nên không ít tình hình bọn họ nắm bắt kỹ càng hơn.
Lần này đám người Vương Trạch Vinh dành hơn hai tiếng mới báo cáo xong.
Bí thư Trịnh nghe rất chăm chú, thi thoảng ghi chép gì đó vào sổ.
Bí thư Trịnh càng nghe càng tức giận.
Nói thật dù là Bí thư Trịnh hay Bí thư Lâm đều biết một chút tình hình. Bởi vì biết nên bọn họ vẫn âm thầm có bố trí.
Bây giờ nghe chuyện ở Hải Đông, vẻ mặt Bí thư Trịnh rất không tốt. Kinh tế Trung Quốc đang xuất hiện không ít vấn đề như giá cả tăng cao, quốc gia dùng nhiều chính sách nhưng không có hiệu quả mấy. Ai cũng biết phương diện này có nhiều vấn đề nhưng từ báo cáo của Hải Đông có thể thấy vật giá tăng cao không giảm có quan hệ lớn đến đám người vì lợi ích cá nhân mà không để ý đến dân chúng, đến quốc gia.
Lợi ích khiếm đám người đó bất chấp tất cả. Bọn chúng đều là người có chỗ dựa mạnh, nếu như chỗ dựa không còn thì nó sẽ khiến bọn chúng ngã theo.
Lô Ninh Quốc.
Bí thư Trịnh lần đầu cảm thấy được tại sao Lão bí thư lại bỏ Lô Ninh Quốc như vậy.
Bí thư Trịnh khẽ gõ tay lên mặt bàn, mối nghi hoặc trong lòng cũng giảm đi đôi chút. Có lẽ sau khi Lão bí thư biết tình hình ở Hải Đông, biết Lô Ninh Quốc đang thầm phản bội niềm tin của mình. Vì thế Lão bí thư mới quyết đoán buông tha Lô Ninh Quốc.
Bí thư Trịnh nhìn Vương Trạch Vinh, Bí thư Trịnh rát phục ánh mắt của Lão bí thư. Bỏ Lô Ninh Quốc, để Vương Trạch Vinh đến Hải Đông thu dọn tàn cuộc, đây là kết quả của kế hoạch tỉ mỉ của Lão bí thư.
Bí thư Trịnh cũng biết lực lượng của những người đó lớn đến như thế nào. Ngài vốn lo Vương Trạch Vinh cuối cùng sẽ bị bọn chúng mua chuộc nhưng bây giờ thì lại thấy mình lo lắng quá nhiều. Vương Trạch Vinh tuy còn trẻ nhưng trên người lộ rõ đấu chí và chính khí.
Bắt đầu từ bây giờ, Bí thư Trịnh mới chính thức coi Vương Trạch Vinh là một đồng minh.
Vương Trạch Vinh lúc này cũng đang quan sát quan khí của Bí thư Trịnh.
Mỗi lần tham gia hội nghị Bộ Chính trị, điều hắn thích làm nhất chính là thầm quan sát tán ô của chín ủy viên thường trực Bộ Chính trị.
Hắn cũng hy vọng các tán ô của mình hình thành. Nhưng hắn đến bây giờ vẫn không rõ làm cách nào mới khiến mấy tán ô còn lại phát triển lên.
Bí thư Trịnh có đủ bảy tán ô, Vương Trạch Vinh mới có tán màu tím, xanh mà thôi. Năm màu còn lại bây giờ mới là nảy mầm chứ chưa có dấu hiệu phát triển lên.
Ngay khi Cổ Kiến Sơn và Cam Quốc Huy báo cáo xong tình hình, Bí thư Trịnh ngẩng lên nhìn thì Vương Trạch Vinh đột nhiên giật mình phát hiện ô màu vàng của mình như gặp gió mà lên. Nó đột nhiên phát triển thật nhanh, cái tán chỉ trong nháy mắt đã hình thành.
Nhìn nó, Vương Trạch Vinh hơi thất thần. Mặc dù còn cách một đoạn nữa mới được như hai tán kia nhưng hắn hiểu đến bước này thì phát triển thêm chỉ là quá trình và thời gian mà thôi. Có lẽ không lâu nữa là nó sẽ trưởng thành hết.
Nguyên nhân là gì vậy?
Hai lần trước khi tán ô hình thành, Vương Trạch Vinh cũng không biết được nguyên nhân.
Ngay khi Vương Trạch Vinh đang ngồi suy nghĩ, Bí thư Trịnh nhìn hắn nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, Thành ủy Hải Đông làm việc rất tốt. Bởi vì các đồng chí làm việc cẩn thận nên mới có thể điều tra được tình hình như vậy. Đối với chuyện này Hải Đông nhất định phải điều tra triệt để, dù là ai dính vào cũng không phải băn khoăn lo lắng.
Bí thư Trịnh tỏ rõ thái độ và cũng yêu cầu Vương Trạch Vinh tiếp tục làm tiên phong.
Nhìn tán ô màu vàng, Vương Trạch Vinh biết việc mình làm nhất định là đúng đắn. Hắn hiểu thêm một điều là khi mình làm việc thì vừa cần phải nhất trí cao độ với Trung ương Đảng, với Bí thư Trịnh ra, còn cần phải phù hợp với lợi ích nhân dân. Như vậy các tán ô của hắn mới có thể hình thành.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh còn có chút khó hiểu là sao đám người Hoa Thái Tường lại có nhiều tán ô như vậy?
Trong lúc nhất thời hắn không thể hiểu rõ nên đành phải vứt nó sang bên. Dù sao cũng đã đấu với đối phương thì hắn muốn không làm quân tiên phong cũng không được.
Hình thành thêm một tán ô, Vương Trạch Vinh càng thêm tự tin. Nghe Bí thư Trịnh nói như vậy, hắn không hề do dự nói:
- Xin Bí thư Trịnh yên tâm, Hải Đông nhất định kiên quyết chấp hành chỉ thị tinh thần của Trung ương Đảng, làm tốt công việc, quyết không làm Bí thư Trịnh và Trung ương Đảng thất vọng.
Vương Trạch Vinh biểu hiện rất kiên quyết làm Bí thư Trịnh khá hài lòng. Ngài đứng lên đi về phía mấy người Vương Trạch Vinh.
Nhìn Bí thư Trịnh đứng lên, ba người Vương Trạch Vinh cũng vội vàng đứng dậy.
Bí thư Trịnh bắt chặt tay Vương Trạch Vinh nói:
- Xin mời Thành ủy Hải Đông yên tâm, Trung ương nhất định sẽ dồn toàn lực ủng hộ công việc của Hải Đông.
Trong các tán ô của Bí thư Trịnh thì tán to lớn nhất là màu vàng. Vương Trạch Vinh phát hiện tán ô vừa hình thành của mình đang bị ô của Bí thư Trịnh che lấp.
Nhưng từ tán ô của Bí thư Trịnh có một vài tia đang rót vào quan khí của hắn, vì thế mới xuất hiện hiện tượng bị che khuất như thế.
Mắt Vương Trạch Vinh sáng lên, hắn cảm thấy mình đã tìm ra điểm mấu chốt hình thàn tán ô màu vàng này.
Hắn lại nhìn quan khí của Bí thư Trịnh và của mình, quan khí của hai bên đang nhất trí.