- Đồng chí Kiền Ý, công tác tuyên truyền của chúng ta thường hay gặp khó khăn, chuyện một gậy đánh chết là đi ngược với phương châm tự do ngôn luận của chúng ta.
Lý Kiền Ý vừa lúc gặp phải Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương – Phó Thốn Sơn, sau khi hai người nói chuyện vài câu, Phó Thốn Sơn nói một câu như vậy rồi đi.
Nhìn Phó Thốn Sơn, Lý Kiền Ý có chút giật mình. Mình vì muốn làm lành quan hệ với Vương Trạch Vinh nên niêm phong công ty Thiên Độ, chẳng lẽ như vậy làm Phó Thốn Sơn khó chịu.
Địa vị của Phó Thốn Sơn sẽ không thể tạo thành ảnh hưởng lớn đối với Lý Kiền Ý, chủ yếu là bây giờ Phó Thốn Sơn đi lại gần với Hoa Thái Tường.
Phó Thốn Sơn không thể tùy ý nói như vậy, nhất định là có chút không hài lòng với cách làm của mình.
Lý Kiền Ý có thể lên đến chức này thì năng lực cũng không ít. Sau khi niêm phong công ty Thiên Độ, Lý Kiền Ý đột nhiên phát hiện mình đã làm một việc đẩy mình vào vũng bùn. Công ty này làm ăn tốt như vậy thì không phải chỉ riêng dựa vào danh tiếng của y, nhất định cũng có chỗ dựa khác.
Bây giờ Đảng có một bộ phận người cho rằng ở khóa tới sẽ do Hoa Lý phối hợp. Trong đó Hoa Thái Tường làm Tổng bí thư, Lý Kiền Ý làm Thủ tướng, cũng có người nói là Trịnh Lý phối hợp, mặc kệ ai làm Tổng bí thư thì việc mình làm Thủ tướng gần như đã chắc chắn.
Chẳng qua Lý Kiền Ý không tự tin như vậy. Trong chính trị không gì là không thể xảy ra, chưa ngồi lên chức Thủ tướng thì không ai nói rõ kết quả sẽ là như thế nào.
Lúc trước không phải nói Trịnh Lô sao? Bây giờ Lô Ninh Quốc đã phải về hưu sớm.
Lý Kiền Ý chôn sâu suy nghĩ này vào trong lòng. Y rất hy vọng sẽ tranh đoạt thành công, xem có thể đẩy Hoa Thái Tường xuống hay không?
Bởi vì có suy nghĩ này nên Lý Kiền Ý mới quyết định đứng thế đối lập với Hoa Thái Tường.
Lý Kiền Ý nhấp ngụm trà và cẩn thận suy nghĩ việc xảy ra gần đây.
Bí thư Lâm đã có người nối dõi.
Nghĩ tới việc này, Lý Kiền Ý không khỏi muốn điên lên. Nói thật y không hy vọng Bí thư Lâm có cháu trai.
Bây giờ Lâm Khâm đã điên, Bí thư Lâm không có cách nào nên chỉ có thể dùng mình. Lý Kiền Ý hiểu rõ Bí thư Lâm không phải coi trọng y nhất. Bây giờ dùng y chỉ là do không có ai tốt hơn y mà thôi.
Lý Kiền Ý cũng có chút tức giận về cách đối xử này.
Cũng may sau khi y lên làm Phó thủ tướng thường trực, người Lâm hệ cũng dần đứng về phía y, y coi như đang tiếp nhận lực lượng Lâm hệ.
Nhưng đó là ở tình huống Bí thư Lâm không có cháu trai. Sau khi Uông Kiều sinh con trai, Lý Kiền Ý đã thấy vài thay đổi. Người thân tín của Lâm hệ đã đứng về phía Uông Kiều.
Uông Kiều bây giờ là Phó bí thư Thành phố Tân Cảng, Lâm hệ ủng hộ cô ta rất lớn, tin rằng Uông Kiều rất nhanh sẽ lên.
Đến lúc đó Uông Kiều có Lâm gia, Uông gia ủng hộ thì việc nhân viên Lâm hệ dựa vào Uông Kiều hay Lý Kiền Ý là khó nói.
Bây giờ Lý Kiền Ý muốn chính là có lực lượng ủng hộ, xảy ra chuyện như vậy sẽ khiến lực lượng của y giảm đi.
Lại nghĩ tới Vương Trạch Vinh, Lý Kiền Ý càng muốn nhanh chóng lôi kéo Vương Trạch Vinh về phía mình. Khi y không nhận được sự ủng hộ của toàn bộ lực lượng Lâm hệ, y cũng cần thêm lực lượng của Vương Trạch Vinh.
Lý Kiền Ý đang suy nghĩ thì điện thoại di động vang lên, là Vương Trạch Vinh gọi tới.
Lý Kiền Ý ấn nút nghe:
- Trạch Vinh, có chuyện gì thế?
Vương Trạch Vinh lúc này đang suy nghĩ làm như thế nào để Lý Kiền Ý kéo về phía mình trong việc đối phó tập đoàn lợi ích kia. Hắn biết Lý Kiền Ý là người có tâm cơ sâu.
Lý Kiền Ý sau hội nghị Bộ Chính trị lần trước đã không thể liên minh với Hoa Thái Tường, nhưng Lý Kiền Ý cũng không dễ gì đứng ra đối đầu với Hoa Thái Tường. Bây giờ Vương Trạch Vinh cần làm là tạo một chút mâu thuẫn, chỉ cần mâu thuẫn từ từ tăng lên thì đến lúc ấy Hoa Thái Tường dù không muốn đứng về phía mình cũng không được.
- Lý ca, có một tình hình tôi thấy cần phải thông báo với anh. Tôi nghe nói có người theo dõi Tiểu Hảo, có lẽ định làm gì đó.
Vương Trạch Vinh nói làm Lý Kiền Ý ngẩn ra, việc này y không biết. Không ngờ có người định chơi sau lưng y.
- Ừ, cảm ơn, việc này tôi biết rồi.
Nói chuyện vài câu, hai người dập máy.
Lý Kiền Ý nhíu mày, y một lúc lâu chưa đến chỗ Hà Hảo. Sau khi biết Hà Hảo đi dạo phố với Vương Trạch Vinh, Lý Kiền Ý mặc dù biết rõ trên đường hai người không có việc gì, nhưng nghĩ đến chuyện Hà Hảo khoác tay Vương Trạch Vinh, y rất khó chịu.
Lý Kiền Ý là người đa nghi. Nghe Vương Trạch Vinh nói có người theo dõi Hà Hảo, y có thể nghĩ ra là đám thiếu gia Bắc Kinh làm, chứ người sau lưng chúng sẽ không làm như vậy. Dù biết quan hệ giữa y và Hà Hảo thì bọn họ cũng không thể làm gì được. Đến cấp độ này thì mấy bức ảnh hoàn toàn có thể nói là người ta ghép hình.
Nếu không thể dùng biện pháp này đả kích mình thì đám người sau lưng kia sẽ không làm, muốn làm chỉ là đám thiếu gia mà thôi.
Biết bọn chúng làm việc này, Lý Kiền Ý cũng có chút lo lắng. Mặc dù việc này không thể làm gì y, nhưng nếu việc này xuất hiện thì cũng làm danh tiếng của y giảm sút. Nếu bây giờ không giải quyết đợi đến lúc sang khóa mới tung ra thì sẽ khiến y gặp không ít phiền phức nếu muốn lên chức.
Lý Kiền Ý cầm máy gọi ra ngoài hỏi thăm tình hình.
Đến trước khi hết giờ, Lý Kiền Ý nhận được điện của bên dưới. Nghe xong mặt y sa sầm lại. Người bên dưới làm việc rất có hiệu quả, đã thầm tra ra có người đang theo dõi Hà Hảo.
Lý Kiền Ý là Phó thủ tướng mà có người dám can đảm theo dõi người phụ nữ của y, đây là không nể mặt.
Lý Kiền Ý rất tức giận, y cảm thấy mình không có hành động thì đúng là sẽ bị khinh thường.
Nghĩ tới đây, Lý Kiền Ý cầm máy gọi cho Thi Xương Vũ và trầm giọng nói:
- Đồng chí Xương Vũ, bây giờ Trung ương không ngừng đưa ra yêu cầu khống chế giá nhà. Bắc Kinh các anh làm như thế nào vậy hả, không ngờ có mấy công ty bất động sản hợp sức lại chống đối. Bọn họ không phải thừa tài chính sao? Nợ ngân hàng nhiều như vậy, ngân hàng không hỏi gì sao?
Lý Kiền Ý nói xong câu này liền dập máy.
Thi Xương Vũ sau hội nghị lần đó khiến quan hệ giữa y và Lý Kiền Ý có vấn đề. Bây giờ nghe Lý Kiền Ý phê bình công việc của mình, Thi Xương Vũ biết Lý Kiền Ý đã có cái nhìn với mình.
Ai cũng hiểu thị trường bất động sản Bắc Kinh không ngừng bị đẩy lên cao là do có tập đoàn lợi ích đứng sau. Bọn họ hàng năm thu lợi rất lớn từ bất động sản.
Giá nhà đất Bắc Kinh chỉ tăng không giảm, mặc dù độ tăng thấp đi chút nhưng gần đây có mấy công ty bất động sản muốn đẩy giá nhà lên tận trời, còn không ngừng dùng truyền thông tuyên truyền thiếu nhà ở, quyết không thể nào giảm giá.
Bị Lý Kiền Ý phê bình, Thi Xương Vũ biết Lý Kiền Ý tức giận vì việc này. Nếu Lý Kiền Ý muốn ra tay, mình không có hành động cũng không ổn.
Thi Xương Vũ nghĩ mình hiểu ý của Lý Kiền Ý, Lý Kiền Ý đây là muốn khai chiến với tập đoàn lợi ích này. Vì thế y lập tức gọi Trương Tất Tường tới văn phòng mình.
Trương Tất Tường rất nhanh đến nơi.
Nghe xong Thi Xương Vũ nói muốn nhằm vào thị trường bất động sản, Lý Kiền Ý hơi động tâm. Y đã từng làm việc chung với Lý Kiền Ý, Trương Tất Tường không tin Lý Kiền Ý thật sự sẽ nhằm vào việc này.
Sau khi bàn bạc với Thi Xương Vũ một chút, hai người quyết định mai sẽ họp hội nghị thường ủy bàn về việc này, Trương Tất Tường rời đi.
Về đến văn phòng mình, Trương Tất Tường gọi cho Hạng Nam để trao đổi.
Hạng Nam rất nhanh đoán được một ít tình hình. Ông nghĩ có lẽ Lý Kiền Ý có mâu thuẫn với tập đoàn lợi ích kia nên mới ra tay.
- Cần phải đẩy lên độ cao nhất định, đến lúc đó cũng tiến hành trong cả nước. Ngọn cờ đầu do Lý Kiền Ý phụ trách.
Hạng Nam nói.
Trương Tất Tường cười thầm trong lòng, Hạng Nam chỉ dựa vào cuộc điện của Lý Kiền Ý mà muốn tiến hành trong cả nước, qua đó đẩy Lý Kiền Ý lên dàn nửa. Nghĩ đến chuyện sẽ diễn ra sau đây, Trương Tất Tường không khỏi lắc đầu. Cả nước đều hành động, Lý Kiền Ý không làm quân tiên phong là không thể.