Quan Khí​

Chương 943: Chương 943: Nghi ngờ




Có Kỳ Hiền Mẫn dựa vào, Vương Trạch Vinh ít nhiều có thu hoạch, chẳng qua hắn biết tình hình Xuân Dương bây giờ rất phức tạp, cần phải tăng thêm nhân lực.

- Bí thư Vương, đây là tài liệu về lãnh đạo thành phố mà tôi đã sửa.

Sài Trí Văn cầm một bản danh sách vào đưa cho Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nhìn thì thấy y đang rót thêm nước nóng cho mình.

Rót nước xong, Sài Trí Văn liền lặng lẽ đi ra.

Đối với Sài Trí Văn, Vương Trạch Vinh không hề nghi ngờ nữa. Hắn thấy quan khí của Sài Trí Văn đã hoàn toàn dựa vào mình. Y cũng chỉ có thể đi theo mình thì mới có tiền đồ.

Vương Trạch Vinh cầm bản thong tin lên xem. Trong này toàn bộ là hệ thống mạng lưới quan hệ của Lãnh đạo thị ủy.

Có thể làm chuyện như vậy đủ để nói Sài Trí Văn đã hạ quyết tâm dựa vào mình, thứ này không phải ai cũng dám ghi ra. Sài Trí Văn có thể lặng lẽ làm như vậy là để lộ sự trung thành với Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh rất hài lòng với Sài Trí Văn, thứ này còn chi tiết hơn nội dung hắn biết nhiều. Tình hình gia đình từng người, từng loại ký hiệu thể hiện quan hệ đều được ghi rõ.

Đây không phải là thứ vừa làm ra.

Vương Trạch Vinh cảm thấy thứ này có thể Sài Trí Văn đã làm ra từ khi Triệu Quốc Hoa còn đương chức.

Xem ra Triệu Quốc Hoa cũng muốn đấu với Cận Trung Thuận.

Sau khi có suy nghĩ này, Vương Trạch Vinh liền nghi ngờ về việc Triệu Quốc Hoa xảy ra chuyện. Chẳng lẽ y mắc bẫy người?

Vương Trạch Vinh cảm thấy bây giờ mình đã khống chế được tình hình ở Thị ủy.

Nhìn đến Trưởng ban thư ký Thị ủy Trần Tùng Diệu: Trần Tùng Diệu 38 tuổi, ly hôn, không có con gái, có một căn biệt thự ở tiểu khu Mai Uyển.

Xem nội dung này, Vương Trạch Vinh bây giờ nghĩ đến chính là tình hình phát triển của cô ta. Xem một vài tài liệu thì thấy ghi chép rất cụ thể về tình hình phát triển của Trần Tùng Diệu.

Xem một lúc, Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ tình hình của cô ta. Lúc đầu có một Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh đến Xuân Dương kiểm tra công việc, Trần Tùng Diệu đi theo y không được bao lâu thì được đề bạt, sau đó một đường lên chức. Trước khi Phó chủ tịch tỉnh này lui thì đã thành Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân. Sau đó ả dựa vào Tư Mã Sơn liền bò tới vị trí này.

Mặc dù trong tài liệu không nói rõ Trần Tùng Diệu vì có Phó chủ tịch tỉnh kia mà lên chức, nhưng Vương Trạch Vinh lại rõ ràng nhìn ra quan hệ ở đây. Trần Tùng Diệu dựa vào Tư Mã Sơn, nhất định là do Phó chủ tịch tỉnh kia giới thiệu. Đặc biệt nhất là ả ly hôn là do sau khi Phó chủ tịch tỉnh kia đến, có lẽ vì nguyên nhân này.

Người phụ nữ này không phải trực hệ của Tư Mã Sơn.

Nghĩ tới đây Vương Trạch Vinh cảm thấy trong này có cơ hội.

Vương Trạch Vinh cầm máy gọi cho Trâu Tùng Diệu.

Lúc này Trâu Tùng Diệu đang ngồi ngẩn ra trên ghế. Mấy hôm nay cô đang rất lo lắng về chuyện hôm trước. Mặc dù trong hội nghị Tư Mã Sơn tỏ ý tha thứ nhưng phụ nữ rất mẫn cảm. Khi nói chuyện với Cận Trung Thuận đã không còn hòa hợp như trước làm ả cảm thấy đối phương đã đề phòng mình.

Sao bây giờ?

Trâu Tùng Diệu thấy đại họa sắp đổ xuống đầu. Cẩn thận suy nghĩ thì ả biết đám người Cận Trung Thuận đề phòng mình chính là vì có Vương Trạch Vinh. Khi chưa rõ tình hình thì bọn họ đều có suy nghĩ đứng ngoài xem diễn biến. Nếu mình ngã về Vương Trạch Vinh thì nhất định sẽ bị xử lý.

Ả cũng không hiểu rõ suy nghĩ của mình lúc đó, vì sao lại nói như vậy?

Mình có thể đi tới hôm nay cũng đâu dễ dàng. Lúc trước nếu không ngủ với Phó chủ tịch tỉnh kia thì sao có thể đi tới ngày hôm nay. Đáng tiếc bây giờ không còn chỗ dựa nên muốn đi tới là rất khó khăn.

Trâu Tùng Diệu không hy vọng mất đi mọi thứ.

Quyến rũ Tư Mã Sơn?

Ả cũng có suy nghĩ này nhưng đáng tiếc không còn đẹp như trước, già rồi. Bây giờ ai còn để ý đến mình, đắc tội Tư Mã Sơn thì kết quả là rất thảm.

Với năng lực của Tư Mã Sơn, muốn làm ả mất chức là quá đơn giản. Nếu như mất chức thì mình sẽ như thế nào? Nghĩ tới đây làm suy nghĩ của ả rất loạn, ả sợ sẽ như vậy.

Nhận được điện của Vương Trạch Vinh, Trâu Tùng Diệu vội vàng nói:

- Bí thư Vương có chỉ thị gì không?

Trâu Tùng Diệu cũng không biết làm sao, Bí thư Vương này có thể đầu được Tư Mã Sơn sao?

Vương Trạch Vinh nói:

- Trưởng ban Trâu, tôi vừa tới Xuân Dương nên không quen thuộc tình hình, dự định đi một vòng tới các huyện xem xét tình hình. Nếu chị không có lịch gì thì đi cùng tôi.

- Công tác của tôi là phục vụ Lãnh đạo thị ủy, Bí thư Vương đã có chỉ thị thì tôi nhất định làm tốt công tác. Có cần tôi bố trí lịch không?

Trâu Tùng Diệu thầm nghĩ có lẽ nhân cơ hội này mà hiểu về Bí thư thị ủy trẻ tuổi.

- Được, chị bố trí. Chúng ta bắt đầu đi từ ngày mai.

Vương Trạch Vinh gọi tiếp cho Cận Trung Thuận.

Cận Trung Thuận thấy Vương Trạch Vinh gọi tới liền hỏi:

- Bí thư Vương có chỉ thị gì?

Mấy hôm nay Cận Trung Thuận cố gắng không đi gặp Vương Trạch Vinh. Cứ gặp Vương Trạch Vinh là y rất khó chịu, cấp trên sao lại phái tên trẻ tuổi như vậy đến làm lãnh đạo của mình.

- Lão Cận, tôi đã hẹn với Trưởng ban thư ký Trâu, từ ngày mai chúng tôi sẽ đến các huyện xem xét tình hình, tôi gọi điện báo cho anh.

- Hả, có cần tôi làm gì không?

Cận Trung Thuận nhíu mày, Vương Trạch Vinh này nhanh như vậy đã muốn nhúng tay vào việc ở Xuân Dương.

- Ha ha, không cần, Trưởng ban thư ký Trâu sẽ bố trí.

Cận Trung Thuận dập máy liền thầm nghĩ chẳng lẽ Trâu Tùng Diệu đã tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh?

Nghĩ đến sự phát triển của Trâu Tùng Diệu, Cận Trung Thuận thầm mắng con điếm.

Làm Thị trưởng ở Xuân Dương nhiều năm, Cận Trung Thuận biết rõ tình hình phát triển của Trần Tùng Diệu. Nghĩ tới Vương Trạch Vinh còn trẻ, y ít nhiều thầm đoán chẳng lẽ ả Trâu Tùng Diệu quyến rũ Vương Trạch Vinh?

Lại nghĩ tới Vương Trạch Vinh tự nhận có chỗ dựa là phó Thủ tướng trong hội nghị, Cận Trung Thuận thầm mắng Vương Trạch Vinh này có sức hấp dẫn rất lớn đối với ả phụ nữ như Trâu Tùng Diệu.

Cận Trung Thuận càng nghĩ càng thấy tình hình Xuân Dương bây giờ đã thoát khỏi sự khống chế của mình. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói;

- Chuẩn bị xe, tôi đến Tỉnh ủy.

Y dự định đến báo cáo với Tư Mã Sơn về tình hình mới ở Xuân Dương.

Vương Trạch Vinh mang theo Trâu Tùng Diệu đến kiểm tra bảy quận và năm huyện trực thuộc Xuân Dương.

Bởi vì Vương Trạch Vinh là Phó bí thư Tỉnh ủy, Bí thư thị ủy Xuân Dương nên đám quan chức đâu dám chậm trễ, rất tích cực báo cáo công việc.

Vương Trạch Vinh biết muốn chỉ huy bọn họ khá khó khăn. Bởi vì thế lực của Tư Mã Sơn và Chu Kiến Đào ở Xuân Dương là rất lớn.

Vương Trạch Vinh lần này đi chủ yếu nhằm tìm hiểu tình hình, xem có thể dùng được ai. Ngoài ra là tỏ vẻ thân thiện với Trâu Tùng Diệu, làm cho đám người Cận Trung Thuận nghi ngờ.

Thông qua quan sát, Vương Trạch Vinh phát hiện một vài người có thể dùng.

Sau khi ghi nhớ tình hình những người này, Vương Trạch Vinh có chút tự tin. Bước tiếp theo mình coi như có người để dùng, chỉ cần từ từ đưa bọn họ lên vị trí quan trọng là mình sẽ có tay chân.

Nhìn Trâu Tùng Diệu, Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng. Cứ đến đâu hắn đều tỏ vẻ thân mật với ả, điều này để cho người ta hiểu lầm ả đã dựa vào mình.

Vương Trạch Vinh cũng không nghĩ có thể nhanh chóng kéo Trâu Tùng Diệu về phía mình. Hắn bây giờ dùng phương pháp này để ly gián. Một hai lần có thể không có hiệu quả nhưng nhiều lần thì đám người Tư Mã Sơn nhất định có suy nghĩ.

Nghĩ đến mình đang không ngừng dùng biện pháp cực đoan, Vương Trạch Vinh cũng lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.