Quan Khí​

Chương 1492: Chương 1492: Vấn đề xe điện




Tình hình của Vương Trạch Vinh thì mọi người đều biết, nhưng tính cách của hắn như thế nào thì hầu hết người Hải Đông không rõ. Bây giờ nếu biết tâm tính của Vương Trạch Vinh thì mới có lợi cho triển khai công việc.

Sau khi nhận được chỉ thị của Lô Ninh Quốc, Khương Xán thông qua chuyện lắp đặt mà thử dò xét Vương Trạch Vinh một lần, sau đó báo cáo với Lô Ninh Quốc.

Lô Ninh Quốc bây giờ đang rất oán giận. Chẳng qua chỉ là nói sai một câu mà bị buộc phải lui, mà Vương Trạch Vinh thành kẻ có lợi. Nghĩ tới mình ở Hải Đông nhiều năm như vậy, bây giờ lại bị Vương Trạch Vinh nắm giữ, y rất khó chịu với Vương Trạch Vinh.

Khương Xán là Trưởng ban Tuyên giáo, Lô Ninh Quốc có một ý nếu Vương Trạch Vinh đồng ý lắp đặt thì phải làm thật xa hoa, khi đó thông qua Khương Xán tuyên truyền, rồi dùng con đường khác mà nói Hải Đông tiêu tiền hoang phí để đả kích Vương Trạch Vinh.

Bây giờ thấy Vương Trạch Vinh không mắc mưu, Lô Ninh Quốc có chút nuối tiếc. Một lúc sâu y nói:

- tìm chút chuyện mà làm.

Khương Xán dập máy xuống rồi ngồi suy nghĩ. Y bây giờ đã đi theo Lô Ninh Quốc mà dựa vào Hoa Thái Tường, cũng chỉ có thể theo sát Lô Ninh Quốc. Từ chuyện lắp đặt có thể thấy Vương Trạch Vinh là kẻ liêm khiết, y cũng không phải người ham hưởng thụ. Nếu muốn tìm vấn đề từ chính bản thân Vương Trạch Vinh thì khá khó khăn.

Nhìn máy tính, Khương Xán bật máy xem một chút, sau đó mắt y sáng lên vì thấy một vấn đề đó là có hủy bỏ hệ thống xe điện hay không?

Nhìn một lúc, Khương Xán cảm thấy đây là vấn đề mà dân chúng đang rất chú ý, có phải nên nhằm vào việc này không?

Nghĩ xong, Khương Xán lập tức gọi nhân viên lại rồi bố trí truyền thông tăng cường tuyên truyền và thảo luận chuyện xe điện.

Do Khương Xán thao tác, vấn đề Hải Đông có hủy bỏ xe điện hay không đã thành tâm điểm chú ý của cả nước. Dù sao Hải Đông cũng là một trong những thành phố có sức ảnh hưởng lớn nhất Trung Quốc

Vương Trạch Vinh cũng thấy càng lúc càng nhiều người chú ý việc xe điện của Hải Đông. Vương Trạch Vinh liền lén tới các con đường quan sát việc sử dụng xe điện.

Đến vị trí của Vương Trạch Vinh, hắn biết mỗi câu nói, hành động của mình đều rất quan trọng đối với dân chúng. Đừng nhìn là vấn đề xe điện, đây là điều có liên quan đến cuộc sống của một bộ phận người trong cả nước.

Truyền thông thảo luận càng lúc càng náo nhiệt, chính quyền thành phố cũng coi đây là việc quan trường, Chiêm Quốc Xương cũng tự mình hỏi tới.

Đây vốn là công việc của chính quyền thành phố, nhưng khi tổ chức hội nghị thảo luận thì Vương Trạch Vinh bảo Phan Bằng Trình gọi điện nói mình sẽ tham gia.

Vương Trạch Vinh làm quan nhiều năm nên biết một điều đó là liên quan đến cuộc sống dân chúng không có gì là việc nhỏ.

Không ai ngờ Vương Trạch Vinh lại tham gia hội nghị. Bởi vì Vương Trạch Vinh tham gia nên quy cách của hội nghị tăng lên nhiều.

Vương Trạch Vinh ngồi trong phòng hội nghị nhình quanh mà phải nhíu mày. Hắn có thể thấy người ngồi đây không có mấy người muốn vì dân chúng.

Đầu tiên là cảnh sát giao thông thông báo tình hình sự cố giao thông, sau đó nói rõ nguy hại của xe điện đối với hệ thống giao thông.

Sau đó một vài cơ quan liên quan nói, cho rằng đã đến lúc cần hủy đi hệ thống xe điện.

Các hạng mục đều có luận cứ rõ ràng, có thể nói là rất đầy đủ.

Vương Trạch Vinh ngồi đó mà nhìn. Nghe thấy những người này lên tiếng mà hắn phải than thở. Một hai vị đại biểu dân chúng lên tiếng chẳng có trọng lượng mấy, hoàn toàn là đến tham gia cho có.

Sau khi mọi người lên tiếng xong, một vị Phó chủ tịch thành phố phụ trách giao thông nghiêm túc nói:

- Hôm nay là hội nghị thảo luận, thông qua mọi người lên tiếng đã nói rõ hệ thống xe điện đã mang tới nhiều nguy hại cho dân chúng thành phố, đa số người có ý kiến ngừng xe điện.

Y nói tới đây, Vương Trạch Vinh đã không nhịn được nữa. Lẽ ra là Bí thư Thành ủy, hắn phải giữ gìn quyền uy của chính quyền thành phố. Nhưng Vương Trạch Vinh phát hiện hội nghị này đã thành công cụ của chính quyền.

Một quốc gia muốn phát triển nhất định cần phải để dân chúng tham gia quản lý. Nếu đây là hội nghị tiếng nói một phía thì có tác dụng gì chứ?

Một ít quan chức thấy Vương Trạch Vinh đang nhíu mày, có một người vội vàng nhỏ giọng nói với vị Phó chủ tịch kia.

Vị Phó chủ tịch này là người khôn khéo nên cũng quan sát vẻ mặt của Vương Trạch Vinh. Y vội vàng nói:

- Hôm nay Bí thư Thành ủy – Bí thư Vương đến hội nghị, sau đây xin mời Bí thư Vương phát biểu.

Y thoáng cái đẩy Vương Trạch Vinh ra nói chuyện.

Vương Trạch Vinh không hề khách khí. Hắn nhìn thoáng qua các vị đại biểu rồi nghiêm túc nói:

- Tô vốn không muốn nói gì, nhưng tôi nghe thấy tình hình hội nghị. Tôi lấy thân phận một người dân Hải Đông mà nói ra quan điểm của mình.

Lời này làm mọi người không ngờ nổi. Vương Trạch Vinh không lấy thân phận một Bí thư Thành ủy nói chuyện, mà lấy thân phận dân chúng thành phố. Lời này đã lộ rõ vấn đề.

Vương Trạch Vinh nói như vậy làm các vị lãnh đạo thành phố ngẩn ra. Tất cả mọi chuyện do Bí thư Đảng ủy chính pháp Phương Minh Cương thực hiện. Bây giờ Hải Đông sắp cấm xe điện chạy trong nội thành, sao Vương Trạch Vinh lại đột nhiên nói như vậy?

Vị chủ trì hôm nay chỉ là một Phó chủ tịch thành phố nhưng chưa phải thường vụ, y căn bản chưa từng chạm vào việc ở tầm cao. Vì thế nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, y có chút lo lắng.

Nghe Vương Trạch Vinh nói muốn tới tham gia, Phó chủ tịch thường trực Phạm Toàn Trung cũng chuyên môn tới.

Là người của phái Nam Dương, Phạm Toàn Trung ít nhiều biết tình hình của Trung ương. Y cũng biết một chút chuyện liên quan đến việc Vương Trạch Vinh đến Hải Đông. Gần đây truyền thông Hải Đông không ngừng đưa tin về việc cấm xe xe điện hoạt động, đối với bọn họ thì việc gì cũng có nguyên nhân của nó. Vương Trạch Vinh vừa đến Hải Đông, uy tín trong dân chúng chưa cao, làm ra chuyện này không chừng sẽ ảnh hưởng tới uy tín của Vương Trạch Vinh. Y không tin Vương Trạch Vinh không nhìn ra.

Vương Trạch Vinh không thèm để ý người khác nghĩ như thế nào, y nói:

- Tôi nói mấy vấn đề. Đầu tiên nếu muốn điều tra các vấn đề thì trong những người ngồi đây có bao nhiêu lái xe, bao nhiêu đại diện của các công ty xe điện, xin mời mọi người giơ tay.

Việc này khá mới lạ, mặc dù khó hiểu nhưng Vương Trạch Vinh cũng thấy có một nửa số người giơ tay lên.

- Vấn đề thứ hai tôi muốn hỏi nếu như anh đi xe đạp từ nhà đến chỗ làm thì mất bao lâu?

- Vấn đề thứ ba, nếu một nhà có ba người, không có xe riêng như vậy thì làm như thế nào đưa con đi học?

- Vấn đề thứ tư, xe điện tạo thành nguy hại cho hệ thống giao thông, nhưng nếu so sánh với xe riêng thì cái nào nghiêm trọng hơn?

- Vấn đề thứ năm, cảnh sát giao thông có phải thật sự không quản được xe điện?

Vương Trạch Vinh căn bản không hề dừng lại mà hỏi năm vấn đề này.

Nghe Vương Trạch Vinh hỏi năm vấn đề này, cả hội nghị trở nên yên tĩnh.

Vương Trạch Vinh nói tiếp:

- Hải Đông cũng tốt, thành phố khác cũng tốt. Theo các phương diện phát triển, diện tích thành phố càng lúc càng lớn, xe đạp là phương tiện giao thông bảo vệ môi trường, trước kia hay bây giờ thì đều là phương tiện giao thông tốt. Xe hơi cũng là như vậy, theo cuộc sống dân chúng tăng lên, người có ô tô càng lúc càng nhiều. Nó trở thành một công cụ giao thông quan trọng. Nhưng chúng ta có thể dễ dàng không thể có xe điện ở thành phố không? Tuy xe điện có nguy hại nhưng tôi muốn hỏi chúng ta biết vũ khí hạt nhân có hại sao vẫn dùng nó? Xe hơi tạo ra ít tai nạn sao? Chẳng lẽ chúng ta cũng cấm sử dụng xe hơi sao? Xe điện cũng là như vậy, tôi cho rằng đây là công cụ giao thông quan trọng. tôi vừa tiến hành điều tra và phát hiện hầu hết các đại biểu ngồi đây đều có ô tô. Nếu là như vậy các anh đại biểu cho xe điện thì tôi khá nghi ngờ đó. Tôi cũng muốn hỏi về vấn đề quản lý. Bên cảnh sát giao thông quản lý tốt xe điện như vậy, vì sao lại không quản lý tốt xe điện? Theo tôi biết tính thông dụng của xe điện là rất cao, rất nhiều dân chúng thành phố thích sử dụng nó, nó thích hợp với dân chúng có thu nhập thấp. Là một dân chúng thành phố, tôi cho rằng chính quyền không nên cấm xe điện.

Nói xong câu này, Vương Trạch Vinh nói thêm:

- Tôi chỉ nói như vậy mà thôi. Đương nhiên cụ thể làm như thế nào thì cơ quan chuyên môn thực hiện. Tin rằng chúng ta sẽ đưa ra một phương án hợp lý.

Vương Trạch Vinh đứng dậy rồi đi ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.