Vương Trạch Vinh rất bận, vừa phải xử lý chuyện ở Tỉnh ủy, vừa phải chú ý tình hình phát triển. Bây giờ Tư Mã Sơn xảy ra chuyện thì không có nghĩa Tỉnh Bắc Dương sẽ an toàn. Công tác giữ ổn định là rất quan trọng.
Vương Trạch Vinh còn phải dành thời gian gọi điện cho Bàng Vũ Hán, thông báo tình hình với Bàng Vũ Hán.
Bàng Vũ Hán cũng rất ngạc nhiên về việc của Tư Mã Sơn. Y nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, chúng ta bất cứ lúc nào cũng không được sơ sót, quân đội đã được ra lệnh chú ý mọi tình hình. Đồng chí cũng nên chỉ thị người bên dưới chú ý tình hình phát triển.
Vương Trạch Vinh nói với Bàng Vũ Hán:
- Chúng ta phải giữ gìn liên lạc.
Xảy ra chuyện như vậy, Vương Trạch Vinh nhất định không thể đi Hàn Quốc. Sau khi nghiên cứu liền quyết định do Phó chủ tịch thường trực tỉnh Ngụy Chí Đồng tạm thời đi trước.
Ngụy Chí Đồng là người của Chu Kiến Đào.
Sáng hôm sau cả Tỉnh Bắc Dương đều biết Tư Mã Sơn bị bệnh. Lại nghĩ tới việc phó Ban Tổ chức cán bộ trung ương đến Bắc Dương, mọi người suy nghĩ rất nhiều.
Vương Trạch Vinh bây giờ còn một công việc nữa là ổn định tâm trạng cán bộ.
Đến chiều chuyện của Tư Mã Sơn đã có kết luận.
Việc này không hề phức tạp, đầu tiên là xác định y có phải bị giết không, sau đó là xét nghiệm thuốc.
Đương nhiên đối với nhiều người mà nói thì việc Tư Mã Sơn uống thuốc là do biết Trung ương muốn xử lý nên tự sát.
Vương Trạch Vinh ngồi trong văn phòng mà nghe Mạc Đại Bưu báo cáo.
- Các anh xác định?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Mạc Đại Bưu sau khi biết kết quả liền vội vàng chạy tới báo cáo với Vương Trạch Vinh.
Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Mạc Đại Bưu vội vàng gật đầu.
- VIệc này có nhiều người chú ý như vậy nên không thể làm loạn. Theo lời khai của bảo mẫu kia thì cô ta cũng không biết Tư Mã Sơn uống thuốc gì, trên chai ghi toàn tiếng Anh. Chúng tôi đã tìm người phiên dịch thì kết quả đây là loại thuốc sau khi uống vào sẽ khiến tim bị tắc khiến chết người.
Vương Trạch Vinh biết đây là Tư Mã Sơn hy vọng uống thuốc tự tử. Chẳng qua hắn rất khó hiểu là Tư Mã Sơn đáng lẽ không mua phải thuốc giả chứ?
Việc này đúng là làm người ta khó có thể tin.
Mạc Đại Bưu nói:
- Tạo sao Tư Mã Sơn giấu loại thuốc này thì chúng tôi không rõ, chỉ biết đó là thuốc giả. Từ xét nghiệm có thể thấy loại thuốc này không nguyên chất, hơn nữa không phải do công ty sản xuất chính quy, là một công ty tư nhân trong nước sản xuất rồi in tên nước ngoài. Từ xét nghiệm có thể thấy thành phần có vấn đề lớn, sau khi dùng sẽ tạo thành di chứng.
Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi:
- Thuốc chết người này mà còn có công ty sản xuất ư?
Mạc Đại Bưu nói:
- Loại thuốc này chỉ lén lút sản xuất mà thôi, có lẽ cũng chỉ để dùng vào các hành vi vi phạm pháp luật. Đến các hiệu thuốc cũng không thể mau được.
Vương Trạch Vinh cũng không muốn truy xét việc sản xuất loại thuốc này. Quan trọng là Tư Mã Sơn giấu loại thuốc này nhất định không phải chuẩn bị cho y, có lẽ muốn dùng đối phó ai đấy.
Vương Trạch Vinh dẫn Mạc Đại Bưu đến chỗ Hứa Băng và báo cáo tình hình. Nghe xong Mạc Đại Bưu nói, Hứa Băng không nhịn được kêu một tiếng:
- Thuốc giả hại chết người.
Nói xong lời này Hứa Băng lại thở dài một tiếng. Việc này không thể nói là như vậy.
- Có thể xuất hiện chuyện người muốn giết Tư Mã Sơn không?
Vương Trạch Vinh có chút nghi ngờ về khả năng này.
Tư Mã Sơn nói:
- Từ hiện trường thì thấy không thể có việc này.
Hứa Băng nói:
- Đây là việc lớn, tôi thấy nên triệu tập các Thường vụ tỉnh ủy thông báo tình hình. Tôi cũng phải báo cáo với cấp trên.
Mạc Đại Bưu vừa đi thì Bí thư đảng ủy Sở công an Đồ Cách Bình cũng tới. Y mặc dù thấy Mạc Đại Bưu là rất khó chịu nhưng vẫn tiến tới báo cáo với Hứa Băng.
Nghe Đồ Cách Bình báo cáo, Vương Trạch Vinh nghe ra y cố gắng nhấn mạnh Tư Mã Sơn bởi vì mệt nên uống nhầm thuốc giả.
Đối với kết luận này thì không ai có thể chấp nhận. Ở tình hình bây giờ một Bí thư tỉnh ủy nếu nói là tự sát sẽ khiến cả nước chú ý, điều này không tốt đối với Bắc Dương và quốc gia. Hứa Băng nói với Đồ Cách Bình:
- Tạo thời chưa có kết luận, tôi báo cáo với Trung ương rồi quyết định.
Đồ Cách Bình gật đầu.
Vương Trạch Vinh cùng Đồ Cách Bình đi ra ngoài.
Gần tiếng sau Hứa Băng đi ra.
Nhìn Vương Trạch Vinh và Đồ Cách Bình, Hứa Băng nói:
- Trung ương cho rằng Bắc Dương phải điều tra rất cụ thể, Trung ương không can thiệp vào kết luận của Bắc Dương.
Hứa Băng hôm nay rất buồn bực. Y vốn chỉ tới Bắc Dương tuyên bố việc điều chỉnh Tư Mã Sơn, bây giờ lại thành như vậy. Không biết chừng y sẽ có trách nhiệm.
Các Thường vụ tỉnh ủy rất nhanh được triệu tập.
Lần này do Bí thư tỉnh ủy Cổ Duy Thành chủ trì. Cổ Duy Thành đột nhiên có chút không hài lòng với việc Trung ương đột nhiên điều mình tới Bắc Dương làm Bí thư tỉnh ủy. Ở Lĩnh Nam rất thoải mái, bây giờ vừa tới Bắc Dương đã gặp phải chuyện của Tư Mã Sơn, đây là việc y chưa bao giờ gặp.
Nghĩ đến dù là kết luận như thế nào thì chuyện của Tư Mã Sơn cũng không tốt đối với mình, tâm trạng Cổ Duy Thành rất không tốt.
- Hôm nay triệu tập mọi người tới để thông báo tình hình đồng chí Tư Mã Sơn. Sau đây mời Bí thư đảng ủy Sở công an Đồ Cách Bình thông báo.
Cổ Duy Thành nói.
Đồ Cách Bình nhăn nhó mặt mày, cả quá trình do y giám sát nên không thể có chuyện làm loạn. Vì hiểu rõ tình hình nên y còn truy hỏi bảo mẫu của Tư Mã Sơn.
Từ kinh nghiệm của y thì bảo mẫu nói không có vấn đề gì. Nói cách khác đúng là Tư Mã Sơn uống nhầm thuốc giả mà xảy ra chuyện.
Đồ Cách Bình tham gia rất nhiều chuyện của Tư Mã Sơn, đối với lần này Trung ương điều chỉnh Tư Mã Sơn thì y cũng lo lắng. Theo y nghĩ Tư Mã Sơn không dễ bị dao động, nhất định sẽ phản công. Tối qua y còn dự định muốn xem Tư Mã Sơn ra chiêu như thế nào. Kết quả không ngờ Tư Mã Sơn lại dùng biện pháp khác hẳn suy nghĩ của mình là tự sát.
- Đồng chí Tư Mã Sơn sau khi bị bệnh hiểm nghèo, chúng tôi đã lập tổ chuyên án cẩn thận điều tra, tiến hành xét nghiệm thuốc. Kết quả nói rõ đồng chí Tư Mã Sơn dùng sai thuốc nên khiến đầu óc mơ hồ.
Đồ Cách Bình càng nói càng bực mình, giọng như muốn khóc. Trong lòng y đang thầm mắng Tư Mã Sơn sao lại uống phải thuốc giả.
Kết luận này Đồ Cách Bình sửa mãi mới được, y đương nhiên không thể nói Tư Mã Sơn tự sát, phải cố kết luận là uống nhầm thuốc.
Uống nhầm thuốc giả?
Các thường vụ trợn trừng mắt, Bí thư tỉnh ủy mà cũng uống phải thuốc giả.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Quế Thành Ý đương nhiên biết Đồ Cách Bình muốn che giấu cho Tư Mã Sơn nên vội vàng nói:
- Bây giờ thuốc giả lan tràn khắp nơi, không ngờ Bí thư tỉnh ủy Tư Mã Sơn cũng uống phải thuốc giả. Tôi thấy sau đây Tỉnh Bắc Dương phải chú ý việc này. Phát hiện công ty sản xuất thuốc giả phải xử lý thật mạnh tay.
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Úc Lộ Thư cũng có suy nghĩ như Quế Thành Ý, y không hy vọng ở việc này xảy ra chuyện. Y thực ra rất vui với việc này. Lần này Trung ương điều chỉnh Tư Mã Sơn mục đích là đưa Tư Mã Sơn sang bên, sau đó mượn cơ hội điều tra. Tư Mã Sơn nhất định sẽ xong đời. Nếu như vấn đề của Tư Mã Sơn bị tra ra thì đối với những người đi theo là tai nạn lớn. Tư Mã Sơn bây giờ thành như vậy thì tốt rồi, Trung ương còn tiếp tục điều tra nữa sao?
- Chủ nhiệm Quế nói đúng. Công tác chống hàng giả phải đặt lên hàng đầu. Tôi thấy các cơ quan chuyên môn phải lập tức hành động, tiến hành hoạt động chống hàng giả trong phạm vi cả tỉnh.
Nghe mấy người của Tư Mã Sơn nhảy ra nói chuyện hàng giả, Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng. Hắn nhìn thoáng Hứa Băng thì thấy đối phương đang cố nhịn cười.
Chu Kiến Đào lại rất nghiêm túc nói:
- Mọi người nói đúng, thuốc giả tồn tại ở Bắc Dương là do bên chính phủ chúng tôi không làm tốt công tác. Sau đây tôi sẽ lập một tổ lãnh đạo do tôi phụ trách, nhất định tiến hành hoạt động chống hàng giả trong phạm vi toàn tỉnh.
Hứa Băng lúc này nói:
- Lần này đồng chí Tư Mã Sơn đột nhiên bị bênh, Lãnh đạo trung ương rất coi trọng, yêu cầu Tỉnh ủy Bắc Dương điều bác sĩ tốt nhất chữa trị. Bây giờ đã có kết luận đồng chí Tư Mã Sơn uống nhầm thuốc, tôi sẽ lập tức về Bắc Kinh báo cáo với Lãnh đạo trung ương.
Hứa Băng nhìn Cổ Duy Thành mà nói:
- Bí thư Cổ, Bắc Dương xảy ra chuyện như vậy, Trung ương yêu cầu Tỉnh ủy Bắc Dương phải đoàn kết. Nhiệm vụ quan trọng nhất là đảm bảo sự ổn định của Bắc Dương.
Cổ Duy Thành nhìn các Thường vụ tỉnh ủy rồi nói:
- Trung ương nếu phân công tôi tới Bắc Dương làm Bí thư tỉnh ủy đây là tin tưởng tôi. Xin Trung ương yên tâm, tôi nhất định đoàn kết cán bộ Bắc Dương, làm tốt công tác Tỉnh ủy.
Cổ Duy Thành mặc dù tỏ vẻ như vậy nhưng trong lòng lại buồn bực. Mình đến Bắc Dương không có tay chân nào. Thông qua tìm hiểu y cũng phân biệt được tình hình, mấy người tranh nhau đánh hàng giả là người của Tư Mã Sơn. Tư Mã Sơn ngã thì bọn họ sẽ như thế nào?
Đừng nhìn Cổ Duy Thành mới tới Bắc Dương nhưng y đã tìm hiểu được một chút tình hình. Nhìn Vương Trạch Vinh, Cổ Duy Thành cảm thấy cần phải phối hợp với Phó bí thư Tỉnh ủy trẻ tuổi này.
Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua chính ủy Quân khu Bàng Vũ Hán, hai người đều thở dài một tiếng.
Vương Trạch Vinh lại nhìn Liễu Thanh Tụ, hắn cảm thấy chuyện ở Bắc Dương vẫn chưa kết thúc. Tư Mã Sơn mặc dù đã thành người thực vật nhưng cũng không vì vậy hành động sẽ chấm dứt. Nhân cơ hội này mình có thể mạnh tay triển khai công việc, nhất định phải điều tra đưa đám người vi phạm pháp luật ra trước công lý.
Nghĩ tới đây Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua chủ tịch tỉnh Chu Kiến Đào ngồi đó. Vương Trạch Vinh bây giờ càng lúc càng cảm thấy Chu Kiến Đào không hề đơn giản. Y phối hợp với Tư Mã Sơn nhiều năm như vậy chẳng lẽ không có vấn đề gì sao?