Là người của Hà Gia Vĩ, Lâm Lãng biết mình đã không còn đường lui. Trong lòng mặc dù cho rằng Hà Gia Vĩ khai chiến với Cố Quốc Sơn là không khôn ngoan nhưng y vẫn phải xông tới.
Một lần nữa nhìn Thư Đạo Lâm, Lâm Lãng thầm nghĩ có lẽ lời đồn sau lưng Thư Đạo Lâm có chỗ dựa là đúng. Có suy nghĩ này Lâm Lãng càng thêm cẩn thận khi đối xử với Thư Đạo Lâm, trong lời nói càng khen ngợi Thư Đạo Lâm.
- Các đồng chí, chuyện của Ninh Thành Vũ khiến chúng ta phải đề cao cảnh giác, có người tâm tư cẩn mật luôn nói mình vì dân vì nước, nhưng đó mới là kẻ hủ bại. Bài học này làm chúng ta phải biết rằng chúng ta là Đảng phục vụ nhân dân, làm việc gì cũng phải nghĩ tới dân chúng. Có người nghĩ rằng mình có quyền lực là có thể làm loạn, đối với hành vi như vậy thì Thị ủy vẫn chú ý.
Lâm Lãng nói về việc chống hủ bại một lúc, đồng thời cũng không ngừng khen Thư Đạo Lâm dám đấu trang cbha.
Tan họp, tâm trạng mọi người là khác khác nhau.
Chuyện hôm nay làm mọi người phải có thời gian tiêu hóa, không ai nói gì với nhau mà chỉ lẳng lặng rời đi.
Có mấy người muốn một lần nữa nói chuyện với Thư Đạo Lâm nhưng thấy vẻ mặt đối phương khá nghiêm túc nên có chút xấu hổ không thể đi tới.
Thư Đạo Lâm bây giờ đúng là đang rất mơ hồ và chưa lấy lại bình tĩnh.
Y không biết việc này có phải do Vương Trạch Vinh ra tay hay không?
Chẳng qua đây là kết quả có lợi đối với y.
- Thị trưởng Thư, để tôi cầm cốc cho ngài.
Thư ký không biết từ đâu chạy ra nói.
Trừng mắt nhìn thư ký, Thư Đạo Lâm không thèm để ý đến y rồi về văn phòng mình.
Thư ký đang rất buồn bực. Y vốn là thân tín của Thư Đạo Lâm, Thư Đạo Lâm xảy ra chuyện thì y cũng không thể thoát. Sau đó thư ký của Ninh Thành Vũ tìm y, còn đưa y đi gặp Ninh Thành Vũ, vì thế y mới phản bội Thư Đạo Lâm. Bây giờ không biết sao Ninh Thành Vũ vốn có chỗ dựa mạnh mà lại bị bắt.
Ninh Thành Vũ bị bắt, Lâm Lãng lại khen ngợi Thư Đạo Lâm, mấy điều này lập tức truyền khắp hội nghị và thành tiêu điểm để mọi người bàn tán.
Nhìn Chánh văn phòng Ủy ban Tô Chung Tiến mặt mày xám xịt trở về văn phòng, mọi người trong văn phòng đều không dám nói chuyện.
Trong một căn phòng gần phòng vệ sinh, mấy người bị bỏ xó đang nhỏ giọng nói chuyện về việc hôm nay. Mọi người vì đủ nguyên nhân nên mất thế và thành ra bị xa lánh.
- Lão Dương, anh sao không phát biểu quan điểm của mình?
Lão Chu cười hì hì nói với Lão Dương.
“Không ngờ mình chỉ đi lau bàn mà lại khiến mình có tương lai tốt đẹp” Lão Dương đúng là rất hài lòng với việc mình đến lau bàn cho Thư Đạo Lâm, suy nghĩ này có lẽ sẽ thay đổi vận mệnh của mình.
Nghe mọi người hỏi, Lão Dương cười ha hả nói:
- Đều là chuyện của lãnh đạo có quan hệ gì với chúng ta, làm tốt công việc của mình là được rồi.
Lão Chu nói:
- Chuyện chắc không đơn giản như vậy đâu. Ninh Thành Vũ là người của Bí thư Cố.
Bọn họ đang ngồi bàn tán tì Phó bí thư Tỉnh ủy Cố Quốc Sơn cũng đang ngồi trong văn phòng nghe thư ký nói chuyện về Ninh Thành Vũ.
Nghe xong thư ký nói, tâm trạng Cố Quốc Sơn cũng không tốt. Từ trước đến giờ Hà Gia Vĩ vẫn có thái độ để mặc mình, bởi vì được Hà Gia Vĩ thả quyền nên mình mới oai phong như vậy ở Chiết Đông, bây giờ Hà Gia Vĩ làm thế thì sẽ có vấn đề lớn.
Đối với việc Ủy ban kỷ luật bắt Ninh Thành Vũ, Cố Quốc Sơn hiểu rõ. Không có Hà Gia Vĩ gật đầu thì Ủy ban kỷ luật sao lại có thể đi bắt Ninh Thành Vũ.
Ninh Thành Vũ bị bắt cũng không phải việc nhỏ, đây là cho thấy Hà Gia Vĩ thay đổi thái độ.
Chẳng lẽ Hà Gia Vĩ dám chống đối Phó chủ tịch Hoa?
Cố Quốc Sơn nhìn thư ký rồi nói:
- Bây giờ trên tỉnh có xuất hiện việc gì đặc biệt không?
Thư ký biết Cố Quốc Sơn hỏi chuyện bên Hà Gia Vĩ nên lắc đầu nói:
- Điều này thì tôi chưa nghe nói.
- Có tài liệu không?
- Bên Ủy ban kỷ luật lộ tin nói đã sớm nhận được tài liệu của Ninh Thành Vũ nhưng không động tới mà thôi.
- Có một số việc bảo bọn họ chú ý xử lý trong phạm vi hẹp.
Thư ký nghe lời đi ra.
Cố Quốc Sơn liền đứng lên đi tới văn phòng của Hà Gia Vĩ.
Vào văn phòng Hà Gia Vĩ, Cố Quốc Sơn thấy Hà Gia Vĩ đang xem tài liệu.
- Bí thư Hà.
Cố Quốc Sơn gọi.
Hà Gia Vĩ cũng biết Cố Quốc Sơn nhất định sẽ tới. Y đứng lên bắt tay Cố Quốc Sơn rồi nói:
- Lão Cố, công việc gì sao?
- Ha ha, tôi tới là hỏi chuyện phá án của Ủy ban kỷ luật, Ninh Thành Vũ rốt cuộc là như thế nào?
- Lão Cố, vấn đề của Ninh Thành Vũ rất nghiêm trọng. Ủy ban kỷ luật sớm đã có đầy đủ chứng cứ, lần này sợ sẽ ảnh hưởng tới bộ máy Thị xã Hàng.
Cố Quốc Sơn nghe thấy thế liền thầm phân tích ý đồ của Hà Gia Vĩ.
Từ ngoài mặt Hà Gia Vĩ thì không thấy có gì đặc biệt. Cố Quốc Sơn thầm nghĩ chẳng lẽ mình quá nhạy cảm.
- Tôi nghe nói một Phó thị trưởng không có kỷ luật tổ chức trong hội nghị thường trực Ủy ban, việc này không thể chấp nhận. Quy củ không có thì sẽ làm loạn.
Không rõ thái độ của Hà Gia Vĩ, Cố Quốc Sơn liền quyết định nói chuyện của Thư Đạo Lâm ra để một lần nữa xác nhận thái độ của Hà Gia Vĩ.
- Ồ, việc này tôi đã nghe báo cáo. Ninh Thành Vũ rất kiêu ngạo ở Thị xã, không coi Thị trưởng vào đâu. Điều này làm Thư Đạo Lâm không quen mà lên án, bây giờ càng lúc càng nhiều đồng chí dám đứng ra đấu tranh chống những hiện tượng không đúng, điều này nói rõ công tác chống hủ bại của Chiết Đông có hiệu quả.
- Ừ, đây đúng là việc tốt. Đồng chí Thư Đạo Lâm này có chính khí.
Cố Quốc Sơn không hiểu ra thái độ của Hà Gia Vĩ nên đành phải nói theo.
Hà Gia Vĩ liền sa sầm mặt nói:
- Đồng chí Bí thư thị ủy Lâm Lãng đã giơ cao ngọn cờ chống hủ bại, đúng là bởi vì Thị ủy bọn họ làm nhiều công việc nên mới có hiệu quả. Điều này nói rõ bộ máy Thị ủy Thị xã Hàng đã chăm chú trong công tác chống hủ bại, đáng khen.
Cố Quốc Sơn thầm mắng Hà Gia Vĩ, Thị xã Hàng có việc nhưng theo lời của Hà Gia Vĩ nói thì lại thành có công.
Bây giờ Trung ương rất coi trọng công tác chống hủ bại, cũng không vì ở địa phương có nhiều kẻ hủ bại mà ảnh hưởng đến Bí thư, chủ tịch tỉnh. Từ góc độ khác lại coi là có can đảm chống hủ bại nên mới có thành quả lớn như vậy.
Ra khỏi văn phòng Hà Gia Vĩ, Cố Quốc Sơn rất tức giận. Ninh Thành Vũ bị bắt thì sẽ có liên quan đến em của y, như vậy có thể dính tới y.
Dù như thế nào cũng không thể để Ninh Thành Vũ ảnh hưởng tới mình. Đây là điều Cố Quốc Sơn không thể chấp nhận.
Hà Gia Vĩ bắt đầu nhằm vào mình.
Sau lưng Hà Gia Vĩ có ai làm chỗ dựa? Muốn dựa vào phía khác hay là đánh ngã mình rồi để Hoa Thái Tường dùng hắn mà giữ được chức Bí thư tỉnh ủy?
Cố Quốc Sơn trong lúc nhất thời cũng không rõ.
Bởi vì không rõ thái độ của Hà Gia Vĩ nên Cố Quốc Sơn không dám báo cáo với Hoa Thái Tường.
Nếu báo cáo lên thì không chừng Hoa Thái Tường cho rằng y muốn nhanh lên chức mà chủ động công kích Hà Gia Vĩ.
Hà Gia Vĩ nhìn Cố Quốc Sơn ra ngoài rồi thầm tính toán bước tiếp theo.
Hà Gia Vĩ biết mình nếu đã hạ quyết tâm dựa vào Vương Trạch Vinh thì chỉ làm nhỏ sẽ không được Vương Trạch Vinh coi trọng. Nếu để Vương Trạch Vinh chú ý thì phải có kẻ chết thay.
Chuyện nhỏ Vương Trạch Vinh sẽ không coi trọng, nhưng nếu diệt trừ thế lực của Hoa Thái Tường ở Chiết Đông thì sao?
Nếu như vậy thì Hà Gia Vĩ tin Vương Trạch Vinh sẽ hài lòng.
Hà Gia Vĩ có một suy nghĩ là dù như thế nào cũng phải để Cố Quốc Sơn biến mất khỏi Chiết Đông. Có Cố Quốc Sơn ở Chiết Đông sẽ là uy hiếp lớn đối với y. Lần này Ninh Thành Vũ bị bắt thì nhất định phải từ Ninh Thành Vũ mà kéo ra Cố Quốc Sơn. Chỉ cần có chứng cứ tham ô của Cố Quốc Sơn là đủ.
Đừng nhìn Cố Quốc Sơn mạnh mẽ nhưng đó là do có Hoa Thái Tường làm chỗ dựa, Cố Quốc Sơn không có kinh nghiệm công tác cơ sở, nhiều chuyện không biết thực hiện.