Mặc dù rất tức nhưng xem tài liệu thì Lưu Bảo Nguyệt chỉ có thể câm miệng. Hắn từ trước đến giờ vẫn tin tưởng Trần Thuật Tiến, nhưng thấy Trần Thuật Tiến có nhiều hành vi vi phạm pháp luật như vậy, Lưu Bảo Nguyệt không thể làm gì khác là phải tỏ độ:
- Đối với cán bộ lãnh đạo có hành vi vi phạm pháp luật, nhất định phải kiên quyết diệt trừ. Trong Đảng chúng ta quyết không cho phép người như vậy tồn tại.
Sau khi Ủy ban kỷ luật điều tra, Thị ủy lại tiến hành hội nghị. Từ tình hình tìm hiểu thì thấy cục Chiêu thương có rất nhiều vấn đề. Trần Thuật Tiến và Chánh văn phòng, Trưởng phòng tài chính đã lập thành một tam giác không kiêng nể tham ô tài chính để chơi cổ phiếu. Bọn họ còn nhiều lần mang rất nhiều tài chính lấy danh nghĩa thu hút đầu tư đến các địa điểm đánh bạc. Ba người này đã bị đưa đến cơ quan công an phối hợp điều tra.
- Trạch Vinh, cục Chiêu thương xuất hiện chuyện như vậy, tôi thấy cậu phải vất vả một phen, mau đến cục Chiêu thương để ổn định tình hình. Thị trưởng thành phố Paris đang dẫn đoàn khảo sát đến Phượng Hải. Vào lúc này công tác thu hút đầu tư là quan trọng bậc nhất.
Âu Dương Hải Ba có chút lo lắng chính là tình hình rối ren ở cục Chiêu thương sẽ ảnh hưởng đến công tác thu hút đầu tư của Phượng Hải.
- Bí thư, không biết thành phố suy nghĩ thế nào về bộ máy lãnh đạo của cục Chiêu thương?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Nhìn Lưu Bảo Nguyệt một chút, tâm trạng Âu Dương Hải Ba lúc này rất tốt. Lưu Bảo Nguyệt vẫn luôn muốn nhúng tay vào Lưu Bảo Nguyệt. Bây giờ thì hay rồi, Trần Thuật Tiến do một tay hắn đỡ lên xảy ra chuyện, hắn chẳng lẽ không có khuyết điểm sao?
- Các vị thường vụ, nhân hội nghị này tôi muốn tự kiểm điểm công tác của mình, bình thường tôi quá thả lỏng trong quản lý.
Lưu Bảo Nguyệt suy nghĩ một chút rồi tự kiểm điểm mình.
Mặc dù không ai bảo hắn phải kiểm điểm, nhưng Lưu Bảo Nguyệt biết xảy ra chuyện này, mình sẽ bị mọi người cười chê.
Âu Dương Hải Ba nói:
- Phó bí thư Lưu không nên tự trách mình, lòng người là thứ kho dò nhất. Trong cán bộ lãnh đạo chúng ta có người không làm việc gì nhưng thích chui và kiếm. Chuyện của Trần Thuật Tiến là một bài học đối với chúng ta. Cục Chiêu thương xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi là lãnh đạo cũng có trách nhiệm.
Thị trưởng Lô Cát Xuân vốn không định nói, cục Chiêu thương mặc dù là cơ quan bên chính quyền nhưng vẫn do Lưu Bảo Nguyệt phụ trách, bây giờ xảy ra việc thì khác nào tự đánh vào chân. Lô Cát Xuân suy nghĩ một chút rồi nói:
- Bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là hợp tác với nước Pháp. Nhưng tình hình cục Chiêu thương làm chúng ta đáng phải lo lắng. Tôi thấy Thị ủy phải mau chóng xây dựng bộ máy lãnh đạo cục Chiêu thương mới được.
Lô Cát Xuân nói đến đây liền cười nói:
- Nếu đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách lĩnh vực này, tôi thấy việc điều chỉnh sẽ do đồng chí Vương Trạch Vinh đưa ra. Mọi người thấy thế nào?
Âu Dương Hải Ba vung tay lên nói:
- Cứ quyết định như vậy đi. Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, chúng ta cần biện pháp xử lý đặc biệt. Lựa chọn bộ máy lãnh đạo ở cục Chiêu thương sẽ do đồng chí Vương Trạch Vinh quyết định.
Vương Trạch Vinh nói:
- Được, tôi sẽ lập tức đến cục Chiêu thương xử lý.
Trần Thuật Tiến bị đưa đến cơ quan công an, như vậy có không ít người mong lên chức. Bây giờ bên trong cục Chiêu thương thì ba người Cừu Đại Vĩ, Trần Thuật Tiến và Hạ Ý Khai đều có thể tiến bộ. Rốt cuộc là ai.
Sau khi nội dung Hội nghị thường ủy được truyền ra, mọi người đều biết vị trí Cục trưởng về cơ bản đã rơi vào tay Vương Trạch Vinh. AI lên ai xuống là do Vương Trạch Vinh định đoạt.
Tám giờ sáng Vương Trạch Vinh xuất hiện và vào phòng làm việc của Trần Thuật Tiến. Nhưng hắn phát hiện văn phòng này có một vấn đề rất lớn đó là ảnh hưởng tới quan khí.
Vương Trạch Vinh đứng dậy nói với Phó chánh văn phòng Hà Lâm Lệ:
- Tìm vài người đến điều chỉnh cái bàn này cho tôi.
Khi Chánh văn phòng xảy ra vấn đề, Hà Lâm Lệ cũng hy vọng mình được lên thay. NGhe Vương Trạch Vinh sai như vậy, cô vội vàng tìm vài người đi kê bàn cho lãnh đạo.
- Chị tên là Hà Lâm Lệ?
Vương Trạch Vinh nhớ lần trước đã được Trần Thuật Tiến giới thiệu về người này.
- Vâng, tôi chính là Hà Lâm Lệ.
Vương Trạch Vinh nhìn quan khí của cô ta một chút, trong quan khí chỉ có một tia chính khí, nhưng quan khí chỉ hơi nghiêng về mình.
- Không có gì, mấy người lui xuống đi.
Thấy bàn đã kê xong, Vương Trạch Vinh đi tới và ngồi xuống.
- Hà Lâm Lệ, chị thông báo một chút, mười giờ sẽ họp với lãnh đạo chủ yếu của cục Chiêu thương.
Trong phòng hội nghị ngồi đầy lãnh đạo các phòng ban. Hôm nay Vương Trạch Vinh triệu tập mọi người đến đây, mọi người có lẽ nên là vì vấn đề bộ máy.
Vương Trạch Vinh sau khi vào phòng hội nghị, cả phòng liền im lặng.
- Hôm nay triệu tập mọi người chủ yếu có một nội dung là học tập văn bản liêm chính mà Trung ương mới phát hành.
Cái gì đây? Các lãnh đạo đều không hiểu sao Vương Trạch Vinh lại làm như vậy.
- Bây giờ do Trưởng phòng Trách đọc nội dung.
Trác Ngọc trước khi đến không biết mình sẽ đọc văn bản, chẳng qua nghe Vương Trạch Vinh sai như vậy liền vui vẻ. Điều này nói rõ Phó thị trưởng Vương coi trọng mình.
Vương Trạch Vinh ngồi đó, trong máy tính xách tay của hắn có một phần danh sách các cán bộ lãnh đạo.
Phần danh sách này do Khương Tắc Xương chuẩn bị, tình hình cơ bản của mỗi người thì Vương Trạch Vinh đều có thể thấy.
Vương Trạch Vinh vừa xem vừa nhìn những người đang ngồi trong phòng hội nghị.
Theo Vương Trạch Vinh nghĩ Trung Quốc không thiếu nhân tài, quan trọng là thiếu nhân tài mà trung thành. Vì thế hắn liền quan sát xem ai có quan khí dựa vào mình, ai ngược lại rồi đánh dấu vào máy tính.
Mặc dù là phòng hội nghị nhỏ nhưng lại xếp theo hình tròn, cho nên hai bên Vương Trạch Vinh không có ai ngồi. Vương Trạch Vinh ngồi đó có thể dễ dàng quan sát mọi người.
Vương Trạch Vinh bây giờ có quyền thế rất lớn ở cục Chiêu thương. Trần Thuật Tiến sao lại bị như vậy? Không phải đắc tội với Vương Trạch Vinh sao.
Vương Trạch Vinh rất nhanh đã xem xong toàn bộ mọi người, nội dung tiếp theo là xem năng lực của bọn họ.
Trác Ngọc đọc nội dung văn bản nghe rất lọt tai, rất nhanh đã đọc xong.
Vương Trạch Vinh nói:
- Nội dung vừa nãy mọi người cũng nghe thấy đó. Sau đây mọi người nói một chút về những gì mình hiểu, tôi cho mỗi người ba phút.
Một vài người hiểu hội nghị hôm nay không bình tĩnh như bề ngoài. Cục Chiêu thương cần phải tiến hành chỉnh đốn, không ít vị trí cần người. Vương Trạch Vinh từ ngoài đến, hắn căn bản không rõ tình hình. Đây là muốn thông qua cuộc nói chuyện để phát hiện nhân tài.
Vương Trạch Vinh cẩn thận lắng nghe, những ai có quan khí dựa vào mình thì đó là đối tượng trọng điểm để quan sát của hắn.
Bốn người Cừu Đại Vĩ, Trác Ngọc, Hạ Ý Khai và Lưu Quý Ngọc là bốn người hắn chú ý nhất.
Bây giờ Vương Trạch Vinh đã nhìn ra trong bốn người thì lấy Hạ Ý Khai làm chủ, nhưng quan khí của Hạ Ý Khai không nghiêng về phía mình.
Quan khí của Trần Thuật Tiến thì không có tia chính khí này. Mặc dù hắn trung lập nhưng không thể sử dụng.
Nhìn Trác Ngọc, Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của cô ta cũng không nghiêng về mình. Vương Trạch Vinh vốn coi trọng người phụ nữ này nhất, nhưng bây giờ hắn đã phải bỏ qua.
Quan khí của chủ tịch công đoàn Lưu Quý Ngọc, Vương Trạch Vinh thấy người này dựa vào mình, chỉ cần một lòng dựa vào mình là được rồi. Chủ yếu không biết năng lực của người này như thế nào?
Khi đến lượt Lưu Quý Ngọc phát biểu, Vương Trạch Vinh cẩn thận lắng nghe và hắn khá hài lòng.
Đương nhiên có thể dùng nhưng còn phải xem hắn có hiểu chuyện không?
Sau khi tan họp, Vương Trạch Vinh bắt tay mọi người, khi bắt tay Lưu Quý Ngọc, Vương Trạch Vinh nói:
- Rất tốt.
Những người khác Vương Trạch Vinh không nói với ai, nhưng lại nói với Lưu Quý Ngọc là sao?