Trong cơn gió rét, đoàn công tác Trung ương đến Thường Hồng chúc tết đã tới. Lần tiếp đón này Vương Trạch Vinh đã tập trung nhiều tâm trí, yêu cầu Tiền Hồng cùng Khương Tắc Xương nghiêm khắc dựa theo nhân viên cấp trên phái tới mà làm việc.
Tiếp đón Tổng bí thư thực ra không khó khăn, các cơ quan Trung ương đều đã phái nhân viên tới Thường Hồng để chuẩn bị từ trước.
Tiền Hồng lần này rất chú tâm trong công việc, chuyện lớn nhỏ đều tự đi kiểm tra nhiều lần vì sợ xuất hiện sai lầm như trước.
Sức khỏe của Uông Nhật Thần bây giờ rất tốt, luôn đi cùng Tổng bí thư xem xét tình hình Thường Hồng. Ngoài Uông Nhật Thần thì cũng có một loạt lãnh đạo tỉnh đi cùng. Tổng bí thư đến thì lãnh đạo tỉnh có ai không muốn được tiếp xúc với ngài.
Vương Trạch Vinh mặc dù có cấp bậc thấp nhưng là Bí thư thị ủy Thường Hồng cho nên có thể đi cùng Tổng bí thư và nói về tình hình phát triển Thường Hồng.
Trên cả đường đi, Tổng bí thư rất kinh ngạc. Lần trước khi ngài đến thì Thường Hồng là đống đổ nát vậy mà chỉ trong vòng không đầy năm đã thấy một thành phố khác hẳn.
Thấy tình hình Thường Hồng bây giờ, Tổng bí thư rất hài lòng và thầm than nhân dân Thường Hồng rất bất khuất. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã xây dựng lại được quê hương của mình.
Đi trên các con đường thênh thang, các phóng viên rất ngạc nhiên. Rất nhiều phóng viên đã đến Thường Hồng khi xảy ra động đất. Hai lần tới Thường Hồng làm người ta rõ ràng cảm nhận tốc độ phát triển của Thường Hồng.
Khi vào một tiểu khu, Tổng bí thư vừa đi xem các trang bị của tiểu khu vừa nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Tiểu Vương, Thường Hồng phát triển rất tốt.
Tổng bí thư sờ sờ dụng cụ thể hình trong khu thể thao rồi thử tập một chút:
- Xây dựng tiểu khu nhất định phải có những cái này, như vậy có thể khiến toàn dân tập thể thao.
Vương Trạch Vinh nói:
- Đây là Ủy ban Thể dục thể thao dùng thu nhập từ xổ số mà bố trí một số thiết bị ở các tiểu khu, có các công ty quyên góp, mục đích là để cho người dân có nơi tập luyện.
Tổng bí thư rất hài lòng với Bí thư trẻ tuổi này, nhớ đến biểu hiện của Vương Trạch Vinh khi động đất, lại nhìn Thường Hồng bây giờ đã thay đổi nhiều, ông cho rằng Vương Trạch Vinh là người có thể gánh vác trọng trách.
Tổng bí thư khen như vậy làm các cán bộ tỉnh Giang Sơn có nhiều suy nghĩ.
Tuy nói Tổng bí thư sắp lui nhưng ai cũng biết ảnh hưởng của ông là quá lớn. Vương Trạch Vinh được ông coi trọng thì về sau phát triển sẽ không thể thấp.
Một lãnh đạo tỉnh cười nói với Tổng bí thư:
- Năng lực của đồng chí Vương Trạch Vinh rất mạnh, tốc độ phát triển của Thường Hồng là nhanh nhất trong toàn tỉnh. Trên tỉnh cũng rất ủng hộ Thường Hồng.
- Tổng bí thư, đây chủ yếu là do Trung ương và tỉnh ủng hộ. Không có cấp trên thì Thường Hồng không thể biến hoá lớn như vậy.
Vương Trạch Vinh không quên nói giúp lãnh đạo tỉnh này:
- Tổng bí thư, bởi vì Thường Hồng xảy ra động đất nên các cơ quan trên tỉnh chỉ cần nghe nói Thường Hồng cần gì là ủng hộ ngay. Không có các nơi ủng hộ thì Thường Hồng không thể đạt thành tích lớn như vậy. Thường Hồng muốn cảm ơn nhân dân cả nước ủng hộ.
Tổng bí thư gật đầu nói:
- Chúng ta cần chính là thấy một Thường Hồng hoàn toàn mới. Bí thư Tiểu Vương, thấy không khí này của Thường Hồng làm tôi rất vui vẻ. Điều này nói rõ Thị ủy Thường Hồng đã rất chú ý. Nhưng Thường Hồng tuyệt đối không thể xảy ra chuyện sử dụng tiền cứu trợ không đúng mục đích.
- Ở việc này Thường Hồng có chế độ quản lý và kiểm tra rất chặt chẽ, hơn nữa ghi chép từng khoản tiền một.
Lúc này người vây xem càng lúc càng nhiều, mọi người biết Tổng bí thư đến nên đều hưng phấn vỗ tay.
Đối với đám người vây xem, Tổng bí thư nói với mọi người vài câu, còn vào vài căn hộ xem xét.
Trên tỉnh trước đó đã yêu cầu chọn vài hộ gia đình tiêu biểu để Tổng bí thư vào xem, Vương Trạch Vinh có chút bất đắc dĩ. Chuyện này vốn được xác định trước, ngay cả người dân nói như thế nào đều được chỉ đạo.
Bây giờ lãnh đạo đến nhà người dân tình hình bình thường đều là hỏi các câu có sẵn. Chẳng qua khi Tổng bí thư vào thì người nhà khẩn trương nên quên hết.
Thấy thế, Chánh văn phòng Thị ủy Tiền Hồng vô cùng lo lắng.
Kết quả làm người ta ngạc nhiên, hộ gia đình đã nói cảm nhận chân thành của mình về sự phát triển của Thường Hồng.
Trong nhà có một ông lão, người nhà bọn họ có vài người chết trong trận động đất, nếu không có Vương Trạch Vinh chỉ huy thì có lẽ không có mấy người sống. Ông lão ôm cháu mà nói:
- Không có Bí thư Vương thì không có chúng tôi bây giờ.
Nghe ông lão nói như vậy, Tổng bí thư nhìn Vương Trạch Vinh càng thân thiết hơn:
- Bí thư Tiểu Vương, chúng ta nhất định phải luôn nhớ kỹ một điểm, chúng ta phục vụ nhân dân, làm việc gì cũng phải nghĩ cho nhân dân. Ai thật lòng vì nhân dân thì nhân dân luôn ghi nhớ.
Lời này Tổng bí thư một lần nữa khẳng định công tác của Vương Trạch Vinh.
Ra khỏi tiểu khu, Tổng bí thư liền muốn đến Khu công nghệ cao Thường Hồng.
Vương Trạch Vinh hôm qua đã gọi cho Điền Huy hỏi tình hình công ty Ắc quy. Thật ra Vương Trạch Vinh có chút lo lắng về công ty Ắc quy này. Bên trong có gián điệp thương mại, chẳng may Tổng bí thư đến mà xảy ra chuyện thì sao?
Điền Huy nói cho Vương Trạch Vinh biết đã bắt vài gián điệp, công tác của công ty Ắc quy cũng được tăng cường giữ bí mật.
Nghe chuyện đã giải quyết, Vương Trạch Vinh mới yên tâm hơn. Hắn đã xác định nếu xảy ra chuyện thì mình nhất định phải xông lên bảo vệ Tổng bí thư.
Giám đốc công ty Ắc quy tên Trương Sở Côn, đây vốn là giám đốc công ty Ắc quy trên tỉnh được Ngô Uy Hoa mời về.
Đi theo Trương Sở Côn, Tổng bí thư chăm chú kiểm tra tình hình công ty Ắc quy.
Vương Trạch Vinh biết lần này Tổng bí thư đến Thường Hồng sẽ chú trọng kiểm tra nơi đây nên nói rõ chi tiết công ty.
Tổng bí thư đến, đám người Ngô Uy Hoa không xuất hiện dù bọn họ biết Trung ương sẽ điều tra ra mình là ông chủ phía sau.
Sau khi xem xong công ty Ắc quy, Tổng bí thư cười nói:
- Sau khi Thường Hồng động đất, Trung ương xác định Thường Hồng làm Thành phố công nghệ cao. Mặc dù Trung ương và trên tỉnh cũng rất ủng hộ nhưng khoa học kỹ thuật không phải nói phát triển là phát triển được. Tôi vốn nghĩ Thường Hồng muốn phát triển công nghệ cao thì còn cần thời gian dài, không ngờ Thị ủy Thường Hồng không đợi ủng hộ đã nắm giữ được hạng mục này vào tay, đây là thành phố rất lớn. Tin rằng có hạng mục này thì Thường Hồng sẽ đi lên con đường phát triển công nghệ cao.
Vương Trạch Vinh nghe thấy thế liền định giới thiệu các hạng mục khác.
Uông Nhật Thần ở bên nói:
- Thường Hồng có một công ty đầu tư mạo hiểm với quy mô rất lớn, rất nhiều hạng mục đều do công ty này mang về. Khu công nghệ cao Thường Hồng bây giờ đã thành một nơi sản sinh ra nhiều hạng mục.
Ông trước đó đã tìm hiểu rõ, cũng đã xem các hạng mục. Ông biết chỉ cần các hạng mục này phát triển thì Thường Hồng hoàn toàn biến thành Thành phố công nghệ cao.
Tổng bí thư cười nói:
- Rất tốt, đây là biện pháp rất tốt, các nơi khác cũng muốn dùng cách này phát triển công nghệ cao nhưng không thành công mấy. Thường Hồng có thể thu hút công ty như vậy, đó là biết tự khai thác. Chúng ta làm chuyện gì cũng phải có tinh thần dẫn đầu, không sợ thất bại. Làm bất cứ chuyện gì cũng có thể thất bại, chỉ cần tổng kết kinh nghiệm, tiếp tục làm thì cuối cùng sẽ có thành công.
Mọi người nghe Tổng bí thư nói như vậy liền không nhịn được nhìn Vương Trạch Vinh, rất nhiều người ghen ghét vì biết Tổng bí thư rất hài lòng Vương Trạch Vinh. Bây giờ đã như vậy thì người thông minh sẽ không đối đầu Vương Trạch Vinh, nhất định tạo quan hệ tốt với hắn.
Chủ tịch tỉnh Hồng Quân nhìn thoáng qua Phùng Triêu Lâm đi ở phía sau liền nhíu mày. Y có chút không hài lòng với Phùng Triêu Lâm. Phùng Triêu Lâm này quá kém, là một Thị trưởng mà không khống chế được Khu công nghệ cao Thường Hồng. Nhìn tình hình bây giờ thì các hạng mục phát triển của Thường Hồng đều do Vương Trạch Vinh tự mình khống chế, còn cần Thị trưởng làm gì? Không biết sao y càng lúc càng khó chịu với Phùng Triêu Lâm, rất không hài lòng việc Phùng Triêu Lâm không thể khống chế Thường Hồng. Tuy nói y cũng biết Vương Trạch Vinh lợi hại, Phùng Triêu Lâm không phải đối thủ. Nhưng nhìn Uông Nhật Thần đắc ý như vậy thì y rất khó chịu.
Vương Trạch Vinh một bên báo cáo công tác Thường Hồng với Tổng bí thư, một bên trả lời các câu hỏi của mấy Bộ trưởng đi cùng. Việc này không thể để người bên dưới trả lời, bọn họ là lãnh đạo cấp bộ thì sao có thể để nhân viên trả lời. Cũng may Vương Trạch Vinh đã kéo Đặng Diệu Hoa đến bên cạnh, có một số việc mình nói vài câu sau đó để Đặng Diệu Hoa trao đổi với bọn họ.
Uông Nhật Thần vẫn quan sát thái độ của Tổng bí thư với Vương Trạch Vinh. Ông thấy Tổng bí thư hài lòng với Vương Trạch Vinh như vậy thì than thở. Vương Trạch Vinh bây giờ mới chưa đầy 34 tuổi, rất trẻ nếu không sẽ tiến thêm bước nữa.
Tổng bí thư khẽ vỗ vai Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Bí thư Tiểu Vương, tôi giao Thường Hồng cho cậu, cậu chịu khó làm ở Thường Hồng vài năm. Tôi hy vọng thấy Thường Hồng hoàn toàn mới.
Tổng bí thư nói như vậy khiến các lãnh đạo tỉnh Giang Sơn có chút sửng sốt. Ý của Tổng bí thư là quá rõ ràng, muốn Vương Trạch Vinh ở lại Thường Hồng vài năm, việc này có chút phức tạp.
Hồng Quân cũng có chút sửng sốt, lời này y càng nghĩ nhiều hơn. Thứ nhất Vương Trạch Vinh nếu không xảy ra chuyện quá lớn thì không ai có thể đụng đến hắn. Hắn coi như là Bí thư thị ủy Thường Hồng do Tổng bí thư phong, ai động hắn là chống đối với Tổng bí thư. Thứ hai Thường Hồng nhất định sẽ phát triển mạnh hơn nữa. Thứ ba trong thời gian ngắn Vương Trạch Vinh không thể lên chức, ít nhất trong hai ba năm là không được. Công tác chủ yếu của hắn là phát triển Thường Hồng, không ai có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của Thường Hồng.
Uông Nhật Thần cũng đang suy nghĩ vấn đề này. Xem ra Tổng bí thư muốn giao cho Vương Trạch Vinh phụ trách, điều này có thể biến Vương Trạch Vinh thành trung tâm của Đặc khu, địa vị của Vương Trạch Vinh trong thời gian ngắn sẽ không thể lay chuyển.
Đây là việc tốt đồng thời cũng là áp lực, phải xem Vương Trạch Vinh có thể khiến Thường Hồng phát triển hơn nữa hay không?
Vương Trạch Vinh cũng rất cảm động với sự tin tưởng của Tổng bí thư.
- Xin Tổng bí thư yên tâm, tôi nhất định làm tốt công tác dưới sự chỉ đạo của Trung ương, tỉnh, sẽ phát triển Thường Hồng rất tốt.