Quan Khí​

Chương 333: Chương 333: Thị trưởng khảo sát




Đỗ Thủ Như biết là Trương Tùng muốn đến huyện Đại Phường tiến hành điều tra nghiên cứu, lúc ấy nghe Trương Tùng nói là muốn tranh thủ một ít thời gian để đi thăm toàn bộ các huyện trong thành phố, Đỗ Thủ Như cũng không để ý. Cuối cùng khi nghe thấy Trương Tùng nói là đến huyện Đại Phường đầu tiên, Đỗ Thủ Như mới hiểu ra được việc Trương Tùng suy nghĩ.

Tài liệu tuy được bày ra trước mặt nhưng Đỗ Thủ Như lại không xem, trong tay cầm bút không ngừng gõ gõ nhẹ vào bàn. Tình hình Quán Hà quá phức tạp, tuy đại bộ phận thường ủy đều là người từ ngoại thị đến, nhưng chính điều này mới làm cho công tác không tốt, muốn đoàn kết thành một khối giữa các thường ủy là rất khó. Mỗi người như một tòa bảo lũy, muốn lôi kéo đồng minh cũng nhiều khó khăn.

Trưởng ban thư kí Thị ủy Tùy Du trở vào nói:

- Bí thư Đỗ, tôi vừa mới nhận được thông báo của tỉnh ủy, nghe nói Bí thư tỉnh ủy Phùng muốn nghe báo cáo về công tác Luân chuyển đất đai.

Cầm bản fax thông báo của tỉnh ủy, Đỗ Thủ Như xem qua một lúc rồi nói:

- Anh lập tức thông báo cho đồng chí Vương Trạch Vinh ở huyện Đại Phường, bảo cậu ta đến thành phố ngay, tôi muốn nghe qua báo cáo của hắn trước. Bí thư Phùng muốn nghe báo cáo, đây là việc lớn, tất cả phải coi đây là công tác trọng tâm.

Nhìn thấy Tùy Du đi ra khỏi cửa, Đỗ Thủ Như mỉm cười, việc này có chút ý tứ.

Vương Trạch Vinh vừa mới ra khỏi phòng của Trương Tùng, Chánh văn phòng huyện ủy Chu Thiến Dao liền đi tới, nói:

- Bí thư Vương, vừa nhận được thông báo từ thị ủy, nói là Bí thư Tỉnh ủy Phùng muốn đến thành phố để nghe báo cáo về việc Luân chuyển đất đai. Bí thư Đỗ thông báo cho Ngài lập tức lên để tiến hành báo cáo ngay.

Lại có việc! Vương Trạch Vinh lắc đầu, Đỗ Thủ Như cũng thật lợi hại, như vậy là đã có cớ.

Sau khi đứng suy nghĩ một chút, Vương Trạch Vinh bước vào phòng của Trương Tùng.

- Trương ca, xem chừng tôi không thể cùng anh đi điều tra nghiên cứu, vừa có thông báo của thị ủy, tôi phải đi báo cáo về công tác Luân chuyển đất đai.

- Cái gì?

Trương Tùng lập tức nổi giận, Đỗ Thủ Như này cũng khinh người quá đáng.

Nhìn thấy thái độ hiện rõ trên khuôn mặt của Trương Tùng, Vương Trạch Vinh biết hắn và Đỗ Thủ Như không chừng là có mâu thuẫn lớn, không biết nói gì, liền đứng một chỗ.

Cố nén lửa giận, Trương Tùng hỏi:

- Tình hình cụ thể là làm gì?

Vương Trạch Vinh nói:

- Trong thông báo nói là Bí thư tỉnh ủy Phùng muốn đến thành phố Quán Hà để nghe báo cáo về công tác Luân chuyển đất đai, yêu cầu bí thư Đỗ đến báo cao. Bí thư Đỗ lập tức gọi tôi lên để báo cáo với ông ấy, còn bảo tôi mang tài liệu đến báo cáo.

Hóa ra là như thế!

Trong lòng Trương Tùng bình tĩnh một chút:

- Trạch Vinh, cậu đi đi. Bí thư Phùng muốn nghe báo cáo, đó là việc đại sự.

- Trương ca, tôi mời Chủ tịch Mao đi cùng anh nhé.

- Trạch Vinh à, Bí thư Phùng muốn nghe báo cáo là việc đại sự. Cậu cứ lo tốt việc này đi, có gì nói sau.

Nhìn Vương Trạch Vinh đi ra ngoài rồi, Trương Tùng càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng không thoải mái. Việc này cũng kì lạ, mình vừa tới Đại Phường, Bí thư Phùng liền muốn nghe báo cáo, rốt cuộc có phải là Đỗ Thủ Như muốn giở trò. Lắc lắc đầu, việc này có lẽ là không phải thế, có thể chỉ là trùng hợp, hắn đi điều tra mà tư tưởng cũng không tập trung.

Tài liệu thì đã có sẵn. Sau khi ra khỏi phòng Trương Tùng, Vương Trạch Vinh lập tức chạy tới văn phòng của Đỗ Thủ Như.

Nhìn thấy Vương Trạch Vinh đến, Đỗ Thủ Như cười nói:

- Thị trưởng Trương vốn muốn cậu cùng đi điều tra nghiên cứu, tôi cũng không muốn ảnh hưởng đến công việc của các cậu, nhưng việc này rất gấp, là Bí thư Phùng muốn nghe tình hình Luân chuyển đất đai ở huyện Đại Phường, nên tôi mới gọi cậu tới.

- Không biết Bí thư Đỗ muốn nghe nội dung ở phương diện nào?

Vương Trạch Vinh nói.

Thực ra nội dung về Luân chuyển đất đai đã được hắn báo cáo lên Đỗ Thủ Như từ rất sớm. Đỗ Thủ Như cũng đã tỉ mỉ hỏi lại. Lúc này gọi mình đến cũng không có tác dụng lắm, nên hắn mới đành hỏi Đỗ Thủ Như muốn nghe nội dung gì.

-Ha ha, Trạch Vinh à, việc này tôi đọc tài liệu đã rồi nói sau, không vội. Trước hết, cậu hãy tìm chỗ nào nghỉ lại, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể cho gọi cậu.

Chạy lại đây cũng chính là đã tìm một chỗ nghĩ lại.

Vương Trạch Vinh hiểu rõ ý của Đỗ Thủ Như, chính là không muốn mình gần gũi Trương Tùng.

- Tốt. Cảm ơn Bí thư Đỗ.

Vương Trạch Vinh từ văn phòng Đỗ Thủ Như đi ra.

Thấy Phó bí thư Lưu Kiến nghiên cứu tài liệu xong, Đỗ Thủ Như cười nói:

- Lão Lưu, nhân dịp Vương Trạch Vinh lên thành phố, tôi và cậu ấy là bạn học, tôi định mời cậu ấy ăn cơm. Nếu không có việc gì, mọi người đi cùng nhau luôn nhé.

Tuy rằng nói như thế là mượn Lưu Kiến đi tiếp khách, Lưu Kiến có vẻ không bằng lòng, nhưng Đỗ Thủ Như đoán chắc Lưu Kiến sẽ không từ chối.

- Ông là bạn học của Vương Trạch Vinh à?

Lưu Kiến nhìn về phía Đỗ Thủ Như, hàm ý là hai người kém tuổi nhau rất nhiều mà.

Nhìn thấy thái độ của Lưu Kiến, Đỗ Thủ Như cười ha hả, nói:

- Lạ à? tôi và Trạch Vinh cùng học với nhau ở lớp thanh niên xuất sắc của Tỉnh ủy, cùng ở chung kí túc xá.

- Ha ha, các ông cùng họp mặt bạn học, tôi đi cùng không tốt lắm đâu.

Trong lòng Lưu Kiến có chút ái ngại, Không ngờ Đỗ Thủ Như và Vương Trạch Vinh là bạn học, lại cùng ở chung kí túc xá, quan hệ giữa hai người là rất tốt. Nghĩ đến đây, Lưu Kiến lại cảm thấy cần phải phân tích thêm về Đỗ Thủ Như.

- Có gì quan trọng đâu, các ông đều là những người công tác cùng nhau lâu rồi, mọi người cũng nên mạnh dạn giao lưu, không có ai nữa đâu, chỉ ba người chúng ta thôi mà.

Nhìn thấy thái độ của Lưu Kiến, Đỗ Thủ Như trong lòng vui thầm, xem ra mình trù tính cũng không tồi, không chừng quan hệ của mình và Lưu Kiến nhân đây cũng sẽ có chút thay đổi.

- Được rồi, chờ tôi một lát, nói địa điểm cho tôi, tôi sẽ đến sau.

Lưu Kiến nhận lời mời của Đỗ Thủ Như.

Đỗ Thủ Như nhìn Lưu Kiến rời đi, trên mặt lộ ra vẻ vui cười, lấy điện thoại trên bàn, rất nhanh bấm số của Vương Trạch Vinh.

- Trạch Vinh, tối nay mời cậu ra ngoài ăn cơm nhé, lâu rồi chúng ta không có thời gian ăn chung với nhau.

- Đỗ ca, lời mời này…

Vương Trạch Vinh nói.

- Hiểu rồi, cậu sợ tôi không mời nổi cậu sao? Không bàn cãi nữa, lần này tôi mời cậu ăn cơm.

Đỗ Thủ Như nói.

Sau khi hai người hẹn nhau xong, Đỗ Thủ Như liền gọi thư kí Lâm Khải Xương vào nói:

- Khải Xương, ở Quán Hà có quán cơm nào yên tĩnh một chút không?

Làm công tác thư kí, việc đầu tiên là tìm một quán cơm có địa điểm tốt. Sau khi đến Quán Hà, Lâm Khải Xương đã công phu đi khảo sát một phen. Nghe nói Bí thư Đỗ phải mời người ăn cơm, Lâm Khải Xương nói:

- Bí thư, Quán Hà có một quán luộc Ngư lâu ven sông cũng rất tốt.

Đỗ Thủ Như nói:

- Ông đi đặt trước lấy một gian.

Việc mời cơm lần này, Đỗ Thủ Như coi như một việc quan trọng.

Lâm Khải Xương nấn ná nói:

- Bí thư Đỗ, tối nay ngài đã hẹn với lão Chu đi ăn cơm rồi mà. Hắn cũng đã chuẩn bị cả rồi, không đi không tốt đâu.

Hắn thật thà nói với Đỗ Thủ Như.

Lão Chu vốn là một ông chủ bất động sản lớn ở trên tỉnh, là do một người bạn giới thiệu.

- Hẹn sang hôm khác đi.

Vương Trạch Vinh cũng không biết Đỗ Thủ Như đang làm những trò gì. Nếu không có chuyện gì thì hắn cũng không muốn trở về Đại Phường. Nếu quan hệ tốt với Trương Tùng, rất có thể hai người bạn học này sẽ nghĩ mình chơi trò hai mang. Vương Trạch Vinh xem như đã hiểu, sau khi đến Quán Hà, hai người bọn họ đã vì tranh giành quyền lực mà sinh ra mâu thuẫn. Vốn Thị trưởng và Bí thư không cần tranh chấp, nhưng vì Trương Tùng không chịu làm người ngoài cuộc, vì thế lực hậu thuẫn của cả hai chêch lệch nhau không nhiều lắm, lực lương hai bên cũng không hơn kém nhau, nên không ai phục ai, mỗi bên đều muốn lôi kéo thêm người.

- Bí thư Vương, Bí thư Đỗ đang đợi.

Nhìn thấy Vương Trạch Vinh đã đến, Lâm Khải Xương vội vàng đến nói.

Nhìn thấy dáng vẻ của Vương Trạch Vinh, trong lòng Lâm Khải Xương thầm than, không biết lãnh đạo mình có làm sao không, sao lại coi trong một Bí thư huyện ủy như Vương Trạch Vinh.

- A, thư kí Lâm, cảm ơn đã đón tôi ở đây, chúng ta cùng vào trong thôi.

Vương Trạch Vinh nói.

- Bí thư Vương vào trước đi, tôi còn chờ Phó bí thư Lưu Kiến.

Nghe nói Lưu Kiến cũng được mới tới, Vương Trạch Vinh xem như đã rõ mục đích lời mời của Đỗ Thủ Như, chờ cả buổi chỉ muốn lấy mình làm người tiếp khách. Hắn không biết Đỗ Thủ Như muốn lấy Lưu Kiến làm người tiếp khách. Ban đầu, hắn cũng có chút cảm tình với Đỗ Thủ Như, nhưng hiện tại cơ bản đã không còn. Từ vài lần như thế có thể thấy được tâm ý của Đỗ Thủ Như, Đỗ Thủ Như chỉ lợi dụng hắn mà thôi, còn Trương Tùng mới thật lòng với hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.