Ở chuyện Hồng Cương, Vương Trạch Vinh biết mình không đủ lực lượng để giải quyết, vì thế hắn liền quyết định trình lên cho Bí thư Trịnh.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng chú ý đến việc này. Hắn muốn xemình Bí thư Trịnh sau khi biết sẽ có biện pháp gì.
Ngay lúc này một Phó bộ trưởng Bộ Ngoại giao dẫn theo tổ công tác Triều Tiên do Kim Nhân Đông dẫn đầu đến Hải Đông.
Do quen Kim Nhân Đông từ trước nên Vương Trạch Vinh cũng cho đối phương mặt mũi, hắn tự mình đến sân bay nghênh đón.
Kim Nhân Đông vừa xuống máy bay liền ôm thật chặt Vương Trạch Vinh, sau đó lớn tiếng nói.
- Bí thư Vương, sau lần đó tôi đã sớm muốn đến Trung Quốc thăm anh, hôm nay cuối cùng đã có cơ hội.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi cũng rất muốn đến Triều Tiên xem một chút nhưng không có cơ hội.
Vương Trạch Vinh nhìn nhân viên đi theo Kim Nhân Đông, đó là một hàng mỹ nữ.
Thấy Vương Trạch Vinh nhìn về sau mình, Kim Nhân Đông liền cười nói:
- Bí thư Vương, lần trước tôi đã nói sẽ phái tổ công tác đến Hải Đông, sau này tất cả các cô ấy đều nghe lời anh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tổ công tác Triều Tiên làm việc rất cẩn thận, chu đáo.
Do xe cảnh sát mở đường, đoàn người chạy đến khách sạn Thành ủy.
Sau khi xong trình tự tiếp đón, Kim Nhân Đông tỏ ý muốn nói chuyện riêng với Vương Trạch Vinh.
Lần này ngoài hai người còn có cô gái Phác Vĩnh Trinh kia phiên dịch.
Kim Nhân Đông không giấu, y trực tiếp nói:
- Bí thư Vương, Phác Vĩnh Trinh là Dương tuyệt đối đáng tin cậy. Ngày yên tâm, sau khi cô ấy đến Hải Đông thì ũng là người mà ngài có thể tin tưởng.
Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng, nếu cô gái này là người Kim Nhân Đông hoàn toàn tin tưởng, như vậy cô không thể dựa vào hắn thật lòng.
Kim Nhân Đông đến Hải Đông gấp như vậy, y có ý gì?
- Bí thư Vương, tình hình nước tôi chắc anh cũng biết. Không giấu anh, lần này tôi tới Trung Quốc chính là mong được Trung Quốc ủng hộ. Tôi không phải sự lựa chọn lý tưởng trong mắt bố tôi. Lần trước mặc dù do áp lực bên Trung Quốc nên bố tôi đã có biện pháp mạnh với Kim Nhân Sơn nhưng anh cũng biết là chỉ cần bố tôi còn đương chức một ngày thì chuyện gì cũng có thể xảy ra, mọi chuyện đều do ông nói mà thôi. Từ trước đến giờ bố tôi rất coi trọng Kim Nhân Sơn, trong nước cũng có một xu thế không tốt, nói là bố tôi muốn xúc tiến để Kim Nhân Sơn làm người kế nghiệp.
Phác Vĩnh Trinh rất giỏi tiếng Trung, làm phiên dịch chính xác.
Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua cô gái.
Kim Nhân Đông nói:
- Bí thư Vương, nếu ngài thích Phác Vĩnh Trinh thì lúc nào cũng có thể gọi cô ấy. Lần này tôi mang Phác Vĩnh Trinh tới chính là chuyên môn chuẩn bị cho ngài.
Nghe Phác Vĩnh Trinh phiên dịch lại câu này, Vương Trạch Vinh coi như hiểu thêm đôi chút về tình hình Triều Tiên.
Kim Nhân Đông nói tiếp:
- Bí thư Vương, tình hình Triều Tiên thì anh cũng biết. Triều Tiên đang không tốt, quốc gia tiến hành cải cách khá hạn chế. Bây giờ Kim Nhân Sơn đã sang liên lạc với Nga, sau đây y rất có thể được Nga ủng hộ, đó là mối uy hiếp đối với tôi.
Bảo sao Kim Nhân Đông lại lo như vậy, nếu như thật sự được Nga ủng hộ thì đó là mối uy hiếp quá lớn đối với Kim Nhân Đông.
Nghĩ đến việc Tổng bí thư Triều Tiên thời gian trước sang Nga, Vương Trạch Vinh biết Kim Nhân Đông lo không phải vu vơ. Triều Tiên tranh đoạt rất kịch liệt.
Vương Trạch Vinh cũng biết Kim Nhân Đông mà lên chức sẽ có lợi cho Trung Quốc, Trung Quốc đương nhiên hy vọng do Kim Nhân Đông làm Tổng bí thư Triều Tiên.
- Cần chúng tôi ủng hộ như thế nào?
Nếu là chuyện quốc gia, Vương Trạch Vinh đương nhiên sẽ ủng hộ trong khả năng cho phép.
Nghe Kim Nhân Đông đã tỏ ý ủng hộ, Kim Nhân Đông vui vẻ nói:
- Bây giờ các mặt của Triều Tiên đều không tốt, ai nếu như được hầu hết người ủng hộ thì phải khiến cho kinh tế phát triển. Hải Đông là thành phố quan trọng nhất của Trung Quốc, tôi phụ trách mảng kinh tế nên bây giờ muốn chính là bên anh ủng hộ tôi về mặt kinh tế. Chỉ cần tôi đạt thành tích là sẽ có quyền lên tiếng lớn hơn, ít nhất đi nhanh hơn Kim Nhân Sơn.
Vương Trạch Vinh nói:
- Chuyện của anh đã không là chuyện cá nhân của anh. Việc này Trung Quốc sẽ ủng hộ anh rất nhiều, tôi cũng dự định trong thời gian tới sẽ dẫn đoàn đại biểu tới Triều Tiên. Triều Tiên là nơi đầy sức hấp dẫn đối với nhà kinh doanh Trung Quốc.
Kim Nhân Đông cười ha hả nói:
- Bí thư Vương đúng là bạn tốt. Bí thư Vương yên tâm, tôi quyết sẽ không quên tình ý của ngài.
Vương Trạch Vinh nói:
- Đồng chí Kim Nhân Đông, điều vừa nãy anh nói là rất quan trọng. Kim Nhân Sơn rất có thể được Nga ủng hộ. Nhưng chuyện nội bộ Triều Tiên, Trung Quốc chúng tôi không tiện xen vào, điều này cần chính anh giải quyết.
- Tôi hiểu. Trung Quốc luôn có chính sách không can thiệp vào công việc nội bộ nước khác, điều này tôi rõ. Tôi bây giờ chỉ cần Trung Quốc ủng hộ về mặt kinh tế là đủ. Có tiền là sẽ có thể đoàn kết mọi người lại. Nếu như công việc kinh tế do tôi phụ trách tăng vọt, tin rằng nó sẽ có nhiều chỗ tốt đối với tôi.
Kim Nhân Đông nói rất thẳng làm Vương Trạch Vinh không khỏi cười thầm trong lòng. Kim Nhân Đông này xem ra bị ép đến mức quá gấp rồi.
Với năng lực của Kim Nhân Đông, Vương Trạch Vinh đúng là lo y có thể đấu lại Kim Nhân Sơn hay không?
Nhưng nếu Trung Quốc không ngừng ủng hộ Kim Nhân Đông, cuối cùng do Kim Nhân Sơn làm Tổng bí thư thì đúng là có chút phiền phức.
Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ một vấn đề đó là dù như thế nào cũng không thể để Kim Nhân Sơn thành công kế nhiệm.
Cần phải yêu cầu Thập cục chú tâm tìm hiểu mọi động tĩnh của Kim Nhân Sơn. Nếu Kim Nhân Sơn được Nga ủng hộ, đây không phải việc nhỏ.
Vương Trạch Vinh bây giờ cũng có chút kinh nghiệm tầm Trung ương. Nếu như có thể xúc tiến Kim Nhân Đông làm Tổng bí thư Triều Tiên, như vậy nó sẽ thuận lợi cho bước tiếp theo của hắn.
Kim Nhân Đông đã rất cẩn thận đi thăm vài công ty lớn ở Hải Đông. Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra Kim Nhân Đông đang rất lo lắng. Dù sao bố y không chú trọng y, lại có ý để Kim Nhân Sơn kế nghiệp. Bây giờ chỉ có con đường duy nhất chính là phát triển kinh tế mới khiến Kim Nhân Đông có thể phát triển.
Vương Trạch Vinh cũng bố trí khá chu đáo lịch trình Kim Nhân Đông ở Hải Đông. Chiêm Quốc Xương cũng tự mình tiếp đón.
Vương Trạch Vinh đang bận rộn ở Hải Đông, Bí thư Trịnh lại gọi hắn lên Bắc Kinh.
Vương Trạch Vinh vốn là nghĩ giao chuyện Hồng Cương cho Bí thư Trịnh là xong, hắn tạm thời cũng không muốn nhúng tay vào. Ai ngờ Bí thư Trịnh lại gọi điện bảo hắn lên Bắc Kinh.
Bí thư Trịnh nhìn Vương Trạch Vinh một chút và nói:
- Cậu là Phó cục trưởng Thập cục.
Lời này của Bí thư Trịnh làm Vương Trạch Vinh đổ mồ hôi. Hắn biết Bí thư Trịnh đây là nhắc nhở hắn việc báo cáo chuyện của Hồng Cương lên trên.
- Thập cục chỉ là một ngành thôi mà.
Vương Trạch Vinh không thể làm gì khác là nói như vậy.
Bí thư Trịnh lúc này mới ngồi xuống nói:
- Nói đi, cậu có ý gì?
Vương Trạch Vinh ra vẻ không biết:
- Tôi có suy nghĩ như thế này về công việc ở Hải Đông…
Nói xong hắn liền nói ra ý tưởng của mình trong công việc ở Hải Đông.