Truyền thông cũng đánh giá rất cao hành động nhận lỗi và sửa sai của Hồng Quân. Hình ảnh một ông bố tốt hiện ra trước mặt mọi người. Cách làm của Hồng Quân khiến dân chúng đồng tình với y. Đặc biệt Hồng Quân cúi người với Chu gia càng thể hiện ra sự thương dân của y.
Hồng Quân ngồi trong văn phòng xem những bài báo viết về mình, tờ báo mặc dù cũng có vài điểm chỉ trích nhưng phần lớn khá được.
Hồng Quân thở dài một tiếng, việc này coi như xử lý xong.
Nghĩ đến chuyện của Khương Đại Nha, đến bây giờ vẫn không thấy mấy thứ quá bất lợi, nói vậy theo cái chết của Khương Đại Nha thì mọi thứ cũng biến mất rồi. Hồng Quân bây giờ chỉ có một điều lo lắng duy nhất là việc này. Nghĩ đến Uông Nhật Thần, Hồng Quân có chút lo lắng. Uông Nhật Thần không thể dễ dàng bỏ qua cho mình như vậy. Cho dù mình làm rất tốt nhưng tranh đối chính trị thì đối thủ cũng không dễ dàng bỏ qua cho mình. Không biết Uông Nhật Thần còn chiêu gì nữa?
Chẳng qua Hồng Quân nghĩ dù xuất hiện thứ gì mới thì chính là con mình, chắc không dính vào mình.
- Chủ tịch, Bí thư tỉnh ủy Uông mời ngài sang một chút.
Thư ký đi vào nhỏ giọng nói.
Nghe thấy là Uông Nhật Thần mời mình tới, Hồng Quân hỏi:
- Có nói là việc gì không?
Thư ký nói:
- Cũng không nói là việc gì.
Hồng Quân đứng dậy nói:
- Đi thôi.
Vào văn phòng Uông Nhật Thần, Hồng Quân phát hiện còn có mấy người khác nữa. Nhìn mấy người này Hồng Quân có chút sửng sốt, không ngờ là người Ủy ban kỷ luật Trung ương. Sao người Ủy ban kỷ luật Trung ương lại đến tỉnh Giang Sơn? Hồng Quân khá sợ.
Uông Nhật Thần đợi Hồng Quân ngồi xuống rồi nghiêm túc nói;
- Chủ tịch Hồng, các đồng chí Ủy ban kỷ luật Trung ương tìm anh hỏi mấy chuyện.
Lời này làm Hồng Quân run lên, nhìn vào mấy người kia rồi nói:
- Lấy phương thức gì để nói chuyện?
- Chủ tịch Hồng, là như thế này, chúng tôi lục tục nhận được tài liệu vi phạm pháp luật của Hồng Khâm – con của Chủ tịch. Vì đảm bảo không xảy ra chuyện nên chúng tôi muốn Chủ tịch phối hợp.
Hồng Quân nhìn Uông Nhật Thần rồi nói:
- Có phải là đình chỉ công tác?
Người Ủy ban kỷ luật Trung ương nói:
- Việc này thì không cần. Thời gian này chúng tôi sẽ ở tỉnh Giang Sơn điều tra tình hình, chỉ cần Chủ tịch phối hợp là được.
Hồng Quân nghe thấy mình không bị đình chỉ công tác thì thở phào nhẹ nhõm. Nhớ đến những hành vi của mình, y thấy không có vấn đề gì. Mình không có mấy nhược điểm để người ta bắt. Lại nghĩ đến Hồng Khâm, Hồng Quân lại không quá yên tâm. Ai có thể khẳng định việc Hồng Khâm làm không liên quan đến mình.
- Tôi tin tưởng tổ chức, hơn nữa cũng sẽ phối hợp.
Hồng Quân trầm giọng nói.
Uông Nhật Thần nói:
- Chủ tịch Hồng không cần có lo lắng gì, công việc là công việc, vấn đề là vấn đề. Chúng ta là Đảng viên, chỉ cần trong lòng vô tư thì dù xuất hiện vấn đề gì cũng không bị ảnh hưởng.
Lần này Ủy ban kỷ luật Trung ương đến, Hồng Quân chỉ có thể tin tưởng tổ chức. Đương nhiên trong lòng Hồng Quân vẫn có một hy vọng là Hồng Khâm không làm chuyện gì quá nghiêm trọng.
Vương Trạch Vinh cũng bị gọi lên tỉnh. Bởi vì nội dung tố cáo gửi lên Ủy ban kỷ luật Trung ương có dính tới Thường Hồng, Vương Trạch Vinh và Phùng Triêu Lâm cũng được gọi lên tỉnh.
Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh biết Uông Nhật Thần đã ra tay. Uông Nhật Thần không giống người bình thường là thông qua truyền thông, ông ta trực tiếp đưa tài liệu giao cho Ủy ban kỷ luật Trung ương.
Vương Trạch Vinh đã xem qua tài liệu. Tình hình ở Thường Hồng chủ yếu xuất hiện trước khi xảy ra động đất. Bởi vì động đất xảy ra nên tất cả bị phá hủy, muốn tìm số liệu trước đó là không thể. Hơn nữa Vương Trạch Vinh cũng có suy nghĩ là nội dung trong tài liệu rất nhiều, không cần phải dính thêm vào làm gì.
Vương Trạch Vinh cũng có chút lo lắng là nội dung trong tài liệu nếu Hồng Khâm còn sống thì sẽ điều tra thêm được. Bây giờ Hồng Khâm đã chết thì chỉ tìm được thông tin bên ngoài. Nếu Hồng Quân có chỗ dựa mạnh trên Trung ương thì muốn làm lớn là rất khó.
Dù sao tất cả đều có Uông Nhật Thần đi làm, Vương Trạch Vinh cũng chỉ có thể ở ngoài gõ gõ chuông mà thôi. Nhưng ngoài suy đoán của mọi người đó là khi Vương Trạch Vinh lại nói khâm phục hành vi nhận lỗi của Hồng Quân ở Thường Hồng.
Người Ủy ban kỷ luật Trung ương sao không nghe ra, Vương Trạch Vinh mặc dù không nói chuyện gì của Hồng Quân, nhưng lại nói ra là con của Hồng Quân vi phạm pháp luật.
Vương Trạch Vinh đến báo cáo với Uông Nhật Thần về những gì mình đã nói, Uông Nhật Thần gật đầu nói;
- Có một số cán bộ trong chúng ta không chú ý việc giáo dục người thân. Đừng nhìn đây là việc nhỏ nhưng khi vấn đề xuất hiện thì một vấn đề nhỏ lại rất nguy hiểm. Trạch Vinh, chúng ta phải tự cảnh giác mới được.
Vương Trạch Vinh ra ngoài còn suy nghĩ đến câu nói của Uông Nhật Thần. Uông Nhật Thần lộ ra một tin tức quan trọng, lãnh đạo cao cấp thì nếu không quản tốt người nhà thì sao có thể quản lý toàn tỉnh. Nhà Hồng Quân xảy ra chuyện lớn như vậy, y còn có tư cách làm Bí thư tỉnh ủy không? Hơn nữa từ tài liệu có thể thấy Hồng Khâm và mẹ y làm rất quá đáng, không ngừng lấy danh Hồng Quân mà đi kiếm tiền, cả mua quan bán chức.
Vương Trạch Vinh vừa vào nhà ở Phượng Hải thì thấy Long Hương Băng đứng đó.
- Dũng Đình báo cho em ư?
Long Hương Băng cười cười cầm lấy cặp cho Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Dũng Đình gần đây đang có bạn gái.
Vương Trạch Vinh giật mình nói:
- Không ngờ Long Dũng Đình lại thầm có bạn gái.
Vương Trạch Vinh có chút hứng thú với việc này:
- Em gặp cô gái đó chưa?
Long Hương Băng cười nói:
- Lần trước anh cho Dũng Đình nghỉ thì chính là để gặp người nhà cô gái kia. Bọn họ nghe thấy Dũng Đình lái xe cho anh thì thấy đi theo anh là có hy vọng.
Vương Trạch Vinh nhíu mày nói:
- Coi trọng quyền thế sao?
Long Hương Băng cười nói:
- Anh đó, sao coi ai cũng xấu như vậy. Em thấy cô gái kia rất tốt, tính cách rất được. Em thấy Dũng Đình cũng rất thích cô ấy.
Vương Trạch Vinh nghe thấy Long Dũng Đình thích cô gái kia liền cười nói:
- Không ngờ Dũng Đình có bạn gái ở Phượng Hải đó.
Long Hương Băng cười nói:
- Là một chính sách ở cục Công an Phượng Hải, do Cục trưởng Điền giới thiệu.
Vương Trạch Vinh liền cười nói:
- Vậy à.
Vương Trạch Vinh đang thầm nghĩ xem có thời gian rảnh gặp Điền Quang Bình hỏi một chút.
- Ồ, đúng rồi, vừa nãy em nhận được một bưu kiện, bên trên viết gửi cho anh. Em không dám mở.
Long Hương Băng chỉ chỉ vào bưu kiện nhỏ trên bàn mà nói.
Vương Trạch Vinh cầm lên thấy không quá nặng. Hắn mở ra thì thấy ngoài mấy quyển sổ còn có mấy chiếc đĩa VCD.
Bên ngoài viết: “Bí thư Vương, tin rằng anh thích mấy thứ này”
Vương Trạch Vinh mở quyển sổ ra không khỏi nghiêm mặt lại. Bên trong viết chi tiết Khương Đại Nha và Hồng Khâm lợi dụng danh nghĩa của Hồng Quân mà tiến hành làm ăn trong toàn tỉnh, đưa tiền cho ai, thu tiền của ai đều viết rõ ràng. Bên trên cũng có nói việc thông qua Hồng Khâm để buôn ma túy. Bên trong cũng còn có cả vợ Hồng Quân tham gia vào.
Nhìn nội dung trong đó, Vương Trạch Vinh biết chỉ cần giao lên thì Hồng Quân không thể làm Bí thư tỉnh ủy. Nếu như tài liệu trong tay Ủy ban kỷ luật Trung ương chỉ là một chút bề ngoài, vậy thứ này quá rõ ràng.
Ai đưa thứ này đến cho mình?
Vương Trạch Vinh liền đưa đĩa VCD vào đầu bật lên.
Trên màn hình xuất hiện cảnh một nam một nữa đang ân ái trên giường, vẻ mặt hai người rất rõ ràng.
Long Hương Băng từ trong bếp bưng bát canh ra định bảo Vương Trạch Vinh uống thì thấy Vương Trạch Vinh đang chăm chú xem Tv, lại nghe thấy tiếng rên rỉ động lòng kia. Long Hương Băng đặt bát canh xuống rồi nhìn Tv thì không khỏi đỏ mặt. Cô không ngờ Vương Trạch Vinh lại thích xem cái này. Cô thầm nghĩ Bí thư Vương đúng là, có người đẹp ở cạnh không gì cả, vậy mà xem đĩa, cái này có thể giải quyết vấn đề sao?
Long Hương Băng ngồi xuống bên cạnh Vương Trạch Vinh, cô chưa xem cái này bao giờ. Nhìn hình ảnh, cô thấy cả người hơi ngứa ngáy giống vô số con kiến bò quanh người vậy.
Vương Trạch Vinh rất giật mình, trong đĩa toàn là cảnh quan hệ của nam nữ, chẳng qua không ngừng thay đổi diễn viên. Những người này có người hắn biết, có người hắn không biết nhưng đều là lãnh đạo tỉnh, thành phố.
Bởi vì muốn biết trong này có những ai, Vương Trạch Vinh rất kiên nhẫn xem đĩa.
Vương Trạch Vinh đột nhiên quay đầu thì thấy ánh mắt Long Hương Băng mê đi, ngồi đó mà kẹp chặt chân lại.
Thấy cảnh này Vương Trạch Vinh thầm cười cười, thứ này có lẽ không có tác dụng mấy với mình, nhưng lại có sức hấp dẫn rất lớn đối với phụ nữ đàng hoàng như Long Hương Băng.
Vương Trạch Vinh đưa tay ôm Long Hương Băng rồi bắt đầu sờ mó trên người cô.
Nội dung trên Tv càng lúc càng nhiều, rất nhiều động tác chưa xuất hiện. Nhìn những cảnh này khiến dục vọng của Vương Trạch Vinh tăng vọt, Long Hương Băng cũng không nhịn được. Cô không ngờ quan hệ nam nữ có nhiều động tác như vậy.