Trên tỉnh không có tin tức gì, nhưng Bí thư thị ủy Tiền Lâm Đào gọi Vương Trạch Vinh vào văn phòng.
Tiền Lâm Đào nghiêm túc nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Trạch Vinh, tôi vừa nhận được tài liệu từ Ủy ban kỷ luật chueyern tới, phản ánh Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai huyện Liên Hoa – Khâu Gia Hành nhận hối lộ. Cậu xem một chút.
Khâu Gia Hành nhận hối lộ.
Vương Trạch Vinh liền cầm tài liệu lên xem.
Việc này Vương Trạch Vinh không hề nghĩ đến. Khâu Gia Hành là người đầu tiên hắn đưa lên làm Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai. Nếu như Khâu Gia Hành nhận hối lộ thì việc dùng người của mình nhất định bị người nói.
Vương Trạch Vinh đầu tiên nghĩ đến xem có người chơi sau lưng không?
Sau khi đọc xong tài liệu, Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Tiền, tài liệu này không có căn cứ, chỉ là nghi ngờ mà thôi. Sao có thể nhận định Khâu Gia Hành nhận hối lộ.
Tiền Lâm Đào nói:
- Trong này có rất nhiều nội dung, tài chính rất lớn. Mặc dù không có chứng cứ nhưng không ít nơi nói có vẻ là thật. Cậu thấy sao?
Mặc dù là hỏi Vương Trạch Vinh, nhưng thực ra trước khi Vương Trạch Vinh đến thì y đã yêu cầu Ủy ban kỷ luật đi điều tra. Gọi Vương Trạch Vinh đến chính là vì Vương Trạch Vinh luôn ủng hộ y. Nếu xảy ra vấn đề gì, y hy vọng Vương Trạch Vinh có thể bù đắp một chút. Y lo lắng việc có liên quan đến Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Như vậy thì điều tra, tôi tin Khâu Gia Hành sẽ qua được thử thách này.
Ở tình hình bình thường, người do mình đề cử xảy ra chuyện, lãnh đạo ít nhiều cũng bị liên quan. Đây nhất định có người nhằm vào mình, bản thân Vương Trạch Vinh không nhận hối lộ nên hắn nguyện ý nhận để điều tra.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Tiền Lâm Đào thở dài một tiếng. Nếu dựa theo tài liệu thì y lo lắng Vương Trạch Vinh sẽ xảy ra chuyện.
Tiền Lâm Đào nói:
- Khâu Gia Hành là Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai đầu tiên, tôi lo lắng anh ta có vấn đề.
Vương Trạch Vinh biết ý của Tiền Lâm Đào. Nếu người mình phân công xảy ra chuyện, uy tín của mình sẽ bị ảnh hưởng. Bây giờ toàn tỉnh đang triển khai công tác Luân chuyển đất đai, xảy ra chuyện này sẽ có ảnh hưởng xấu đối với Phượng Hải.
Vương Trạch Vinh biết gần đây công tác Luân chuyển đất đai của huyện Liên Hoa rất tốt, đã kéo được mấy hạng mục lớn. Vì vậy cũng dính dáng đến rất nhiều tài chính. Hắn cũng muốn xem Khâu Gia Hành có vượt qua việc này không. Nếu có thể thì về sau sẽ trọng dụng nhiều.
- Tra.
Vương Trạch Vinh nói xong liền ra khỏi văn phòng của Tiền Lâm Đào.
Vừa nãy Vương Trạch Vinh đã cẩn thận đọc tài liệu. Nội dung bên trong hư hư thực thực, nhìn như có lại như không. Nhận được thứ này thì Ủy ban kỷ luật nhất định sẽ coi trọng.
Vương Trạch Vinh biết đây là có người cảm thấy Khâu Gia Hành dính dáng đến tài chính lớn nên nhất định có vấn đề. Vì thế mới cố ý làm tài liệu này để Ủy ban kỷ luật điều tra ra Khâu Gia Hành có vấn đề, như vậy cũng xem mình có vấn đề gì không?
Mặc dù Vương Trạch Vinh tin Khâu Gia Hành không có vấn đề nhưng hắn vẫn có chút lo lắng. Việc này rốt cuộc là ai chơi sau lưng mình? Vương Trạch Vinh suy nghĩ thấy có không ít người nhưng không thấy mục tiêu cuối cùng.
Thị ủy triệu tập hội nghị, sau khi thảo luận vài việc, Phó thị trưởng thường trực Chu Phong Chí nói:
- Bây giờ các huyện đã điều chỉnh tăng cường văn phòng Luân chuyển đất đai. Việc tuyển dụng nhân viên quá vội vàng, nghe nói không ít văn phòng Luân chuyển đất đai của các huyện xảy ra vấn đề, tôi thấy việc phân công cán bộ sau này phải cẩn thận mới được.
Lời này rõ ràng là nhằm vào Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh có chút giật mình vì mình vẫn cố duy trì quan hệ với Chu Phong Chí, sao hắn đột nhiên nhằm vào mình?
Không chỉ có Vương Trạch Vinh khó hiểu, ngay cả không ít người ngồi đây đều giật mình.
Người ta rõ ràng nhằm vào mình, Vương Trạch Vinh biết mình cũng nên nói vài câu. Nhưng lúc này Triệu Hải Đào đã nói trước;
- Phó thị trưởng Chu nói chuyện hơi quá. Đầu tiên không ít huyện xảy ra vấn đề là không đúng. Chúng ta ngồi đây không nghe nói huyện nào xảy ra chuyện. Nếu quả thật như vậy thì Thành phố Phượng Hải đã sớm loạn. Tôi tin Thị ủy có thể khống chế việc này. Mặc dù nghe nói Khâu Gia Hành ở huyện Liên Hoa nghi ngờ nhận hối lộ nhưng việc này vẫn chưa có kết luận. Việc này tôi thấy nên mời Chủ nhiệm Trương nói một câu.
Triệu Hải Đào trực tiếp phản đối ý của Chu Phong Chí. Vương Trạch Vinh biết đây là Triệu Hải Đào tỏ thái độ cho mình thấy. Lời nói của Triệu Hải Đào rất có trình độ, trực tiếp nói về khả năng khống chế tình hình của Thị ủy, mục đích là kéo Tiền Lâm Đào và Lô Cát Xuân vào. Quả nhiên Tiền Lâm Đào và Lô Cát Xuân đều biến sắc.
Chu Phong Chí cười nói:
- Tôi chỉ nhấn mạnh mà thôi.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trương Cạnh Phương nói:
- Chuyện của Khâu Gia Hành tôi cũng định nhân hội nghị báo cáo với mọi người một chút. Từ tình hình chúng tôi điều tra thì đã bài trừ hơn phân nửa nội dung, đến nay không tra ra Khâu Gia Hành có hành vi nhận hối lộ.
Lời này làm Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng.
Bí thư đảng ủy cục Công an Thu Phẩm Chu lúc này lại nói:
- Tôi nghe một vài lãnh đạo huyện phản ánh lần này tuyển dụng Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai có tồn tại một vài vấn đề. Tôi thấy cách làm của đồng chí Vương Trạch Vinh hơi nóng nảy, như vậy sẽ ảnh hưởng đối với việc triển khai công tác của các huyện. Mặc dù qua điều tra công tác Luân chuyển đất đai của huyện Liên Hoa không có vấn đề gì, nhưng đây là cảnh báo đối với chúng ta. Lãnh đạo thành phố cố gắng không nhúng tay vào công việc bên dưới. Điều này mới có lợi cho sự phát triển của công tác địa phương.
Hai nhân vật quan trọng này chỉ trích Vương Trạch Vinh, việc này không phải ngẫu nhiên.
Bí thư huyện ủy Phú Tuấn Tiên vẫn quan sát tình hình hội nghị. Thấy hai người này nhảy ra nói Vương Trạch Vinh, y đang tính toán rất nhanh. Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi đó không nói gì, y quyết định đánh cuộc một phen và nhấc tay nói:
- Tôi thấy mình có thể nói vài câu trong việc tuyển dụng Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai các huyện. Bởi vì tôi là Bí thư huyện ủy nên hiểu rõ chuyện này. Phó thị trưởng Vương lúc ấy chỉ tiến hành tập huấn giúp mà thôi, công tác cụ thể do huyện phụ trách từ khảo sát, phân công thì Phó thị trưởng Vương cũng không xen vào. Nếu như nói Phó thị trưởng Vương nhúng tay vào việc phân công cán bộ ở các địa phương thì tôi thấy đó là cách nói sai lầm. Trưởng ban Tiêu cũng biết tình hình mà.
Nghe Phú Tuấn Tiên nhắc đến mình, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tiêu đứng lên nhìn Tiền Lâm Đào rồi nói:
- Bí thư Phú nói đúng.
Chẳng qua câu này của hắn khiến cho phòng hội nghị trở nên yên lặng.
Tiền Lâm Đào không ngờ hội nghị lại thành như vậy. Có vẻ như đám người do Chu Phong Chí cầm đầu muốn gây chuyện nhưng lại bị người của Vương Trạch Vinh phản kích.
Vợ Nguyễn Phong Đồng là Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai Thành phố Phượng Hải, hắn biết vợ mình còn phải làm việc dưới sự chỉ đạo của Vương Trạch Vinh. Ở chuyện này Vương Trạch Vinh không bị trúng đòn nói rõ thế lực của Vương Trạch Vinh từng bước hình thành. Y cảm thấy Vương Trạch Vinh đã có vài người ủng hộ nên cho rằng cần đứng về đối phương. Nghĩ vậy nên y nói:
- Công tác Luân chuyển đất đai là một công việc mới, cho dù xảy ra chút sai lầm trong công việc cũng là bình thường. Toàn thành phố có từng đó huyện, chúng ta không thể đảm bảo từng cán bộ được đề bạt không xảy ra vấn đề gì. Bây giờ còn chưa xuất hiện vấn đề, cho dù có xuất hiện vấn đề cũng là chút sai lầm nhỏ mà thôi. Tôi thấy không cần nhiều lời ở việc này, sau này tăng cường giám sát là được.
Tiền Lâm Đào và Lô Cát Xuân nhìn nhau. Hai người bọn họ bởi vì biết một vài chuyện bên trên nên coi như biết một chút suy nghĩ của đám thường vụ này.
Tiền Lâm Đào nhìn Chu Phong Chí rồi cười thầm trong lòng. Việc này chính là do Chu Phong Chí làm ra. Là một Phó thị trưởng thường trực, thấy Phó thị trưởng mới tới nữa khiến cho hắn cảm thấy Vương Trạch Vinh uy hiếp đến mình. Hơn nữa gần đây Trung ương coi trọng công tác nông thôn truyền ra, công việc của Vương Trạch Vinh trở nên quan trọng. Hắn lo lắng Vương Trạch Vinh sẽ tranh đoạt vị trí Phó thị trưởng thường trực của mình.
Lô Cát Xuân cũng nghe được một vài tình hình. Lần này lên tỉnh y nghe được một tin Chu Phong Chí dựa vào Phó chủ tịch thường trực tỉnh nên yên tâm hơn nhiều. Phó chủ tịch thường trực kia có chỗ dựa rất mạnh trên Bắc Kinh, mà chỗ dựa có đối đầu với Uông Nhật Thần. Mặc dù tên này không dám đối đầu trực tiếp với Uông Nhật Thần nhưng làm chút động tác nhỏ thì có. Chu Phong Chí chính là vì muốn giữ ghế nên mới làm như vậy cho lãnh đạo xem.
Tiền Lâm Đào nói:
- Các thường vụ nói đều có lý. Tôi thấy công tác tiếp theo Thị ủy nên tiếp hành giám sát chặt.
Cả hội nghị Vương Trạch Vinh không hề lên tiếng. Có mấy thường vụ ủng hộ, hắn biết đám Chu Phong Chí không gây khó được mình. Chẳng qua cũng nói rõ hắn phải cho đám Chu Phong Chí biết mình là ai.