Danh sách mà Thường Hồng đề cử được báo lên, không ai coi trọng danh sách này. Mọi người chỉ có thể từ đó thấy Vương Trạch Vinh vẫn chiếm ưu thế ở Thường Hồng.
Tình hình ở Hội nghị thường ủy đã lộ vài điều, một số người phát hiện cục diện Vương Trạch Vinh khống chế cả Thường Hồng xuất hiện sơ hở, có lẽ đối mặt với biến hoá trên tỉnh làm Vương Trạch Vinh không thể đối phó. Nếu như vậy thì mọi người lại phải suy nghĩ về việc lựa chọn chỗ đứng.
Vương Trạch Vinh có chỗ dựa thì mọi người biết, nhưng đối với cán bộ bình thường thì bọn họ không biết rõ về chỗ dựa của Vương Trạch Vinh. Thấy biến hoá này, rất nhiều người có chút do dự.
Biểu hiện của Phùng Triêu Lâm trong hội nghị làm y hoàn toàn thoát khỏi đám Các Vũ Tuấn. Mặc dù xuất hiện tình huống này nhưng Phùng Triêu Lâm không để ý mấy, mỗi ngày đều rất bình tĩnh, không ai biết y nghĩ như thế nào.
Phùng hệ bởi vì Phùng Triêu Lâm lui bước mà phân tán. Các Vũ Tuấn và Lưu Gia Hà bây giờ đi lại cùng nhau, Cận Hình Đào cũng có xu hướng dựa vào Cam Vi Hồng. Chẳng qua đối với Cận Hình Đào mà nói, y bây giờ không có lựa chọn nào khác. Thực ra y hy vọng dựa vào Phùng Triêu Lâm, nhưng Phùng Triêu Lâm không biết sao lại không muốn đối phó Vương Trạch Vinh nữa.
Các cán bộ Thường Hồng đang nhìn lên tỉnh. Danh sách đã được đưa lên, Tỉnh ủy cuối cùng sẽ quyết định như thế nào, đây mới là điều quan trọng nhất. Đừng nhìn Vương Trạch Vinh đang chiếm ưu thế, nếu danh sách bị bác bỏ thì có thể thấy thái độ của tỉnh đối với Vương Trạch Vinh.
Tình hình trên tỉnh đã có nhiều người biết đến. Vốn là Lâm Tả liên minh, bây giờ lại thành Hà Tả, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Hà Vi Trạch bắt đầu mạnh lên, Uông hệ do Lâm Đạo Nguyên cầm đầu đã lui bước. Trên tỉnh biến hoá sẽ khiến thành phố biến hoá. Vương Trạch Vinh là người Uông hệ, tình huống của hắn sẽ như thế nào?
Vương Trạch Vinh cũng chú ý tình hình trên tỉnh, hắn muốn xem quân bài của Uông Nhật Thần là như thế nào.
Mọi người đều lén suy đoán về tình hình trên tỉnh.
Dưới sự chủ trì của Hà Vi Trạch, Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy được tổ chức. Kết quả hội nghị rất nhanh được truyền ra, mới đầu tình huống của Lâm Đạo Nguyên rất xấu do ba người Hà Vi Trạch, Tả Quân Huy và Triệu Phong Vĩ hợp sức. Nhưng ai ngờ tư lệnh Quân khu Khâu Đại Giang cùng chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Vương Khải Thần không biết là như thế nào mà phối hợp với Lâm Đạo Nguyên công kích Hà Vi Trạch. Danh sách Thường Hồng đưa lên toàn bộ được thông qua, Vương Khải Thần là người thắng. Không ít người của y được đưa vào cương vị quan trọng.
Mặc dù không rõ mấy tình hình Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy là như thế nào, nhưng có một điều đó là Lâm Đạo Nguyên có viện binh, Hà Vi Trạch tổ chức tấn công mà không hiệu quả, ngược lại bị thương nặng vì sự xuất hiện của Khâu Đại Giang cùng Vương Khải Thần.
Vương Trạch Vinh sau khi biết tin trên tỉnh liền thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ hắn mới biết Khâu Đại Giang có lẽ thông qua quan hệ cấp trên mà đứng ra. Vương Khải Thần có lẽ giao dịch với Uông hệ nên mới đứng ra. Từ tình huống này có thể thấy Lâm Đạo Nguyên cũng chỉ tạm thời có hai sự giúp đỡ mà thôi.
Sau đó Uông Nhật Thần đã gọi tới cho Vương Trạch Vinh. Trong điện thoại ông nói ông chỉ có thể giúp như vậy. Thường Hồng sau đây có thể phát triển hay không thì phải do chính Vương Trạch Vinh.
Hạng Nam cũng gọi điện tới. Chuyện ở tỉnh Giang Sơn thì ông đã biết. Ông chỉ nói Vương Trạch Vinh là vùi đầu phát triển, đoàn kết mà xây dựng.
Khương Tắc Xương lần này được điều từ văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh về làm Trưởng ban thư ký Thị ủy. Điền Lệ Vân cũng thành Trưởng ban Tuyên giáo, Quách Thư Quân thành phó thị trưởng thường trực, Đặng Diệu Hoa thành thường vụ, Phó thị trưởng.
Đây là thắng lợi tuyệt đối của Vương Trạch Vinh. Lúc Tào Tín Xuân còn ở đây thì y chỉ là đồng minh của Vương Trạch Vinh, bây giờ lại khác. Ba thường vụ mới đều là thân tín của Vương Trạch Vinh, điều này sẽ rất có lợi cho việc triển khai công tác của Vương Trạch Vinh.
Có ba thường vụ này gia nhập, Vương Trạch Vinh chiếm ưu thế tuyệt đối tại Thị ủy. Bây giờ Vương Trạch Vinh mới thực sự là khống chế hoàn toàn
- Thị trưởng Phùng, tối nay không có chỗ ăn cơm, tôi đến nhà anh xin bữa cơm được không?
Vương Trạch Vinh thấy đã đến lúc tăng cường hợp tác với Phùng Triêu Lâm.
Phùng Triêu Lâm cười nói:
- Được, tôi bảo vợ làm vài món ngon, chúng ta cùng uống.
Bố mẹ Vương Trạch Vinh ở Thường Hồng thì hắn sao không có chỗ ăn cơm. Phùng Triêu Lâm cười thầm trong lòng, Vương Trạch Vinh đã tỏ rõ ý đồ, đây là cần mình.
Vương Trạch Vinh cầm theo hộp chè đến nhà Phùng Triêu Lâm.
Phùng Triêu Lâm cười nói:
- Bí thư Vương khách khí rồi, đến là được chứ sao lại cầm theo quà.
- Đây chỉ là trà ngon mà thôi, tôi chưa từng bỏ ra uống vì không nỡ. Coi như hối lộ Thị trưởng Phùng một chút. Xin Thị trưởng Phùng ủng hộ công tác của tôi hơn nữa.
Tâm trạng Phùng Triêu Lâm bây giờ rất tốt, y không khỏi thầm than vì hành động bỏ cuộc của mình trước đó. Lần này nếu mình đối đầu với Vương Trạch Vinh, cho dù đưa ra danh sách khác thì với tình huống ở trên tỉnh, ý đồ của Vương Trạch Vinh vẫn thực hiện được. Xem ra có chỗ dựa mạnh đúng là khác.
Thấy việc này, Phùng Triêu Lâm không còn suy nghĩ gì đấu với Vương Trạch Vinh. Nói thật tâm trạng Phùng Triêu Lâm bây giờ còn gấp hơn cả Vương Trạch Vinh, y hy vọng có thể hòa giải với Vương Trạch Vinh.
Mấy hôm nay Các Vũ Tuấn và Lưu Gia Hà coi như tụ tập với nhau, hoàn toàn không còn nghe y. Đối với việc này Phùng Triêu Lâm không coi trọng mấy. Y chỉ thở dài một tiếng vì mình trước đây quá ngu ngốc mà đấu với Vương Trạch Vinh.
- Ha ha, Bí thư Vương uống rượu không bao giờ say, rượu của tôi nhất định khó lọt vào mắt của anh, tùy tiện uống chút.
Phùng Triêu Lâm mang rượu lâu năm của mình ra.
Vương Trạch Vinh thấy Phùng Triêu Lâm nhiệt tình như vậy liền cười nói:
- Anh cất rượu ngon đi, tôi chỉ thích uống rượu trắng mà thôi.
- Vậy sao được, mấy khi Bí thư Vương đến, tôi sao có thể không dùng rượu ngon mà tiếp.
Mở vò rượu, Phùng Triêu Lâm rót cho Vương Trạch Vinh.
Hai người mới đầu chỉ nói các việc ngoài lề công việc.
Uống một lúc, Phùng Triêu Lâm nói:
- Bí thư Vương, bây giờ bộ máy đã điều chỉnh, tôi dự định sẽ đến báo cáo với anh một chút về việc phân công bộ máy. Tôi muốn nghe chỉ thị của anh.
Vương Trạch Vinh xua tay nói:
- Công tác Ủy ban do anh phụ trách. Anh phân công thế nào thì cho tôi biết kết quả là được.
Nhìn Vương Trạch Vinh, Phùng Triêu Lâm cảm thấy Vương Trạch Vinh đã hơi thay đổi. Trước đây Vương Trạch Vinh thường xuyên nhúng tay vào công tác bên Ủy ban, ngay cả Chánh văn phòng cũng là người của Vương Trạch Vinh, sao bây giờ lại như vậy?
Nghĩ đến biểu hiện của mình trong Hội nghị thường ủy, Phùng Triêu Lâm lập tức hiểu ra. Vương Trạch Vinh có ấn tượng tốt với mình, điều này nói rõ đối phương sẽ thả lỏng cho mình công tác bên Ủy ban.
Tâm trạng Phùng Triêu Lâm lập tức có chút phức tạp. Trước kia vì khống chế Ủy ban mà y không ngừng đấu với Vương Trạch Vinh. Nhưng thật không ngờ khi mình không đấu đá nữa thì chuyện tốt lại tới.
- Lão Phùng, con người của tôi thì anh cũng biết một chút đó. Tôi đến Thường Hồng nhằm phát triển nơi đây. Chỉ cần chuyện có lợi cho sự phát triển của Thường Hồng thì tôi đều ủng hộ. Tôi hy vọng hai chúng ta đoàn kết phát triển tốt Thường Hồng.
Vương Trạch Vinh nói.
Phùng Triêu Lâm đương nhiên hiểu rõ sự quan trọng nếu làm tốt công tác Thường Hồng, y cũng hy vọng tiến bộ nên gật đầu nói:
- Bí thư Vương, nói thật có ai không muốn làm tốt công việc. Phùng Triêu Lâm tôi cũng muốn phục vụ nhân dân.
- Lão Phùng, sau đây một vài cơ quan Thường Hồng phải điều chỉnh nhân sự, bên Ủy ban thì anh phải lưu ý nhiều hơn. Anh đưa ra một danh sách, tôi hy vọng thấy một Ủy ban đầy sức chiến đấu.
Vương Trạch Vinh một lần nữa tỏ ý của mình. Sau khi khống chế được Hội nghị thường ủy, Vương Trạch Vinh quyết định cố gắng giao quyền lực bên Ủy ban cho Phùng Triêu Lâm. Tuy Phùng Triêu Lâm không là người của mình, nhưng phát huy sư tích cực của Phùng Triêu Lâm cũng rất quan trọng.
Phùng Triêu Lâm biết mình nên nói gì đó. Uống hết chén rượu, Phùng Triêu Lâm nói:
- Bí thư Vương, công tác Ủy ban luôn diễn ra do Thị ủy lãnh đạo. Xin anh yên tâm, chỉ cần Thị ủy yêu cầu, Ủy ban sẽ nghiêm túc chấp hành.
Hai người uống một lúc lâu, Phùng Triêu Lâm say ngã thì Vương Trạch Vinh mới về.
Hôm nay Vương Trạch Vinh muốn Phùng Triêu Lâm biến thành đồng minh của mình. Hai người từ trước đến giờ vẫn luôn tranh đoạt quyền lực, Phùng Triêu Lâm bây giờ đã không muốn đấu nữa thì hắn phải tỏ ý tốt. Hai người liên minh thì càng dễ đối phó đám Các Vũ Tuấn, Lưu Gia Hà.