Quan Khí​

Chương 585: Chương 585: Chuyến công tác đến nước V đã đạt được thành quả




Theo thảo thuận giữa tỉnh Giang Sơn và nước V, lần này đoàn khảo sát do Vương Trạch Vinh dẫn đầu đến nước V tìm cơ hội đầu tư.

Đoàn khảo sát do Vương Trạch Vinh dẫn đầu đến thủ đô nước V, lãnh đạo nước V rất coi trọng. Đối với tình hình của Vương Trạch Vinh, lãnh đạo nước V cũng biết một chút. Biết sau lưng Vương Trạch Vinh có chỗ dựa mạnh nên cũng muốn quan hệ với hắn.

Bởi vì đoàn chủ yếu phụ trách khảo sát đầu tư, nên hành trình lần này của đoàn đều đặt trọng tâm vào việc này.

Tình hình nước V bây giờ không quá tốt, rất khát vọng nhà đầu tư nước ngoài. Đoàn khảo sát này của Vương Trạch Vinh là đoàn đầu tư lớn nhất một năm qua. Ngoại trừ quan chức địa phương tiếp đón, còn có không ít người ngầm tiếp xúc với nhà đầu tư tỉnh Giang Sơn. Mục đích chính là để người Trung Quốc đến đầu tư.

Sau một ngày khảo sát, Nguyễn Tiến Hùng đến chỗ ở của Vương Trạch Vinh.

Nguyễn Tiến Hùng cũng rất có năng lực. Bởi vì gặp riêng Vương Trạch Vinh nên không cần người phiên dịch.

Vương Trạch Vinh biết Nguyễn Tiến Hùng ngoại trừ phụ trách công tác nông nghiệp ra thì còn rất có thể tiến thêm bước nữa. Vì thế Vương Trạch Vinh cũng coi trọng y.

- Bộ trưởng Nguyễn, lần này đến nước V, tôi thấy rất vui vì sự phát triển của các anh.

Mặc dù nước V chưa thể so sánh với Trung Quốc, nhưng khắp nơi đều có xu thế phát triển. Vương Trạch Vinh coi như có nhận thức nhất định về việc nước V muốn các nhà đầu tư nước ngoài.

Nguyễn Tiến Hùng nói:

- Mấy năm nay nước chúng tôi đúng là phát triển nhanh. Nhưng rất cần các nhà đầu tư nước ngoài. Lần này tỉnh Giang Sơn có thể phái đoàn khảo sát quy mô lớn như vậy càng tăng thêm tình hữu nghị giữa hai quốc gia.

Nguyễn Tiến Hùng nói chuyện với Vương Trạch Vinh một lúc liền nói:

- Giám đốc Vương, theo tôi biết thì gia tộc của bố vợ anh cũng làm kinh doanh. Là người Nguyễn gia, chúng tôi rất hy vọng có thể hợp tác với gia tộc của anh.

Vương Trạch Vinh nhìn Nguyễn Tiến Hùng mà thầm nghĩ sao y lại nói trực tiếp như vậy? Xem ra đây mới là mục đích đến đây của y. Có nhiều người Trung Quốc đến nước V như vậy, Nguyễn Tiến Hùng này có thể hợp tác với bất cứ ai mà. Sao y lại đột nhiên muốn hợp tác với Hạng gia?

Nguyễn Tiến Hùng nói thêm:

- Không giấu gì Giám đốc Vương, lần này tôi đến có một mục đích quan trọng là hy vọng liên lạc được với gia tộc của anh. Tôi tin rằng hai nhà hợp tác thì vừa có thể xúc tiến kinh doanh phát triển, vừa tăng thêm tình hữu nghị.

Bởi vì chỉ có hai người nên Nguyễn Tiến Hùng nói rất trực tiếp. Vương Trạch Vinh thầm nghĩ không cần biết Nguyễn Tiến Hùng có mục đích gì thì dù sao mình cũng đến đây là muốn đầu tư nên có thể đồng ý.

- Bộ trưởng Nguyễn, lần này có không ít nhà đầu tư Trung Quốc đến, vì sao anh lại muốn hợp tác với gia tộc tôi?

Vương Trạch Vinh cũng trực tiếp hỏi.

Nguyễn Tiến Hùng cười nói:

- Thêm một người bạn sẽ thêm một con đường mà.

Nghe Nguyễn Tiến Hùng nói như vậy, Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ suy nghĩ của đối phương. Xem ra Nguyễn Tiến Hùng muốn lợi dụng xu thế. Đừng nhìn hai nước có chút xung đột, nhưng nước V không thể bỏ qua Trung Quốc đang phát triển.

- Nếu anh có suy nghĩ như vậy thì vừa vặn cô của tôi cũng đi cùng. Hai người có thể trao đổi một chút. Về phần đạt được mục đích hợp tác hay không thì tôi không tiện quan tâm.

Vương Trạch Vinh lúc này đưa Hạng Tâm Lam. Vương Trạch Vinh không thể tự làm việc này, hắn không muốn bị kéo vào việc kinh doanh. Đồng thời hắn cũng biết Nguyễn Tiến Hùng không thể trực tiếp làm việc này.

Nguyễn Tiến Hùng nói:

- Vậy rất tốt. Tôi đưa cách liên lạc cho bà Hạng, đến lúc đó hai bên ngồi xuống thảo luận.

Vương Trạch Vinh nói:

- Như vậy rất tốt.

Lúc này Nguyễn Tiến Hùng coi như yên tâm, nhiệm vụ đã hoàn thành. Trung Quốc phát triển, nước V càng không thể không coi trọng quốc gia này. Bọn họ cũng muốn có quan hệ với lãnh đạo cao cấp của Trung Quốc. Nguyễn gia lần này cũng muốn có quan hệ với một gia tộc lớn tại Trung Quốc. Bọn họ cần được một lực lượng mạnh ở Trung Quốc ủng hộ.

Lần trước sau khi đến tỉnh Giang Sơn, y đột nhiên phát hiện Vương Trạch Vinh. Sau khi phân tích tình hình về Vương Trạch Vinh, Nguyễn Tiến Hùng ngạc nhiên phát hiện thế lực sau lưng Vương Trạch Vinh ngoài gia tộc bố vợ ủng hộ thì còn được Uông gia ủng hộ. Điều làm cho Nguyễn Tiến Hùng vui vẻ là Uông gia có quan hệ với người có hy vọng thành Tổng bí thư tương lai nhất của Trung Quốc, đây chính là gia tộc có tiềm lực rất lớn. Vì thế Nguyễn Tiến Hùng rất nhiệt tình với Vương Trạch Vinh.

Nhìn người trẻ tuổi trước mặt, Nguyễn Tiến Hùng thầm nghĩ không biết người này đi được bao xa.

Vương Trạch Vinh không biết suy nghĩ của Nguyễn Tiến Hùng. Sau khi Nguyễn Tiến Hùng đi, hắn liền tìm Hạng Tâm Lam tới.

Hạng Tâm Lam không đi liên lạc với thương nhân nước V. Bà biết Vương Trạch Vinh sẽ tìm cơ hội giới thiệu người nước V với mình. Hạng gia cũng không phải là kẻ ham lợi nhỏ. Bây giờ khắp nước V đều là cơ hội kinh doanh, nhưng buôn bán ở đây nếu không có thế lực lớn ủng hộ thì sẽ không thuận lợi. Dã tâm của Hạng Tâm Lam rất lớn.

Vương Trạch Vinh nói với Hạng Tâm Lam:

- Cô, cháu vừa nói chuyện với Nguyễn Tiến Hùng về việc hợp tác. Anh ta để lại số điện thoại, đến lúc đó hai bên lén thảo luận.

Hạng Tâm Lam hiểu tình hình ở nước V hơn Vương Trạch Vinh nhiều. Bà nói:

- Nguyễn gia có thế lực rất lớn ở nước V, hợp tác với bọn họ thì Hạng gia sẽ có nhiều chỗ tốt. Việc này chỉ cần liên lạc là được, cô sẽ phái người đi bàn bạc với bọn họ.

Vương Trạch Vinh không quá quan tâm với việc này, hắn cũng không muốn dính vào quá nhiều. Việc kinh doanh của Hạng gia toàn bộ do Hạng Tâm Lam thực hiện, Vương Trạch Vinh tin Hạng Tâm Lam làm tốt hơn mình. Mình chỉ làm cầu nối giữa bọn họ mà thôi, về phần kết quả như thế nào thì do bọn họ.

- Trạch Vinh, lần này Hạng gia có thể lấy được thành công ở nước V thì công lao của cháu rất lớn.

Tâm trạng Hạng Tâm Lam bây giờ khá tốt.

Vương Trạch Vinh nói:

- Tất cả đều do cô làm ra, cháu chỉ làm người giới thiệu mà thôi.

Hạng Tâm Lam cười nói:

- Tác dụng của cháu rất lớn.

Vương Trạch Vinh đột nhiên có cảm giác Hạng gia bây giờ đã bắt đầu coi trọng mình hơn rất nhiều.

Lần này đến nước V, Vương Trạch Vinh đã cẩn thận suy nghĩ rồi không mang công ty của Tiểu Giang theo. Chẳng may quan hệ giữa hai bên lộ ra thì không tốt cho mình.

Tiểu Giang cũng đã cẩn thận phân tích với Vương Trạch Vinh, cho rằng hiện nay Tiểu Giang không thể có quá nhiều liên hệ với Hạng gia. Mặc dù Lữ Hàm Yên biết chuyện giữa Tiểu Giang và Vương Trạch Vinh, nhưng đám người Hạng Nam lại không biết. Nếu bây giờ mà để lộ ra sẽ rất nguy hiểm với sự phát triển của Vương Trạch Vinh.

Lần này nước V đưa ra rất nhiều hạng mục để nhà đầu tư tỉnh Giang Sơn lựa chọn.

Trong thời gian một tuần Vương Trạch Vinh rất bận, ngoài việc khảo sát còn muốn bàn bạc với các quan chức, thương nhân nước V.

- Tình hình mấy hôm nay thế nào?

Vương Trạch Vinh hỏi Khương Tắc Xương.

Khương Tắc Xương nói:

- Giám đốc Vương, đến han thì có hơn 20 công ty đạt thành thỏa thuận đầu tư với phía nước V.

Vương Trạch Vinh coi như hài lòng với kết quả này. Tỉnh Giang Sơn muốn phát triển ngoài việc thu hút đầu tư thì cũng cần phải đầu tư ra nước ngoài.

Vương Trạch Vinh hỏi:

- Đại khái đầu tư bao nhiêu?

Khương Tắc Xương nói:

- Bây giờ thỏa thuận ở mức ba triệu, tin rằng tiếp theo sẽ lớn hơn nhiều.

- Nhiều như vậy sao?

Vương Trạch Vinh coi như hiểu thêm về nhà đầu tư tỉnh Giang Sơn. Mới bắt đầu mà đã đầu tư nhiều như vậy, đây là điều hắn không ngờ đến.

Khương Tắc Xương nói:

- Lần này thành quả lớn nhất là chúng ta hiểu thêm về tình hình nước V. Trước kia không hiểu tình hình nước V, bây giờ đã hiểu thì nhà đầu tư tỉnh Giang Sơn đến nước V đầu tư sẽ càng lúc càng nhiều.

Vương Trạch Vinh nói:

- Đây cũng là suy nghĩ của mọi người. Tỉnh Giang Sơn phải đi ra ngoài, phải mở rộng thị trường.

Sau một tuần khảo sát, Vương Trạch Vinh dẫn đoàn quay về tỉnh Giang Sơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.