Quan Khí​

Chương 814: Chương 814: Nói chuyện chính thức




Đợt điều chỉnh bộ máy tỉnh Giang Sơn được Trung ương rất coi trọng. Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương Vương Triêu Chính tự mình mang người đến đọc quyết định. Vương Trạch Vinh phát hiện Hà Vi Trạch không tham gia hội nghị.

Lần này các lãnh đạo thành phố đều tranh nhau đến bắt tay, nói chuyện với hắn, một vài lãnh đạo sở trước không quan hệ gì cũng cười cười chào đón.

Vương Trạch Vinh rất thích việc này, vừa bắt tay vừa nói chuyện.

Mọi người đều hiểu sau khi Lão bí thư có ý kiến thì Vương Trạch Vinh sẽ thành Thường vụ tỉnh ủy, bây giờ tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh thì sẽ có lợi với mọi người.

Vương Trạch Vinh nhìn Lâm Đạo Nguyên ngồi trên bàn thì thấy vẻ mặt y không tốt mấy, mặt mũi đầy nghiêm túc. Lại nhìn Giang Doanh Hà thì tuy chị ta cười cười nhưng hắn có thể thấy chị ta không quá vui vẻ.

Vẻ mặt người tham gia hội nghị cũng rất nghiêm túc. Các quan chức không biết mình nên theo ai bây giờ.

Tỉnh Giang Sơn biến hoá về nhân sự lớn như vậy, không ai dám coi nhẹ việc này. Thay đổi hơn phân nửa bộ máy, một số người đã sớm dò hỏi và biết người tới có lai lịch không nhỏ, đây đều là người có chỗ dựa từ Bắc Kinh tới.

Vấn đề dựa vào ai lại xuất hiện trước mặt mọi người. Thấy nhiều người có chỗ dựa lớn như vậy thì càng khó có thể lựa chọn. Các thường vụ đến quá đột nhiên, bọn họ cũng hy vọng thể hiện được mình, bây giờ dựa vào ai thì người đó nhất định sẽ nhận. Quan trọng là vấn đề hậu quả sau khi dựa vào. Nếu là trước đây bất cứ ai trong các thường vụ đến thì mọi người sẽ tranh nhau dựa vào. Bây giờ thì khác, nhiều người tới, ai cũng có chỗ dựa rất lớn, vì thế lựa chọn cũng khó khăn.

Cũng giống một người đàn ông đang đau đầu về việc kết hôn, không ngờ đột nhiên có mấy bà mối tới giới thiệu toàn mỹ nữ quá đẹp, ai cũng thích thì chọn cũng khó khăn.

Hội nghị diễn ra rất ngắn, chỉ là nói điều chỉnh bộ máy Tỉnh ủy cho phù hợp yêu cầu phát triển. Vương Triêu Chính nói không dài, ông yêu cầu bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn phải hài hòa, đoàn kết.

Bí thư tỉnh ủy mới Lăng Vũ Trình cũng phát biểu, chủ yếu là tỏ thái độ. Lăng Vũ Trình là người hơn 50 tuổi, nói đầy lý lẽ, chỉ tỏ vẻ sẽ đoàn kết bộ máy.

Vẻ mặt Tả Quân Huy không quá tốt, y cũng phát biểu là đoàn kết triển khai công việc xung quanh Tỉnh ủy, làm tốt công tác của mình.

Đối với việc Tả Quân Huy có thể giữ được chức chủ tịch tỉnh, Vương Trạch Vinh mới đầu Cương khí. Chẳng qua sau này mới biết Tả Quân Huy không biết như thế nào mà có quan hệ với con của Lão bí thư, vào lúc quan trọng Lão bí thư nói một câu, nói là bộ máy lãnh đạo tỉnh Giang Sơn cũng có thành tích nhất định, cần sự ổn định. Vì thế Tả Quân Huy giữ được chức chủ tịch tỉnh.

Tả Quân Huy mặc dù giữ được chức nhưng tình hình tỉnh Giang Sơn bây giờ vô cùng phức tạp, y không có mấy quyền lực. Y hiểu nhiều Lãnh đạo trung ương tiến quân vào tỉnh Giang Sơn như vậy, tỉnh Giang Sơn đã không còn giống như khi mình hợp sức với Hà Vi Trạch.

Hội nghị diễn ra rất trầm lắng, các cán bộ thi thoảng vỗ tay. Ngoài mặt ai cũng tỏ vẻ nghiêm túc nhưng trong lòng đều vô cùng lo lắng.

Sau khi hội nghị kết thúc, một người đàn ông trung niên đi cùng với thư ký của Tả Quân Huy tới.

Thư ký của Tả Quân Huy cung kính nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, vị này là thư ký của Trưởng ban Vương.

Nghe thấy là thư ký của Vương Triêu Chính, Vương Trạch Vinh không dám chậm trễ vội vàng bắt tay đối phương.

Thư ký của Vương Triêu Chính nói:

- Bí thư Vương, Trưởng ban Vương muốn nói chuyện với anh.

Có lẽ thường xuyên gặp Lãnh đạo trung ương nên thư ký này rất kiêu ngạo.

Vương Trạch Vinh gật đầu, biết có thể là nói chuyện lên chức nên nói:

- Trưởng ban Vương ở đâu, tôi lập tức đi tới.

Trong một căn phòng ở Tỉnh ủy, Vương Triêu Chính đang ngồi đó.

Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, Vương Triêu Chính cười cười ra hiệu cho hắn ngồi xuống.

Vương Triêu Chính nói:

- Đồng chí Vương Triêu Chính, hôm nay mời đồng chí lại đây là nói chuyện của tổ chức.

Tổ chức nói chuyện.

Vương Trạch Vinh có chút giật mình, hắn không ngờ sẽ là việc này. Theo hắn nghĩ thì mình có thể lên Trung ương để nghe phân công.

Vương Triêu Chính nói:

- Căn cứ nghiên cứu của Trung ương, Thường Hồng sau đây sẽ lên cấp, là Bí thư thị ủy đồng chí sẽ lấy thân phận Bí thư thị ủy Thường Hồng tham gia Tỉnh ủy. Đối với việc này đồng chí có ý kiến gì không?

Vương Trạch Vinh mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng khi chính thức nói chuyện thì có chút kích động. Trở thành Thường vụ tỉnh ủy, đây là điều trước đây hắn chưa bao giờ dám nghĩ tới. Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Tôi phục tùng phân công của tổ chức, nhất định làm tốt công tác của mình.

Vương Triêu Chính gật đầu nói:

- Thường Hồng phát triển rất nhanh, công tác tiếp theo sẽ rất khó khăn. Sau khi lên cấp thì Thường Hồng sẽ có một cục diện và yêu cầu mới. Trung ương dự định biến Thường Hồng thành nguồn năng lượng mới của thế giới, Thường Hồng sẽ giao lưu với người nước ngoài nhiều hơn, công việc sẽ rất khó khăn.

- Xin tổ chức yên tâm, khó khăn đến mấy thì chúng tôi cũng có thể vượt qua.

Vương Triêu Chính còn nói thêm:

- Bởi vì Thường Hồng sẽ lên cấp, lực lượng bộ máy hiện nay có vẻ hơi yếu, tôi đã nói chuyện với các Thường vụ tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn, mọi người đều có ý tăng cường bộ máy Thường Hồng, tôi muốn nghe ý kiến của đồng chí.

Xem ra các thường vụ mới tới đều muốn xen vào Thường Hồng.

Vương Trạch Vinh nói:

- Trưởng ban Vương, Thường Hồng có thể phát triển nhanh như hôm nay chủ yếu do bộ máy Thường Hồng đoàn kết, bộ máy có sức chiến đấu. Nếu dễ dàng điều chỉnh thì tôi sợ ảnh hưởng đến sự phát triển của Thường Hồng.

Vương Triêu Chính nói:

- Đối với vấn đề bộ máy Thường Hồng, chúng tôi hy vọng cố gắng không ảnh hưởng đến sự phát triển. Ý kiến của đồng chí rất quan trọng.

Sau khi ra khỏi chỗ Vương Triêu Chính, tâm trạng Vương Trạch Vinh có chút phức tạp. Hắn lo lắng vì công tác ở Thường Hồng sau đây. Bộ máy sẽ điều chỉnh.

Nghĩ đến tình hình phức tạp của tỉnh Giang Sơn, Vương Trạch Vinh hy vọng có thể nghe ý kiến của Lâm Đạo Nguyên. Hắn thấy Lâm Đạo Nguyên có ở văn phòng.

Lâm Đạo Nguyên nghe thư ký nói Vương Trạch Vinh tới liền chủ động ra cửa đón.

Sau khi bắt tay Vương Trạch Vinh, Lâm Đạo Nguyên mời hắn ngồi xuống. Bây giờ tình hình tỉnh Giang Sơn làm Lâm Đạo Nguyên có chút lo lắng. Vương Trạch Vinh là người Uông Nhật Thần trọng điểm nâng đỡ nên là đồng mình của y, Lâm Đạo Nguyên đương nhiên phải tỏ vẻ thân mật.

- Trạch Vinh, nghe nói Trưởng ban Vương đã tìm cậu?

Lâm Đạo Nguyên hỏi.

- Bí thư Lâm, Trưởng ban Vương gọi tôi tới để tổ chức nói chuyện.

Vương Trạch Vinh không cần phải giấu việc này.

- Ồ.

Lâm Đạo Nguyên không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ. Y thầm than về tốc độ phát triển quá nhanh của Vương Trạch Vinh. Tuổi còn trẻ như vậy đã là Thường vụ tỉnh ủy, đây là điều đặc biệt ở Trung Quốc.

- Thường Hồng đã được quyết định lên cấp, cậu vào Tỉnh ủy là tất nhiên.

- Bí thư Lâm, Trưởng ban Vương nói với tôi việc này, đó là sau đây bộ máy Thường Hồng sẽ được điều chỉnh. Tôi lo lắng sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Thường Hồng.

Lâm Đạo Nguyên cười khổ trong lòng, bây giờ tỉnh Giang Sơn là miếng bánh ngọt quá lớn, ai cũng muốn can thiệp vào. Lần này điều chỉnh đã nói rõ vấn đề, Thường Hồng dù lên cấp thì cũng là thành phố trực thuộc tỉnh Giang Sơn. Điều chỉnh bộ máy Thường Hồng thì không ai ngăn cản được.

Thấy được tình hình bộ máy Tỉnh ủy bây giờ, Lâm Đạo Nguyên cảm thấy mình rất bất lực với việc điều chỉnh bộ máy Thường Hồng. Hầu hết Thường vụ tỉnh ủy đều hy vọng điều chỉnh.

- Trạch Vinh, cậu cũng biết tình hình rồi đó, Tỉnh ủy bây giờ rất phức tạp.

Vương Trạch Vinh lần này chỉ đến nói một chút mà thôi. Lâm Đạo Nguyên cũng không thể nào ngăn cản đa số thường vụ muốn điều chỉnh bộ máy Thường Hồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.