Tình hình trên đường làm Vương Trạch Vinh khá giật mình. Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng theo hắn thấy tình hình Triều Tiên vẫn rất khó khăn.
Nhìn mấy nhà máy, hắn thấy tình hình nơi này rất không tốt.
Vương Trạch Vinh không biết nói gì khác mà phải thừa nhận Triều Tiên này rất đề cao tinh thần tập thể và dâng hiến.
Giống như cố ý, một cô gái rất đẹp thường đi quanh trước mặt Vương Trạch Vinh.
Lúc ăn trưa, Vương Trạch Vinh đang định đi ngủ thì Kim Nhân Đông tới.
Đối với người vẫn đi cùng mình, Vương Trạch Vinh luôn tỏ ra kính trọng đối phương.
Thấy y vào, Vương Trạch Vinh nói:
- Thủ tướng Kim, thấy tình hình quý quốc, tôi rất kính nể sự phát triển của quý quốc.
- Chúng tôi đang đi theo con đường xã hội đen, lần này Trung Quốc tới mang theo quan niệm phát triển mới cho chúng tôi, tin rằng chúng tôi có thể bù đắp thiếu sót của mình.
Kim Nhân Đông cười nói.
Kim Nhân Đông lần này chỉ mang theo một phiên dịch, còn đâu không mang theo ai. Hai người bắt tay rồi ngồi xuống.
Vương Trạch Vinh cũng đang suy đoán về việc Kim Nhân Đông đến đây. Lần này Kim Nhân Đông là người có thể nối nghiệp đi tiếp hắn, Vương Trạch Vinh biết đây không phải là bố trí tùy tiện. Hai người đều còn trẻ, bố trí như vậy nhất định là có ý của Lãnh đạo trung ương Triều Tiên. Kim Nhân Đông nhìn Vương Trạch Vinh một lúc rồi nói:
- Tôi tin Bí thư Vương đã thấy một vài vấn đề của nước tôi. Đúng thế, quốc gia chúng tôi đang rất khó khăn, không tiến hành cải cách thì vấn đề là rất lớn. Vào lúc này chúng tôi cần sự ủng hộ về nhiều mặt của quý quốc.
Kim Nhân Đông nói rất trực tiếp nhưng Vương Trạch Vinh không tiện trả lời.
- Tôi tin Triều Tiên nhất định qua cửa ải khó khăn này.
Lần này còn có một nội dung quan trọng chính là Trung Quốc tiến hành trợ giúp cho Triều Tiên. Mặc dù nói ra cũng không vấn đề gì nhưng Vương Trạch Vinh không muốn tỏ thái độ mấy. Lần này dẫn đoàn là Hoa Thái Tường, Vương Trạch Vinh biết Hoa Thái Tường sẽ phụ trách, hắn chỉ là đi cùng mà thôi.
Lần này Kim Nhân Đông cũng là bất đắc dĩ. Quốc gia nếu không cải cách thì đúng là có chuyện. Vì thế khi nói lời này Kim Nhân Đông ngoài nhiệm vụ còn có suy nghĩ của mình. Y đã phân tích được sức ảnh hưởng của Vương Trạch Vinh ở Trung Quốc, hơn nữa Vương Trạch Vinh còn là Bí thư Thành phố Hải Đông, nếu được Vương Trạch Vinh hứa hẹn thì sẽ giúp ích nhiều cho y.
Đối với Trung Quốc, Triều Tiên vẫn chăm chú nghiên cứu. Đây là quốc gia rất quan trọng, chỉ cần được Trung Quốc ủng hộ thì Triều Tiên sẽ giảm bớt gánh nặng.
Kim Nhân Đông có nhiệm vụ mà tớ. Lần này xem tình hình Trung Quốc, Triều Tiên cho rằng phát triển tình hữu nghị với thế hế tiếp theo của Trung Quốc mới là căn bản của sự phát triển, mới có thể đi xa.
Kim Nhân Đông nói rất trực tiếp nhưng không thấy Vương Trạch Vinh tỏ vẻ rõ ràng, y biết đối phương còn cảnh giác mà phải thở dài một tiếng. Lần này bố trí rất cụ thể, tuy nói nhân vật quan trọng tiếp đón Hoa Thái Tường, nhưng chính y lại đi theo Vương Trạch Vinh, điều này nói rõ là nghiêng về Vương Trạch Vinh.
Kim Nhân Đông rất muốn tạo quan hệ mật thiết với Vương Trạch Vinh.
Kim Nhân Đông biết chuyện của mình. Bây giờ Triều Tiên sắp giao thời, bất cứ chuyện gì cũng có thể ảnh hưởng tới việc kế nhiệm. Lần này ông bố ý giao y nhiệm vụ tạo quan hệ mật thiết với Vương Trạch Vinh, nếu không hoàn thành thì sẽ có ý kiến.
Tình hình trong nước càng làm Kim Nhân Đông lo lắng. Trong gia tộc đang tranh đoạt, một số lực lượng cũng đang ngầm hoạt động.
Là một Phó Thủ tướng, Kim Nhân Đông cũng biết mình làm việc gì cũng cần suy nghĩ đắn đo, bất cứ hành vi quá khích nào cũng không được thực hiện. Muốn ở tình hình không mất thể diện quốc gia mà được Vương Trạch Vinh tin thì đúng là không dễ.
Vương Trạch Vinh bây giờ cũng đang nghĩ đến chuyến đi này của mình tới Triều Tiên.
Hắn bây giờ càng lúc càng tiếp xúc nhiều với quốc tế, hắn biết mình cần rèn luyện nhiều hơn để thích ứng với tình hình mới.
Kim Nhân Đông này nghe nói có thể thành người kế vị chức Tổng bí thư Triều Tiên, tạo được quan hệ mật thiết với Kim Nhân Đông cũng là việc tốt đối với hắn.
Chẳng qua Vương Trạch Vinh càng tin nếu người này mà không thể lên, như vậy hắn mà tạo quan hệ với đối phương thì đó là biểu hiện hắn không có năng lực đánh giá.
Đến vị trí của Vương Trạch Vinh nếu muốn tiến thêm bước nữa thì nhất định phải thể hiện ở nhiều phương diện. Quan hệ với người kế nghiệp quốc gia khác nói lớn cũng được, nói nhỏ cũng được. Hơi không chú ý chút thì sẽ có người nói hắn không đủ năng lực trong xử lý quan hệ quốc tế.
Nếu là như vậy thì đây không phải việc nhỏ.
Nghĩ vậy, Vương Trạch Vinh dù biết ý của Kim Nhân Đông cũng không thể tùy tiện tỏ thái độ.
Khi hai người đang suy nghĩ, phiên dịch mà Kim Nhân Đông mang tới cùng phiên dịch của Vương Trạch Vinh cũng có chút tò mò nhìn hai vị lãnh đạo.
Đây là lần đầu Kim Nhân Đông và Vương Trạch Vinh gặp riêng, Kim Nhân Đông cũng biết lần này sẽ không có kết quả rõ ràng.
Kim Nhân Đông cười nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, từ trước đến giờ tôi vẫn chú ý sự phát triển của Hải Đông. Hải Đông càng lúc càng có sức ảnh hưởng lớn đối với cả Trung Quốc và khu vực. Lần trước bố tôi tới Trung Quốc thì tôi không có cơ hội đi cùng, tôi đúng là muốn xem tình hình phát triển của Trung Quốc.
Kim Nhân Đông tỏ vẻ hứng thú với Hải Đông, Vương Trạch Vinh trước khi đến cũng có nhiệm vụ tăng cường quan hệ với Triều Tiên nên cười nói:
- Thủ tướng Kim nếu có ý đến Hải Đông, tôi thay mặt Thành ủy Hải Đông chào đón anh.
- Ha ha, tới lúc đó tôi sẽ làm phiền.
Kim Nhân Đông vui vẻ nói.
Thấy Vương Trạch Vinh mời mình tới zHải Đông, Kim Nhân Đông thầm thở dài một tiếng. Mục đích của y đã đạt được. Lần này Triều Tiên đã đưa ra quy định, cũng phái ra vài người tiến hành trao đổi với phía Trung Quốc, đến vài nơi phát triển của Trung Quốc mà học tập kinh nghiệm. Có lời mời của Vương Trạch Vinh, y có thể tăng cường quan hệ với đối phương.
Vương Trạch Vinh có chút buồn cười, Triều Tiên muốn phái người đến Trung Quốc học tập kinh nghiệm thì nói một câu là xong, Trung Quốc không thể không đồng ý. Bây giờ Kim Nhân Đông đến gặp riêng hắn mà nói chuyện, điều này nói rõ Kim Nhân Đông muốn thông qua việc này tạo quan hệ với hắn.
Nghĩ đến tình hình phức tạp ở Triều Tiên, Vương Trạch Vinh biết không chỉ có mình Kim Nhân Đông là muốn đạt thành quan hệ với hắn. Có người khác cũng sẽ tiếp xúc.
Thấy Kim Nhân Đông cười cười, Vương Trạch Vinh hơi giật mình, mình đã mắc mưu đối phương.
Bây giờ là buổi trưa, Kim Nhân Đông một mình tới gặp hắn, việc này không phải đột nhiên nghĩ đến mà có kế hoạch từ trước.
Đây là Kim Nhân Đông muốn cho người khác thấy y và Vương Trạch Vinh có quan hệ mật thiết.
Kim Nhân Đông này bề ngoài thì muốn tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh, nhưng cũng đã dùng cách.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ cẩn thận điều này rồi nhìn Kim Nhân Đông mà nói.
- Không biết Triều Tiên sau đây có thái độ như thế nào về việc cải cách, có lớn hay không?
Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra được Kim Nhân Đông đang khá sốt ruột nên hắn cũng muốn thử dò xét giới hạn của đối phương về mặt này.
Đừng nhìn Vương Trạch Vinh hỏi rất tùy ý nhưng lại làm Kim Nhân Đông vui vẻ. Vương Trạch Vinh hỏi như vậy tức là đối phương tỏ vẻ muốn tiến thêm một bước trong quan hệ với mình.
Thông qua lời này Kim Nhân Đông cảm thấy Vương Trạch Vinh cũng nhận ra thủ đoạn của mình, y hơi nóng mặt đôi chút.
Cơ hội này nhất định phải nắm được. Đây là suy nghĩ của Kim Nhân Đông.