Chính Vương Trạch Vinh cũng không cảm thấy chỉ một thái độ của hắn lại làm một Phó chủ tịch tỉnh có chuyện. Kết quả điều tra làm Vương Trạch Vinh phải than thở sức mạnh của nhân dân. Vấn đề của Duẫn Tiểu Lực rất nghiêm trọng đến mức không ai giữ được y.
Đối với người này, Vương Trạch Vinh không có chút ấn tượng tốt nào. Về mạng lưới quan hệ của y, Vương Trạch Vinh cũng không thèm để ý.
Vào phòng hội nghị, Vương Trạch Vinh hôm nay tới chính là muốn nói chuyện với những cán bộ đến Thành phố Thương Xuyên công tác.
Vào phòng hội nghị, một luồng chính khí đập vào người hắn.
Vương Trạch Vinh đưa mắt nhìn thì thấy các quan chức ngồi đây đều có nhiều chính khí.
Nhìn bọn họ, Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Đây là quan chức do hắn tự lựa chọn.
Mục đích của Vương Trạch Vinh rất rõ ràng, đó là biến Thành phố Thương Xuyên thành thí điểm, biến nơi đây làm thành phố chính khí.
Đây là một thử nghiệm của Vương Trạch Vinh. Hắn muốn tự mình xem một chút những người này tới Thành phố Thương Xuyên có thể thay đổi tình hình Thành phố Thương Xuyên hay không?
Ngồi vào vị trí chủ tạo, Vương Trạch Vinh nhìn quanh và thấy Âu Dương Thu Nguyệt ngồi đó. Hắn có thể thấy sự sùng bái trong mắt Âu Dương Thu Nguyệt đối với mình.
Vương Trạch Vinh chỉ vào Âu Dương Thu Nguyệt rồi nói:
- Đồng chí là Âu Dương Thu Nguyệt?
Nghe Bí thư Vương nhắc tới mình, Âu Dương Thu Nguyệt vội vàng đứng lên, cung kính nói:
- Bí thư Vương, tôi là Âu Dương Thu Nguyệt – Thành phố Thương Xuyên.
Vương Trạch Vinh đưa tay ra hiệu cô ngồi xuống:
- ngồi xuống nói chuyện, thấy được đồng chí làm tôi có chút áy náy. Đây là do tôi không làm tốt công việc, để một đồng chí bị giáng chức, tổ chức xin lỗi đồng chí.
Chuyện của Âu Dương Thu Nguyệt thì mọi người đều biết. Bởi vì chuyện của cô khiến Phó chủ tịch tỉnh Duẫn Tiểu Lực xong đời. Mặc dù không biết giữa cô và Bí thư Vương có quan hệ gì, nhưng mọi người ngồi đây đều biết bởi vì có Bí thư Vương nên mọi người mới có cơ hội.
Nghe Vương Trạch Vinh thay mặt Tỉnh ủy xin lỗi mình, Âu Dương Thu Nguyệt vội vàng nói:
-Tôi luôn tin vào tổ chức, tin vào Tỉnh ủy.
Nghe Âu Dương Thu Nguyệt nói thế, Vương Trạch Vinh thở dài nói:
- Tin tổ chức thì mọi người vẫn nói nhưng có mấy người đặt nó trong lòng? Từ lời của đồng chí Âu Dương Thu Nguyệt, mọi người chúng ta phải hiểu một điều, lần này điều mọi người từ các nơi tới Thành phố Thương Xuyên chính là coi trọng các đồng chí một lòng muốn phục vụ nhân dân. Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy khi khảo sát đã đặt ra chỉ tiêu quan trọng là người muốn phục vụ nhân dân. Thành phố Thương Xuyên này này có vấn đề rất nghiêm trọng, phải điều chỉnh mạnh. Tỉnh ủy hy vọng sau khi các đồng chí tới Thành phố Thương Xuyên có thể giữ được phẩm chất của mình, làm tốt công việc. Phải luôn biết được tiêu chuẩn của Đảng viên đó chính là phục vụ nhân dân.
Nghe Vương Trạch Vinh nói, mọi người không thể bình tĩnh. Nghĩ tới lần này Tỉnh ủy rút cán bộ từ nhiều nơi điều tới Thành phố Thương Xuyên như vậy, mọi người biết mình được đặt nhiều kỳ vọng.
Âu Dương Thu Nguyệt được bổ nhiệm làm Phó thị trưởng. Cô từ một Phó chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân mà nhảy lên làm Phó thị trưởng, thay đổi quá lớn.
Âu Dương Thu Nguyệt nghe Vương Trạch Vinh nói, cô chỉ có một suy nghĩ là mình phải cố gắng làm tốt công việc vì nhân dân Thành phố Thương Xuyên.
Mọi người bởi vì cùng có suy nghĩ như nhau nên trong phòng hội nghị đầy chính khí.
Vương Trạch Vinh chưa gặp hội nghị nào mà quan chức đều có chính khí đến thế, hắn cảm thấy quan khí của mình bắt đầu thay đổi một chút.
Mới đầu hắn không cảm nhận được, nhưng một lúc sau hắn thấy quan khí của mình càng thêm có màu sắc.
Cảm nhận được điều này, Vương Trạch Vinh khá ngạc nhiên. Đây là cảm giác hắn chưa gặp bao giờ, quan khí của hắn đã khác trước nhiều, nó có một loại màu trước đó không có.
Đây là một phương diện, hắn còn thấy chính khí của mình cũng trở nên sống động như được tiếp thêm năng lượng.
Xem ra ngồi với các quan chức nhiều công kích cũng có lợi cho mình.
Quan khí thay đổi, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình lần này lựa chọn là đúng. Các nhân viên tham gia hội nghị cũng thấy trên người Bí thư Vương có một khi thế rất mạnh, đó là khí thế mà chỉ có thể xuất hiện trên người Lãnh đạo trung ương.
Hình ảnh của Vương Trạch Vinh trong lòng mọi người càng thêm cao lớn.
Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy – Mã Yến Đống là người cảm nhận rõ ràng nhất. Ngồi bên cạnh Vương Trạch Vinh, Mã Yến Đống thoáng cái cảm nhận biến hoá của Vương Trạch Vinh. Đây là điều chưa từng xuất hiện trên người Vương Trạch Vinh.
Đối với Vương Trạch Vinh, Mã Yến Đống vẫn thấy đây là một Bí thư tỉnh ủy giản dị, dễ gần, là Bí thư dễ sống và làm việc cùng. Nhưng lú này Mã Yến Đống lại thấy khoảng cách giữa mình và Vương Trạch Vinh là không thể san lấp.
Nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh, Mã Yến Đống rất khó hiểu vì không thấy đối phương có gì thay đổi.
Nhưng Mã Yến Đống lại rõ ràng cảm nhận khoảng cách của mình và Vương Trạch Vinh càng lúc càng xa.
Sao lại như vậy?
Mã Yến Đống nhíu mày suy nghĩ rồi giật mình. Mã Yến Đống đột nhiên nghĩ tới lần trước Phó chủ tịch nước - Trịnh Ân Bảo đến Nam Điền, Mã Yến Đống cũng cảm nhận được khoảng cách này trên người Trịnh Ân Bảo, đó là khí thế chỉ Lãnh đạo trung ương mới có.
Nghĩ đến đây, Mã Yến Đống liền hiểu bắt đầu từ bây giờ Bí thư Vương coi như chính thức bước vào hàng ngũ lãnh đạo quốc gia.
Vương Trạch Vinh lúc này cũng đang theo dõi quan khí của mình thay đổi.
Tán ô màu tím vốn đang đứng yên, bây giờ đã bắt đầu khởi động, nó không ngừng tản mát ánh sáng ra ngoài.
Theo vầng sáng tản ra, Vương Trạch Vinh thấy quan khí của nhân viên tham gia hội nghị đang bị thu vào trong cơ thể bọn họ.
Chỉ trong nháy mắt, Vương Trạch Vinh thấy màu sáng tím đang bao phủ toàn bộ hội nghị.
Thấy các nhân viên đều rất nghiêm túc ngồi nghe mình nói, Vương Trạch Vinh có cảm giác mình khống chế được tất cả.
Ngồi trong phòng với nhân viên đầy chính khí, Vương Trạch Vinh thấy mình cũng là người có lợi, rất thoải mái.
Vương Trạch Vinh ngồi nói chuyện với các quan chức, nhiều người cũng thầm quan sát Bí thư tỉnh ủy Vương. Không ai ngờ Bí thư Vương lại chú ý tới nhóm cán bộ đến Thành phố Thương Xuyên lần này như vậy. Lại nghĩ tới nữ cán bộ xinh đẹp Âu Dương Thu Nguyệt kia được đề bạt làm Phó thị trưởng, mọi người liền nghĩ trong này có điểm mờ ám.
Cuộc nói chuyện rất nhanh kết thúc. Mọi người có chút thất vọng phát hiện không thấy điều mình mong muốn nhìn được. Vị nữ Phó thị trưởng kia không được đãi ngộ gì đặc biệt.
Tối, Vương Trạch Vinh ngồi nhà nói chuyện với Lữ Hàm Yên. Lữ Hàm Yên cười cười trêu Vương Trạch Vinh về lời đồn giữa hắn và Âu Dương Thu Nguyệt. Đối với việc này Vương Trạch Vinh không buồn giải thích.
………..
- Bí thư Vương, lần này bộ máy Thành phố Thương Xuyên coi như thay mới hoàn toàn. Ngài có muốn đến Thành phố Thương Xuyên không?
Mã Yến Đống cũng có chút suy nghĩ như mọi người. Y cũng không hiểu rõ tại sao Bí thư Vương lại tự mình quan tâm tới bộ máy Thành phố Thương Xuyên nvvy. Y nghĩ đến mọi người đoán Bí thư Vương có quan hệ với Âu Dương Thu Nguyệt, y liền cố ý hỏi dò ý của Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nhìn Mã Yến Đống rồi nói:
- Lần này anh đi một mình. Nhớ phải quản lý tốt cán bộ, dù là ai nếu xảy ra chuyện đều nghiêm túc xử lý.
Thấy Vương Trạch Vinh nhìn mình với ánh mắt đầy ẩn ý, Mã Yến Đống biết điều mình nghĩ bị Bí thư Vương phát hiện. Đối mặt với khí thế rất mạnh của Vương Trạch Vinh, y phát hiện mình sao lại đi đoán Bí thư Vương lại làm việc đó?
Mã Yến Đống run lên và nói với mình về sau không được suy đoán loạn.