Sau khi phát hiện Điền Quang Bình muốn dựa vào mình, Vương Trạch Vinh bắt đầu chuẩn bị các công tác thành lập bộ máy của mình. Vương Trạch Vinh hiểu một điều đó là làm một lãnh đạo thành phố ngoại trừ muốn có quyền lên tiếng trong Ủy ban, ở các nơi cũng có nhóm người theo mình. Ở Thành phố Phượng Hải, Vương Trạch Vinh là người cơ sở căn cơ thấp nhất. Cho dù có Uông Nhật Thần ủng hộ nhưng nếu trong thời gian ngắn mình không thể mở ra cục diện thì Uông Nhật Thần nhất định sẽ có cái nhìn với mình.
Về phần Điền Quang Bình, Vương Trạch Vinh cũng biết hắn không dễ dàng dựa vào mình như vậy. Nếu mình không có điểm làm phục hắn, cho dù bây giờ hắn có suy nghĩ thì sau này cũng sẽ lui bước.
Nếu muốn người ta hoàn toàn dựa vào mình thì quan trọng nhất để cho họ thấy điểm đáng giá khi dựa vào mình.
- Tắc Xương, anh nói với tôi tình hình Huyện Liên Hoa.
Vương Trạch Vinh đột nhiên nói với Khương Tắc Xương.
Bởi vì Huyện Liên Hoa có nhiều người ra ngoài làm thuê nên ở đây có nhiều đất bỏ hoang. Vương Trạch Vinh lần trước đến Huyện Liên Hoa kiểm tra tình hình nên muốn hỏi thêm.
Vương Trạch Vinh muốn đến Huyện Liên Hoa là có suy nghĩ của mình. Theo tình hình các huyện thì thấy nếu muốn xây dựng bộ máy thì sẽ có lợi lớn cho triển khai công tác của mình, ít nhất sau này mình không phải làm việc một mình.
Khương Tắc Xương theo Vương Trạch Vinh được một thời gian, hắn đương nhiên biết Vương Trạch Vinh không tùy tiện hỏi việc gì. Nghĩ đến Vương Trạch Vinh bây giờ chắc là bắt tay vào xây dựng bộ máy, Khương Tắc Xương cẩn thận suy nghĩ rồi nói:
- Phó thị trưởng Vương, vị trí địa lý Huyện Liên Hoa rất tốt, là huyện có kinh tế mạnh của Phượng Hải. Bí thư huyện ủy tên là Ứng Hoài Lễ, do Thị trưởng Lô đề bạt. Chủ tịch huyện Dịch Thiệu Lâm do nguyên Bí thư Âu Dương Hải Ba đề bạt. Phó bí thư Trương Á đi lại rất gần với Phó thị trưởng Chu, mấy người khác cũng có chỗ dựa.
Khương Tắc Xương nói rất ngắn gọn.
Vương Trạch Vinh hỏi tình hình Huyện Liên Hoa, Khương Tắc Xương trực tiếp nói chỗ dựa của các lãnh đạo. Hắn biết tính cách của Vương Trạch Vinh, có một số việc thư ký cần phải tìm hiểu. Có như vậy Vương Trạch Vinh mới có thể phân tích tình hình một cách chính xác. Khương Tắc Xương hiểu một điều mình coi như là người Vương Hệ, Vương Trạch Vinh không tiến bộ thì mình không có hy vọng. Vào lúc này Khương Tắc Xương còn quan tâm đến tình hình của Vương Trạch Vinh hơn bất cứ ai.
Vương Trạch Vinh rất hài lòng với việc Khương Tắc Xương cẩn thận như vậy. Hắn thực ra cũng muốn biết nội dung này.
Nội dung Khương Tắc Xương nói ra rất rõ ràng, Vương Trạch Vinh coi như biết tình hình bộ máy Huyện Liên Hoa. Từ tin tức này Vương Trạch Vinh hiểu một điều Huyện Liên Hoa thuộc phạm vi thế lực của Lô Cát Xuân. Sau khi Âu Dương Hải Ba rời đi, Chủ tịch huyện Dịch Thiệu Lâm nhất định gặp nhiều khó khăn. Bây giờ ở Thành phố Phượng Hải cho dù Âu Dương Hải Ba là Phó chủ tịch tỉnh, nhưng tay của y không thể với dài đến tận Phượng Hải. Không còn Âu Dương Hải Ba, mọi người bắt đầu tranh đấu.
Chủ tịch huyện Dịch Thiệu Lâm sớm đến giao điểm để chờ.
Thấy Bí thư Ứng Hoài Lễ không đến tiếp, Vương Trạch Vinh mặc dù không nghĩ gì nhưng hắn thực ra có chút không hài lòng.
Quan trường chú ý nhất chính là mặt mũi. Mình là Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng, Ứng Hoài Lễ nhất định phải đến mới phải. Ứng Hoài Lễ vì sao không đến thì Vương Trạch Vinh biết, đây là không coi mình vào đâu.
Việc này cũng có thể hiểu. Vương Trạch Vinh sau khi đến Phượng Hải mặc dù không ngừng triển khai công tác nhưng bởi vì hắn mới đến, tiếng nói trong Hội nghị thường ủy không lớn cho nên vẫn khá nhẫn nhịn. Điều này làm cho nhiều người cảm thấy hắn là kẻ vô hại.
- Chào mừng Phó thị trưởng Vương đến Huyện Liên Hoa kiểm tra công việc.
Chủ tịch huyện Dịch Thiệu Lâm vội vàng đi tới bắt tay Vương Trạch Vinh.
Bắt tay Dịch Thiệu Lâm, Vương Trạch Vinh nhìn về những người đến đón mình.
Thấy Vương Trạch Vinh nhìn tới, không ít người cố đứng thẳng và nở nụ cười.
Dịch Thiệu Lâm là người khôn khéo, thấy Vương Trạch Vinh nhìn mọi người liền vui vẻ nói:
- Phó thị trưởng Vương, Bí thư Ứng đang tiếp một nhà đầu tư nên chưa thể đến. Bí thư Ứng nhờ tôi xin lỗi với ngài.
- Ha ha, phải chú trọng công tác thu hút đầu tư.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.
Thấy vẻ mặt này của Vương Trạch Vinh, Dịch Thiệu Lâm không khỏi vui mừng. Ứng Hoài Lễ tự cho là Bí thư của huyện phát triển về kinh tế, có Thị trưởng Lô làm chỗ dựa nên một tay che trời ở Huyện Liên Hoa.
- Chủ tịch Dịch, anh lên xe tôi.
Vương Trạch Vinh mời Dịch Thiệu Lâm.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Dịch Thiệu Lâm vô cùng cao hứng.
Là người của Âu Dương Hải Ba, hắn đương nhiên có năng lực rất mạnh. Bây giờ Âu Dương Hải Ba đã lên tỉnh làm Phó chủ tịch tỉnh, hắn cảm thấy cuộc sống của mình không còn tốt như trước nữa. Âu Dương Hải Ba tuy là Phó chủ tịch tỉnh nhưng lĩnh vực phụ trách khác nên khả năng khống chế Phượng Hải đã giảm. Tuy nói Âu Dương Hải Ba là người của Uông hệ, Tiền Lâm Đào là người Uông hệ, nhưng dù sao cũng có suy nghĩ khác nhau. Âu Dương Hải Ba cũng không đưa bọn họ giới thiệu với Tiền Lâm Đào.
Dịch Thiệu Lâm biết một ít tình hình về Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh là người Uông Nhật Thần đưa tới, hắn hoàn toàn thuộc về Uông hệ. Nếu Âu Dương Hải Ba đi, nếu có thể dựa vào Vương Trạch Vinh thì coi như không phải bỏ Âu Dương Hải Ba để dựa vào người khác.
Vương Trạch Vinh hỏi Dịch Thiệu Lâm một chút tình hình về Huyện Liên Hoa.
Xe vào Huyện ủy, Ứng Hoài Lễ đang đứng ở cửa đợi.
- Phó thị trưởng Vương, tôi vừa tiễn một nhà đầu tư nên không đến đón anh, mong anh thông cảm.
Ứng Hoài Lễ thấy Vương Trạch Vinh xuống xe liền lớn tiếng đi tới.
Vương Trạch Vinh bắt tay Ứng Hoài Lễ rồi nói:
- Huyện Liên Hoa coi trọng công tác thu hút đầu tư là đúng. Điều này nói rõ bộ máy các anh có năng lực.
Trong phòng hội nghị Huyện ủy Huyện Liên Hoa, nhân viên mấy ban bệ đều đến đông đủ.
Vương Trạch Vinh ngồi ở chính giữa đưa mắt nhìn các nhân viên tham dự hội nghị.
Vương Trạch Vinh lần này đến có một mục đích là xem mình có thể cắm một cây đinh vào Huyện Liên Hoa hay không, hắn ngồi đó mà không ngừng nhìn người bên dưới.
Kết quả không thể làm cho Vương Trạch Vinh hài lòng. Quan khí đám cán bộ Huyện Liên Hoa khác nhau quá nhiều, đủ loại tình hình. Quan khí của bọn họ đều lắc lư không định.
Huyện Liên Hoa xem ra vô cùng phức tạp. Vương Trạch Vinh không khỏi thở dài một tiếng về tình hình nơi này. Ở đây căn bản không thể tìm được người có quan khí hoàn toàn dựa vào mình.
Chẳng qua Vương Trạch Vinh cẩn thận suy nghĩ thấy cũng bình thường. Mình là người mới đến Phượng Hải, người biết mình không nhiều. Nếu muốn người ta dựa vào mình là rất khó.
- Các đồng chí, lần này tôi đến Huyện Liên Hoa nhằm mục đích nghiên cứu tình hình đất bỏ hoang ở cơ sở, đây không chỉ là điều bất lợi với nông dân, cũng là tổn thất với chính quyền. Bây giờ cả nước đang tiến hành công tác Luân chuyển đất đai và có hiệu quả. Nếu như có thể tôi thấy Huyện Liên Hoa nên dành nhiều tâm trí trong công tác này.
Sau khi Vương Trạch Vinh nói xong, Ứng Hoài Lễ liền nói vài lời rồi tan họp.
Sau khi tan họp, Ứng Hoài Lễ cầm đầu bộ máy nhân viên đến hỏi ý kiến Vương Trạch Vinh.
Ứng Hoài Lễ nói:
- Phó thị trưởng Vương, căn cứ yêu cầu của anh, chúng tôi đã điều một vài nhân viên có năng lực cao tại các phòng ban đến đây.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi cũng chỉ đi một chút mà thôi. Lãnh đạo huyện không cần đi theo.
Dịch Thiệu Lâm nói:
- Phó thị trưởng Vương, làm Chủ tịch huyện tôi có trách nhiệm giới thiệu tình hình toàn huyện với ngài. Lần này tôi sẽ xin đi cùng ngài trong toàn quá trình.
Vương Trạch Vinh cũng không nói gì trong việc này, từ thái độ của Ứng Hoài Lễ và Dịch Thiệu Lâm hắn có thể nhìn ra tình hình.
Sau khi bố trí chỗ ở của Vương Trạch Vinh xong, Dịch Thiệu Lâm liền về văn phòng gọi cho Âu Dương Hải Ba. Là người của Âu Dương Hải Ba, hắn bây giờ cũng có chút khó xử, mình tiếp theo nên làm như thế nào để có lợi ích lớn nhất.
- Bí thư Âu Dương, Phó thị trưởng Vương Trạch Vinh đến Huyện Liên Hoa nhằm mục đích giải quyết vấn đề đất bỏ hoang. Không biết ngài có chỉ thị gì không?
Nghe xong Dịch Thiệu Lâm nói, Âu Dương Hải Ba nói:
- Thiệu Lâm, đồng chí Vương Trạch Vinh rất được, trong công việc cậu phải nghe đồng chí Vương Trạch Vinh nhiều vào. Đồng chí Vương Trạch Vinh có thế mạnh trong công tác Luân chuyển đất đai. Là Chủ tịch huyện, thái độ phải đoan chính, điều cần hỏi nên hỏi.
Âu Dương Hải Ba không nói nhiều, chẳng qua từ giọng nói đã lộ tin tức đó là đồng ý để Dịch Thiệu Lâm dựa vào Vương Trạch Vinh.
Có lời này của Âu Dương Hải Ba, Dịch Thiệu Lâm liền yên tâm.