Tối đó Vương Trạch Vinh sau khi tham gia tụ tập về đến nhà thì thấy ông bố đang bực mình.
- Sao vậy em?
Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi. Lữ Hàm Yên cười nói:
- Bố đang tức Thượng Tiến Tường.
Vương Trạch Vinh đi tới ghế ngồi xuống rồi nói:
- Sao bố lại giận Thượng Tiến Tường vậy?
Vương Trạch Vinh cũng thấy kỳ quái. Lữ Khánh Phân ở bên nói:
- Mẹ hôm nay nghe nói trong đợt điều tra vừa rồi, Thượng Tiến Tường nói không ít tình hình của con.
Lữ Khánh Phân có không ít đường để tìm tin tức, chuyện ở Thành phố Hoa Khê rất nhanh truyền đến tai bà. Lữ Khánh Phân nói tiếp:
- Thượng Tiến Tường nói với người của Ủy ban kỷ luật là chuyện nhận bố con làm bố nuôi chỉ là nói đùa. Mẹ về nói việc này với ông thông gia, ông thông gia liền tức giận cả tối.
Thì ra là vậy.
Vương Trạch Vinh cười cười không nói gì. Hắn cũng không thích tên Thượng Tiến Tường này. Bây giờ nghe thấy tên này vừa nghe thấy mình gặp vấn đề thì đã chuyển hướng, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm tiếc cho Thượng Tiến Tường.
- Bố, việc gì phải giận, hắn không nhận bố thì bố việc gì phải nhận.
Vương Trạch Vinh an ủi mà nói. Lữ Hàm Yên ở bên cũng nói:
- Bố, bỏ đi ạ. Lần này Trạch Vinh bị điều tra, rất nhiều người không thấy rõ.
Vương Đại Hải thở dài nói:
- Người già rồi, bố đang giận mình sao lại dễ nhận con nuôi như vậy?
Tiền Thanh Phân cười nói:
- Người ta một tiếng gọi bố nuôi, hai tiếng gọi bố nuôi làm ông không thấy phương hướng.
Vương Đại Hải trừng mắt nói:
- Bà không phải như vậy sao?
Lữ Khánh Phân cười nói:
- Ông bà thông gia, việc này tôi cũng cần phải nói anh một chút. Bây giờ địa vị của Trạch Vinh đã khác, là lãnh đạo thành phố, anh không thể tùy tiện nhận họ hàng được. Chẳng may đám người đó gây phiền phức cho Trạch Vinh thì sao?
Tiền Thanh Phân nói:
- Nhận họ hàng cũng ảnh hưởng đến Trạch Vinh sao?
Vương Đại Hải có chút lo lắng nhìn Lữ Khánh Phân. Lữ Khánh Phân nói:
- Ví dụ như Thượng Tiến Tường mà nói. Hắn ta nhận anh chị là bố mẹ nuôi là do có mục đích. Hắn hy vọng thông qua anh chị để tạo quan hệ với Trạch Vinh, có lẽ còn muốn tạo quan hệ với Bộ trưởng Hạng. Lần này thấy Trạch Vinh bị Tỉnh ủy điều tra nên sợ hãi mà vội vàng cắt đứt quan hệ. Anh chị nghĩ coi, nếu không có việc này, hắn lấy chiêu bài của Trạch Vinh mà làm chuyện vi phạm pháp luật thì Trạch Vinh không phải bị ảnh hưởng sao?
Nghe Lữ Khánh Phân nói như vậy, Thượng Tiến Tường thầm gật đầu.
Vương Đại Hải nghe xong suy nghĩ một chút rồi nói:
- Bà thông gia đúng là có nhiều kiến thức, sao tôi không nghĩ đến cái này vậy?
Lữ Khánh Phân cười nói:
- Anh luôn coi Trạch Vinh là đứa trẻ nên mới nghĩ vậy.
Thời gian này bởi vì Vương Trạch Vinh bị điều tra khiến không ít người thấy Bí thư thị ủy Trương Tùng có vẻ yếu thế hơn Thị trưởng Du trong hội nghị thường ủy. Bây giờ người dựa vào Du Lâm Xương đã nhiều lên. Sau khi nhận được thông báo của Thị ủy, không ít lãnh đạo cũng cẩn thận xem thông báo, bên trên yêu cầu chính là bí thư đảng ủy và cục trưởng tham gia. Trương Tùng muốn giở trò gì? Không ít người thầm suy nghĩ như vậy. Có mấy người dựa vào Du Lâm Xương liền hung ác mà nghĩ không tham gia, như vậy sẽ tỏ vẻ sự trung thành với Du Lâm Xương. Vì vậy lãnh đạo đến tham gia hội nghị không nhiều, không ít cục phái người đứng thứ ba, thứ tư trong cục. Đối với bọn họ mà nói, hội nghị mà Trương Tùng triệu tập không cần để ý. Thấy người đến không quan trọng, Chánh văn phòng ủy ban Đặng Tiến Triệu mặc dù không phải người triệu tập hội nghị nhưng lại rất lo lắng. Chẳng lẽ lãnh đạo mà mình dựa vào không được sao? Cuộc họp của Thị ủy và ủy ban đã nói rất rõ vấn đề. Người có kinh nghiệm có thể từ tình hình nhân viên tham gia thấy rõ tình hình. Lần này sau khi Trương Tùng từ tỉnh về liền triệu tập hội nghị, không thông báo nội dung hội nghị. Hắn cũng không biết nội dung hội nghị là gì. Hội nghị hôm nay có thể thấy rõ một vấn đề của Quán Hà bây giờ. Đó chính là Thị trưởng mạnh, Bí thư thị ủy yếu.
Đi theo Bí thư thị ủy Trương Tùng, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Lương Minh Hỉ đi vào lễ đường, theo sát phía sau là các thường vụ thị ủy.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lương Minh Hỉ. Đối với lãnh đạo tỉnh ủy, các lãnh đạo Quán Hà không xa lạ. Không ngờ Lương Minh Hỉ lại tham gia hội nghị.
Vương Trạch Vinh, không ít người thấy được Vương Trạch Vinh đi ở phía sau. Chỉ thấy Vương Trạch Vinh trông rất bình tĩnh, không ai có thể thấy được gì từ vẻ mặt của Vương Trạch Vinh. Hội nghị hôm nay khá thú vị, chẳng lẽ Vương Trạch Vinh có chuyện, trên tỉnh đến để cách chức hắn?
Không đúng, nếu như là cách chức thì sao hắn có thể ngồi trên bàn Chủ tịch.
Không nói nhân viên bên dưới, ngay cả những người ngồi bên trên cũng có suy nghĩ. Trương Tùng nhìn lướt qua đám người dưới đài, hắn không khỏi cười cười. Hội nghị hôm nay rất thú vị, không ít người không đến tham gia
Thấy Vương Trạch Vinh ngồi trên bàn Chủ tịch, đám người vẫn dựa vào Vương Trạch Vinh liền như được tiêm thuốc kích thích, mỗi người đều lộ ra ánh mắt kích động. Hội nghị do chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Quán Hà Mã Hoa Quân chủ trì. Mã Hoa Quân nhìn mọi người bên dưới rồi nói:
- Kính thưa các đồng chí, hội nghị hôm nay có một nội dung do chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Lưng thông báo tình hình điều tra của đồng chí thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng Vương Trạch Vinh.
Có lầm không vậy, người bên dưới như muốn điên lên. Vương Trạch Vinh chỉ là một Phó thị trưởng, thông báo tình hình điều tra về hắn lại cần thường vụ tỉnh ủy, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tự mình đến ư?
- Sau đây mời thường vụ tỉnh ủy, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy thông báo tình hình.
Việc này đúng là làm mọi người mở rộng tầm mắt. Nghe thấy Lương Minh Hỉ sẽ phát biểu, mọi người cảm thấy không khí hội nghị rất kỳ quái. Lương Minh Hỉ đúng là dở khóc dở cười. Vốn chỉ là một bức thư nặc danh, kết quả cuối cùng lại do hắn đến lấy lại trong sạch cho Vương Trạch Vinh. Nhìn thoáng qua đám người bên dưới, Lương Minh Hỉ đeo kính lão, nhấp một ngụm nước rồi nói:
- Kính thưa các đồng chí, theo phân công của Tỉnh ủy, tôi đại biểu Tỉnh ủy đến Quán Hà thông báo tình hình điều tra của đồng chí Vương Trạch Vinh – thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng Quán Hà.
Hội trường rất yên tĩnh, mọi người đều lẳng lặng lắng nghe lời Lương Minh Hỉ nói. Kết luận điều tra của Vương Trạch Vinh ảnh hưởng đến tiền đồ của rất nhiều người.
- Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy, Ủy ban kỷ luật Thị ủy Quán Hà nhận được thư nặc danh tố cáo đồng chí Vương Trạch Vinh với ba nội dung. Tỉnh ủy rất coi trọng nên yêu cầu Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy, Ủy ban kỷ luật Quán Hà phối hợp điều tra. Phân biệt đến Thành phố Quán Hà, Huyện Đại Phường, huyện Khai Hà Thành phố Hoa Khê điều tra. Sau khi cẩn thận xác minh bây giờ đã có kết quả.
Lương Minh Hỉ từ tốn mà nói. Mọi người không khỏi liếc nhìn Vương Trạch Vinh. Thấy dáng vẻ của Vương Trạch Vinh lúc này, không ít người thầm nghĩ có lẽ có chuyện. Người dựa vào Vương Trạch Vinh thì lo lắng, cảm thấy mình đứng sai rồi. Nhưng câu nói cuối cùng của Lương Minh Hỉ làm mọi người nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt khác hẳn:
- Thông qua điều tra đã thấy nội dung tố cáo là không có thật.
Lương Minh Hỉ đã nói xong. Nghe nhiều nội dung như vậy, mọi người đã sớm hiểu rõ Vương Trạch Vinh chẳng những không có vấn đề, hơn nữa còn là điển hình liêm khiết. Bảo sao Tỉnh ủy phải phái chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật đến thông báo tình hình. Đây là một cách bồi thường cho Vương Trạch Vinh.
Phó cục trưởng Cục Đất Đai Tần Dư Việt lần này cũng đến tham gia hội nghị. Hắn là Phó cục trưởng đứng tít phía sau trong cục, hôm nay cục trưởng Lý Cương không đến tham gia nên phía hắn tới. Nghe Lương Minh Hỉ thông báo, Tần Dư Việt rất vui mừng. Thời gian trước hắn đã dựa vào Vương Trạch Vinh. Gần đây thấy Vương Trạch Vinh bị điều tra, đám người Lý Cương không ngừng chèn ép Tần Dư Việt. Nhớ kỹ hôm qua mình còn gọi điện báo cáo công việc với Vương Trạch Vinh, nói đến tình hình của cục, Tần Dư Việt biết mình đã bắt được bảo.
Nghĩ đến đây Tần Dư Việt rút điện thoại di động ra nhắn tin cho cục trưởng Lý Cương. Lý Cương cũng là người theo chiều gió, thấy không thể dựa vào Vương Trạch Vinh, hắn liền lập tức dựa vào Du Lâm Xương. Mấy ngày này không ngừng chạy đến chỗ Du Lâm Xương. Nghe thấy Trương Tùng triệu tập hội nghị, hắn không định tham gia, mục đích là để Du Lâm Xương xem.
Mặc dù không đến tham gia nhưng Lý Cương rất lo lắng. Ngồi trong phòng, Lý Cương đột nhiên nhận được tin nhắn. Thấy Tần Dư Việt nhắn tin tới, hắn không khỏi kích động, xem ra lần này đã thành công gõ thằng Tần Dư Việt này rồi. Tần Dư Việt cũng biết kịp thời báo cáo tình hình hội nghị. Lý Cương vội vàng mở tin nhắn ra đọc thì thấy đầu mình muốn mê đi.
- Chủ nhiệm Lương – Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy đến, Vương Trạch Vinh là một cán bộ đủ tư cách.
Chỉ mấy chữ ngắn ngủi nhưng Lý Cương lại xem rất nhiều.