- Phó thị trưởng Triệu lên tỉnh rồi.
Ngồi trong xe, thư ký Tô Hành Chỉ nhỏ giọng nói.
Vương Trạch Vinh không nói gì mà nhắm mắt dựa lưng vào ghế.
Hai hôm nay Tô Hành Chỉ cũng thấy biến hoá ở trên tỉnh, thành phố, trong lòng có chút lo lắng. Y nghe thấy tin là Trung ương có cái nhìn về công tác của Vương Trạch Vinh ở Thường Hồng, có lẽ sẽ điều Vương Trạch Vinh khỏi Thường Hồng. Cũng có tin Vương Trạch Vinh bị cách chức, đủ loại tin tức bay loạn. Hôm nay nghe Triệu Hoài Đức lên tỉnh, y đương nhiên biết Triệu Hoài Đức là người Phú hệ, việc này y lập tức báo cáo với Vương Trạch Vinh.
Không thấy Vương Trạch Vinh có phản ứng gì, Tô Hành Chỉ đành ngậm miệng lại.
Vương Trạch Vinh bây giờ đang rất yên tâm, có các ông lão Bắc Kinh giúp, có đám người Uông Nhật Thần hoạt động thì mình ở Thường Hồng đã vững như núi Thái Sơn.
Triệu Hoài Đức lên tỉnh đương nhiên là để tìm chỗ dựa của mình.
Tiền Đại Quân trước đó đã tuyên truyền mạnh Tập đoàn Phú Dân, để Vương Trạch Vinh không dám dễ dàng đụng vào Tập đoàn Phú Dân. Y bây giờ thấy Vương Trạch Vinh tuy cười cười nói nói nhưng rất khó chịu. Chẳng qua Vương Trạch Vinh không thấy gì cả. Trong mắt Vương Trạch Vinh Tiền Đại Quân coi như đã ngã xuống.
Nghĩ đến Tiền Đại Quân, Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng, Lăng Vũ Trình rất nhanh sẽ có hành động.
Triệu Hoài Đức đi gặp Tiền Đại Quân không có kết quả gì cả.
Đối với việc Triệu Hoài Đức nhảy lên nhảy xuống, Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu. Tập đoàn Phú Dân tuy xảy ra chuyện nhưng Triệu Hoài Đức cũng chỉ là giới thiệu một vài hạng mục cho Tập đoàn Phú Dân mà thôi, chuyện này có sao chứ? Y bây giờ bảo vệ mình là được, sao phải lo lắng như vậy.
Xe rất nhanh đến Khu công nghệ cao.
Bây giờ Khu công nghệ cao đã chia thành hai mảng lớn, mở rộng nhiều. Công ty Ắc quy một mình ở phía Đông, các công ty khác ở phía Tây.
- Bí thư Vương, Chủ nhiệm Đặng đang chờ ở cửa.
Tô Hành Chỉ thấy lãnh đạo Khu công nghệ cao từ phía xa xa.
Xe vừa vừa dừng lại, Đặng Diệu Hoa vội vàng đi lên mở cửa cho Vương Trạch Vinh.
- Diệu Hoa, lên xe.
Vương Trạch Vinh vừa cười vừa nói.
- Bí thư Vương, ngài muốn đi xem khu nào?
Đặng Diệu Hoa lên xe rồi nói.
- Hôm nay không đến phía Đông, tôi đến phía Tây xem một chút.
Trong phòng hội nghị Khu công nghệ cao, các nhân viên Ban quản lý ngồi quanh đó, ai cũng tỏ vẻ hưng phấn.
Bây giờ Khu công nghệ cao đã khác xa trước kia, rất nhiều hạng mục tới. Mọi người đều biết Đặng Diệu Hoa là thân tín của Bí thư Vương, chỉ cần đi theo Đặng Diệu Hoa thì sớm muộn cũng tiến bộ. Lần này bộ máy ba huyện xảy ra chuyện, Ban Tổ chức cán bộ đã tiến hành khảo sát cán bộ Ban quản lý, có lẽ không lâu nữa một nhóm người sẽ được điều đến các huyện. Khu công nghệ cao là nơi ra lãnh đạo.
Theo Đặng Diệu Hoa giới thiệu, Vương Trạch Vinh rất hài lòng với sự phát triển của Khu công nghệ cao.
Bây giờ trong Khu công nghệ cao Thường Hồng, các kỹ thuật không ngừng xuất hiện, các hạng mục xuất hiện càng lúc càng nhiều. Quan trọng nhất bây giờ đã có lợi ích kinh tế, chỉ tiêu kinh tế đang bay lên.
Thời gian sau đó Vương Trạch Vinh cùng lãnh đạo Ban quản lý Khu công nghệ cao đi đến mấy công ty phát triển.
Khen ngợi công tác của cán bộ Ban quản lý, Vương Trạch Vinh càng thêm yên tâm. Người Bắc Kinh không phải nói Thường Hồng chỉ là vẻ ngoài sao, mấy thứ này mà đưa ra thì ai có thể nói Thường Hồng chỉ làm loạn.
- Đồng chí Diệu Hoa, các đồng chí lập tức đầy đủ số liệu về sự phát triển.
Vương Trạch Vinh phân công.
Công việc đã triển khai thì cần tuyên truyền, phải cho người ngoài biết sự thay đổi lớn của Thường Hồng.
Nghĩ đến Tiền Đại Quân phái Ngô Kim Thành tới Thường Hồng, Vương Trạch Vinh cảm thấy đây là cơ hội tốt của Ngô Kim Thành.
Sau khi ra khỏi Khu công nghệ cao, Vương Trạch Vinh gọi điện gọi Ngô Kim Thành.
Vương Trạch Vinh chỉ thị Ngô Kim Thành tổ chức lực lượng tiến hành tuyên truyền mọi mặt về Thường Hồng.
Ngô Kim Thành bây giờ hoàn toàn nghe lời Vương Trạch Vinh, biết Vương Trạch Vinh là muốn thông qua tuyên truyền để tạo thành tích cho mình, y có chút lo lắng mà nói:
- Bí thư Vương, không biết báo cáo với Trưởng ban Tiền như thế nào?
Vương Trạch Vinh cười cười nhìn Ngô Kim Thành:
- Việc này anh trực tiếp làm là được, không nên để ý đến Tiền Đại Quân.
Rất hiếm khi nghe Vương Trạch Vinh nói với giọng điệu như vậy, Ngô Kim Thành thầm nghĩ xem ra Tiền Đại Quân chỉ còn được vài ngày.
- Bí thư Vương, Bí thư Vu và Cục trưởng Lô muốn gặp ngài, nói là có việc quan trọng cần báo cáo.
Thư ký Tô Hành Chỉ vào nói.
- Mời bọn họ vào đi.
Vương Trạch Vinh biết thời gian này Lô Ba rất bận, hoạt động diệt xã hội đen của Thường Hồng bây giờ toàn do y phụ trách.
Thấy hai người đi vào, Vương Trạch Vinh cười cười mời bọn họ ngồi xuống:
- Có tiến triển gì mới sao?
Lô Ba nhìn Vu Dương rồi nói;
- Bí thư Vương, tôi vừa báo cáo với Bí thư Vu, chúng tôi thu thập chứng cứ thì thấy một vài sổ sách, bên trên có ghi về cổ phần câu lạc bộ Lam Tinh Linh Hồng An, bên trên có một vài cổ đông. Sau khi kiểm tra thì thấy có con trai đang học tiểu học của Phó thị trưởng Triệu Hoài Đức.
Vương Trạch Vinh nghe thấy thế liền coi trọng. Câu lạc bộ kia là câu lạc bộ rất lớn, thông qua lần diệt xã hội đen này thì biết đó là trụ sở ngầm bao che xã hội đen của Tập đoàn Phú Dân, đánh bạc, dùng thuốc lắc ở đây rất nghiêm trọng. Không ngờ Triệu Hoài Đức cũng tham gia vào.
- Đây là quyển sổ coppy.
Lô Ba lấy một tập tài liệu trong cặp đặt lên bàn.
Vương Trạch Vinh mở ra thấy có một người Triệu Giang Minh không ngừng xuất hiện, khoản tiền cũng ghi chép rõ ràng.
Đây là con trai mới học lớp 4 của Triệu Hoài Đức, tuổi này thì có thể làm gì. Triệu Hoài Đức này to gan thật, dám có cổ phần ở nơi cấu kết xã hội đen như vậy.
- Đã xác thực chưa?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Đã điều tra rõ ràng.
Lô Ba nói.
Bảo sao ở việc này Triệu Hoài Đức lại lo lắng như vậy.
Vương Trạch Vinh cầm điện thoại gọi cho Bí thư tỉnh ủy Lăng Vũ Trình.
- Bí thư Lăng, tôi có một việc muốn báo cáo với Bí thư.
Mấy hôm nay Lăng Vũ Trình vẫn rất do dự, Bắc Kinh truyền ra đủ tin tức. Đặc biệt Lưu gia và Phú gia huy động lực lượng sau lưng phê bình công tác Thường Hồng, nhằm thẳng vào Vương Trạch Vinh.
Vào lúc này mà Bí thư Lâm không có chỉ thị gì nên Lăng Vũ Trình không biết làm như thế nào.
Hôm qua Lăng Vũ Trình cuối cùng đã nhận được tin tức, nghe nói lời bất lợi cho Vương Trạch Vinh từ từ biến mất.
Cùng lúc đó văn phòng Bí thư Lâm đã gọi tới yêu cầu kiên quyết diệt thế lực đen.
Đây là tín hiệu rất mạnh.
Lăng Vũ Trình hiểu thêm về thực lực của Vương Trạch Vinh.
- Trạch Vinh có việc gì?
Lăng Vũ Trình nói.
- Bí thư Lăng, là như thế này. Chúng tôi mở rộng chống xã hội đen thì phát hiện Phó thị trưởng Triệu Hoài Đức có một vài vấn đề.
Vương Trạch Vinh nói tình hình ra.
Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, Lăng Vũ Trình nghĩ đến quan hệ của Triệu Hoài Đức và Tiền Đại Quân.
- Lập tức bắt Triệu Hoài Đức.
Lăng Vũ Trình nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Theo tôi biết thì hôm nay Triệu Hoài Đức đã lên tỉnh.
- Tôi sẽ thông báo Sở công an đi làm.
Lăng Vũ Trình cảm thấy đây là điểm đột phá đối với Tiền Đại Quân, có lẽ thông qua Triệu Hoài Đức mà tìm được chứng cứ về Tiền Đại Quân.
Vương Trạch Vinh bỏ điện thoại xuống rồi nói với Vu Dương và Lô Ba:
- Chuyện Triệu Hoài Đức thì Tỉnh ủy sẽ bố trí, các anh bây giờ cần làm là chuẩn bị tốt tài liệu.
Khi đưa hai người ra ngoài, Vương Trạch Vinh bắt tay Lô Ba rồi nói:
- Lão Lô vất vả rồi, lần này Triệu Hoài Đức xảy ra chuyện, Thị ủy phải tăng cường thêm nhân viên.
Lô Ba nghe thấy thế liền hơi run lên.
Vương Trạch Vinh nói như vậy chẳng lẽ mình sẽ thành Phó thị trưởng?
Ra khỏi văn phòng Vương Trạch Vinh, đầu Lô Ba vẫn ong ong lên. Mình mặc dù là Cục trưởng cục Công an, quyền lực rất lớn nhưng nếu có thể thành Phó thị trưởng Thị ủy, vậy là một cơ hội phát triển rất mạnh, việc này rất quan trọng đối với Lô Ba.
Trước khi lên xe, Vu Dương vỗ vai Lô Ba rồi nói:
- Chuyện của Triệu Hoài Đức chưa kết thúc.
Hả.
Lô Ba giật mình và hiểu ra. Nếu Triệu Hoài Đức không ngã thì mình không có hy vọng.
Lô Ba lên xe rồi nói:
- Về văn phòng.
- Cục trưởng, không phải nói về nghỉ ngơi sao.
- Nghỉ gì mà nghỉ, chưa làm xong công việc.
Lô Ba bây giờ nghĩ là làm thế nào tìm thêm tài liệu của Triệu Hoài Đức, dù như thế nào cũng phải đẩy ngã Triệu Hoài Đức.