Thư Đạo Lâm kích động xong mới phát hiện cả phòng hội nghị yên tĩnh, mọi người đều nhìn chằm chằm vào y.
Y lại nhìn Ninh Thành Vũ thì thấy đối phương nhìn mình như muốn giết người.
Thư Đạo Lâm cũng biết một ít tin tức, nghe nói chỗ dựa của Ninh Thành Vũ là Phó bí thư Tỉnh ủy.
Bởi vì Ninh Thành Vũ có chỗ dựa như vậy nên mới tỏ ra bá đạo ở Thị xã Hàng. Công trình xảy ra chuyện thì Ninh Thành Vũ đáng lẽ phải chịu trách nhiệm nhưng bí thư thị ủy Lâm Lãng cùng thị trường Trương Siêu Nguyên cũng chỉ nhắc nhở mà thôi, cũng không định làm gì Ninh Thành Vũ. Ai cũng không ngờ Thư Đạo Lâm lại vỗ bàn trong hội nghị thường trực Ủy ban, còn nói ra như vậy.
Đều là người trong chốn quan trường nên lời nói và cách làm của Thư Đạo Lâm đúng là làm người ta phải phán đoán. Một Phó thị trưởng không vào thường vụ mà dám nói như vậy, sau lưng không có ai sai thì đúng là không thể tin nổi.
Trương Siêu Nguyên cũng cảm thấy rất khó hiểu mà nhìn Thư Đạo Lâm.
Gần đây Trương Siêu Nguyên thấy rất nguy hiểm, Ninh Thành Vũ nghe nói có họ hàng với Phó bí thư Tỉnh ủy Cố Quốc Sơn, gần đây không ngừng chạy lên tỉnh. Mà có tin tức từ trên tỉnh nói Cố Quốc Sơn có thể lên làm Bí thư tỉnh ủy, bởi vì Cố Quốc Sơn vốn là thư ký của Hoa Thái Tường.
Đủ tin tức truyền ra khiến Trương Siêu Nguyên phải nhún mình trước Ninh Thành Vũ. Y hiểu rõ tình huống của mình, bởi không có chỗ dựa mạnh nên không thể đấu được với Ninh Thành Vũ.
Đang khi Trương Siêu Nguyên đau đầu thì Thư Đạo Lâm đột nhiên làm như vậy làm y cười thầm trong lòng. Mọi người đều có suy nghĩ giống nhau là Thư Đạo Lâm nhất định được người chỉ thị làm như vậy.
- Lão Thư, anh có ý gì thì có thể nói một chút.
Trương Siêu Nguyên cười nói.
Trương Siêu Nguyên nói như vậy khiến mọi người đang ngồi đều động tâm. Tình hình Thị xã như thế nào thì mọi người đều rõ, bây giờ là Trương yếu, Ninh mạnh, Thư Đạo Lâm này nghe nói có chỗ dựa trên tỉnh, nếu như không thì sao có thể thoáng cái nhảy lên làm Phó thị trưởng.
Mọi người đều thầm quan sát.
Thư Đạo Lâm thực ra có ý tưởng gì, y chỉ là hưng phấn khi nghe tin con gái thành người phụ nữ của Vương Trạch Vinh mà thôi. Y biết mình từ bây giờ đã thực sự có chỗ dựa, mà chỗ dựa này là rất mạnh.
Cẩn thận mà nói Thư Đạo Lâm cũng là quan chức muốn làm tốt công việc vì dân chúng, điển hình là quan tốt. Chẳng qua sau khi thấy tình hình chính trường thì quan chức bây giờ rất coi trọng chức vụ, cho nên y cũng mong mình có chỗ dựa mạnh. Sau khi thấy Vương Trạch Vinh chỉ nói một câu mà mình lên làm Phó thị trưởng, Thư Đạo Lâm cũng nghĩ thông suốt. Con gái dù sao cũng sẽ lấy chồng, cùng với việc lấy một người đàn ông không có tương lai thì không bằng đi theo Vương Trạch Vinh. Chỉ cần như vậy thì nhà mình sẽ phát triển.
Sau khi thay đổi tư tưởng, y rất quan tâm tới việc đó nên kích động là bình thường.
Nghe Trương Siêu Nguyên nói với giọng cổ vũ, Thư Đạo Lâm há hốc mồm. Tình hình Thị xã thì y biết, Ninh Thành Vũ không phải dễ chọc. Có Cố Quốc Sơn ủng hộ, ngay cả Bí thư thị ủy cũng phải nhường. Mục đích của Trương Siêu Nguyên là rất rõ ràng, muốn mình đấu với Ninh Thành Vũ.
Y vốn sợ Ninh Thành Vũ, nhưng bây giờ có Thư Đạo Lâm làm chỗ dựa, lại nghĩ Ninh Thành Vũ làm nhiều việc tham ô nên cũng muốn đấu một chút.
Có suy nghĩ này, Thư Đạo Lâm liền muốn nói gì đó. Nhưng khi thấy ánh mắt mọi người thì lại giật mình. Con gái mình vừa theo Vương Trạch Vinh, tất cả đều không rõ nên không được làm loạn.
- Ha ha, vừa nãy tôi nghe được chuyện khác nên mới vậy, tôi không có suy nghĩ gì.
Thư Đạo Lâm cười ha hả nói.
- Lão Thư, hội nghị thường trực Ủy ban đâu phải chỗ muốn nói gì thì nói.
Ninh Thành Vũ nói:
- Lão Thư, có gì cứ nói. Công việc bây giờ cũng không dễ làm, thường đồng chí càng làm việc nhiều thì càng dễ bị phê bình.
Thư Đạo Lâm chỉ có thể cười khổ một tiếng, xem ra Ninh Thành Vũ đã hận mình.
Đúng như Thư Đạo Lâm nghĩ, Ninh Thành Vũ đã hận đối phương. Vừa nãy Trương Siêu Nguyên nhắc mình nhưng Trương Siêu Nguyên không dám nói rõ. Thấy mọi người không nói gì thì Thư Đạo Lâm lại chơi trò này, tâm trạng của y là như thế nào thì có thể hiểu.
Đối với Thư Đạo Lâm đột nhiên thành Phó thị trưởng, Ninh Thành Vũ cũng đã thầm điều tra, kết quả không rõ sau lưng Thư Đạo Lâm có thực lực như thế nào. Y chỉ biết Thư Đạo Lâm nhất định có chỗ dựa trên tỉnh. Mới đầu Ninh Thành Vũ còn đề phòng Thư Đạo Lâm nhưng sau đó phát hiện Thư Đạo Lâm ở chức Phó thị trưởng không có động tĩnh gì. Mọi người vốn nghĩ Thư Đạo Lâm sẽ nhanh vào thường vụ nhưng mãi không có phát triển, Ninh Thành Vũ và nhiều người đều cho rằng Thư Đạo Lâm chẳng qua chỉ có người nói giúp, còn đâu không có lực lượng mạnh.
Bây giờ Cố Quốc Sơn có cơ hội lên chức, với lực lượng của Cố Quốc Sơn trên tỉnh thì xử lý Thư Đạo Lâm là bình thường.
Ninh Thành Vũ biết chuyện của mình, nếu không đè được thì đúng là không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Y đúng là muốn giết gà dọa khỉ.
Trương Siêu Nguyên không thấy Thư Đạo Lâm có động tác gì liền cười nói:
- Hội nghị hôm nay đến đây là kết thúc.
Nói xong y liền đứng dậy đi ra ngoài.
Hội nghị cứ như vậy là kết thúc nhưng mọi người đều biết nhất định sẽ có chuyện.
Thư Đạo Lâm thoáng cái phát hiện không ai dám đi lại gần mình, ngay cả mấy Phó thị trưởng vốn quan hệ tốt với y đều cố gắng tránh sang bên.
Thư Đạo Lâm thở dài một tiếng, y làm quan nhiều năm thì sao không biết tai họa mà việc mình làm gây ra. Đắc tội Ninh Thành Vũ thì mình sao có chỗ tốt.
- Lão Thư, rất tốt.
Ninh Thành Vũ đi tới bên cạnh Thư Đạo Lâm rồi nói.
Lời này do Ninh Thành Vũ nói thì lại là tình hình khác, mọi người nhìn Thư Đạo Lâm và nghĩ tên này sẽ có chuyện.
- Chỉ có thể dựa vào Vương Trạch Vinh.
Thư Đạo Lâm thực ra không quá sợ. Có quan hệ như vậy thì y biết cũng không sợ không qua cửa. Chẳng qua y không rõ quan hệ giữa con gái và Vương Trạch Vinh đến mức nào. Y đã thấy nhiều việc đó là có người phụ nữ của nhân vật lớn không có bất cứ sức ảnh hưởng gì.
Ninh Thành Vũ và Thư Đạo Lâm nhìn nhau, hai người đều nghĩ tới việc giữ chức. Thư Đạo Lâm muốn giữ vị trí bây giờ, Ninh Thành Vũ không hy vọng mất đi địa vị hiện có.
Thư Đạo Lâm thầm nghĩ dù sao cũng đã đắc tội, không cần nói gì nên cứ thế đi ra ngoài.
Ninh Thành Vũ nhìn Thư Đạo Lâm cứ như vậy mà đi thì càng thêm khó hiểu. Y thầm nghĩ chẳng lẽ tên Thư Đạo Lâm này thật sự có chỗ dựa mạnh trên tỉnh?
Không đúng, nếu y có chỗ dựa mạnh thì bây giờ ít nhất có thể vào Thường vụ thị ủy mà.
Lúc này Ninh Thành Vũ cũng có chút lo lắng. Y làm nhiều việc như vậy, tùy tiện lấy ra một việc cũng xong. Có lẽ Thư Đạo Lâm là người mà bên trên chỉ thị nhằm vào mình, như vậy sẽ có việc lớn.
Không được, việc này phải báo cáo với Cố Quốc Sơn.
Nghĩ đến không ít công trình do em của Cố Quốc Sơn nhận làm, Ninh Thành Vũ thầm nghĩ có nhiều lợi ích như vậy thì cũng nên ra mặt giúp mình.
Trương Siêu Nguyên lúc này đang ngồi trong văn phòng mà suy nghĩ. Cố Quốc Sơn được kêu gọi lên chức nhiều như vậy, Ninh Thành Vũ lại là người của đối phương. Nếu như Cố Quốc Sơn lên chức, vị trí của mình là gì?
Tình hình hội nghị thường trực Ủy ban rất nhanh truyền tới chỗ Bí thư thị ủy Lâm Lãng.
Nghe xong nội dung, Lâm Lãng ngồi đó mà phân tích.
Đối với chuyện của Thư Đạo Lâm, Lâm Lãng cũng hiểu đôi chút. Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ hỏi tới hai lần, ngay cả Thư Đạo Lâm lên làm Phó thị trưởng cũng là ý của Hà Gia Vĩ.
Lâm Lãng phân tích thật nhanh và nghĩ Thư Đạo Lâm nhất định là dựa vào Hà Gia Vĩ. Y vốn muốn xem Thư Đạo Lâm phát triển ra sao nhưng vẫn không thấy có động tĩnh gì. Bí thư Hà cũng không tỏ vẻ gì thêm, bởi vì không rõ tình hình nên Lâm Lãng cũng không dùng Thư Đạo Lâm quá nhiều.
Lâm Lãng bây giờ cũng lo cho vị trí của mình. Trên tỉnh đang đồn Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ sẽ bị điều đi, Phó bí thư sẽ lên thay.
Nếu là như vậy thì chức Bí thư thị ủy của mình không giữ được.
Sau khi nghe chuyện ở hội nghị thường trực Ủy ban, Lâm Lãng cảm thấy có cơ hội. Có lẽ thử dò xét được Bí thư tỉnh ủy Hà.
Vì thế Lâm Lãng liền gọi cho thư ký của Hà Gia Vĩ rồi được nối sang cho Hà Gia Vĩ.