Vương Trạch Vinh ngồi trong văn phòng mà hút thuốc. Cải cách đang tiến hành, công việc này do Mã Giới Yên và Ôn Hòa Lâm là người thực hiện. Vương Trạch Vinh quyết định về chính sách và phương hướng là được. Hơn nữa hắn rất tin hai người này.
Mã Giới Yên vào văn phòng của Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Trạch Vinh, anh xem các tin trên mạng không, có không ít lời nói về việc cải cách ở Huyện Đại Phường chúng ta.
- Ồ, nói như thế nào?
Vương Trạch Vinh hơi giật mình. Mấy hôm nay hắn không nên mạng nên không biết mọi người đang nói chuyện này.
Trong một diễn đàn thường xuyên thảo luận các chính sách trong nước có một bài “Cải cách có giảm người hay không?” được rất nhiều người đọc và trả lời.
Mã Giới Yên chỉ vào nó:
- Chính là bài viết này. Anh xem một chút, đó chính là nói chuyện cải cách ở Huyện Đại Phường chúng ta.
Vương Trạch Vinh cẩn thận đọc thì thấy bài viết này có lời lẽ rất chặt chẽ, tác giả đã hiểu khá rõ cải cách ở Huyện Đại Phường, kể rõ tình hình cải cách ở Huyện Đại Phường. Hơn nữa còn tán dương cách làm này của Huyện Đại Phường, cho rằng cách này có thể tham khảo.
Bài viết này vừa ra thì có rất nhiều người đưa ý kiến, có người phản đối, có người khen. Người phản đối cho rằng cải cách như vậy thì không làm còn hơn, Huyện Đại Phường làm như vậy chính là thay canh không thay thuốc, cải cách sẽ thất bại. Nhưng người tán thành đây là cách không làm thương tổn đến cán bộ, dùng cách này để không ngừng tập huấn nhân viên không đủ tư cách, như vậy có thể làm cho nhân viên chính quyền cảm thấy nguy cơ, có tác dụng rất lớn đối với việc nâng cao công tác phục vụ của chính quyền.
- Anh thấy sao?
Vương Trạch Vinh đọc xong liền hỏi Mã Giới Yên.
Mã Giới Yên nói:
- Trạch Vinh, tôi nghĩ không chỉ như vậy đâu. Sau đây nhất định sẽ có các cuộc tranh luận trên báo chí, đài truyền hình. Huyện Đại Phường lần này lại được mọi người chú ý rồi.
Thấy Mã Giới Yên có chút lo lắng, Vương Trạch Vinh nói:
- Mọi người chú ý càng tốt, để mọi người đều đưa ý kiến. Tôi nghĩ ban Tuyên giáo phải chuẩn bị mới được.
Mã Giới Yên nói:
- Đúng thế, chúng ta phải chuẩn bị đủ tài liệu chi tiết. Tôi đoán sau này sẽ có phóng viên đến Huyện Đại Phường.
Vương Trạch Vinh cầm điện thoại gọi cho trưởng ban Tuyên giáo Ngô Nghi Tĩnh.
Thấy người nghe điện là Ngô Nghi Tĩnh, Vương Trạch Vinh nói:
- Chị đến chỗ tôi một chút.
Vài phút sau Ngô Nghi Tĩnh liền đến phòng làm việc của Vương Trạch Vinh.
- Trưởng ban Ngô, chị biết bài viết trên mạng không?
- Có phải là chuyện giảm người?
Ngô Nghi Tĩnh rõ ràng là biết việc này.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi vừa nói chuyện với Phó bí thư Mã một chút, việc này không phải là việc nhỏ. Theo Huyện Đại Phường tiến hành cải cách, tôi tin rằng sẽ có các bài báo đăng tin. Hy vọng ban Tuyên giáo chuẩn bị đầy đủ về mọi phương diện.
Ngô Nghi Tĩnh nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, ban Tuyên giáo chúng tôi đã chuẩn bị không ít tài liệu.
Ngô Nghi Tĩnh lấy một tập tài liệu trong cặp ra đưa cho Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, đây là tài liệu chúng tôi đã chuẩn bị, tôi đang định đưa cho ngài xem.
Vương Trạch Vinh thấy Ngô Nghi Tĩnh có thể chuẩn bị trước tài liệu liền thấy cô ta có năng lực.
Một lúc sau Tiền Dịch Tài gọi điện tới:
- Tôi đọc thấy trên mạng có không ít bài báo liên quan đến việc cải cách ở Huyện Đại Phường. Huyện Đại Phường là huyện thí điểm, mặc dù Thị ủy cho phép các cậu tiến hành cải cách cơ cấu nhưng làm bất cứ chuyện gì cũng phải nghĩ kỹ rồi hãy tiến hành.
Vương Trạch Vinh nói:
- Xin Bí thư Tiền yên tâm, chúng tôi đã nghiên cứu cẩn thận.
Tiền Dịch Tài nói:
- Trạch Vinh, không được ảnh hưởng quá nhiều người, lời này cậu nhất định phải nhớ kỹ.
Xem ra Tiền Dịch Tài cũng có áp lực nhất định. Vương Trạch Vinh nghe ra được Tiền Dịch Tài đang lo lắng công tác cải cách ở Huyện Đại Phường xuất hiện vấn đề.
Tiền Dịch Tài vừa dập máy thì trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Trương Tất Tường gọi tới.
Vương Trạch Vinh kích động cầm máy mà nói:
- Trương thúc có chuyện gì vậy?
Trương Tất Tường nói:
- Trạch Vinh, Bí thư tỉnh ủy Phùng rất coi trọng việc cải cách ở Huyện Đại Phường, đặc biệt là biện pháp cải cách mà không giảm người. Cháu mau viết một bản báo cáo giao cho chú để chú báo cáo lên Trung ương.
- Trung ương cần cái này ư?
Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu. Chỉ riêng một huyện nhỏ tiến hành cải cách mà làm cho Trung ương chú ý sao?
Trương Tất Tường nói:
- Không sai, cháu mau chuẩn bị các thứ ra, chuyện này đối với cháu mà nói vừa nguy hiểm vừa là cơ hội, phải cẩn thận thực hiện.
Vương Trạch Vinh liền vùi đầu vào trước máy tính mà gõ nội dung cuộc cải cách này.
Trong bài viết này Vương Trạch Vinh đã cẩn thận viết từng nội dung một. Bình thường khi mọi người nhắc đến cải cách đều cho rằng sẽ giảm người, hắn cho rằng đây là suy nghĩ sai lầm. Ở Trung Quốc hầu như trước đây các đợt cải cách đều là chữa ngọn không chữa tận gốc, vì vậy chỉ có thể cải cách những người ở cấp dưới cùng hoặc là tầm trung. Nhưng nếu làm như vậy và giảm người thì tổn hại chính là lợi ích của nhân viên tầm thấp. Đây là người cần giảm mà không giảm. Vì vậy theo tình hình hiện nay rất nhiều biện pháp tốt chính là không giảm người. Vì vậy Huyện Đại Phường dùng một chế độ quản lý chặt chẽ, thành lập trung tâm huấn luyện như một thanh kiếm sắc treo trên đầu mọi người. Ai không đạt đủ tiêu chuẩn thì sẽ bị giảm chức vụ, ai đủ tiêu chuẩn thì cho quay lại vị trí, hơn nữa còn tiến hành một cách giám sát công việc, để quần chúng nhân dân bình chọn cán bộ lãnh đạo. Hơn nữa nhân viên chính quyền chỉ cần xuất hiện một chút vấn đề là phải tiến hành tập huấn lại, sau khi học xong và đủ tư cách mới được quay lại chức vụ.
Vương Trạch Vinh cũng tiến hành phân tích tình hình ở Huyện Đại Phường, trong bài văn chú trọng vào vấn đề chuyển biến chức năng của các phòng ban, mục đích cải cách chính là khiến cho cơ cấu chính quyền được vận chuyển một cách tốt nhất. Kinh tế phát triển cũng yêu cầu năng lực phục vụ của các phòng ban tăng lên. Chỉ cần sau khi cải cách có thể làm cho phương diện này đề cao là cải cách đã thành công. Đọc bài viết lại một lần, Vương Trạch Vinh liền gọi điện nói với Trương Tất Trường là đã gửi mail cho lão.
Làm cho Vương Trạch Vinh không ngờ là nội dung cải cách ở Huyện Đại Phường đã được lan truyền đi rất nhanh trên mạng.
Thời gian này cứ khi nói đến cải cách là người ta sẽ nghĩ tới việc giảm người. Cải cách chẳng khác giảm người là điều mặc định. Vương Trạch Vinh đột nhiên đưa ra khẩu hiệu cải cách không giảm người chính là đổi mới phương pháp cải cách. Mọi người thấy phương pháp cải cách này của Vương Trạch Vinh liền cảm thấy mắt mình sáng rực lên. Truyện Quan Khí
Đầu tiên là trên mạng, sau đó là trên một vài tờ báo, dần dần các tờ báo lớn cũng đăng về việc này. Sau đó tờ Nhật báo Trung Quốc – một tờ báo rất có uy tín cũng có một bài chuyên môn phân tích việc này.
Khi bài báo này được đăng lên, các tờ báo khác chỉ trong một đêm đều có bài viết ngắn dài khác nhau nhằm vào Huyện Đại Phường. Khi mọi người biết Huyện Đại Phường là huyện thí điểm Luân chuyển đất đai thì càng thêm kích động. Một ít tờ báo cũng phía phóng viên đến Huyện Đại Phường, hy vọng có thể hiểu rõ toàn bộ tình hình Huyện Đại Phường. Dù là cải cách hay là Luân chuyển đất đai đều được mọi người quan tâm.
Cải cách đang tiến hành ở Huyện Đại Phường không bị việc này ảnh hưởng, bây giờ đang đến giai đoạn quan trọng.
Công việc quan trọng của Vương Trạch Vinh bây giờ là tiến hành nói chuyện với các lãnh đạo. Lần cải cách này khiến khá nhiều lãnh đạo xuống chức, đây không phải con số nhỏ. Nhằm vào tình hình của các nhân viên này mà trong huyện tiến hành an bài cho thỏa đáng. Tuy nhiên mặc dù có bố trí nhưng dính dáng đến vấn đề lợi ích của mình nên tâm trạng mọi người đều kích động. Bây giờ đủ người không ngừng gọi điện tới cho Vương Trạch Vinh, làm thế nào để trấn an và thuyết phục bọn họ cũng là công việc quan trọng của Vương Trạch Vinh.
Đang khi Vương Trạch Vinh bận rộn thì Tiểu Giang ở phía Nam gọi tới.
Tiểu Giang vội vàng nói:
- Ông xã, em đọc báo thì thấy có tin tức về Huyện Đại Phường, không có vấn đề gì chứ?
Vương Trạch Vinh cũng đã lâu không gọi điện với Tiểu Giang, cười nói:
- Có thể có vấn đề gì chứ. Nhưng em đó, cả tuần rồi không gọi điện cho anh. Có vấn đề gì không?
Thấy Vương Trạch Vinh hỏi thăm mình, Tiểu Giang cười nói:
- Tuần này em và chị họ tập trung vào kinh doanh cổ phiếu, anh đoán xem em lãi được bao nhiêu?
Vương Trạch Vinh nói:
- Sức khỏe là quan trọng, lãi bao nhiêu đối với anh không quan trọng.
Tiểu Giang nói:
- Em biết ngay anh sẽ nói như vậy. Em định lén đến Quán Hà, em nhớ anh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Cổ phiếu khá nguy hiểm, anh không hy vọng em quá chú tâm vào thứ này. Tập trung các ngành khác thì tốt hơn.
Tiểu Giang nói:
- Em muốn lập tức gặp anh, đến Quán Hà em sẽ gọi cho anh.