Trung Quốc đang rất chú ý chuyện ở Paris. Biểu hiện của Vương Trạch Vinh trong vụ cướp máy bay làm người ta rất giật mình, đồng thời có nhiều âm thanh trái chiều nhau xuất hiện.
Vương Trạch Vinh là một quan chức lại làm như vậy ở nước Pháp, đây là không có phong độ một quan chức.
Một quan chức chạy đến nước Pháp biểu diễn Thái cực quyền đúng là quá mất mặt.
Vương Trạch Vinh bây giờ là công dân danh dự của Paris, hắn có phải muốn làm người dân nước Pháp.
Lần này đến Paris, Vương Trạch Vinh hoàn toàn thể hiện rõ tính cá nhân mà không có tính tổ chức.
Nghe nói Vương Trạch Vinh còn có tình nhân ở Paris, cô gái Pháp đó còn công khai làm tình nhân của Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh uống rượu, ca hát với đám thanh niên nước Pháp, quá mất mặt Trung Quốc.
Không ai ngờ những lời này không chỉ truyền trong chính quyền mà còn truyền cả trên mạng. Trên mạng không ngừng có người ủng hộ và không ủng hộ.
Trong một trang web khổng lồ ở Trung Quốc đã đưa ra một bài tranh luận về hành vi của Vương Trạch Vinh ở Paris.
Người ủng hộ cho rằng tất cả đều vô căn cứ, là có kẻ cố ý gây chuyện, Vương Trạch Vinh người ta cứu người trên máy bay là sai sao? Tuyên truyền công phu Trung Quốc là sai sao? Có ai quy định một quan chức không thể ăn uống với người nước ngoài?
Người ủng hộ phần lớn đều thấy cảnh Vương Trạch Vinh đánh chết tên cướp trên máy bay, thể hiện rõ khí phách anh hùng của Trung Quốc. Mọi người đều có ấn tượng tốt đối với Vương Trạch Vinh.
Thời gian này Uông Nhật Thần cũng luôn chú ý các tin tức về Paris. Đối với chuyện Paris kết nghĩa với Phượng Hải, ông rất coi trọng. Sau khi thấy nhiều tin tức trên mạng về Vương Trạch Vinh như vậy, ông cũng có chút lo lắng cho Vương Trạch Vinh. Cây to đón gió, Vương Trạch Vinh trong thời gian này quá thu hút người nên không có lợi.
Quan trường Trung Quốc chú ý nhất là nhẫn, bộc lộ như Vương Trạch Vinh thì sẽ rất bất lợi cho sự phát triển. Điều này có thể khiến nhiều người công kích, nếu bởi vì chuyện này mà gặp phải địch, làm người ta nhớ đến thì không phải chuyện tốt.
Đối với dư luận trên mạng, Uông Nhật Thần căn bản không nhìn. Ông cũng biết đây là do có người cố ý gây ra. Uông Nhật Thần không hy vọng Vương Trạch Vinh bị ảnh hưởng gì, nên ông cũng thấy cần phải giúp đỡ.
Uông Nhật Thần liền gọi cho Bộ trưởng Bộ Ngoại giao – Vương Hồng Hạo.
Uông Nhật Thần trực tiếp nói:
- Tiểu Vương, chuyện ở Paris do các anh phụ trách. Anh thấy có nên đưa đồng chí Vương Trạch Vinh về tỉnh Giang Sơn trước không?
Vương Hồng Hạo nghe Uông Nhật Thần nói như vậy liền nói:
- Chuyện kết nghĩa liên quan đến ngoại giao hai nước. Nhờ việc này nên quan hệ giữa hai nước dần trở nên bình thường. Đồng chí tỉnh Giang Sơn hoàn thành rất tốt công tác, bây giờ bọn họ có thể rời đi.
Y đương nhiên hiểu ý của Uông Nhật Thần.
Uông Nhật Thần nói:
- Chuyện cướp máy bay bây giờ tiến triển như thế nào?
Vương Hồng Hạo cười nói:
- Việc này không phải việc lớn. Theo tin tức thì tổ chức đó tỏ vẻ không có ý gì với Trung Quốc, người chết chỉ là ngoài ý muốn. Việc này chúng tôi đã giải quyết chỉ là không nói ra mà thôi.
Uông Nhật Thần nghe tin tức như vậy, trong lòng coi như yên tâm. Có cơ quan chuyên môn đi làm, nếu Vương Hồng Hạo đã nói như vậy, bọn họ sẽ tự mình giải quyết.
Vương Hồng Hạo nói:
- Bí thư Uông, ngài đề nghị đưa Vương Trạch Vinh về nước là rất đúng, nếu không có người gây sự sẽ bất lợi cho mọi người.
Uông Nhật Thần nói:
- Bây giờ trên mạng có một số dư luận không tốt đối với Vương Trạch Vinh, việc này mời đồng chí Bộ Ngoại giao giám sát đồng chí Vương Trạch Vinh nhiều hơn.
Vương Hồng Hạo cười nói:
- Bí thư Uông, thực ra chúng tôi vẫn chú ý các đồng chí đến nước Pháp. Đồng chí Vương Trạch Vinh bây giờ vẫn không có vi phạm gì, các công tác đều xử lý rất tốt.
Uông Nhật Thần cười nói:
- Mặc dù không thể tin mấy lời trên mạng, nhưng là cán bộ lãnh đạo thì phải chú ý nghiêm khắc với hành vi bản thân. Tôi muốn đưa đồng chí Vương Trạch Vinh về nước chính là cố gắng tránh mọi việc. Quan niệm nước ngoài khác nước ta, nếu như thật sự có chuyện gì xảy ra thì đó là tổ chức không có trách nhiệm đối với đồng chí Vương Trạch Vinh.
Uông Nhật Thần cũng không biết Tổng bí thư đã gọi điện cho Vương Hồng Hạo, cũng hỏi về chuyện của Vương Trạch Vinh. Chuyện Vương Trạch Vinh vốn Tổng bí thư không chú ý, Vương Trạch Vinh chỉ là một Phó thị trưởng mà thôi, nhưng thời gian này Trung Quốc và nước Pháp không ngừng chú trọng hàn gắn quan hệ, điều này khiến Tổng bí thư chú ý đến Vương Trạch Vinh.
Thấy Vương Trạch Vinh đánh chết một tên cướp trên máy bay, lại dạy mấy thanh niên nước Pháp Thái cực quyền, Tổng bí thư cũng không khỏi cười cười một tiếng:
- Đúng là tâm trạng thanh niên.
Tổng bí thư cũng đã nói với Vương Hồng Hạo rằng nhất định phải bảo vệ an toàn cho Vương Trạch Vinh.
Tổng bí thư là người lãnh đạo tối cao của Trung Quốc, ông liếc mắt một cái là nhìn ra được quan hệ giữa Trung Quốc và nước Pháp tốt có tác dụng chính là nhờ hành vi của Vương Trạch Vinh.
Thực ra người lo lắng nhất cho Vương Trạch Vinh bây giờ chính là Hạng gia.
Thấy nhiều nội dung đả kích Vương Trạch Vinh như vậy, Lữ Hàm Yên không nhịn được hỏi Hạng Nam.
Hạng Nam nói với Lữ Hàm Yên:
- Chuyện của Trạch Vinh có hai mặt. Việc này có kết quả gì thì không phải ở trên mạng mà là cấp trên. Nếu cấp trên không để ý thì không phải chuyện lớn. Còn không rất khó nói.
Thấy Lữ Hàm Yên có chút lo lắng, Hạng Nam nói:
- Chúng ta không cần làm gì cả, bố tin Bí thư Uông sẽ giải quyết chuyện này.
Uông Nhật Thần sau khi biết được tin từ Vương Hồng Hạo liền gọi điện cho Phó chủ tịch tỉnh Trương Đại Vi.
Thấy Uông Nhật Thần gọi tới, Trương Đại Vi cung kính nói:
- Bí thư Uông, ngài có chỉ thị gì?
- Tiểu Trương, các đồng chí làm rất tốt ở Paris, chuyện kết nghĩa làm thế nào rồi?
Trương Đại Vi nói:
- Ngày kia hia bên sẽ tiến hành nghi thức ký kết, việc này về cơ bản sẽ kết thúc. Sau đó Paris sẽ phái một đoàn đại biểu đến Phượng Hải, Phượng Hải cũng sẽ làm nghi thức như vậy.
Uông Nhật Thần nói:
- Rất tốt, thay tôi cảm ơn các đồng chí.
Uông Nhật Thần còn nói thêm:
- Tiểu Trương, tôi thấy nên để đồng chí Vương Trạch Vinh về trước, còn công tác kia thì anh làm.
Trương Đại Vi nói:
- Vâng, tôi lập tức bố trí.
Vương Trạch Vinh mấy hôm nay cũng rất mệt mỏi. Người nước Pháp nhiệt tình làm hắn không chịu được. Biết rõ luyện Thái cực quyền không ra công phu gì, nhưng những nước Pháp đó vẫn làm Vương Trạch Vinh rất đau đầu.
Nghe Trương Đại Vi nhắn lại yêu cầu của Uông Nhật Thần, Vương Trạch Vinh thở phào nhẹ nhõm:
- Tốt quá.
Sau khi về phòng mình, Lữ Hàm Yên gọi tới nói chuyện với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, Ouni kia là như thế nào?
Lữ Hàm Yên rõ ràng là ghen, Vương Trạch Vinh nói:
- Ouni là con gái Thị trưởng Paris, lần trước anh cứu cô ta thì em cũng biết đó. Lần này cô ấy không ngừng nói muốn làm tình nhân của anh. Em nghĩ coi, anh có người vợ tuyệt như vậy thì sao có thể đồng ý. Mấy hôm nay anh đang rất đau đầu nên muốn về nước sớm đây.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, tâm trạng Lữ Hàm Yên tốt hơn nhiều:
- Bây giờ trong nước có rất nhiều tin tức bất lợi dành cho anh, anh phải chú ý ảnh hưởng.
Vương Trạch Vinh đương nhiên biết việc này, mấy hôm nay hắn vẫn cố duy trì khoảng cách với Ouni, chính là lo bị phóng viên chụp ảnh. Nghe Lữ Hàm Yên nói như vậy, Vương Trạch Vinh nói:
- Vừa nãy Phó chủ tịch tỉnh Trương nói chuyện với anh, ngày kia sau khi nghi lễ kết thúc thì anh sẽ về.
Lữ Hàm Yên nhỏ giọng nói:
- Anh nên kiên nhẫn một chút, về em bồi thường anh.