Vương Trạch Vinh đi đến nâng một người phụ nữ dậy và nói:
- Mong chị tin vào Đảng, chính quyền.
Người phụ nữ kia lúc này đang khóc rống lên.
Rất nhanh có thêm nhiều nhân viên khác đến khuyên người nhà các nạn nhân.
Thấy người đến càng lúc càng đông, Vương Trạch Vinh nói lại với số người đi theo:
- Nhất định phải nhanh chóng cấp cứu người bị thương, thông báo Sở công an điều thêm lực lượng cảnh sát đến duy trì trật tự, quyết không thể để kẻ xấu nhân lúc hỗn loạn hành động.
Không biết ai lúc này gào lên:
- Hắn là Bí thư thành phố - Vương Trạch Vinh, xảy ra chuyện như vậy là trách nhiệm của hắn.
Nghe thấy thế, mấy người nhà nạn nhân lao tới, có một tên còn đòi túm lấy Vương Trạch Vinh, yêu cầu chính quyền có câu trả lời.
Thấy thế, Vương Trạch Vinh cầm lấy một chiếc loa lớn tiếng nói:
- Tôi là Bí thư thành phố - Vương Trạch Vinh, tôi ở đây với mọi người cấp cứu người bị thương. Điều quan trọng nhất bây giờ là cứu người. Chúng ta cần làm là cứu hết những người có thể cứu, xin mọi người tin vào chính quyền, chính quyền sẽ xử lý tốt việc này. Mong mọi người không nên chặn đường, nhân viên y tế đang cứu người bị thương. Xảy ra chuyện như thế này thì chính quyền cũng rất đau lòng.
Dân chúng nghe Vương Trạch Vinh nói thế, đặc biệt thấy hắn đứng đây với mình nên cũng dần bình tĩnh lại.
Thực ra từ khi Vương Trạch Vinh đến Hải Đông, quan chức sợ hắn nhưng dân chúng lại tin hắn. Hắn đã làm nhiều việc vì dân chúng, thấy hắn nhanh chóng tới đây, mọi người cũng thấy hắn đây là có trách nhiệm với dân chúng.
Ngay khi Vương Trạch Vinh đang khuyên giải thì người phụ nữ như có thai đột nhiên gào lên:
- Trả chồng cho tôi.
Vừa gào ả vừa lao về phía Vương Trạch Vinh.
Ả hô lớn làm mọi người nhìn lại, thấy bụng ả to như vậy, lại nghĩ đến đứa bé sinh ra không có bố, ai cũng phải đau lòng.
- Xin mọi người tránh ra để Bí thư Vương nói chuyện với chị ta.
Hai bên có hai thanh niên xông tới đẩy mọi người tránh sang nhằm giúp người phụ nữ kia đi đến trước mặt Vương Trạch Vinh.
Nghe bọn họ nói thế cũng có nhiều người biết ý tránh sang bên.
Thấy đường đã thông, người phụ nữ kia càng chạy nhanh hơn.
Nhưng đúng lúc này đột nhiên hai bên có hai người như dân chúng lao ra túm lấy người phụ nữ này.
Một người túm được một chiếc điều khiển, một người lại còn túm lấy áo ngoài của người phụ nữ.
A.
Mọi người vốn đang bất mãn với hành vi của hai người này nhưng đột nhiên thấy một điều làm bọn họ không nói thành lời.
Chỉ thấy phía trong áo ả phụ nữ quấn đầy thuốc nổ. Hơn nữa càng làm người ta ngạc nhiên đó là người kia không phải phụ nữ, mà lại là đàn ông.
Mái tóc trên đầu bị giựt xuống lộ ra đó là một người đàn ông trọc đầu.
Việc này vẫn chưa xong, bên ngoài có thêm vài người nữa cũng bị đánh ngã.
Lúc này có người ngu cũng biết tên kia quấn thuốc nổ trên người. Nghĩ đến các vụ tấn công liều chết hay thấy trên Tv làm mọi người sợ hãi chạy ra ngoài.
Chuyện đến nhanh mà giải quyết cũng nhanh. ngay khi mọi người còn đang hốt hoảng thì ba tên bị quật ngã đã bị vứt lên một chiếc xe mang đi.
Vương Trạch Vinh cũng có chút giật mình nhìn quanh thì thấy Đằng Kim Hàng xuất hiện ở đây.
Thấy Đằng Kim Hàng, Vương Trạch Vinh không khỏi có chút giật mình và thầm nghĩ quá nguy hiểm. Nếu không phải có Thập cục thì có lẽ hôm nay …
Hắn gật đầu với Đằng Kim Hàng rồi đi theo Trử Bính sang bên cạnh.
- Mọi người không nên hoảng hốt, công việc quan trọng nhất của chúng ta bây giờ là cứu người.
Vương Trạch Vinh một lần nữa nhấn mạnh việc này.
Nếu đã có người Thập cục xuất hiện ở đây thì Vương Trạch Vinh không lo gì cả, hắn không ngừng chỉ huy mọi người tiến hành cứu nạn.
….
Ngay khi Vương Trạch Vinh ở đây chỉ huy cứu người, Hàn Quân đã lên một chiếc xe.
Hàn Quân đang rất hưng phấn. Nghĩ tới cả kế hoạch này đều do người khác làm mà mình ít dính líu tới, nghĩ vậy y không khỏi có chút đắc ý. Y nhìn thoáng qua phía bên kia và biết chuyện mình làm đã xong, tài khoản cũng đã có một triệu Usd.
Do tâm trạng thoải mái nên y mới buông lỏng cảnh giác.
Y vừa định lái xe rời đi thì một tiếng súng vang lên, y đã trúng đạn.
Hàn Quân cười khổ một tiếng. Cả đời y luôn cẩn thận nhưng chỉ một giây sơ sót lại phải trả giá.
Rất nhanh Hàn Quân đã ngã xuống.
Khi Vương Trạch Vinh xử lý xong chuyện ở đây về nhà thì trời đã tối.
Lúc này Đằng Kim Hàng đã sớm chờ ở nhà hắn.
- Bí thư Vương, cục trưởng Đằng đã chờ ngài đã được một lúc.
Long Hương Băng cầm cặp cho Vương Trạch Vinh và nhẹ nhàng nói.
Nhìn Đằng Kim Hàng, Vương Trạch Vinh cười cười bắt tay đối phương và nói:
- Các anh làm rất tốt.
Đối với việc hôm nay, Vương Trạch Vinh rất hài lòng với công việc của Đằng Kim Hàng. Nếu không có người của Thập cục thì có lẽ đã có không ít người thiệt mạng.
- Bí thư Vương, đây là việc chúng tôi phải làm.
Đằng Kim Hàng bình tĩnh nói.
Vương Trạch Vinh gật đầu, Đằng Kim Hàng này là người ít nói nhưng làm nhiều, hắn đã quen với tính cách của đối phương.
- Bí thư Vương, lần ám sát này do vệ sĩ của Phó chủ tịch Hoa – Hàn Quân lên kế hoạch.
Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu nói:
- Hàn Quân to gan như vậy sao?
Theo Vương Trạch Vinh nghĩ, Hàn Quân nếu là vệ sĩ trưởng của Hoa Thái Tường thì sẽ không làm như vậy mới đúng.
- Bí thư Vương, việc này Hàn Quân không tự mình ra tay mà chỉ lên kế hoạch. Chẳng qua chúng tôi đã bắt được y.
- Hàn Quân một tuần trước đã xin chuyển nghề, văn phòng của Phó chủ tịch Hoa cũng đã chấp nhận, nghe nói y phạm sai lầm rất nghiêm trọng.
Đằng Kim Hàng nói thêm.
Đây chỉ là một lý do bịt miệng người khác mà thôi.
Vương Trạch Vinh nhìn Đằng Kim Hàng và nói:
- Anh bố trí một vài người theo tôi lên Bắc Kinh.
Hai người đang nói chuyện thì điện thoại di động của Đằng Kim Hàng vang lên. Nghe xong, Đằng Kim Hàng nhìn Vương Trạch Vinh và nói:
- Bí thư Vương, tôi vừa nhận được tin Hàn Quân đã tự tử.
Vương Trạch Vinh không quá ngạc nhiên mà nói:
- Chết thì chết, cũng không sao.
Đối với Hàn Quân này, Vương Trạch Vinh cũng không hy vọng đạt được gì từ đối phương. Vì dù sao chỉ cần thứ trong tay hắn là đủ để khiến Hoa Thái Tường ngã xuống.
Hắn biết Đằng Kim Hàng cũng đã cảm nhận được nguy cơ nên dùng hết mọi cách có thể. Vào lúc này xảy ra chuyện gì cũng khó có thể phán đoán.
- Tình hình nước Mỹ thế nào rồi?
Nghĩ đến tình hình bên Mỹ, Vương Trạch Vinh cảm thấy đảng Dân Chủ nhất định đã có hành động.
Quả nhiên Đằng Kim Hàng nói:
- Hai ngày gần đây đảng Dân Chủ đã lộ ra nhiều chuyện của Feier Xi, còn loan tin sự cấu kết giữa Feier Xi cùng Đảng Cộng Hòa, đưa tin Feier Xi là tập đoàn ủng hộ các tổ chức khủng bố, nó là tin làm chấn động cả nước Mỹ, khiến số người ủng hộ Đảng cộng hòa giảm mạnh. Sau khi phân tích chúng tôi cho rằng đảng Dân Chủ rất có thể giành phần thắng.
Vương Trạch Vinh khá vui vẻ, thông qua lần này có thể nói là đặt nền móng cho quan hệ giữa hắn và đảng Dân Chủ.
Vương Trạch Vinh rất nhanh vứt chuyện này sang bên. Đối với hắn mà nói việc cần làm nhất là trình chứng cứ lên Trung ương.
- Bí thư Vương, còn có một việc tôi muốn báo cáo với ngài đó là quân đội dạo này không bình tĩnh, quân đội ở khu vực phía tây sự sẽ có chuyện.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lập tức báo cáo lên cấp trên.
- Tôi đã báo cáo.
Vương Trạch Vinh gật đầu. Nếu như trong tay tập đoàn lợi ích kia không nắm giữ phần nào đó bên quân đội là không thể. chuyện này hắn tin cả Bí thư Trịnh và Bí thư Lâm đều biết, nếu đã biết thì hai vị này sẽ có hành động.