Vương Trạch Vinh không nghĩ mình vừa về Hải Đông thì Cao Viễn ở Nam Điền đã gọi tới.
Cao Viễn rất cẩn thận nói:
- Bí thư Vương, tôi có một việc cần báo cáo với ngài.
Cao Viễn là người vẫn lo cho con gái nuôi của Vương Trạch Vinh, vì thế Vương Trạch Vinh cũng có thái độ tốt.
- Đồng chí Cao Viễn, có chuyện gì thế?
Cao Viễn hôm nay nhờ chuyện của Lý Tam Nha mà gọi được điện cho Vương Trạch Vinh vì thế cung kính nói:
- Bí thư Vương, tôi muốn xin chỉ thị của ngài về việc Tam Nha.
Vương Trạch Vinh biết Lý Tam Nha đã tốt nghiệp đại học Nam Điền nên cười nói:
- Tam Nha có chuyện gì vậy?
Cao Viễn nói:
- Bí thư Vương, là như thế này, Tam Nha đã tốt nghiệp đại học, chúng tôi định để Tam Nha ở trên tỉnh làm việc nhưng Tam Nha nói muốn về huyện Tầm Lâm làm việc. Việc này chúng tôi không tiện quyết định nên gọi tới hỏi ý kiến ngài.
- Ồ, đây là ý của Tam Nha?
- Tam Nha nói với tôi là Tam Nha thấy nhiều cuộc sống nghèo khó ở quê nên muốn về huyện Tầm Lâm để làm việc vì dân chúng.
Vương Trạch Vinh không khỏi thở dài một tiếng, hiện nay không có mấy thanh niên nghĩ được như vậy. Con gái nuôi của mình mới vài năm đã sắp đi làm rồi.
- Cao Viễn, anh dạy Tam Nha rất tốt.
Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Con gái mình không muốn cuộc sống an nhàn, chủ động xin đến làm việc ở nơi nghèo khó, đây là đức tính tốt.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh ken mình, Cao Viễn lại tưởng Vương Trạch Vinh có cái nhìn với mình nên vội vàng nói:
- Bí thư Vương, chúng tôi đang khuyên Tam Nha, chúng tôi thấy Tam Nha ở lại tỉnh thành sẽ tốt hơn.
Vương Trạch Vinh biết Cao Viễn hiểu lầm ý mình nên nghiêm túc nói:
- Đồng chí Cao Viễn, phải tôn trọng ý kiến của Tam Nha. Tam Nha nếu muốn đến huyện Tầm Lâm làm việc thì không nên ngăn cản. Phải biết rằng chỉ có người trải qua mưa gió mới biết quý trọng tất cả.
Cao Viễn giờ mới nghe ra Vương Trạch Vinh không có ý trách mình nên vội vàng nói:
- Bí thư Vương, có ý kiến của ngài thì tôi biết mình nên làm gì.
- Tam Nha có ở nhà không?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Có, có, ngay ở đây.
Cao Viễn nói xong liền chuyển máy cho Tam Nha.
Tam Nha giờ cũng biết cha nuôi mình làm chức vụ rất cao. Cô rất cảm ơn Vương Trạch Vinh vì đã thay đổi cuộc sống của mình.
- Bố, con muốn dâng hiến những gì mình học được cho dân chúng quê hương.
- Tam Nha, con có suy nghĩ như vậy là rất tốt, bố ủng hộ con. Nếu con đã có quyết định thì phải hết lòng vì công việc, không thể mượn quyền lực của bố mà làm chuyện phi pháp. Bố sẽ bảo Cao thúc thi thoảng thông báo tình hình của con cho bố.
- Bố yên tâm, con đã tham gia cuộc thi công chức của huyện Tầm Lâm, con tự tin mình sẽ đỗ.
Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng. Con gái nuôi của mình thi công chức muốn không qua cũng khó khăn.
Nghĩ đến Cao Viễn rất tận tâm lo cho Tam Nha, Vương Trạch Vinh nói chuyện một lát với Tam Nha liền bảo Tam Nha đưa máy cho Cao Viễn.
- Đồng chí Cao Viễn, anh bây giờ là Phó thị trưởng thường trực phải không?
Vương Trạch Vinh cũng biết nhờ có mình mà Cao Viễn đã lên chức rất nhanh.
Cao Viễn vội vàng nói:
- Bí thư Vương, bây giờ tôi là Phó thị trưởng thường trực.
Tim Cao Viễn đang đập rất mạnh. Sắp hết khóa nên cả tỉnh và thị xã đều đang rục rịch có thay đổi. Chức Bí thư thị ủy trong thị xã đang tranh đoạt rất kịch liệt, mọi người đều có hoạt động, Cao Viễn muốn nhất là tranh chức Thị trưởng. Hôm nay gọi điện cho Vương Trạch Vinh mặc dù lý do là chuyện của Tam Nha nhưng mục đích là hy vọng Vương Trạch Vinh nhớ chút công lao của mình mà giúp mình.
Giờ Vương Trạch Vinh chủ động hỏi chuyện của mình, nói rõ Vương Trạch Vinh hài lòng với việc dạy dỗ của mình với Tam Nha.
- Ừ, cố làm tốt công việc của mình, tổ chức sẽ biết.
Vương Trạch Vinh nói xong sẽ dập máy.
Cao Viễn lúc này có thể nói là rất vui. Có thể nói Bí thư Vương sẽ giúp mình.
Nghĩ vậy, Cao Viễn càng lúc càng thấy quý Tam Nha hơn. Đáng tiếc con mình là con gái, nếu là con trai thì tốt biết mấy.
Cao Viễn suy nghĩ một chút rồi gọi điện cho Bí thư tỉnh ủy Mã Hoa Quân.
Rất nhanh vang lên tiếng của Mã Hoa Quân.
Mã Hoa Quân biết Cao Viễn nuôi con gái nuôi của Vương Trạch Vinh nên có thái độ tốt với Cao Viễn.
Nghe xong Cao Viễn nói qua về ý kiến của Vương Trạch Vinh, Mã Hoa Quân nghiêm túc nói:
- Đồng chí Cao Viễn, chuyện của Tam Nha thì thị xã các anh phải chú trọng, đây không phải việc nhỏ. Bây giờ Bí thư Vương phụ trách nhiều công việc như vậy, cán bộ địa phương chúng ta cần phải chia sẻ lo lắng cho Bí thư Vương. Anh là người phụ trách chính việc này thì càng phải nghĩ giúp Bí thư Vương, nghĩ đến việc mà Bí thư Vương không có thời gian suy nghĩ. Tôi chỉ nói một câu là anh nhất định phải làm tốt việc này.
Dập máy, Cao Viễn thấy rất hưng phấn. Y liền gọi sang cho Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy – Tần Trường rồi nói:
- Đồng chí Tần Trường, tôi vừa nhận được chỉ thị của Bí thư tỉnh ủy Mã, yêu cầu chúng ta phải chú tâm về công việc của Lý Tam Nha.
Nhận được điện của Cao Viễn, Tần Trường thầm than tên Cao Viễn này đúng là quá may mắn, nuôi con gái nuôi của Vương Trạch Vinh, xem Cao Viễn xem, từ Bí thư huyện ủy thoáng cái lên làm Phó thị trưởng thường trực. Nếu như không có gì bất ngờ thì lần tới Cao Viễn nhất định sẽ lên chức.
- Thị trưởng Cao, xin anh yên tâm, mai tôi sẽ tới huyện Tầm Lâm hỏi chuyện này.
- Lão Tần, hôm nay Bí thư Vương từ Thành phố Hải Đông cũng gọi tới hỏi việc này, chúng ta nhất định phải chia sẻ lo lắng cho Bí thư Vương.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh còn hỏi việc này, Tần Trường không thể không chú ý nên nghiêm túc nói:
- Thị trưởng Cao nói đúng, chúng ta nên làm Bí thư Vương bớt lo đi.
Tần Trường là người của Thị trưởng Từ Công, y bỏ máy xuống rồi lập tức gọi cho Thị trưởng.
Từ Công nghe xong liền nói:
- Lão Tần, Bí thư Vương có nhiều công việc, nếu chúng ta không giúp đỡ đồng chí Lý Tam Nha thì chính là làm Bí thư Vương thêm việc. Anh phải biết Bí thư Vương trong lúc bận rộn công việc mà còn có thể hỏi chuyện của Lý Tam Nha chính là lo chúng ta không làm tốt công việc.
Tần Trường nghe vậy không khỏi giật mình và thầm nghĩ nếu việc của Lý Tam Nha không làm tốt thì đó sẽ là cơn động đất lớn không ai có thể chống đỡ.
- Thị trưởng Từ, mai tôi sẽ tới huyện Tầm Lâm bố trí việc này.
- Ừ, anh biết nặng nhẹ là rất tốt.
Từ Công bỏ máy xuống, y suy nghĩ một chút rồi gọi cho Bí thư huyện Tầm Lâm - Ma Trường Hà và lớn tiếng nói:
- Đồng chí Ma Trường Hà, cuộc thi công chức ở huyện anh có kết quả chưa?
Ma Trường Hà cũng nhờ phúc của Lý Tam Nha nên y từ quan xã bây giờ đã thành Bí thư huyện ủy. Y biết ngay Thị trưởng hỏi về chuyện của Lý Tam Nha nên vội vàng nói:
- Thị trưởng, kết quả đã có.
Từ Công nói:
- Hôm nay Bí thư Vương gọi tới hỏi về chuyện của Lý Tam Nha, các anh nhất định phải xử lý việc này một cách công bằng, công chính, công khai.
Ma Trường Hà nói:
- Xin Thị trưởng yên tâm, huyện Tầm Lâm nhất định sẽ làm việc theo tiêu chuẩn này. Chẳng qua theo tôi biết thành tích của đồng chí Lý Tam Nha rất tốt.
- Ừ, vậy là tốt, cần phải đưa các đồng chí xuất sắc vào làm phong phú bộ máy của chúng ta. Chỉ cần là nhân tài thì chúng ta cũng nên giúp đỡ một chút.
Ma Trường Hà nói:
- Huyện Tầm Lâm lần này tuyển nhiều cán bộ, chúng tôi hiện thiếu một Phó bí thư đoàn ủy, nếu như trong các cán bộ trẻ có ai xuất sắc thì chúng tôi sẽ tiến hành phân công.
Từ Công rất hài lòng nói:
- Đồng chí Ma Trường Hà, mấy hôm nữa tôi sẽ tới huyện Tầm Lâm các anh.
Lý Tam Nha dù sao mới là cô bé mới tốt nghiệp, cô chỉ suy nghĩ xem mình có qua được cuộc thi công chức không?
Vương Trạch Vinh cũng không biết chỉ vì mấy lời của mình lại làm cán bộ Nam Điền bận tâm như vậy.
Nghĩ đến con gái mình muốn xuống cơ sở làm, Vương Trạch Vinh rất vui.
Khi Mã Hoa Quân gọi tới, Vương Trạch Vinh vừa mới xem xong vài văn bản. Vương Trạch Vinh cũng khen Cao Viễn với Mã Hoa Quân coi như cảm ơn người này.