Quan Khí​

Chương 459: Chương 459: Quan lớn đánh nhau




Lữ Kính Tân đến Huyện Đại Phường kiểm tra làm mọi người rất hài lòng.

Sau khi ngâm nước nóng, Lữ Kính Tân thấy mình khỏe hơn nhiều. Khi về Thành phố Quán Hà, Lữ Kính Tân còn cười nói với Mạc Chính Quần và Vương Trạch Vinh:

- Suối nước nóng ở Ánh Hồng đúng là tốt, ngâm mình làm người ta thoải mái tinh thần.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Hay là tôi thông báo Huyện Đại Phường chuẩn bị một chút, ngày mai mời Chủ tịch đến đó ngâm thêm.

Lữ Kính Tân cười nói:

- Chắc là thôi. Nếu ngâm nước nóng mà trừ hết bệnh thì cần gì bệnh viện.

Thấy bệnh tình chủ tịch tỉnh đã tốt hơn, Mạc Chính Quần là người vui nhất nên cười nói:

- Báo tỉnh và đài truyền hình tỉnh đã ghi lại rõ ràng cuộc phỏng vấn, điều này sẽ có tác dụng ghi nhận công tác Quán Hà.

Đài truyền hình hôm nay đã huy động toàn bộ phóng viên đi theo để quay phim, chụp ảnh từ mọi góc độ, có thể nói cứ nơi nào Lữ Kính Tân đi tới đều được ghi lại.

Vương Trạch Vinh nói:

- Tối nay tin sẽ lên truyền hình.

Lữ Kính Tân nói:

- Sau khi đi thăm Huyện Đại Phường, tôi rất yên tâm.

Y hôm nay khá vui vẻ, Phó trưởng ban Tuyên giáo Cung Lộc Phúc rất chú ý trong công tác. Lữ Kính Tân khá hài lòng với phó trưởng ban này.

Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ. Chủ tịch tỉnh đã khẳng định, hắn tin Phó thủ tướng đến cũng sẽ hài lòng.

Sau khi về Quán Hà, Vương Trạch Vinh lập tức về nhà xem thời sự.

Vương Trạch Vinh cầm chén trà lên uống rồi nói:

- Hương Băng, ngồi xuống cùng xem.

Long Hương Băng cười nói:

- Thị trưởng Vương cứ xem, em còn chút việc phải làm.

Vương Trạch Vinh cũng không miễn cưỡng, hắn rất hài lòng với biểu hiện của Long Hương Băng. Long Hương Băng rất thông minh và khác với những cô gái khác đó là sau khi ngủ với đàn ông thì sẽ không biết thân phận của mình.

Long Hương Băng mặc dù đã quan hệ với Vương Trạch Vinh, nhưng cô vẫn rất tận tình chăm sóc hắn. Đặc biệt cô chưa bao giờ nhắc đến chuyện kia, có một người phụ nữ như vậy ở trong nhà làm Vương Trạch Vinh rất yên tâm.

Nghe tin thời sự, Vương Trạch Vinh lại thấy có vấn đề. Nội dung mặc dù là thật nhưng theo nội dung này lại làm Vương Trạch Vinh phải suy nghĩ.

Vương Trạch Vinh bắt đầu nhớ lại nội dung bản tin vừa rồi.

- Chủ tịch tỉnh Lữ Kính Tân đến Huyện Đại Phường, công tác Luân chuyển đất đai ở đây đi đầu cả nước. Chủ tịch tỉnh tuy có bệnh trong người nhưng không ngại vất vả đi đến đồng ruộng hỏi thăm tình hình người nông dân...

Đúng, chính là ở đây.

Vương Trạch Vinh nghĩ ra được vấn đề. Đặc biệt trên Tv còn cả cảnh bác sĩ đi cùng.

Vương Trạch Vinh ngồi ngây ra đó và thầm nghĩ sao lại có thể như vậy?

Nghĩ như vậy xong, Vương Trạch Vinh đứng dậy đi vào thư phòng của mình. Ngồi trên ghế, hắn càng nghĩ càng thấy ở trong này có vấn đề.

Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi gọi điện cho Trương Tất Tường.

Lúc này Trương Tất Tường cũng đang ở nhà.

Vương Trạch Vinh nói:

- Trương thúc, cháu không làm phiền chú chứ?

Trương Tất Tường nói:

- Chú hôm nay ở nhà, có chuyện gì vậy?

Vương Trạch Vinh nói:

- Vừa nãy cháu xem bản tin thời sự trên đài truyền hình tỉnh, có một điểm cháu khó hiểu nên muốn hỏi chú.

Trương Tất Tường cười ha hả nói:

- Cháu thấy gì?

- Trương thúc, là như thế này. Trong bản tin hôm nay có một đoạn như sau....

Vương Trạch Vinh liền nói ra điều này với Trương Tất Tường.

- Ồ.

Trương Tất Tường không khỏi giật mình. Y vừa về nên không xem được tin thời sự.

Trương Tất Tường liền nói:

- Cháu có thể từ bản tin này phát hiện nội dung mà người khác không thấy là rất tốt. Chuyện trên tỉnh cháu chỉ cần biết là được.

Trương Tất Tường dặn Vương Trạch Vinh xong liền lập tức gọi cho Chương Kiều Cương.

Chương Kiều Cương cười nói:

- Có phải là chuyện bản tin hôm nay?

- Anh thấy sao?

- Lão Hứa ra chiêu rồi, bây giờ phải xem lão Lữ trả đòn như thế nào?

Trương Tất Tường nói:

- Có phải là Quế Vĩnh Tinh gây chuyện không?

Quế Vĩnh Tinh là giám đốc đài truyền hình tỉnh, Trương Tất Tường biết hắn có lẽ đã dựa vào Hứa Hiên Minh nếu không sẽ không làm như vậy?

Trương Tất Tường nói:

- Tôi thấy đây là do Quế Vĩnh Tinh bị ép, chứ hắn đâu dám làm như vậy?

Lúc này ở Quán Hà, Lữ Kính Tân cũng đã xem được tin thời sự.

Lúc này Mạc Chính Quần cũng ngồi bên cạnh Lữ Kính Tân.

- Chính Quần, anh về đi, tôi muốn ngồi một mình.

Lữ Kính Tân rất hài lòng với Mạc Chính Quần, đồng chí này rất được. Sau khi dựa vào y thì luôn tỏ ra đắc lực và trung thành.

- Chủ tịch, tiếp ngài là công tác của tôi. Có thể ở cạnh nghe Chủ tịch chỉ đạo công việc là vinh dự của tôi.

- Anh đó.

Lữ Kính Tân liền cười phá lên.

Tin thời sự tỉnh Sơn Nam quả nhiên có nội dung Lữ Kính Tân đến Huyện Đại Phường.

Thấy tin này, Lữ Kính Tân rất hài lòng vì đài truyền hình quay rất đẹp.

Nhưng càng xem vẻ mặt Lữ Kính Tân càng khó chịu, đặc biệt khi thấy một bác sĩ trên màn hình làm lửa giận trên người y dâng lên rất cao.

Lữ Kính Tân vỗ mạnh tay vào bàn, y cảm thấy mình hô hấp khó khăn.

Mạc Chính Quần cũng đang xem Tv, tin này làm hắn giật mình. Sao lại có thể như vậy?

- Không ra gì.

Lữ Kính Tân rốt cuộc đã nói, y đương nhiên biết đây là nhằm vào mình.

- Cung Lộc Phúc, ban Tuyên giáo các anh làm gì vậy hả. Dư luận là do các anh hướng tới, ngay cả việc này cũng không làm tốt thì cần các anh làm gì?

Nói xong Lữ Kính Tân liền ném mạnh điện thoại di động ra ngoài.

Lữ Kính Tân rất giận. Y mang Cung Lộc Phúc đến Quán Hà là muốn hắn làm tốt chuyện này. Thật không ngờ chuyện lại là như vậy. Hắn không tin chỉ đài truyền hình làm ra chuyện này, nếu không có đám người khác phối hợp thì trên truyền hình đâu có việc đó.

Trước khi Lữ Kính Tân gọi điện, Cung Lộc Phúc cũng đã xem tin thời sự này. Hắn đúng là muốn ngất đi, đây không phải nội dung hắn đã duyệt, bên trong có thêm một số hình ảnh và mấy câu nói nhưng đều là thứ đủ để giết người.

Cẩn thận tính đến những người mình mang đi, hắn đúng là không biết ai làm ra chuyện này.

Sau khi bị Lữ Kính Tân mắng, Cung Lộc Phúc cảm thấy mình đã không còn được chủ tịch tỉnh tin tưởng nữa.

Vương Trạch Vinh gọi điện xong liền chú ý quan sát diễn biến câu chuyện.

Sáng hôm sau Lữ Kính Tân kết thúc đợt kiểm tra Quán Hà rồi về tỉnh thành. Quán Hà cũng không có gì thay đổi cả.

Theo thời gian trôi đi, Vương Trạch Vinh nghe thấy khá nhiều tin tức. Đầu tiên là Cung Lộc Phúc bị điều khỏi ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đến một thành phố làm Phó bí thư, việc này không biết là hắn tiến bộ hay lui bước.

Sau đó giám đốc đài truyền hình Quế Vĩnh Tinh bị bắt về vấn đề nam nữ.

Để cho Vương Trạch Vinh vui vẻ đó là Trương Tất Trường được bổ nhiệm thành thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh.

Mấy hôm sau, thường vụ tỉnh ủy, phó chủ tịch thường trực tỉnh Hứa Hiên Minh được điều đến tỉnh bên làm Phó bí thư tỉnh ủy.

Tào Hưng Hạo liền gọi điện cho Vương Trạch Vinh.

- Trạch Vinh, lần này trên tỉnh thay đổi rất lớn, không ít người phải xuống. Chủ tịch Lữ đã thông qua Đại hội đại biểu nhân dân trở thành Chủ tịch tỉnh.

Tào Hưng Hạo nói chuyện đầy hưng phấn. Lữ Kính Tân đã thành công giữ vị trí, đám người dựa vào Lữ Kính Tân thì cũng sẽ tiến bộ

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tôi phải chúc mừng ông anh rồi, xem ra anh nhất định sẽ tiến bộ.

Tào Hưng Hạo thở dài nói:

- Phải chúc mừng chú đó. Trương Tất Trường bây giờ đã thành Phó chủ tịch tỉnh, chỗ dựa của cậu càng lúc càng mạnh. Xem ra chú nhất định sẽ tiến bộ.

Vương Trạch Vinh vì chuyện Trương Tất Tường lên chức mà chuyên môn chạy đến nhà để chúc mừng.

Trương Tất Tường sau khi thành Phó chủ tịch tỉnh thì trong nhà càng thêm náo nhiệt hơn trước. Mặc dù trước đây Trương Tất Tường là Trưởng ban Tổ chức cán bộ thì quyền lực cũng rất lớn. Phó chủ tịch tỉnh bây giờ thì bề ngoài có quyền lực không bằng trước đây, nhưng từ Trưởng ban Tổ chức cán bộ chuyển thành Phó chủ tịch tỉnh là một bước tiến lớn, có ý nghĩa rất lớn đối với y.

Thấy Vương Trạch Vinh đến, Trương Tất Tường liền bảo mấy người trong nhà rời đi, sau đó mang Vương Trạch Vinh vào thư phòng.

Trương Tất Tường nói:

- Tình hình trên tỉnh bây giờ rất phức tạp, trong thời gian ngắn cháu không thể tiến bộ, cháu cần làm tốt công tác của mình. Công tác Luân chuyển đất đai cháu làm rất tốt, nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Chú hy vọng cháu có thể làm ra một hai hạng mục mới, chỉ cần có đủ thành tích thì cơ hội phát triển của cháu sẽ rất lớn. Không lâu nữa Phó thủ tướng Lục sẽ đến Quán Hà. Phó thủ tướng vẫn khen cháu, đây là cơ hội lớn của cháu. Nếu như được Phó thủ tướng Lục ủng hộ thì cháu sẽ phát triển nhanh hơn nữa.

Vương Trạch Vinh nói:

- Cháu sẽ cố gắng.

Trương Tất Tường nói:

- Tình hình Quán Hà rất phức tạp. Mạc Chính Quần và Chu Tài Khâm có Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh ủng hộ, cháu nằm ở giữa thì phải linh hoạt một chút.

Trương Tất Tường còn nói thêm:

- Bây giờ Lữ Kính Tân rất hài lòng với công tác của cháu ở Quán Hà. Sau khi Lữ Kính Tân đến tạo thế cho Mạc Chính Quần, tình hình Quán Hà như thế nào?

Vương Trạch Vinh nói:

- Sau khi Chủ tịch Lữ đến Quán Hà và mấy lần nâng Bí thư Mạc lên, bây giờ có không ít cán bộ dựa vào Mạc Chính Quần.

- Vậy còn cháu?

Trương Tất Tường biết Vương Trạch Vinh vẫn còn rất mạnh ở Quán Hà nên hỏi.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tạm thời cháu chưa có ảnh hưởng gì.

Trương Tất Tường nói:

- Vậy cũng tốt. Chú và Phó bí thư Chương tạm thời cũng không thể giúp gì được cháu vì còn nhiều việc phải làm ở trên tỉnh.

Vương Trạch Vinh nói:

- Thị trưởng Chu đưa một hạng mục 1.8 tỷ đô về Quán Hà, thành tích nhất định là có. Chủ tịch Lữ lần vừa rồi ép Chu Tài Khâm quá nhiều khiến một số cán bộ Quán Hà có thái độ.

Trương Tất Tường cười nói:

- Có lẽ mấy hôm nữa Bí thư tỉnh ủy Lâm cũng sẽ đến Quán Hà tham gia lễ khởi công của tập đoàn Chu Thức Nhật Bản, đây là do lão Lâm muốn nâng Chu Tài Khâm lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.