- Chủ tịch, tối muộn hôm qua tôi thấy Chủ tịch Lý Hiểu đến nhà Phó bí thư Vương Trạch Vinh.
Thư ký vừa rót trà vừa nói. Tằng Lâm Thành đang định châm thuốc liền ngừng lại, vẻ mặt trở nên khó coi.
Lý Hiểu là người y khó khăn lắm mới kéo về được, là một cái đinh mình mai phục, không ngờ chưa phát huy tác dụng đã có biến.
Hôm qua Vương Trạch Vinh đến Liên đoàn lao động thì y cũng biết, không ngờ Vương Trạch Vinh lại tức giận đến độ lập tức phê bình ở Ban Tổ chức cán bộ. Y vốn mừng thầm vì Lý Hiểu sẽ phải hoàn toàn dựa vào mình. Bây giờ đột nhiên nghe thư ký nói như vậy, y mới phát hiện mình không hiểu Lý Hiểu bằng Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh có lẽ hiểu rõ tâm tư của Lý Hiểu, cố ý đi uy hiếp Lý Hiểu. Quả nhiên Lý Hiểu sợ nên tối hôm qua lập tức đến nhà Vương Trạch Vinh nhận sai.
Châm thuốc hít vào một hơi thật sâu, Tằng Lâm Thành thở dài một tiếng. Lý Hiểu không thể dựa vào.
Cổ Duy Thành chiều hôm đó về Bắc Dương. Lần này lên Bắc Kinh, Cổ Duy Thành bị Bí thư Lâm phê bình, đến bây giờ y vẫn lạnh buốt. Lúc ấy Bí thư Lâm chỉ hỏi một câu:
- Anh muốn làm gì.
Sau đó Bí thư không nói gì khác.
Câu này làm Cổ Duy Thành lạnh buốt trong lòng.
Những lời này quá rõ ràng, Bí thư Lâm không hài lòng với công tác của y ở Bắc Dương, cũng không hài lòng với biểu hiện của y ở Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lần này.
Trên máy bay, Cổ Duy Thành thở dài một tiếng. Vốn định lấy chút quyền và cảnh cáo Vương Trạch Vinh, không ngờ tình hình lại là như vậy. Y cũng biết chỗ dựa của Vương Trạch Vinh mạnh như thế nào.
Ngồi trong văn phòng, Cổ Duy Thành nói:
- mời Phó bí thư Vương lại đây.
Nói xong Cổ Duy Thành nói thêm:
- Được rồi, để tôi gọi cho đồng chí ấy.
Vương Trạch Vinh đang ngồi trong văn phòng, Sài Trí Văn đã nói cho hắn biết việc Cổ Duy Thành về.
Nhận được điện do Cổ Duy Thành tự gọi tới, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Cổ Duy Thành nếu vừa về đã tìm mình thì tình hình đúng như mình đã nghĩ.
Vương Trạch Vinh vào văn phòng của Cổ Duy Thành, vừa bắt tay vừa cười nói:
- Bí thư Cổ lần này lên Bắc Kinh có chỉ thị gì của Trung ương không?
- Lần này không có chỉ thị gì, Trung ương chỉ hỏi tình hình Tỉnh ủy Bắc Dương, yêu cầu bộ máy đoàn kết.
Sau khi hai người ngồi xuống, Cổ Duy Thành cười nói:
- Công tác Bắc Dương bây giờ đã tiến vào quỹ đạo, Thành phố Xuân Dương là trọng điểm. Trạch Vinh cần quan tâm nhiều một chút.
Vương Trạch Vinh thấy Cổ Duy Thành nói vòng vo liền cười nói:
- Lần này Ban Tổ chức cán bộ đột nhiên đưa ra danh sách làm tôi rất bị động. Công tác Bắc Dương phải ổn định tiến tới, bây giờ vừa mới đạt được thành quả tốt đẹp. Nếu như điều nhiều cán bộ ưu tú đi thì tôi lo rằng việc xây dựng lại rất khó khăn.
Cổ Duy Thành đương nhiên biết việc này Vương Trạch Vinh rất khó chịu, nếu không xử lý tốt thì còn xảy ra chuyện.
Cổ Duy Thành nghĩ tới đây liền biết phải hy sinh vài vị trí.
- Trạch Vinh, cậu nói đúng. Việc này Ban Tổ chức cán bộ làm đúng là có chút vội vàng. Tôi thấy Ban Tổ chức cán bộ cần chỉnh đốn mới được.
Cổ Duy Thành đã tỏ rõ ý. Vương Trạch Vinh biết việc này chỉ có thể như vậy.
- Bí thư Cổ, công tác của Ban Tổ chức cán bộ có áp lực rất lớn. Đồng chí Điền Thải Hương mấy lần nói là áp lực nặng nề, chúng ta phải chiếu cố đến nữ đồng chí. Có phải điều đồng chí Điền Thải Hương sang Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân công tác không?
Cổ Duy Thành nghiêm túc nói:
- Việc này chúng ta phải tôi trọng ý của nữ đồng chí. Đồng chí Điền Thải Hương đúng là không dễ dàng, vừa phải công tác, vừa chăm lo cho gia đình, không thể cứ như vậy. Tôi thấy đưa đồng chí này sang Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân làm Phó chánh văn phòng. Trạch Vinh thấy sao?
- Ý của Bí thư Cổ rất đúng, chúng ta nên quan tâm tới nữ đồng chí.
Vương Trạch Vinh lại đưa ra người mình dự định sẽ thay thế vị trí của Điền Thải Hương.
Khi Vương Trạch Vinh về đến văn phòng thì Tiền Hồng đã tới tìm.
Thấy văn phòng không có ai, Tiền Hồng nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, thật không ngờ Điền Thải Hương lại cấu kết với Bạch Kiến Sinh.
Vương Trạch Vinh nghe xong cũng không ngạc nhiên. Chẳng qua hôm nay đã quyết định điều Điền Thải Hương đi, cho dù Bạch Kiến Sinh muốn làm gì cũng không được mà. Ổn định là quan trọng.
- Lão Tiền, phải mau chóng điều chỉnh Ban Tổ chức cán bộ, Điền Thải Hương sẽ được đưa đến Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân công tác.
Tiền Hồng vội vàng nói:
- Bí thư yên tâm, tôi nhất định chú ý tốt công tác Ban Tổ chức cán bộ.
- Lão Tiền, tên của anh đã được Tỉnh ủy đề cử lên trên.
- Bí thư Vương, tôi chỉ đi theo ngài, không đi đâu cả.
Tiền Hồng vội vàng tỏ thái độ.
Vương Trạch Vinh sa sầm mặt nói:
- Để anh đến nơi nào công tác là do quyết định của tổ chức. Anh là cán bộ Đảng viên, nhất định phải phục tùng phân công công việc.
Thấy vẻ mặt Tiền Hồng khá nặng nề, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Phải nhìn thật xa, tôi hy vọng các anh có thể phát triển ở tỉnh.
Nhìn Vương Trạch Vinh, Tiền Hồng gật đầu nói:
- Tôi nghe Bí thư Vương.
Tiền Hồng cũng biết Vương Trạch Vinh hiểu rõ Ban Tổ chức cán bộ nên không nói ai thay thế mình.
Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy hôm nay thảo luận việc điều Điền Thải Hương sang Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân.
Mặc dù chỉ là một Phó trưởng ban xếp cuối nhưng các thường vụ cũng nhìn ra vài điều.
Bạch Kiến Sinh không ngờ Vương Trạch Vinh đột nhiên làm như vậy liền rất lo lắng:
- Đồng chí Điền Thải Hương có năng lực công tác rất mạnh. Điều Điền Thải Hương ra khỏi Ban Tổ chức cán bộ, tôi lo sẽ ảnh hưởng tới công tác của Ban Tổ chức cán bộ.
Khương Khai Vĩ nói:
- Ý của Trưởng ban Bạch rất đáng để coi trọng. Bây giờ công tác tổ chức Ban Tổ chức cán bộ rất khó khăn, nhiều việc. Đồng chí Điền Thải Hương có năng lực mạnh, lại có nhiều năm công tác tổ chức, tôi thấy nên thận trọng.
Mạnh Chiếu Hiên cười nói:
- Không thể nói như vậy, công tác Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân cũng là rất quan trọng đối với tỉnh. Đồng chí Điền Thải Hương nếu có năng lực mạnh thì phải đến địa phương công tác. Tôi thấy sau khi đồng chí Điền Thải Hương đến Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân thì có thể tăng cường lực lượng ở đây.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Không có biện pháp, đồng chí Điền Thải Hương mấy lần nói với tôi rằng áp lực của mình rất nặng, lại phải chăm lo cho gia đình, chúng ta không thể không quan tâm nữ đồng chí.
Điền Thải Hương đúng là đã nói với Vương Trạch Vinh như vậy. Vương Trạch Vinh nói thế làm Bạch Kiến Sinh không biết nói sao.
Bạch Kiến Sinh sau khi đến Bắc Dương và mau chóng khống chế Ban Tổ chức cán bộ nên đã dùng mọi chiêu. Chẳng qua kết quả lại không như ý, sau đó y cắn răng nhân lúc Điền Thải Hương say rượu liền ngủ với đối phương.
Bạch Kiến Sinh vốn đẹp trai, hơn nữa Điền Thải Hương rất khó chịu vì công tác của chồng mình, sau khi được Bạch Kiến Sinh nịnh nọt liền theo y.
Có Điền Thải Hương thầm giúp đỡ, Ban Tổ chức cán bộ cũng có chút căn cơ ở Ban Tổ chức cán bộ. Bây giờ mới có chuyển biến tốt mà Điền Thải Hương phải điều đi, y lại thành kẻ không có tay chân.
Sau đó đám người Vương Hệ đều tỏ vẻ ủng hộ điều chỉnh.
Thấy Vương Trạch Vinh nhìn tới, Lý Hiểu biết không thể không làm gì khác là ủng hộ.
Cổ Duy Thành bị Tổng bí thư phê bình nên cũng phải ủng hộ Vương Trạch Vinh. Một phó Trưởng ban tổ chức cán bộ cũng không đáng để mâu thuẫn.
Kết quả ngoài hai phiếu phản đối, Tằng Lâm Thành không có ý kiến thì mọi người đều đồng ý.
Tình hình hội nghị cho các Thường vụ tỉnh ủy thấy ở Bắc Dương Vương Trạch Vinh không thể trêu vào.
Lý Hiểu mới có chút nghiêng sang phe đối phương đã bị Vương Trạch Vinh đến tận trụ sở Liên đoàn lao động mà phê bình, Lý Hiểu sợ như vậy nên không dám phản đối Vương Trạch Vinh.
Xem tình hình hội nghị hôm nay, Vương Trạch Vinh hoàn toàn là tẩy trắng Ban Tổ chức cán bộ, phản công Bạch Kiến Sinh.
Tằng Lâm Thành nhìn Bạch Kiến Sinh và thở dài một tiếng, cái được không bằng cái mất.
Mặc dù không biết tại sao Vương Trạch Vinh muốn động Điền Thải Hương, nhưng nguyên nhân chính là do Bạch Kiến Sinh.
Sau khi việc này được thông qua, Cổ Duy Thành nói:
- Lần này tôi lên Bắc Kinh, Lãnh đạo trung ương rất coi trọng công tác Bắc Dương. Tổng bí thư tự mình hỏi việc giải quyết việc làm cho công nhân mất việc, đưa ra một vài chỉ thị. Tổng bí thư yêu cầu Tỉnh ủy Bắc Dương phải đoàn kết, phải suy nghĩ vì công việc. Công tác Bắc Dương vẫn luôn được Lãnh đạo trung ương chú ý. Tôi ở đây đưa ra yêu cầu, không đoàn kết đừng nói, không đoàn kết thì đừng mong làm được gì.
Vương Trạch Vinh nói:
- Yêu cầu của Bí thư Cổ rất quan trọng, Tỉnh Bắc Dương cần chính là đoàn kết. Tôi hoàn toàn ủng hộ ý kiến của Bí thư Cổ, tin rằng các Lãnh đạo tỉnh ủy đoàn kết thì công tác của chúng ta mới tiến bộ.
Nhìn các thường vụ vui vẻ, Vương Trạch Vinh là người thứ ba ra khỏi phòng hội nghị.