Lần này đoàn khảo sát nước V đến Ngân Lĩnh được xe cảnh sát mở đường nên đi rất nhanh.
Vương Trạch Vinh ngồi trong xe nghĩ đến tình hình của Hạng Định. Trải qua việc này không biết Hạng gia có đồng ý để Hạng Định rời khỏi quan trường không? Từ chuyện lần này có thể thấy Hạng Định không phù hợp làm chính trị. Đây coi như là cảnh tỉnh người Hạng gia, cố ép Hạng Định vào quan trường thì không chỉ hại Hạng Định, mà còn hại Hạng gia.
- Giám đốc Vương, sau khi Lễ hội văn hóa trà của Thành phố Ngân Lĩnh được tuyên truyền thì số nhà đầu tư đến tăng nhiều. Phó giám đốc Lý về báo lại tình hình thì theo tình hình Luân chuyển đất đai hiện nay đã có không ít nơi tiến triển.
Khương Tắc Xương vui vẻ nói.
Vương Trạch Vinh đánh giá cao năng lực trong công tác Luân chuyển đất đai của Lý Hạ. Khi ở Quán Hà, Lý Hạ cùng Ngô Quân Chính là trợ thủ đắc lực của Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cười nói với Khương Tắc Xương:
- Quan trọng là chính quyền địa phương phối hợp. Làm công tác này nếu chính quyền địa phương không phối hợp thì không thể tiến hành. Điều kiện của tỉnh Giang Sơn rất được, tại sao công tác Luân chuyển đất đai không thể phát triển? Tôi thấy là do quan niệm của chính quyền địa phương.
Khương Tắc Xương nói:
- Giám đốc Vương nói đúng, Bí thư thị ủy Thành phố Ngân Lĩnh và Thị trưởng rất coi trọng công tác này.
Vương Trạch Vinh nói:
- Anh nói đúng, Bí thư Lý và Thị trưởng Tống đã làm nhiều công tác để thay đổi hình ảnh của Thành phố Ngân Lĩnh.
Nói đến đây Khương Tắc Xương nói:
- Giám đốc Vương, tôi thấy Thành phố Ô Lâm cũng cần coi trọng công tác này. Bây giờ theo tình hình thì cơ cấu vẫn còn rất tản mạn. Chúng tôi đã đến vài lần thì thấy Thị ủy không coi trọng.
Vương Trạch Vinh không nói gì. Đối với việc Thành phố Ô Lâm không phối hợp, Vương Trạch Vinh đương nhiên tức giận. Bí thư thị ủy Tư Mã Điền và Thị trưởng Thường Phúc Vượng mỗi lần thấy mình đều rất nhiệt tình, nói gì cũng đồng ý. Nhưng văn phòng Luân chuyển đất đai thì bọn họ lại dùng cách kiêm nhiệm, không chính thức coi trọng việc này. Người của sở đi kiểm tra thì bọn họ chỉ biết ứng phó, ngoài miệng nói rất tốt nhưng hành động lại kéo dài.
Vương Trạch Vinh bây giờ làm bất cứ chuyện gì đều phải hiểu rõ tình hình của đối phương rồi mới ra tay. Sau khi biết tình hình Thành phố Ô Lâm, Vương Trạch Vinh âm thầm tiến hành điều tra thì biết Bí thư Thành phố Ô Lâm là người của phó Thủ tướng Lâm.
Sau khi biết việc này, Vương Trạch Vinh cũng không có nhiều hành động. Hắn cũng không muốn vì việc này khiến phó Thủ tướng Lâm có cái nhìn với mình. Ở tình hình hiện nay cấp trên tồn tại hai loại quan niệm về công tác này. Vương Trạch Vinh đành phải nói:
- Trước cứ để đó xem sao.
Đúng lúc này điện thoại di động của Vương Trạch Vinh vang lên.
Hạng Tâm Lam bình thường không dễ gọi điện. Vương Trạch Vinh thấy bà gọi tới liền nói:
- Cô, có chuyện gì vậy ạ?
Hạng Tâm Lam nói:
- Trạch Vinh, công ty ô tô làm rất tốt, theo số cổ phần của cháu thì được chia tám triệu. Cô đã chuyển vào tài khoản của cháu.
Ồ.
Vương Trạch Vinh nói:
- Làm phiền cô.
Hạng gia sao lại sớm chuyển tiền thế nhỉ? Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu.
Vương Trạch Vinh từ trước đến giờ vẫn không quá quan tâm đến công ty đó, hắn không để ý mình được bao tiền trong tài khoản ngân hàng.
Hình như đã gửi tiền vào tài khoản mấy lần. Vương Trạch Vinh thầm nghĩ xem ra có không ít tiền rồi.
Đây là Hạng gia bắt đầu coi trọng mình. Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi có kết luận này.
Lãnh đạo thành phố Ngân Lĩnh đã đứng nghênh đón đoàn ở đầu cao tốc.
Đối tượng đón tiếp chính đương nhiên là mấy lãnh đạo tỉnh như Sử Thiên Cầm. Bởi vì có người nước V nên mọi người không nói nhiều, trực tiếp chạy về thành phố.
Vương Trạch Vinh cũng không hề nghỉ ngơi, sau khi đến Ngân Lĩnh liền tìm Lý Hạ và Quế Hướng Minh đến để tìm hiểu tình hình.
Quế Hướng Minh lên làm phó giám đốc sở liền thay đổi khá nhiều. Y nói với Vương Trạch Vinh:
- Giám đốc Vương, các chúng tôi chuẩn bị cho Lễ hội văn hóa trà coi như đã hoàn tất, mời ngôi sao, người nổi tiếng cũng đã xong. Lần này Thành phố Ngân Lĩnh đã chấp nhận bỏ ra không ít tiền.
Vương Trạch Vinh hỏi:
- Mời truyền thông thế nào rồi?
Quế Hướng Minh nói:
- Theo ý của anh thì lần này đã mời tất các tòa báo lớn, ban Tuyên giáo Thị ủy dưới sự chỉ đạo của ban Tuyên giáo Tỉnh ủy thì đã mời những người có thể mời.
- Lão Quế vất vả rồi.
Vương Trạch Vinh đưa cho Quế Hướng Minh điều thuốc rồi nói. Có tỉnh giúp đỡ thì công tác triển khai sẽ dễ dàng hơn.
Nhận lấy điếu thuốc mà Vương Trạch Vinh đưa, Quế Hướng Minh nói:
- Vất vả gì chứ, đây là cơ hội để tôi rèn luyện.
Quế Hướng Minh còn nói thêm:
- Lãnh đạo ban Tuyên giáo Thị ủy rất coi trọng Lễ hội văn hóa trà này, dự định quay một bộ phim nhưng không tìm được kịch bản thích hợp.
Vương Trạch Vinh nói:
- Việc này dễ xử lý thôi, có thể liên hệ với trang web lớn để mọi người đóng góp đề tài cho Thành phố Ngân Lĩnh.
Quế Hướng Minh nói:
- Mấy hôm trước tôi thấy có một người nói văn học trên mạng đều là thứ rác rưởi, tôi lo rằng sẽ không thấy được kịch bản thích hợp.
Vương Trạch Vinh nhướng mày nói:
- Đây là nói loạn. Thái Tổ có một câu rất có đạo lý, văn nghệ nên vì nhân dân phục vụ, nhất định phải miêu tả cuộc sống của quần chúng nhân dân. Lời này quá chính xác, chúng ta bây giờ có nhiều người tự cho mình thanh cao, giống như chỉ có mấy người bọn họ mới có văn hóa. Văn hóa trên mạng thì sao? Nhiều người như vậy thích đọc, phát triển nhanh như vậy thì nói rõ cái gì? Nói rõ sức sống cường đại của nó.
Lý Hạ ở bên nói:
- Giám đốc Vương nói rất đúng.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Văn học trên mạng Trung Quốc phát triển rất mạnh, quần chúng nhân dân bình thường cũng có thể đọc, như vậy sẽ phát triển được văn hóa người dân.
Quế Hướng Minh nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy liền cười nói:
- Lúc ấy tôi thấy có người nói nếu anh ta có quyền lực sẽ tiêu diệt internet. Tôi vốn không để ý, nhưng bây giờ nghĩ đến thì người này hoàn toàn đi ngược lại thời đại.
Vương Trạch Vinh nói:
- Đó là kẻ chưa ăn bồ cát thì nói bồ đào chua mà thôi.
Nói đến đây, Vương Trạch Vinh xua tay nói:
- Lịch sử phải tiến về phía trước, như vậy sẽ có người nhảy ra. Trước không nói chuyện này nữa, mỗi người có quyền tự do ngôn luận của mình. Người ta muốn nghĩ thế nào thì kệ họ. Chúng ta nghiên cứu chính là làm tốt Lễ hội văn hóa trà.
Quế Hướng Minh cười nói:
- Giám đốc Vương, ý của tôi là để anh nói chuyện với các đồng chí Ngân Lĩnh một chút. Ý tưởng của Giám đốc Vương rất đúng, chọn kịch bản trên mạng đồng thời cũng tuyên truyền Thành phố Ngân Lĩnh ở trên đó.
Thấy Quế Hướng Minh hiểu ý của mình, Vương Trạch Vinh khen:
- Lão Quế, làm một việc không thể nghĩ trong mức cực hạn, phải tự hỏi nhiều hơn.
Quế Hướng Minh châm lửa cho Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Đi theo Giám đốc Vương sẽ học được nhiều thứ hay mà.
Lý Hạ không quen cái cách nịnh bợ này của Quế Hướng Minh, y nói với Vương Trạch Vinh:
- Giám đốc Vương, tôi báo cáo một chút tình hình triển khai công tác Luân chuyển đất đai của Thành phố Ngân Lĩnh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Có lão Lý ở đây thì tôi yên tâm rồi.
Mặc dù nói như vậy nhưng Vương Trạch Vinh vẫn nghiêm túc lắng nghe.
Lý Hạ nói:
- Thị ủy Ngân Lĩnh rất coi trọng công tác Luân chuyển đất đai. Đến bây giờ thì toàn bộ thành phố đã thành lập công tác Luân chuyển đất đai, nhân viên cũng đều điều động người có khả năng cao. Tôi đã tiến hành bồi dưỡng cán bộ Luân chuyển đất đai chủ chốt của thành phố. Chúng tôi cũng tiến hành tuyên truyền một chút, hơn nữa nhân cơ hội tổ chức Lễ hội văn hóa trà, không ít nhà đầu tư muốn đến đây đầu tư. Đến hiện nay thì các huyện đều có không ít đất bỏ hoang có lợi từ công tác này.
Vương Trạch Vinh nghe vậy rất hài lòng mà nói:
- Lần này đoàn khảo sát nước V muốn khảo sát tình hình công tác Luân chuyển đất đai ở tỉnh Giang Sơn. Nghe anh nói, tôi coi như yên tâm một chút. Sở bảo anh chọn địa điểm khảo sát đến đâu rồi?
Lý Hạ nói:
- Xin Giám đốc Vương yên tâm, đã làm xong.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- nhất định không được để xảy ra vấn đề gì. Việc này liên quan đến thể diện quốc gia.
Lý Hạ cũng nghiêm túc nói:
- Việc này tôi sẽ chăm chú bố trí.