Hôm sau Vương Trạch Vinh về Nam Điền. Lần này chuyện Bắc Kinh về cơ bản đã kết thúc, sau đây chỉ là chờ đợi.
Đối với việc Thành phố Tân Cảng, Vương Trạch Vinh cũng không quá quan tâm. Hắn biết Khương Trường Chính sau khi nghe mình chỉ điểm thì sẽ có hành động.
Vương Trạch Vinh hiểu rõ suy nghĩ của Khương Trường Chính, trước khi y lui sẽ bố trí một loạt người, điều này nói rõ Khương Trường Chính rất có chính khí.
Quả nhiên Vương Trạch Vinh vừa về Nam Điền được ba hôm thì Bắc Kinh bắt đầu có lời đồn. Nói Sơn Thành không làm tốt công việc, Chu Thế Khánh lần này sẽ ngã, mà người thay thế có thể là Chủ tịch Thành phố Tân Cảng – Bao Thụ Quân.
Lời đồn này không biết bắt đầu từ đâu nhưng nó có ở khắp nơi.
Bây giờ sắp đại hội, các loại lời đồn xuất hiện khắp nơi.
Mặc dù không đột xuất nhưng lời đồn này khiến không ít người ở Bắc Kinh chú ý.
Chu Thế Khánh có thể tiến bộ hay không là điều mọi người yên tâm. Bây giờ có lời đồn này, mọi người biết Chu Thế Khánh nhất định có vấn đề.
Chu Thế Khánh biết một chút tin tức trên Bắc Kinh, y biết tình hình lần này. Việc tiến thêm đã dừng lại, tâm trạng Chu Thế Khánh mấy hôm nay như thế nào thì có thể nghĩ ra. Y thật không ngờ trong ngũ kiệt Ngô Tán Lâm không được, Lô Ninh Quốc không được, Lý Kiền Ý lại thắng, Vương Trạch Vinh cũng thắng. Mình lại dừng không tiến. Y muốn điên lên.
Tin Bắc Kinh truyền ra thì y cũng nghe thấy, nghe nói Bao Thụ Quân sẽ thay vị trí của mình, Chu Thế Khánh đương nhiên không tin. Vị trí của y đã được xác định, dù là Bao Thụ Quân hay ai cũng không thể.
Chu Thế Khánh gọi điện cho Bao Thụ Quân. Trong điện thoại Chu Thế Khánh an ủi Bao Thụ Quân một chút, yêu cầu y làm tốt công việc là được.
Chu Thế Khánh vốn không để chuyện này ở trong lòng, nhưng sau đó lại truyền ra việc Bao Thụ Quân lén đi gặp Lý Kiền Ý, hơn nữa còn có tin tức quan hệ mật thiết với Lý Kiền Ý.
Đây có khác gì muốn đoạt vị trí. Chu Thế Khánh vốn không hài lòng với Lý Kiền Ý, nghe tin này y bắt đầu nghi ngờ. Chuyện này là vô căn cứ nhưng ai có thể nói rõ được Bao Thụ Quân có thực hiện hay không?
Ngồi trong nhà, Chu Thế Khánh nghĩ Bao Thụ Quân là nhân vật đắc lực nhất của mình. Bây giờ xu thế phát triển của Bao Thụ Quân khá tốt. Chu Thế Khánh vốn dự định mình chỉ cần tiến vào hàng ngũ chín người, Bao Thụ Quân sẽ phụ trách một thành phố trực thuộc trung ương, như vậy lực lượng của mình càng mạnh hơn. Nhưng bây giờ lại có biến, mình có thể dừng ở đây. Nhưng Bao Thụ Quân lại có thể tiến thêm, lúc này việc phản bội là có thể.
Càng nghĩ Chu Thế Khánh càng thấy có vấn đề, cảm thấy nên cảnh giác với Bao Thụ Quân.
Ngay khi Chu Thế Khánh suy nghĩ, Bao Thụ Quân ở Thành phố Tân Cảng lại không thể ngồi yên. Y dù như thế nào cũng không ngờ Bắc Kinh lại đồn như vậy.
Mới đầu Bao Thụ Quân chỉ cười bỏ qua, không để trong lòng. Nhưng lời đồn càng lúc càng phát triển, có mấy cán bộ Tỉnh ủy đã gọi điện tới làm y cảm thấy rất nghiêm trọng.
Bao Thụ Quân cũng muốn tiến bộ, y hy vọng tới Sơn Thành làm Bí thư. Nhưng lời đồn này có sức ảnh hưởng quá lớn. Bao Thụ Quân hiểu rõ tính cách của Chu Thế Khánh. Chu Thế Khánh thoạt nhìn rộng lượng nhưng lại khá hẹp hòi, bây giờ không chừng Chu Thế Khánh sẽ có suy nghĩ. Y do Chu Thế Khánh một tay đề bạt lên, chỗ dựa chỉ có Chu Thế Khánh mà thôi. Nếu mất sự tin tưởng của Chu Thế Khánh thì con đường quan trường của y sẽ kết thúc.
Gọi điện xong, nghe Chu Thế Khánh an ủi thì Bao Thụ Quân mới yên tâm một chút.
Nhưng sau đó truyền tin y đi lại với Lý Kiền Ý, đây là điều càng chết người hơn, đây là vấn đề lập trường.
Ai đang hại mình? Bao Thụ Quân rất nghi ngờ người đưa ra lời đồn.
Một lần nữa gọi điện cho Chu Thế Khánh, cũng giải thích, Bao Thụ Quân có thể cảm nhận thái độ của Chu Thế Khánh đã đổi khác, nói vài câu rồi dập máy.
Mọi người đều chú ý biến hoá của việc này. Lại cơ sở tin đồn xuất hiện, Sơn Thành phát triển chậm, Chu Thế Khánh là Bí thư không làm tốt công việc, nghe nói Trung ương sẽ điều chỉnh bộ máy Sơn Thành.
Lời đồn này vừa ra có không ít người gọi tới hỏi thăm tình hình của Sơn Thành, điều này càng làm Chu Thế Khánh đau đầu.
Bây giờ Chu Thế Khánh đã hiểu có người muốn nhằm vào mình.
Có người chơi mình thì Chu Thế Khánh không sợ. Y cảm thấy mình không có nhược điểm gì để người bắt lấy. Lần này lên Bắc Kinh, Chu Thế Khánh nghe nhiều nhất là việc Bao Thụ Quân thay mình.
Đúng lúc này Chu Thế Khánh càng thêm nghi ngờ Bao Thụ Quân. Y biết không có lửa sao có khói, có nhiều lời đồn liên quan tới Bao Thụ Quân như vậy. Có lẽ thấy mình phải ở lại Sơn Thành, Chu Thế Khánh có chút nghi ngờ Bao Thụ Quân muốn dựa vào người khác.
Không thể dùng Bao Thụ Quân.
Đây là suy nghĩ của Chu Thế Khánh.
Ngay khi Bắc Kinh có đầy lời đồn, Vương Trạch Vinh cũng có suy nghĩ của mình. Tuy nói hắn chỉ điểm Khương Trường Chính, cũng thấy Khương Trường Chính nhằm vào Bao Thụ Quân và Chu Thế Khánh, nhưng Vương Trạch Vinh không hy vọng có ai trong bọn họ ngã. Sau khi về Nam Điền, Vương Trạch Vinh gọi cho Vương Vân Long, yêu cầu y chú ý tìm hiểu Bao Thụ Quân.
Nhìn những báo cáo về Bao Thụ Quân, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng và thầm nghĩ nếu là như vậy thì cũng không phải người tốt.
Trong tài liệu ghi rõ người nhà Bao Thụ Quân có mấy căn biệt thự cao cấp, con cũng ra nước ngoài du học.
Qua đó có thể thấy Bao Thụ Quân không phải quan tốt, ít nhất ở vấn đề tài chính.
- Giao cho Ủy ban kỷ luật Trung ương.
Vương Trạch Vinh nói với Vương Vân Long. Nếu đã giúp Khương Trường Chính nắm được vị trí Chủ tịch Thành phố Tân Cảng, Vương Trạch Vinh liền giúp tới cùng.
Vương Trạch Vinh tin Khương Trường Chính sắp lui thì rất muốn đoạt chức Chủ tịch kia, Trung ương cũng suy nghĩ, đến lúc đó có mọi người giúp thì việc này không vấn đề gì.
Chu Thế Khánh nhận được điện của Ủy ban kỷ luật gọi tới thì mãi không nói được gì. Trong điện thoại nói một việc Bao Thụ Quân tồn tại vấn đề về kinh tế.
Sau khi nhận được điện, Chu Thế Khánh liền không còn muốn giúp Bao Thụ Quân nữa.
Cẩn thận hỏi vấn đề mà Bao Thụ Quân dính tới, Chu Thế Khánh chỉ nói một câu kẻ phản bội thì nhất định phải xử lý.
Hành vi này thực ra với sức ảnh hưởng của Chu Thế Khánh thì sẽ giảm tới mức thấp nhất. Nhưng Chu Thế Khánh nghĩ đến lời đồn trong thời gian qua nên không muốn giúp Bao Thụ Quân.
Sau đó tổ công tác Ủy ban kỷ luật Trung ương đến Thành phố Tân Cảng.
Chuyện điều tra rất nhanh, không lâu sau tất cả đã rõ ràng. Trong thời gian Bao Thụ Quân ở Thành phố Tân Cảng đã lợi dụng chức quyền mà nhận hối lộ với số tiền rất lớn.
Cuối cùng sau khi Khương Trường Chính đến Trung ương mấy lần, Trung ương quyết định xử lý kín việc này để đảm bảo ổn định trước đại hội.
Bao Thụ Quân xảy ra chuyện, Vương Trạch Vinh liền gọi cho Hạng Nam, nói về những gì Khương Trường Chính đã làm. Hạng Nam nói:
- Trạch Vinh, đây là hành vi không tốt. Con sẽ vào Bộ Chính trị thì quyết không thể làm mấy việc đó. Chúng ta là lãnh đạo quốc gia, làm việc phải rộng lượng, quyết không thể làm như vậy.
Vương Trạch Vinh có chút giật mình, thời gian này hắn bắt đầu dùng âm mưu hại đối thủ. Đối với việc này Vương Trạch Vinh cũng không quá coi trọng vì nghĩ nó bình thường. Bây giờ Hạng Nam phê bình, Vương Trạch Vinh mới phát hiện mình đi nhầm.
- Bố, con biết rồi.
Hạng Nam nói đúng, một quốc gia muốn ổn định lâu dài thì lời đồn là không thể làm, sau này phải chú ý mới được.
Hạng Nam mặc dù phê bình Vương Trạch Vinh nhưng thực ra ông khá vui vẻ với việc này. Bao Thụ Quân là người của Chu Thế Khánh, xem ra sau khi có lời đồn đã làm Chu Thế Khánh đề phòng Bao Thụ Quân. Lần này không nói giúp Bao Thụ Quân.
Sau đó Trung ương tiến hành nghiên cứu vấn đề Thành phố Tân Cảng. Khương Trường Chính và người Hạng hệ hợp tác, hơn nữa Hạng Nam cũng trao đổi với các lực lượng nên Đái Vĩ Huy đã thành Phó bí thư, Chủ tịch Thành phố Tân Cảng.