Cán bộ Quán Hà bây giờ đang rất lo lắng. Tỉnh ủy điều chỉnh đã truyền đến Quán Hà. Từ tin tức này có thể thấy lãnh đạo tỉnh ủy bị chuyện ở Quán Hà ảnh hưởng.
Nhưng trên tỉnh bị điều chỉnh mà Quán Hà chỉ có Điền Hưng Quốc bị bắt, các người khác không có động tĩnh gì. Rốt cuộc có nguyên nhân gì?
Người không hiểu có không ít, nhưng có không ít người phát hiện cơ hội trong đó.
Chánh văn phòng Ủy ban thành phố Đặng Tiến Triệu gần đây đang rất lo lắng vì biến hoá trên tỉnh. Việc này xem ra Trương Tùng rất có thể sẽ đi. Từ nhà Trương Tùng đi ra, Đặng Tiến Triệu vô cùng lo lắng. Trương Tùng đã thể hiện rõ mình sẽ rời đi. Trương Tùng còn nói với Đặng Tiến Triệu:
- Lão Đặng, anh phải thường xuyên đến báo cáo công tác với Trạch Vinh, tôi sẽ nói chuyện với cậu ta.
Lời này càng làm Đặng Tiến Triệu thêm lo lắng.
Trương Tùng đi thì mình sẽ như thế nào? Đây là một sự thật xuất hiện trước mặt Đặng Tiến Triệu.
Đặng Tiến Triệu nghĩ đến việc Vương Trạch Vinh phản đối trong hội nghị thường ủy về chuyện đàm phán giữa Công ty than Quán Hà và công ty Gorg, Đặng Tiến Triệu càng nghĩ càng hiểu ra. Xem ra lần này Vương Trạch Vinh sẽ có chỗ tốt.
Mấy ngày liên tục không có động tĩnh gì, Đặng Tiến Triệu âm thầm quan sát tình hình. Chu Nhị – nhân viên văn phòng ủy ban thành phố có ông anh họ trên văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh nên tin tức khá linh thông.
Đặng Tiến Triệu cười cười gọi Chu Nhị đi vào văn phòng của mình.
- Chu Nhị, đang làm gì thế?
Thấy là Chánh văn phòng, Chu Nhị vội vàng nói:
- Chánh văn phòng, tôi đang làm văn bản.
Đặng Tiến Triệu cười nói:
- Cô là người có tin tức rất nhanh nhạy ở văn phòng, gần đây có tin tức gì không?
Hai người bởi vì khá hợp nhau nên Đặng Tiến Triệu nói chuyện cũng khá trực tiếp.
Chu Nhị là một người thông minh, cô vẫn dùng tin tức mình có được để làm Đặng Tiến Triệu tin tưởng. Vì thế cô vẫn thi thoảng cung cấp tin tức mình lấy được từ anh họ cho Đặng Tiến Triệu.
Chu Nhị thấy Đặng Tiến Triệu hỏi đến tin tức liền hưng phấn nói:
- Bây giờ rất nhiều tin tức. Chánh văn phòng, tôi nói với anh một tin, tôi nghe anh họ nói Phó thị trưởng Vương sẽ thành phó thị trưởng thường trực. Từng này tuổi trở thành phó thị trưởng thường trực, tôi đoán không đầy hai năm Phó thị trưởng Vương sẽ thành Thị trưởng. Nghe anh họ tôi nói nếu không phải Phó thị trưởng Vương không đủ tuổi thì đã trực tiếp trở thành Thị trưởng.
Đặng Tiến Triệu sớm đã nghĩ đến việc này.
Thấy Đặng Tiến Triệu đang suy nghĩ, Chu Nhị liền nói thêm:
- Chánh văn phòng, lần này Quán Hà sẽ điều chỉnh rất lớn. Nghe nói Bí thư, Thị trưởng đều bị điều đi.
Đặng Tiến Triệu có chút đắc ý vì mình có Chu Nhị. MỘt ít tin tức trên tỉnh đều là do Chu Nhị cung cấp cho hắn, mặc dù có tin không quá chính xác nhưng hầu hết là đáng tin cậy.
Đặng Tiến Triệu càng thêm lo lắng. Bí thư, Thị trưởng đều bị điều đi làm hắn thấy như trời sẽ sụp xuống vậy. Trương Tùng nếu động thì hắn sẽ như thế nào?
Đặng Tiến Triệu suy nghĩ một chút rồi đứng dậy đi ra ngoài. Bây giờ là cơ hội duy nhất của hắn, trước khi tình hình rõ ràng hắn phải tỏ vẻ trung thành với Vương Trạch Vinh.
- Chánh văn phòng Đặng đi đâu thế, em muốn báo cáo công việc với ngài.
Đặng Tiến Triệu vừa đi ra ngoài thì thấy Chánh văn phòng huyện Lâm Ba – Giang Lệ đi tới nũng nịu chào.
Nếu là bình thường thì Đặng Tiến Triệu sẽ nhiệt tình chào Giang Lệ, nhưng hôm nay hắn chẳng có tâm trạng chào người đẹp nên thuận miệng nói:
- Cô vào văn phòng của tôi chờ chút, tôi có việc phải báo cáo với Phó thị trưởng Vương.
Thấy Đặng Tiến Triệu đi vội vàng như vậy, Giang Lệ còn tưởng hắn có việc gấp thật nên vội vàng nói:
- Vâng, tôi đến văn phòng chờ ngài.
Giang Lệ lần này lên thành phố là xem mình có cơ hội không. Tin Quán Hà sắp điều chỉnh đã truyền đến các huyện. Là Chánh văn phòng huyện Lâm Ba, Giang Lệ cũng muốn tiến bộ.
Bỏ qua được Giang Lệ, Đặng Tiến Triệu vội vàng đi đến phòng Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nghe thấy tiếng gõ cửa liền mời vào. Hắn chỉ chỉ ghế sô pha cho Đặng Tiến Triệu ngồi xuống còn mình cứ tiếp tục đọc văn bản. Tình hình Luân chuyển đất đai ở các huyện rất tốt, chẳng qua công tác thu hút đầu tư lại không được.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút nhìn thì thấy Đặng Tiến Triệu vẫn đứng đó nên hỏi:
- Anh có chuyện gì?
- Phó thị trưởng Vương, là như thế này. Thành phố chuyên môn cung cấp nhà ở cho lãnh đạo, tôi tới hỏi xem bao giờ ngài sẽ chuyển đến đó?
Vương Trạch Vinh liếc nhìn Đặng Tiến Triệu. Hắn biết hình như mình chưa đạt tiêu chuẩn vào chỗ đó ở thì phải?
Đặng Tiến Triệu nói:
- Phó thị trưởng Vương, sau khi Bí thư Đỗ Thủ Như điều đi thì căn phòng đó vẫn chưa giao lên trên, mấy hôm trước chúng tôi đã thu lại căn nhà đó.
Vương Trạch Vinh liếc nhìn Đặng Tiến Triệu, hắn coi như hiểu đối phương đang nghĩ gì. Đặng Tiến Triệu muốn dùng căn nhà này để xin lỗi mình.
Thực ra Vương Trạch Vinh cũng không chấp nhặt gì Đặng Tiến Triệu, bây giờ thấy Đặng Tiến Triệu như vậy nên hắn thầm gật đầu. Tên này coi như biết nhìn.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Anh xem rồi làm.
Thấy Vương Trạch Vinh đồng ý, Đặng Tiến Triệu vui vẻ nói:
- Phó thị trưởng Vương, ngài cứ làm, tôi đi bố trí.
Nhìn Đặng Tiến Triệu đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh nghĩ đến chuyện Trương Tùng rời đi. Như vậy mình cũng cần bồi dưỡng một ít người trong ủy ban mới được. Đặng Tiến Triệu mặc dù có điểm không đủ nhưng năng lực mạnh, dùng tốt hắn thì sẽ khống chế được ủy ban. Bây giờ quan trọng là xem quan sát, nếu hắn quyết tâm dựa vào mình thì dùng.
Hai hôm nay Vương Trạch Vinh vẫn một mực quan sát sự phát triển của Quán Hà, từ khi biết mình có thể lên làm phó thị trưởng thường trực, hắn càng quan tâm đến biến hoá trong thành phố.
Vương Trạch Vinh ngồi một lúc rồi nhận được điện của Trương Tất Tường.
- Trạch Vinh, chuyện của cháu về cơ bản đã xác định.
Nghe thấy Trương Tất Tường nói như vậy, Vương Trạch Vinh coi như yên tâm. Trương Tất Tường thông báo, hắn biết lần này mình đã thành phó thị trưởng thường trực.
- Trương thúc, Quán Hà còn biến hoá gì nữa?
Vương Trạch Vinh muốn hiểu thêm một chút về nhân sự mới của Quán Hà.
Trương Tất Tường nói:
- Các chuyện khác cháu không nên biết trước, lần này Quán Hà điều chỉnh rất lớn.
Vương Trạch Vinh biết Trương Tất Tường không thể nói nhiều nên vội vàng nói:
- Cảm ơn Trương thúc, cháu biết.
Trương Tất Tường nói:
- Thời gian này cháu chú ý mọi việc, không thể để xuất hiện vấn đề gì.
Trên tỉnh tổ chức hội nghị thường ủy nghiên cứu điều chỉnh bộ máy Quán Hà, tin tức rất nhanh đến được Quán Hà.
Có đủ loại tin tức nhưng một điểm thống nhất đó là Vương Trạch Vinh trở thành phó thị trưởng thường trực Quán Hà.
Vương Trạch Vinh lần nữa tiến bộ làm mọi người thấy chỗ dựa mạnh của hắn. Đương nhiên cũng có một số người thấy tiếc nuối. Theo bọn họ thấy lần này Vương Trạch Vinh phải thành Thị trưởng, không ngờ lại là phó thị trưởng thường trực.
Nhưng đối với người Vương hệ, Vương Trạch Vinh lên chức thì giống như bọn họ cũng lên chức vậy.
Cục trưởng cục Công thương Điền Tiến Nhân sau khi nhận được tiên Vương Trạch Vinh thành phó thị trưởng thường trực liền lập tức đến nhà.
Nhìn Điền Tiến Nhân đang làm việc nhà mình, Vương Trạch Vinh không khỏi bất đắc dĩ. Điền Tiến Nhân này mỗi lần đến đây đều nghĩ như nhà hắn vậy. Có khi Long Hương Băng cũng không có chuyện gì làm.
- Lão Điền, chuyện trong nhà không cần anh làm. Anh làm tốt công tác là được.
Vương Trạch Vinh nói.
- Không có gì, tôi làm quen rồi, không làm sẽ thấy người cồn cào, không ảnh hưởng gì đến công tác cả.
- Tình hình cục Công thương thế nào rồi?
Vương Trạch Vinh thấy không thể khuyên được hắn đành phải chuyển sang chuyện khác.
- Phó thị trưởng Vương, tôi nếu nói được thì sợ ngài không tin. Ngài dành thời gian đến cục Công thương kiểm tra một chút.
Điền Tiến Nhân cười nói.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Lão Điền dám nói như vậy thì chắc là không sợ bị kiểm tra.
Điền Tiến Nhân nói:
- Phó thị trưởng Vương, không phải tôi khoe khoang, Điền Tiến Nhân tôi cũng có cách quản lý. Công tác quản lý như lau nhà vậy, không lau thì cũng có thể ở, lau thì sẽ ở sạch. Tôi là người thích sạch sẽ, không thích bẩn. Vì thế tôi luôn chú tâm trong công tác ở cục Công thương.
Vương Trạch Vinh nghe thấy vậy liền cười ha hả, hắn thấy Điền Tiến Nhân rất thú vị.
- Được, tôi hôm nào sẽ đến cục Công thương xem sao.
Vương Trạch Vinh cười nói.
Thấy Vương Trạch Vinh vui vẻ như vậy, Điền Tiến Nhân rất hưng phấn, xem ra mình không uổng công rồi.