- Lão Dương, các anh bố trí sao về đêm diễn?
Vương Trạch Vinh hỏi Dương Hoa Cường.
- Bí thư Vương yên tâm, việc này tôi tự mình phụ trách, nhất định cho nước bạn thấy hình ảnh hoàn toàn mới của Nam Điền.
Dương Hoa Cường đương nhiên biết Vương Trạch Vinh rất chú ý việc này. Lần này nước bạn đến và có đoàn văn công biểu diễn, Vương Trạch Vinh sớm có chỉ thị ở việc này Nam Điền không thể thua nước bạn, nhất định phải thể hiện một Nam Điền tươi đẹp ra trước mắt mọi người.
Vương Trạch Vinh thực ra đang có thái độ bình tĩnh với những gì người nước bạn mang tới. Lần này hắn muốn thể hiện hoàn toàn bộ mặt mới của Nam Điền ra, làm cho nước bạn thấy không khí văn hóa của Nam Điền.
- Phải có những tiết mục đặc sắc và phù hợp.
Vương Trạch Vinh nói.
- Bí thư yên tâm, buổi diễn đêm nay nhất định thành công.
Dương Hoa Cường rất tự tin mà nói.
Khi Vương Trạch Vinh và Lâm Bá Gia vào sảnh, Lâm Bá Gia nhìn sân khấu trang hoàng lộng lẫy liền nghĩ hôm nay là đêm diễn của Nam Điền, mai là đêm diễn của đoàn văn công nước mình, tin rằng sẽ làm Nam Điền mở rộng tầm nhìn.
Theo đêm diễn tổ chức, mọi người cảm nhận văn hóa Trung Quốc rất phát triển, đêm diễn thể hiện hết tinh hoa của Trung Quốc.
Nhìn diễn viên không ngừng xuất hiện, Lâm Bá Gia cũng phải khen.
Lần này đoàn văn công đến với những diễn viên xuất sắc, qua đêm diễn muốn tạo ấn tượng tốt đối với nhân dân Nam Điền, khiến cho quan hệ hợp tác giữa hai tỉnh tốt đẹp hơn. Bây giờ thấy Nam Điền biểu diễn rất xuất sắc, các nữ diễn viên từ sắc đẹp, hát, múa đều rất quyến rũ.
Lâm Bá Gia nhìn Vương Trạch Vinh chỉ thấy hắn đang xem đêm diễn với ánh mắt khen thưởng mà thôi, không trộn lẫn gì trong đó.
Vương Trạch Vinh này là người như thế nào? Lâm Bá Gia đột nhiên phát hiện mình không quá hiểu về Vương Trạch Vinh. Nam Điền có nhiều người đẹp như vậy, hắn là Bí thư tỉnh ủy thì muốn gì chẳng được. Sao trong mắt Vương Trạch Vinh lại không có tia ham muốn.
Một loạt tiết mục không ngừng diễn ra, Lâm Bá Gia xem các cô gái biểu diễn. Không thể không nói hôm nay thấy diễn viên của Nam Điền, y cũng thấy động tâm mặc dù gặp nhiều các cô gái xinh đẹp. Lại nghĩ Trung Quốc là nước lớn với hơn tỷ dân, y biết Vương Trạch Vinh sẽ không chú trọng tới Ngô Như Cơ. Qua đó muốn cho Vương Trạch Vinh quan hệ với Ngô Như Cơ là điều không thể.
Vương Trạch Vinh lúc này cũng thầm quan sát vẻ mặt của Lâm Bá Gia. Thấy mặt Lâm Bá Gia không ngừng thay đổi, Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng. Lần này Nam Điền tổ chức đêm biểu diễn, diễn viên đều được lựa chọn rất cẩn thận. Từ toàn bộ đêm diễn có thể thấy đã thể hiện hết tinh hoa Trung Quốc. Thông qua việc này có thể cho nước bạn thấy Trung Quốc phát triển về mọi mặt từ kinh tế đến văn hóa.
- Bí thư Lâm, ngài thấy đêm diễn hôm nay thế nào?
Vương Trạch Vinh cười nói.
Lâm Bá Gia nghe Vương Trạch Vinh hỏi liền cười nói:
- Thật không ngờ các diễn viên Nam Điền xuất sắc như vậy. Chúng tôi có nhiều điểm phải học tỉnh Nam Điền.
- Bí thư Lâm, thành phố các ngài đang phát triển, Nam Điền đang phát triển, hai tỉnh có nhiều điểm chung, điều này chính là hai bên chúng ta có thể hợp tác, cùng phát triển.
- Bí thư Vương nói đúng.
Lúc này không chỉ có Lâm Bá Gia đang nghĩ rất nhiều thứ. Ngay cả Ngô Như Cơ cũng đang nghĩ rất nhiều, trong mắt cô lộ rõ vẻ khâm phục. Là một ngôi sao ca nhạc, cô thường so sánh mình với các diễn viên trên sân khấu. Thông qua so sánh làm cô có nhiều thu hoạch.
Ngô Như Cơ là ngôi sao ca nhạc hàng đầu trong nước, cô thấy rất nhiều thứ, từ trước đến giờ vẫn luôn tự hào và cho rằng mình đạt đến cấp độ cực cao. Nhưng hôm nay thấy Nam Điền bố trí đêm diễn tỉ mỉ, công phu như vậy, lòng tự tin của cô bị đả kích mạnh. Một tỉnh đã có trình độ như vậy, nếu thế cả Trung Quốc sẽ ra sao. Ngô Như Cơ thế mới biết mình còn cần phải học tập nhiều các nước, học tập các ngôi sao trên thế giới. Nghĩ đến nhiệm vụ được giao, cô lén nhìn Vương Trạch Vinh. Tuy nói không biết Vương Trạch Vinh đang nghĩ gì, chẳng qua cô lại đỏ mặt vì câu nói trước đây của Vương Trạch Vinh.
Nhìn các nữ diễn viên Nam Điền có nhiều người rất đẹp, Vương Trạch Vinh sao lại có thể có quan hệ quá đặc biệt với người nước ngoài như cô. Như vậy muốn cô làm trung gian là điều không thể.
Ngô Như Cơ còn biết một việc, lần này mấy cô gái đi theo đều được huấn luyện đặc biệt. nhiệm vụ của các cô đó là cố gắng tiếp xúc với nhân vật quan trọng là Vương Trạch Vinh. Bây giờ xem ra nhiệm vụ khó có thể thực hiện.
Sau khi đêm diễn của Nam Điền kết thúc, Lâm Bá Gia về khách sạn liền triệu tập quan chức thành phố đi theo vào phòng mình.
Căn phòng này đã được kiểm tra nhiều lần, bọn họ không lo có thiết bị nghe trộm.
Nhìn Phó chủ tịch thường trực Ngô Duy Tấn cùng Trưởng Ban tuyên giáo Nguyễn Kim Thành, Lâm Bá Gia nói:
- Hôm nay mặc dù chỉ là một đêm diễn ca múa nhạc nhưng các anh có thể thấy gì từ đó?
Trưởng Ban tuyên giáo Nguyễn Kim Thành thở dài nói:
- Trung Quốc đúng là phát triển cả về kinh tế và văn hóa. Theo kinh tế của Trung Quốc càng lúc càng mạnh, lĩnh vực văn hóa cũng phát triển mạnh. Lần này tiết mục của chúng ta mang theo cũng chỉ tương đương bọn họ mà thôi.
Phó chủ tịch thường trực Ngô Duy Tấn cũng thở dài nói:
- Dự định trước đó của chúng ta phải thay đổi mới được. Chúng ta coi Trung Quốc như mấy nước Châu Phi đã tiếp xúc, đây là thành kiến của chúng ta. Nam Điền là một tỉnh của Trung Quốc mà đã tốt như vậy. Theo tôi biết Nam Điền không phải nơi phát triển mạnh nhất của Trung Quốc. Tôi thấy chúng ta phải tăng cường quan hệ với Nam Điền.
Hai người cũng nhìn ra vài vấn đề.
Lâm Bá Gia thấy hai người đều thấy tầm quan trọng của việc hợp tác với Nam Điền liền gật đầu nói:
- Các anh nói đúng, quan hệ với bất cứ quốc gia nào thì phải hiểu ý đồ của bọn họ. Đây là một quốc gia luôn đề cao tính độc lập tự chủ, làm bạn tất cả những quốc gia có thể làm bạn, nhưng ai là đối thủ thì cũng sẽ có phản kích. Chúng ta nếu có thái độ tốt, hai nước chung sống hòa bình cùng phát triển thì Trung Quốc cũng sẽ có thái độ đúng mực.
Trưởng Ban tuyên giáo Nguyễn Kim Thành nói:
- Tôi thấy người Trung Quốc bây giờ có nhiều tầng lớp giàu có lên, đời sống văn hóa cũng cao. Chúng ta phải thay đổi kế hoạch vốn có, tôi lo chuyện kia sẽ phản tác dụng.
Ba người là phái thân Hoa nên cũng hy vọng hợp tác tốt thì mình sẽ có thành tích ở trong nước. Bây giờ xem đêm diễn của Nam Điền, bọn họ rất nhanh nhạy và hiểu tại sao Vương Trạch Vinh lại tổ chức đêm diễn này.
Ý của Vương Trạch Vinh rất rõ ràng là cho bọn họ biết Nam Điền bây giờ đang rất phát triển, hai bên hợp tác hòa thuận là tốt nhất.
Lâm Bá Gia thầm nghĩ Vương Trạch Vinh này cũng biết điều, mặc dù biết ý đồ của bên mình đến mà không nói rõ. Hắn dùng cách này nói với mình rằng hắn cũng có suy nghĩ. Lại nghĩ đến một số lời đồn Vương Trạch Vinh háo sắc, bọn họ muốn hạ Vương Trạch Vinh từ cách này, Lâm Bá Gia lắc đầu và thầm nghĩ sao có hiệu quả.
Nhìn hai thân tín của mình, Lâm Bá Gia vui vẻ nói:
- Sau khi thấy tình hình Nam Điền, chúng ta càng thêm tự tin vào công việc sau này. Tôi thấy tất cả hành động dừng lại. Chúng ta phải có thành ý tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh. Chỉ cần như vậy thì chúng ta cũng sẽ có sự ủng hộ của Nam Điền.
Trưởng Ban tuyên giáo Nguyễn Kim Thành đồng ý nói:
- Tôi tin Trung Quốc cũng cần chúng ta. Tôi thấy Vương Trạch Vinh cũng muốn quan hệ tốt với chúng ta. Lần này hai bên sẽ đàm phán và cùng có lợi.