Một tấu khúc vừa hoàn tất thì người phụ nữ ngồi trên bục kia liền bước xuống.
Vừa rồi Vương Trạch Vinh phát hiện người phụ nữ này rất đẹp, khí chất thanh tao, bây giờ nhìn gần thì Vương Trạch Vinh cũng không nhịn được phải thầm khen một tiếng, dáng người cũng rất cân đối.
Người phụ nữ này cười khanh khách nhìn Lý Kiền Ý.
- Tiểu Hảo, mau tới đây ngồi xuống nói chuyện.
Lý Kiền Ý cười tươi.
- Lý ca còn muốn gì không để em đi an bài.
Người phụ nữ được Lý Kiền Ý gọi là Tiểu Hảo cười nói.
- Hà Hảo, nơi giải trí này là do cô ấy mở. Cậu có thể gọi cô ấy là Tiểu Hảo.
Lý Kiền Ý giới thiệu cho Vương Trạch Vinh.
Khi tới nơi này Vương Trạch Vinh đã phát hiện không chỉ có hoàn cảnh tốt mà đường đi tới cũng không tồi, lúc ấy hắn đã nghĩ người mở khu giải trí này nhất định rất có thế lực, vậy mà không ngờ lại là một người phụ nữ như vậy. Bây giờ thấy thái độ của Lý Kiền Ý với cô nàng thì Vương Trạch Vinh liền minh bạch hết thảy, khu giải trí này chắc là sản nghiệp của Lý Kiền Ý, người phụ nữ chẳng qua chỉ là do Lý Kiền Ý đẩy ra đứng tên mà thôi.
Đối với loại chuyện lợi dụng quyền lực để kinh doanh này mặc dù trung ương đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần không được làm nhưng chuyện như vậy chỉ có ước thúc đối với cán bộ cấp thấp. Khi tới một cấp độ nhất định rồi thì trong nhà ai mà chẳng có một hai người kinh doanh chứ? Chuyện như vậy mọi người cũng sẽ không lấy ra để mà nói.
Nếu nói đến người khác còn chẳng phải là đang nói mình sao.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đánh rất hay.
Vương Trạch Vinh nhìn ra được quan hệ giữa Hà Hảo với Lý Kiền Ý hết sức thân mật theo kiểu quan hệ nam nữ. Do đã nhìn ra nên thái độ của Vương Trạch Vinh đối với người phụ nữ này đương nhiên có tôn trọng nhất định. Vương Trạch Vinh lại còn hiểu sâu thêm về Lý Kiền Ý nữa, hôm nay hắn có ý chọn địa điểm này lại còn giới thiệu người phụ nữ này cho mình chứng tỏ Lý Kiền Ý muốn tiến thêm một bước để thắt chặt mối quan hệ với mình.
Ý tứ của Lý Kiền Ý rất rõ ràng, ngay cả chuyện bí mật nhất mà mình cũng nói ra thì đây là tín nhiệm Vương Trạch Vinh, hắn cũng muốn bày tỏ thái độ cho Vương Trạch Vinh thấy.
Ánh mắt chuyển sang Lý Kiền Ý, Vương Trạch Vinh thấy ánh mắt đầy thâm ý của Lý Kiền Ý, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Bắc Kinh hiếm có được nơi tốt như vậy. Vừa rồi Lý ca có nói khi nào tâm trạng không tốt thì có thể tới nơi này nghe nhạc thư giãn thần kinh. Sau khi nghe xong khúc nhạc do Tiểu Hạo đánh vừa rồi tôi cũng rất đồng cảm, sau này khi tới Bắc Kinh chắc sẽ phải tới làm phiền Tiểu Hảo nhiều rồi.
- Đây là bí thư Vương, em cứ gọi là Vương ca cũng được.
Lý Kiền Ý mỉm cười nói với Hà Hảo.
Vương Trạch Vinh nghe thấy Lý Kiền Ý giới thiệu như vậy đành lắc đầu, cảm thấy xưng hô này thật là quái dị. Tuy nói người phụ nữ này nhỏ hơn mình nhưng dù gì cũng là người của Lý Kiền Ý, không ngờ mình lại gọi là Tiểu Hảo!
Đối với Lý Kiền Ý, người phụ nữ tên Hà Hảo này thật sự có thể nói là bảo sao nghe vậy, mỉm cười đầy quyến rũ với Lý Kiền Ý.
- Vương ca, tôi tìm một em gái cho anh.
Dứt lời Hà Hảo liền khôn khéo đi ra bên ngoài!
Đây là đánh giá của Vương Trạch Vinh về người phụ nữ này, biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, làm chuyện không phải kiểu dựa hơi.
Xem ra hôm nay Lý Kiền Ý đã tốn công phu rồi, trước tiên giới thiệu người phụ nữ của hắn cho mình, sau lại còn sắp xếp một người phụ nữ cho mình, đây hoàn toàn là cảnh giới đứng chung chiến tuyến.
Hôm nay Vương Trạch Vinh tới cũng chính là biểu lộ thái độ ủng hộ Lý Kiền Ý, người trong quan trường không biểu đạt thái độ một cách tùy tiện vì sợ bước chân sai lầm. Việc này đối với người có thể nhìn ra quan khí như Vương Trạch Vinh thì chẳng còn là một vấn đề, hắn đã biết một ít tình hình thượng tầng từ chỗ Hạng Nam, giờ lại nhìn thấu quan khí của Lý Kiền Ý, trong tình cảnh như vậy nếu mà còn không tỏ thái độ thì đúng là ngu xuẩn mà biến về.
Lúc này trên bục đã đổi thành diễn tấu đàn tranh.
Cũng là một cô gái khá trẻ tuổi.
Khúc nhạc rất du dương, nếu nhắm mắt lẳng lặng nghe thì khiến cho con người ta chìm vào cảnh non xanh nước biếc, chim hót líu lo, cực kỳ có lợi cho việc thư giãn thể xác và tinh thần.
Lý Kiền Ý nhắm mắt nhẹ nhàng vỗ vỗ thành ghế, bộ dạng rất say mê.
Hút một hơi thuốc, Vương Trạch Vinh cũng không nói gì, ánh mắt dường như đắm đuối theo tiếng đàn của cô gái kia.
Không thể không nói Lý Kiền Ý này rất biết hưởng thụ.
- Vương ca, đây là Thư Ý, đánh đàn tỳ bà rất khá, chờ lát nữa cô ấy sẽ diễn cho anh xem.
Hà Hảo dẫn theo một cô gái đi tới bên cạnh Vương Trạch Vinh rồi nói với Thư Ý:
- Đây là Vương ca.
Vương Trạch Vinh ngẩng đầu lên nhìn thì thấy cô gái này mặc một bộ quần áo rất model, mái tóc bồng bềnh cài một bông hoa nhỏ rất đẹp, ba vòng cũng rất sexy, dáng người cũng không hề kém so với Hà Hảo. Về khí chất có phần giống Hà Hảo, chẳng qua có thêm vẻ nho nhã, dịu dàng, giống như là một bông hoa lạ trong rừng sâu, Vương Trạch Vinh phát hiện từ khi Thư Ý tiến vào thì Lý Kiền Ý dường như rất chú ý đến mình.
- Ha ha, ngồi xuống nói chuyện đi.
Vương Trạch Vinh chỉ vào ghế bên mình khẽ cười nói.
Nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt kinh ngạc, làm chị em tốt với Hà Hảo nên giữa hai người cũng không có gì giấu nhau. Nàng đương nhiên biết chuyện Hà Hảo là người phụ nữ của Lý Kiền Ý, sống ở Bắc Kinh thì sao nàng có thể không biết Lý Kiền Ý là hạng người gì nên bình thường nàng vốn rất hâm mộ vận số của Hà Hảo.
Tuy nói so với Hà Hảo thì tuổi của Lý Kiền Ý lớn hơn nhiều nhưng phụ nữ thời đại này có mấy người thật sự để ý tới tuổi tác của đối phương cơ chứ, một gã bảnh bao không có tiền còn không bằng một lão già có quyền thế. Sự thật chính là như vậy, bên cạnh mình cũng có rất nhiều người lựa chọn con đường giống như Hà Hảo, do đó vô tình tư tưởng của Thư Ý cũng đã chuyển biến.
Hôm nay khi nhận được điện thoại gọi tới của Hà Hảo thì nàng được biết người phải phục vụ hôm nay là một nhân vật cũng không hề yếu so với Lý Kiền Ý. Sở dĩ mời nàng tới đây chủ yếu là để ra mắt, nếu mà lọt vào mắt đối phương thì cũng sẽ bớt đi được vô số năm giao tranh.
Đây là chuyện mà bình thường hai người vẫn tâm sự với nhau, Hà Hảo vẫn luôn thầm lưu ý. Giờ có cơ hội như vậy, lại biết tình hình của Vương Trạch Vinh từ chỗ Lý Kiền Ý nên Hà Hảo liền vội vàng tìm Thư Ý tới.
Mang theo sự tò mò, Thư Ý từng đoán xem nhân vật mà mình phải phục vụ như thế nào, nghĩ tới Lý Kiền Ý, nàng cảm thấy đối phương ít nhất cũng phải là người lớn hơn Lý Kiền Ý vài tuổi. Vừa nghĩ tới mình sẽ có khả năng phải làm bạn với một lão già thì Thư Ý cũng chỉ đành thở dài một tiếng trong lòng.
Thân con gái như mình chẳng lẽ phải bồi tiếp loại người như vậy sao?
Thư Ý là người rất biết suy nghĩ, số người theo đuổi nàng rất nhiều, cũng không thiếu kẻ có tiền có thế. Chỉ có điều, từ sau khi thấy được cuộc sống của Hà Hảo thì nàng mới phát hiện phương thức sinh hoạt của Hà Hảo với mình là hai cấp độ hoàn toàn khác biệt. Tuy rằng biết Hà Hảo không phải là loại phụ nữ không đủ sức đứng trước sàn diễn nhưng trước kia cũng chỉ là bình thường mà thôi. Thế nhưng kể từ khi dựa vào Lý Kiền Ý thì sự phát triển của Hà Hảo khác hẳn.
Vốn là một cô gái tốt nghiệp học viện âm nhạc thỉnh thoảng đánh đàn trong quán rượu, thế mà chỉ qua mấy năm cuộc sống hiện tại của nàng khiến người ta phải hâm mộ, tất cả điều này đều là kết quả dựa vào Lý Kiền Ý. Từ đó trong lòng Thư Ý đã hạ quyết tâm dù thế nào cũng phải tìm một người như Lý Kiền Ý.
Vốn có tâm tưởng như vậy nên khi nghe nói hôm nay có một nhân vật không kém gì Lý Kiền Ý thì Thư Ý liền động tâm.
Nhìn thấy Vương Trạch Vinh ngồi ở chỗ kia, trong lòng Thư Ý cực kỳ giật mình. Nhìn Vương Trạch Vinh rồi lại nhìn Lý Kiền Ý, trong lòng nàng thầm nghĩ chẳng lẽ người trẻ tuổi này lại là người có cập bậc không kém Lý Kiền Ý sao?
Lẳng lặng ngồi xuống bên cạnh Vương Trạch Vinh, lần đầu tiên Thư Ý phát hiện tim mình đập như lô tô.
Là một cô gái xinh đẹp, lại là người có khí chất nên Thư Ý đã gặp rất nhiều người, giờ đem những người đó ra so sánh với người ngồi bên cạnh thì nàng phát hiện không người nào có khí chất độc đáo như người gọi là Vương ca này. Nếu nói tới khí chất thì cũng chỉ trên người Lý Kiền Ý mới có được, đây là loại khí thế làm cho người ta phải cúi đầu.
Thấy Lý Kiền Ý rất chú ý đến mình, Vương Trạch Vinh biết rằng hôm nay đã dùng một phép thử loại mạnh đối với mình.
Chắc là Lý Kiền Ý đã biết được chuyện thăng cấp từ chỗ tổng bí thư Lâm!
Vương Trạch Vinh tự nhủ trong lòng.
Ý của Lý Kiền Ý đã rất rõ ràng, hôm nay mình lộ ra chuyện bí mật của mình chính là muốn xem Vương Trạch Vinh có thật sự một lòng cùng mình hay không. Có đôi khi muốn thử đối phương thì nên thử từ điểm mà đối phương xem thường nhất, như vậy mới có thể kiểm tra tâm ý chân thực của đối phương.
- Trạch Vinh, sau này hai anh em chúng ta phải hợp tác rất nhiều. Nơi này trước lạ sau quen, đừng khách khí.
Vừa gõ gõ ghế, lku vừa cười nói.
- Đáng tiếc là Nam Điền không có chỗ nào chứ không tôi cũng muốn tiếp đãi Lý ca ở một nơi như này, nói thật hôm nay tới đây mới biết Lý ca là một người rất có lòng!
Lý Kiền Ý mỉm cười nói:
- Nam Điền không có, Bắc Kinh có, cũng giống nhau mà.
Vương Trạch Vinh nhìn về phí Hà Hảo nói:
- Tiểu Hảo rất có tâm!
Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói như vậy, Lý Kiền Ý mới thở dài nhẹ nhõm trong lòng một hơi, nói thực hôm nay an bài như này là hắn muốn thăm dò cho sau này khi hắn thăng cấp. Mục đích có hai điều, một là nhìn xem thái độ của Hạng Nam trước nay vẫn đi theo tổng bí thư Lâm với mình, điều còn lại chính là hi vọng tìm hiểu được tâm ý chân thật của Vương Trạch Vinh. Sắp xếp một cô gái cho Vương Trạch Vinh, nếu hắn mà tiếp nhận thì đủ chứng minh hắn cũng vui vẻ mở lòng với mình, sau này song phương sẽ thân thiết hơn. Còn nếu Vương Trạch Vinh mà không tiếp nhận thì sau này sẽ phải cảnh giác với Vương Trạch Vinh hơn vài phần.