Ngụy lão gia tử đã chết, Ngụy Trung Hoa vội vàng lo chuyện hậu sự, Vương Trạch Vinh là Bí thư Tỉnh ủy Nam Điền, dù thế nào cũng phải tỏ thái độ. Hắn không về Nam Điền mà ở lại giúp Ngụy Trung Hoa một chút, Vương Trạch Vinh cũng tỏ vẻ đoàn kết bộ máy, gọi về văn phòng Tỉnh ủy yêu cầu văn phòng Tỉnh ủy phái nhân viên lên Bắc Kinh giúp đỡ Ngụy gia..
Đương nhiên, Vương Trạch Vinh cũng chỉ làm cho có, Ngụy Trung Hoa dù sao cũng là một chủ tịch tỉnh, Nam Điền đã sớm cử người chạy tới Bắc Kinh, Chi nhánh ở Bắc Kinh cũng đang toàn lực giúp đỡ Ngụy Trung Hoa.
Ngụy lão gia tử không phải là người bình thường, thời sự mấy ngày này không ngừng đưa tin về ông. Mấy ngày sau, người đến Ngụy gia rất nhiều, Hôm sau,Vương Trạch Vinh lại tới. Hắn có thể cảm thấy người Ngụy gia người hoảng hốt vì Ngụy lão gia tử qua đời. Ngụy Trung Hoa không còn tự tin như trước mà càng thêm cung kính với Vương Trạch Vinh.
Biểu hiện của Vương Trạch Vinh khiến rất nhiều người tán thưởng, hành động của hắn loại bỏ hoàn toàn suy nghĩ bộ máy Nam Điền không đoàn kết của một số người.
Ngày thứ ba, Đinh Hi gọi tới cho Vương Trạch Vinh, nói là muốn mời hắn ăn cơm, đến lúc ấy sẽ gọi Đinh Thiến Thiến..
Đinh Hi tỏ rõ thành ý như vậy, Vương Trạch Vinh khá hài lòng. Điều này nói rõ Đinh Hi đã hạ quyết tâm dựa vào mình.
Lần này Vương Trạch Vinh cũng chỉ dẫn theo Lý Minh Quốc đến địa điểm mà Đinh Hi an bài.
Vương Trạch Vinh tới thì Đinh Hi đã sớm chờ ở đây.
“ Bí thư Vương, em tôi còn có chút chuyện, nên một lát nữa mới tới ……” Đinh Hi có chút bất an nói
.
Vương Trạch Vinh khẽ mỉm cười không có để ý nói “ lão Đinh vất vả rồi ……”
Đinh Hi cười nói
-“ Nên mà ……”
Vương Trạch Vinh không biết nhiều bên văn hóa, nên không có tiếng nói chung với Đinh Hi. Hai người nói chuyện một lúc, Cũng may Đinh Hi tài ăn nói không tệ, nói rất nhiều tin tức bên văn hóa, Vương Trạch Vinh nghe mà cảm thấy mở rộng tầm mắt, không ngờ văn hóa cũng loạn như vậy..
“ Bí thư Vương, cách ngành như cách núi. Chẳng qua chỉ cần đi vào trong thì tình hình cũng như nhau. Nó đều có đoàn thể, phe phái, người làm văn hoá còn đâm dau hơn người khác.
“ Tôi vốn cho rằng giới văn nghệ có nhân cách cao, vậy mà…” Vương Trạch Vinh lắc đầu. Tuy nói mình cũng biết trong này có nhiều vấn đề nhưng giờ nghe Đinh Hi nói, Vương Trạch Vinh mới biết được nơi này cũng không trong sạch
-Bí thư Vương, đôi khi chúng tôi cũng không có biện pháp, hoàn cảnh ở đó, quy tắc ngầm không phải vài người là có thể phá được vào trong đó có rất không ít quy tắc ngầm bắt buộc phải tuân theo……
Đinh Hi lắc đầu rồi thở dài một hơi nói:
- Các bậc phụ huynh muốn con cái vào nhành văn hóa, giải trí để được nổi tiếng, được nhiều tiền.Nhưng ai biết được sau lưng nó. Những cộ gái đẹp vì đứng trên sân khấu đã làm nhưng việc mà tổ tông của họ cũng thấy mất mặt.
-Tôi thấy trên báo chí nói về ngành của anh. Nói một cái cô gái nửa đêm gõ cửa nhà đạo diễn nói: em yêu anh, đạo diễn không mở cửa. Cô ta đi gõ cửa nhà sản xuất nói em yêu anh, nhà sản xuất hỏi số điện thoại nhà cô ta, gọi cho bố cô ta, nói ông ta dạy dỗ con mình kiểu gì? Bố cô gái nói:”Ngươi đừng khách khí, cứ theo quy định mà làm”..Có chuyện như vậy không?,
Vương Trạch Vinh hỏi.
Đinh Hi nói:
Có việc này, ngoài trẻ con thì phụ huynh cũng chẳng ra gì.Chuyện này cũng chỉ là một chuyện rất nhỏ không đáng nói trong giới giải trí.Quốc gia chúng ta giờ là dùng tiền để giáo dục, đám trẻ thì đầu óc bệnh hoạn, vì nổi danh mà cái gì cũng dám làm Đám nữ diễn viên đoàn chúng tôi thì Bí thư Vương cũng thấy đó., Mấy cô ả nàng vì nổi tiếng, vì lên cao mà bảo nàng làm vợ ba, vợ tư cũng được.
Nghe Đinh Hi cảm thán về nền giáo dục quốc gia, Vương Trạch Vinh có chút buồn cười. Không phải hắn đang chỉ trích những việc hắn đang làm sao?
Bỗng nhiên, mắt Vương Trạch Vinh sáng lên. Hắn nhìn thấy một người phụ nữ rất đẹp, có khí chất đi vào.
Thấy người phụ nữ này, Vương Trạch Vinh thầm than mọi người đều nói người đẹp lên sân khấu đều là hóa trang, nhưng người phụ nữ này không trang điểm cũng đẹp.
Đinh Thiến Thiến giờ mới tới khiến Đinh Hi hơi nhíu mày, nói
-Sao bây giờ mới đến??
Đinh Hi nhìn Vương Trạch Vinh nói
- Đây là em út nhà chúng tôi
Nghĩ người phụ nữ này có quan hệ với Trịnh Ân Bảo, Vương Trạch Vinh đứng dậy, mỉm cười nói:
- Đinh đoàn trưởng xong việc rồi sao?
Đinh Thiến Thiến cười cười, đưa tay về phía Vương Trạch Vinh nói
-Trong đoàn có chút chuyện nên tới muộn, thật xin lỗi.
Vương Trạch Vinh nhìn quan khí cô ta quả thật thấy người phụ nữ này có quan hệ với Trịnh Ân Bảo., Vương Trạch Vinh nhiệt tình nói:
- Một người phụ nữ phụ trách chức Phó đoàn trưởng Đoàn ca múa cấp quốc gia,thì sự nỗ lực phải hơn hẳn người bình thường.
-Ha ha, tôi chỉ là Phó đoàn trưởng, xử lý một vài chuyện nhỏ mà thôi.
Đinh Thiến Thiến thoải mái cởi áo ngoài rồi ngồi xuống..
Hôm nay Vương Trạch Vinh đến chủ yếu là muốn xác nhận mối quan hệ giữa Trịnh Ân Bảo và người phụ nữ này, thấy quan khí của Đinh Thiến Thiến như vậy, Vương Trạch Vinh hơi gấp.
Mặc dù không biết hai người là như thế nào, nhưng có một điều có thể khẳng định định, quan hệ giữa họ không lạnh nhạt như biểu hiện..
Không khí bữa ăn khá tốt,Đinh Hi kể nhiều chuyện rất thú vị, Vương Trạch Vinh coi như vui vẻ mà về.
Về nhà, Vương Trạch Vinh lập tức gọi cho Vương Vân Long, yêu cầu hắn lập tức cho người theo dõi Đinh Thiến Thiến..
Vương Trạch Vinh có một cảm giác, Ngô Tán Lâm nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn nhất định sẽ âm thầm theo dõi..
Tuy nói Vương Trạch Vinh tin tưởng Trịnh Ân Bảo ra ngoài có nhiều người bảo vệ, nhưng khó tránh khỏi có lúc sơ ý, Vương Trạch Vinh bây giờ cũng không hy vọng Trịnh Ân Bảo xảy ra chuyện.
Đương nhiên việc này cũng có nguy hiểm, Vương Trạch Vinh không hy vọng cách làm của mình khiến cho Trịnh Ân Bảo phật ý..
Hôm sau, Vương Vân Long rất nghiêm túc tìm tới chỗ Vương Trạch Vinh.
Vừa đóng cửa lại tới,Vương Vân Long nói:
- Bí thư Vương, chuyện có chút phức tạp.
Vương Trạch Vinh biết tính cáchVương Vân long, hắn nói phức tạp thì chuyện này sẽ là rất phức tạp.
-Xảy ra chuyện gì?
- Là như vậy, tôi đã phái người tiến hành điều tra và phát hiện có ba nhóm người đang âm thầm theo dõi Đinh Thiến Thiến.
- Ba nhóm người?
Vương Trạch Vinh đúng là không nghĩ tới tình huống như thế..
- Đúng vậy, một nhóm do Ngô kiến Lâm phái ra, 2 nhóm khác tạm thời không điều tra ra.
Vương Trạch Vinh vốn nghĩ chỉ có Ngô Kiến Lâm làm chuyện này, nhưng không có còn 2 nhóm nữa, Hắn gỏ gõ lên bàn mấy cái, nói:
-Được rồi, anh cho người rút hết đi, chuyện này cũng đừng xen vào nữa.
Vương Trạch Vinh có chút giật mình, hắn có cảm giác, trong đó có một nhóm do Trịnh Ân Bảo phái ra, nếu quả thật là như vậy, Ngô Kiến Lâm sẽ xảy ra chuyện lớn.
- Các anh có bị phát hiện không?
Đây là việc Vương Trạch Vinh lo lắng nhất.
.
Vương Vân Long tự tin nói:
- Bí thư Vương yên tâm, chúng tôi rất chuyên nghiệp.
Vương Trạch Vinh có chút yên tâm. Người mình phái ra lập tức lui lại, có lẽ sẽ không có vấn đề gì
Nhóm còn lại rốt cuộc là ai phái ra.
Vương Trạch Vinh ngồi đó suy nghĩ một lúc mà vẫn không thể hiểu. Từ báo cáo củaVương Vân Long,có thể nhìn ra được, nhóm kia làm việc cũng phi thường chuyên nghiệp..
Dù không bị phát hiện nhưng Vương Trạch vinh vẫn đổ mồ hôi lạnh, may Thập Cục làm việc rất chuyên nghiệp, nếu mình tùy tiện phái ra ai đó sẽ chuôc vạ vào thân.
Đột nhiên,Vương Trạch Vinh lại lại nghĩ tới việc Đinh Hi muốn dựa mình, mình lại đi ăn cùng Đinh Thiến Thiến, chuyện này Trịnh Ân Bảo biết sẽ nghĩ như thế nào?.
Vương Trạch Vinh cảm nhận thêm một chút nước Bắc Kinh rất đục.
Nghĩ đến tình hình phức tạp ở Bắc Kinh, Vương Trạch Vinh có chút buồn bực.Chốn quan trường quá mức phức tạp, lúc nào cũng có người thầm quan sát mình. Nếu không phải mình có một phần lực lượng của Thập cục có lẽ sẽ vướng vào nhều rắc rối hơn.
Trong khoảng thời gian này, Vương Trạch Vinh nhận được báo cáo của Vương Vân Long rằng có vài nhóm người đang âm thầm điều tra mình. Vương Vân long đã giải quyết hết, chuyện như vậy trên quan trường mỗi ngày đều có thể phát sinh.
Đúng là không đến một cấp bậc nhất định sẽ không biết được nhiều việc. Trước kia mình đối với lãnh đạo cấp cao có một loại kính sợ, bây giờ nhìn lại, quan lớn cũng là người, cũng có thất tình lục dục, chẳng qua là họ có thể kiềm chế tốt hơn mà thôi.