Nhìn máy bay chậm rãi cất cánh, tâm tình của Vương Trạch Vinh trở nên tốt hơn, sự bình lặng rốt cuộc đến. Mang theo tâm tình phức tạp, Tư Mã Hoành và con gái ngồi máy bay quay về Bắc Kinh, để lại phía dưới sân bay là đám người vui vẻ đưa tiễn.
Lần này cuộc viếng thăm của Tư Mã Hoành đến Nam Điền đều khiến cho tâm tư mọi người có chút không chịu nổi. Nói thật, trên chính đàn Nam Điền nhiều năm như vậy mà cũng chưa phát sinh những chuyện như thế này, ngẫm lại đều làm cho người ta thấy kinh hãi. Đầu tiên là Tư Mã Hoành cường thế đến, Tiền Minh Phú kia trở nên đắc ý. Sau đó hướng gió đột nhiên đổi chiều, ngày hôm sau lại trở nên trời trong nắng ấm, Tư Mã Hoành và Vương Trạch Vinh trở nên hài hòa với nhau. Tiếp theo lại phát sinh các biến hóa, Tư Mã Tú ngay trước mặt nhiều người như vậy lại tát một cái vào mặt của một cán bộ nữ là Trưởng Ban tổ chức Tỉnh ủy, làm lòi ra quan hệ giữa một Chủ tịch Tỉnh và nữ Trưởng Ban. Cái này chưa tính là gì, ngay sau đó lại làm cho Chủ tịch Tỉnh Tiền Minh Phú té xỉu ở trên giường. Với việc này đúng là làm người ta tự mỉm cười ám muội. Bây giờ lại nhìn thấy Tư Mã Hoành cũng không thèm nhìn ngó tới con rể nữa, ngay cả lúc con rể đang ốm đau như vậy mà bố con bọn họ dứt khoát rời khỏi Nam Điền. Thật quá thủ đoạn!
Ai cũng nghĩ không rõ rốt cuộc là cuộc biểu diễn này do ai diễn. Chuyện Tiền Minh Phú muốn mượn bố vợ tới Nam Điền để chèn ép Vương Trạch Vinh đã phá sản. Điều này nói rõ lên điều gì? Thuyết minh rằng Vương Trạch Vinh đã vượt qua được cửa này một cách bình an.
Nhìn về phía Vương Trạch Vinh đang đứng ở trước mặt, mọi người cảm thấy lúc này trong thân thể nhỏ nhẹ kia lại nắm giữ nguồn năng lượng thật lớn, Ủy viên trưởng cũng không thể áp chế hắn lại.
Thở dài than vãn, chuyện trọng yếu xảy ra trước mặt mọi người chính là trong bước tiếp theo ở Nam Điền thì Vương Trạch Vinh càng hùng mạnh hơn.
Nhìn thoáng qua những người này, đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng biết suy nghĩ của bọn họ. Ý tưởng thì có rất nhiều, nhưng mà hiện tại thông qua đợt viếng thăm của Tư Mã Hoành lần này thì kinh nghiệm trên chính trường của Vương Trạch Vinh về sau có thể nói là có bước bay vọt. Trong lòng tràn đầy hào khí, quay người lại Vương Trạch Vinh bước nhanh quay trở về.
Lúc này nhóm lãnh đạo Nam Điền nhìn rất rõ thứ tự của mình. Ai cũng không dám đi đằng trước Vương Trạch Vinh, tất cả đều lẳng lặng theo sau Vương Trạch Vinh đi ra ngoài. Có ý tứ nhất chính là mọi người không có tình trạng ghé tai châu đầu lại bàn luận với nhau, dường như đã xem Vương Trạch Vinh trở thành trung tâm.
Tình hình bây giờ chính xác cũng rất có ý tứ, thông qua đợt viếng thăm này của Tư Mã Hoành thì về sau mọi người đều nhìn thấy Vương Trạch Vinh tuy rằng tuổi trẻ nhưng mà năng lượng của hắn quá lớn, ai dám cùng hắn đối địch thì đúng là đầu óc người đó đã xảy ra vấn đề.
Nghĩ đến Tiền Minh Phú đang nằm trong viện không người hỏi thăm, một ít người trước đây có ý tưởng muốn thông qua Tiền Minh Phú và Vương Trạch Vinh tranh đấu với nhau để từ đó đứng ở giữa đoạt mưu lợi bất chính thì hiện tại xem như đã đánh mất ý tưởng này.
- Đi bệnh viện.
Vương Trạch Vinh nói với Lý Minh Quốc, xe ô tô rất nhanh chóng đi đến bệnh viện.
Nhóm lãnh đạo Tỉnh ủy đi theo không ngờ rằng Vương Trạch Vinh lại tới bệnh viện để vấn an Tiền Minh Phú. Đối với hành động này của Vương Trạch Vinh thì mọi người cũng âm thầm cảm thán, thông qua việc này có thể thấy được cách đối nội đối ngoại của Vương Trạch Vinh rất chu đáo cẩn thận. Đừng nhìn thấy trước mắt chỉ có là vấn an Tiền Minh Phú nhưng sau khi việc này truyền ra ngoài cho mọi người biết thì ai cũng cho rằng Vương Trạch Vinh này là người biết vì đại cục, người biết tạo sự đoàn kết. Mọi người đi vào phòng bệnh, lúc này Tiền Minh Phú đã tỉnh lại, đang nằm ở trên giường bệnh.
Vừa mới đi vào phòng bệnh, Vương Trạch Vinh liền giơ tay hướng về phía khuôn mặt đang hiển lộ sự ngạc nhiên có mang thêm chút xấu hổ của Tiền Minh Phú.
- Đồng chí Minh Phú, hiện tại đã đỡ nhiều chưa?
Vương Trạch Vinh thân thiết hỏi han.
Sau khi đã xảy ra chuyện như vậy, đúng thật Tiền Minh Phú cực kỳ ngại ngùng. Lại nghĩ đến việc Tư Mã Tú trước khi bỏ ra ngoài phòng bệnh đã mắng to lên một tiếng thì hắn có một suy nghĩ là muốn tìm một chỗ nào đó để chui xuống.
Nhìn thấy Vương Trạch Vinh mang theo nhiều lãnh đạo Tỉnh ủy như vậy đến thăm chính mình, trong lòng hắn không chỉ không có chút tình cảm nào cảm kích mà ngược lại cho rằng đây chính là Vương Trạch Vinh cố ý tới để bác mặt mũi của hắn. Sắc mặt Tiền Minh Phú có chút không tốt lắm, miễn cưỡng cười nói:
- Cũng tốt rồi.
- Đồng chí Minh Phú, cố gắng nghỉ ngơi tốt, thân thể rất quan trọng, đừng để mệt mỏi mà suy sụp.
Khi Vương Trạch Vinh nói lời này cũng không có ý tưởng gì khác. Hiện tại đối với Vương Trạch Vinh mà nói thì Tiền Minh Phú đã là một người không có gì uy hiếp, có hắn là Chủ tịch tỉnh ở Nam Điền này thì mình lại càng dễ dàng khai triển công tác, vì thế cũng thực sự quan tâm đến sức khỏe của hắn.
Nhưng những lời này khi đến tai Tiền Minh Phú thì lập tức sắc mặt của hắn trở nên không tốt. Thoạt nhìn, trong ý tưởng của hắn thì đây chính là Vương Trạch Vinh mỉa mai cái việc miệt mài quá độ của hắn.
Vì nghĩ như vậy nên trong lòng Tiền Minh Phú cũng rất không thoải mái. Trong buổi tối đấy vì thỏa mãn đòi hỏi của Tư Mã Tú, hắn đúng là đã âm thầm uống hai viên Viagra, kết quả là hiệu quả rất tốt, thực sự đã làm cho Tư Mã Tú thỏa mãn. Đáng tiếc chính là biết rằng thân thể của mình thiếu sự rèn luyện, chuyện đó cho dù lợi hại trong một đoạn cục bộ thời gian nhưng toàn bộ chân cẳng, thắt lưng, nơi bộ vị đó đã tiêu hao rất lớn tinh lực, cũng không phải bình thường có thể so sánh được.
Âm thầm nhìn thoáng qua phía hạ bộ của Vương Trạch Vinh, Tiền Minh Phú thít khẽ miệng một chút. Trong lòng Tiền Minh Phú thầm nghĩ, Vương Trạch Vinh này tuổi còn trẻ, vợ hắn lại cũng không ở bên người, lại không nghe nói hắn thích đi ra ngoài làm loạn, chẳng lẽ là cái vật kia của thằng nhãi này không dùng được? Nghĩ đến đây, lại nhìn về phía Vương Trạch Vinh một cái, tự nhiên trong lòng Tiền Minh Phú nảy lên một sự tự đắc. Tuy nhiên rất nhanh, cái loại tự đắc này của hắn biến mất hoàn toàn. Nhìn về phía Vương Trạch Vinh và mọi người, Tiền Minh Phú đột nhiên phát hiện mình ở tại Nam Điền này xem như bị hủy hoại.
Sau khi cùng ứng phó với Vương Trạch Vinh mấy câu, Tiền Minh Phú đã mất đi ý tưởng nói thêm nữa. Vừa rồi trong lúc một mình hắn đã nghĩ đến rất nhiều việc. Trước mắt, hắn phải cố gắng làm tốt mối quan hệ với Tư Mã Tú.
Nhìn thoáng qua Hà Quế Hỉ, Tiền Minh Phú phát hiện hôm nay Hà Quế Hỉ cũng có chút bất đồng, dường như bảo trì một khoảng cách với mình vậy.
Nhìn thấy tình huống này, Tiền Minh Phú không thể nằm im được. Hắn biết chỗ dựa vững chắc duy nhất của mình chính là ông bố vợ, nếu bố vợ mình mà không ủng hộ nữa thì tiền đồ mình còn lại bao nhiêu?
- Bí thư Vương, lần này tôi bị bệnh rất nghiêm trọng. Tôi muốn đề xuất với anh một ý kiến, tôi tính toán sẽ về Bắc Kinh để kiểm tra lại sức khỏe tổng thể một chút.
Tiền Minh Phú nói với Vương Trạch Vinh.
Nhìn nhìn quan khí Tiền Minh Phú, Vương Trạch Vinh nhìn thấy quan khí của Tiền Minh Phú đang thất lạc trên diện rộng, biết hắn muốn trở lại Bắc Kinh để làm lại một lần nữa mối quan hệ với Tư Mã Tú.
Ngẫm lại thì thấy rằng năng lực của Tiền Minh Phú này cũng không mạnh lắm. Nếu hắn tiếp tục ở lại Nam Điền thì công tác của mình lại càng dễ dàng khai triển. Nếu hắn muốn đi làm tốt mối quan hệ như vậy, trong tầm mắt của Tư Mã Hoành sẽ không xem hắn là một trọng điểm nhân vật cần phải nâng đỡ. Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Ừ, đây là một đại sự. Công tác cách mạng không phải công việc một sớm một chiều mà có thể làm được, quan trọng nhất là phải có sức khỏe tốt. Tôi thấy tốt nhất là anh cũng nên kiểm tra lại tổng thể sức khỏe một lấn. Như vậy đi, lần này Nam Điền xây dựng con đường thông đạo nên Tỉnh cũng cần nguồn tài chính lớn, Trung ương đáp ứng chuyển một bộ phận, nếu vậy trong lúc anh quay về thì tranh thủ thực hiện luôn việc này.
Các thường vụ Tỉnh ủy đều đang nghe hai người nói chuyện, sau khi nghe thấy Tiền Minh Phú xin phép về Bắc Kinh kiểm tra sức khỏe thì mọi người hiểu rằng Tiền Minh Phú mượn việc này để né tránh Vương Trạch Vinh.
Từ phòng bệnh đi ra, Vương Trạch Vinh nhìn mọi người nói:
- Bây giờ tất cả mọi người đều có mặt ở đây, vậy chúng ta tới Tỉnh ủy tổ chức một hội nghị thường vụ lâm thời, có chút công tác cần phải thu xếp một chút.
Rất nhanh, tất cả mọi người đến phòng hội nghị của Tỉnh ủy.
Ngồi ở vị trí giữa, ánh mắt Vương Trạch Vinh nhìn xung quanh các thường vụ một chút. Hiện tại thì trong tổng số các thường vụ Tỉnh ủy, ngoại trừ Tiền Minh Phú và Chu Huệ ra thì những người khác đều có mặt đầy đủ.
Sau khi quan sát một vòng, Vương Trạch Vinh nói:
- Các đồng chí, lần này Ủy viên Tư Mã tới viếng thăm Nam Điền là một sự kiện lớn đối với đời sống chính trị của chúng ta. Tuy rằng trong quá trình viếng thăm đã xảy ra một số chuyện, nhưng từ tổng thể mà nói thì công tác của Nam Điền đã chiếm được sự khen ngợi của Ủy viên Tư Mã. Ủy viên Tư Mã yêu cầu quảng đại cán bộ của Nam Điền chúng ta phải đoàn kết xung quanh Tỉnh ủy, mọi người phải càng nhiệt tình thêm, dồn nhiều tinh lực hơn vào trong công tác. Bước tiếp theo, kiến thiết thông đạo của Nam Điền được triển khai, các giao lưu với các quốc gia vùng Đông Nam Á vào lúc đó cũng chuyển sang một giai đoạn mới. Thưa các đồng chí! Hiện tại Nam Điền đã trở thành trọng điểm chú ý của Trung ương. Ở bước tiếp theo trong công tác, Tỉnh ủy hi vọng mọi người có thể quán triệt được tinh thần của Trung ương, đầu nhập toàn bộ tinh thần và thể xác vào trong công tác.
Vương Trạch Vinh lần nữa cường điệu lại tác dụng của Tỉnh ủy. Các thường vụ Tỉnh ủy đều biết, Vương Trạch Vinh nói như thế này cũng đã có ý tứ cảnh cáo. Trong bước tiếp theo thì trung tâm của các công tác tất nhiên là vấn đề đoàn kết xung quanh Tỉnh ủy. Thấy được tình huống này của Nam Điền, bất kể là người bản địa hay người ở tỉnh khác tới thì mọi người đối với lời nói của Vương Trạch Vinh đều tỏ vẻ ra một loại cùng chung quan điểm về nhận thức. Ai cũng không vì việc này mà động chạm đến ý nguyện của Vương Trạch Vinh. Trong phòng hội nghị, tất cả những người có mặt đều im lặng.
Nhìn thấy tình hình của các thường vụ lúc này, Vương Trạch Vinh biết hiện tại chính mình mới xem như là chân chính xác lập địa vị lãnh đạo tại Nam Điền. Im lặng là chuyện tốt, điều này thuyết minh rằng mọi người tạm thời không tiến hành tranh đấu, việc này có lợi với các hạng mục công tác trong bước tiếp theo của Nam Điền.
- Vừa rồi Chủ tịch Tỉnh Tiễn vừa mới nghỉ bệnh, có lẽ trong một thời gian ngắn trong Chính quyền thì Chủ tịch tỉnh không thể tự thân điều hành các công tác. Tôi đề xuất như thế này, đồng chí Bảo Chính Quân phải chủ động gánh vác các công tác của Chính quyền, hy vọng mọi người phải ủng hộ công tác của đồng chí Bảo Chính Quân.
Đây là Vương Trạch Vinh xác lập địa vị cho Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Bảo Chính Quân. Đương nhiên Bảo Chính Quân biết đây là một ý tốt của Vương Trạch Vinh, tuy rằng mình là Phó Chủ tịch thường trực tỉnh nhưng lúc này Vương Trạch Vinh đang uy thế hùng mạnh, nếu hắn bỏ qua mình thì mình cũng không có cách nào để chống lại.
Nhìn năng lực của Vương Trạch Vinh, Bảo Chính Quân bây giờ cũng cảm thấy rất tốt, cùng với Vương Trạch Vinh bảo trì một loại quan hệ hài hòa là cực kỳ trọng yếu. Nếu có khả năng thì đầu nhập về phía Vương Trạch Vinh cũng không phải là không được.
- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi sẽ thực hiện tốt các công tác, có các vấn đề lớn gì thì tôi sẽ đúng lúc tiến hành báo cáo với Tỉnh ủy.
- Đúng vậy, còn có một việc nữa. Trưởng Ban Tổ chức cán bộ hiện tại đang dưỡng thương ở nhà, công tác tổ chức không thể ngừng lại được. Tôi thấy đồng chí Tất Trí Vân phải quan tâm đến công tác này một chút đi, trong Ban Tổ chức cán bộ thì đồng chí Mã Yến Đống phụ trách các công việc cụ thể trong lúc đồng chí Chu Huệ đang dưỡng bệnh.
Mọi người vừa nghe liền minh bạch rằng hiện tại Vương Trạch Vinh đang tước quyền lực của Chu Huệ. Mã Yến Đống là Phó Trưởng ban Tổ chức cán bộ, như lời Vương Trạch Vinh vừa nói thì chính là có ý tứ muốn hắn trở thành Phó Trưởng ban thường trực. Tin rằng thời gian không lâu sau, theo sự rơi đài của Chu Huệ thì Mã Yến Đống sẽ trở thành người nối nghiệp làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ.
Toàn bộ hội nghị đều được khống chế trong tầm tay của Vương Trạch Vinh, mọi người có vẻ rất im lặng. Một sự đoàn kết trong tỉnh ủy Nam Điền đã xuất hiện.