Lần này phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương Hứa Băng cùng đi với Vương Trạch Vinh và Tiền Minh Phú tới Nam Điền.
Ra máy bay, Vương Trạch Vinh thấy một nhóm lãnh đạo đến đây đón.
Chủ tịch xảy ra chuyện, Bí thư tỉnh ủy cũng bị điều đi. Vì thế lần này đến đón đoàn là nguyên Bí thư tỉnh ủy Cổ Quốc Bình phụ trách.
Hứa Băng là phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương nên dẫn đầu đi xuống máy bay. Các lãnh đạo tỉnh Nam Điền đều tiến lên bắt tay Hứa Băng.
Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy nên thành tâm điểm chú ý của mọi người. Mọi người bắt tay hắn và tỏ vẻ rất thân thiết.
Sau khi Chủ tịch Nam Điền xảy ra chuyện, Bí thư tỉnh ủy bị liên đới trách nhiệm khiến hai vị trí này thành trọng tâm tranh đoạt, một vài người có thực lực đều liên hệ, bây giờ tất cả đều đã thành quá khứ. Cả hai lãnh đạo lớn nhất đều điều từ Bắc Kinh tới.
Nhìn Vương Trạch Vinh theo sau Hứa Băng xuống máy bay, rất nhiều người kinh ngạc. Đều nghĩ Vương Trạch Vinh trẻ tuổi nhưng không ngờ hắn lại trẻ đến mức như vậy. Bí thư tỉnh ủy đứng trong mấy ông lão ở đây khá đặc biệt. Rất nhiều lãnh đạo làm cả đời đều thầm than. Sau khi mọi người bắt tay liền lên xe tiến về Tỉnh ủy.
Ngồi trong xe với nguyên Bí thư tỉnh ủy Cổ Quốc Binh. Vương Trạch Vinh bởi vì có ấn tượng tốt với Cổ Quốc Binh nên chủ động nói chuyện.
- Bí thư Cổ, tôi vừa đến Nam Điền nên cần nhờ Bí thư giới thiệu tình hình trong tỉnh.
Cổ Quốc Binh hôm nay có thể chờ ở đây và dẫn người đến đón đoàn thì cũng đã nghĩ kỹ cách đối phó.
Cổ Quốc Binh có thể làm Bí thư tỉnh ủy thì cũng có mạng lưới quan hệ của mình. Y ít nhiều nghe được việc trên Bắc Kinh. Nghĩ đến có nhiều cán bộ theo mình như vậy, Cổ Quốc Binh đương nhiên không thể cứ thế mà đi.
Đối với hai người mới tới, Cổ Quốc Binh đều đã hỏi thăm và thầm than về lai lịch của bọn họ. Bảo sao nhiều người trong tỉnh tranh nhau như vậy mà cũng không bằng bọn họ.
Sau khi biết chỗ dựa cực mạnh của hai người này, Cổ Quốc Binh đang nghĩ xem người của mình nên theo ai. Điều này chính là đánh cuộc ở tầm cao, theo lầm người thì có vấn đề rất lớn.
Vừa rồi y khi bắt tay Vương Trạch Vinh và Tiền Minh Phú đã nhìn ra một chút tình hình. Tiền Minh Phú rất kiêu ngạo và xem thường người khác. Vương Trạch Vinh kia lại rất trầm ổn.
Cổ Quốc Binh vốn có chút do dự và cuối cùng đã có kết luận. Vương Trạch Vinh này nếu có thể thắng trong cuộc tranh đoạt với Tiền Minh Phú, điều này nói rõ lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh còn mạnh hơn Tiền Minh Phú. Dựa vào Vương Trạch Vinh sẽ tốt hơn dựa vào Tiền Minh Phú nhiều. Sau đó y cũng có thể nhìn ra được từ biểu hiện hai người thì Tiền Minh Phú thiếu trầm ổn, điều này nói rõ năng lực của Vương Trạch Vinh rất mạnh.
Có hai suy nghĩ này, Cổ Quốc Binh nhân lúc ngồi trong xe liền thử dò xét Vương Trạch Vinh xem sao. Y biết mình sẽ đi nên nếu không bố trí người đi theo mình thì sẽ không tốt. Bây giờ Vương Trạch Vinh vừa tới Nam Điền nên nhất định cần người, có lẽ có thể giao người lại cho Vương Trạch Vinh.
- Bí thư Vương, Nam Điền là một khu vực đặc thù, mặc dù tài ngueyen phong phú nhưng vẫn không thể phát triển nhanh, chủ yếu là do Lãnh đạo tỉnh ủy chúng ta không theo kịp thời đại. Chẳng qua các cán bộ bên dưới thì có một số người có thể dùng. Nếu dùng tốt thì tôi tin rằng kinh tế Nam Điền sẽ phát triển rất nhanh.
Vương Trạch Vinh nghe thấy thế liền hơi động tâm. Nói thật hắn mặc dù có chút bố trí ở Nam Điền nhưng biết hiệu quả không cao. Cổ Quốc Binh làm Bí thư tỉnh ủy Nam Điền nhiều năm thì cũng có thực lực nhất định. Nếu có thể thu được lực lượng của Cổ Quốc Binh, như vậy sẽ rất tốt cho công tác tiếp theo của hắn.
Vương Trạch Vinh rất vui mừng mà nói:
- Bí thư Cổ nói rất đúng. Dù làm bất cứ chuyện gì cũng cần các cán bộ có năng lực. Tôi tin rằng chỉ cần dùng tốt cán bộ thì công tác của chúng ta sẽ phát triển mạnh.
Hai người thử nhau và có kết quả chung. Cổ Quốc Binh cũng rất vui vẻ.
Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Theo tôi biết Nam Điền đã làm được rất nhiều công tác trong kế hoạch phát triển phía Tây của Trung ương. Công tác của Bí thư Cổ thì Trung ương có thể thấy. Lần này mặc dù điều chỉnh nhưng Nam Điền sẽ không tùy tiện thay đổi nội dung đã quy hoạch của Bí thư Cổ.
Cổ Quốc Binh bây giờ càng lúc càng hài lòng, ý của Vương Trạch Vinh đã rất rõ ràng, người của mình thì đối phương sẽ tiếp tục sử dụng. Nói đến nước này, Cổ Quốc Binh cười nói:
- Bí thư Vương, Tỉnh ủy Nam Điền có không ít cán bộ năng lực rất mạnh. Hôm nào tôi giới thiệu mọi người gặp nhau chứ?
- Vậy cảm ơn Bí thư Cổ nhiều. Nói thật tôi mới tới Tỉnh Nam Điền nên tất cả đều không quá quen thuộc. Tin rằng có các đồng chí cũ ủng hộ và phối hợp thì triển khai công tác sẽ dễ hơn. Việc này tôi cảm ơn anh.
Vừa đến Nam Điền đã có đám người của Cổ Quốc Binh, đây là điều Vương Trạch Vinh không ngờ tới. Nếu có đám người này dựa vào thì hắn coi như đứng vững ở Nam Điền.
Không một ai ngờ được Vương Trạch Vinh và Cổ Quốc Binh ngồi trong xe đã tạo thành liên minh.
Lúc này Tiền Minh Phú ngồi trong xe dành cho Chủ tịch mà tâm trạng rất không tốt.
Lần này thất bại trong việc tranh chức Bí thư tỉnh ủy Nam Điền với Vương Trạch Vinh, điều này nói rõ thực lực của bố vợ y tại Trung ương đang lui. Nghĩ đến lúc trước mình tốn hết công sức để mà ngủ với Tư Mã Tú, Tiền Minh Phú rất khó chịu. Mình là nghiên cứu sinh có bao nhiêu em xinh dẹp theo, cuối cùng lại lấy vợ xấu như vậy, đây là việc quá mất mặt. Chẳng qua cũng may ông bố vợ rất lợi hại, y không ngừng lên chức và thành Phó bí thư Tỉnh ủy.
Hừ. Cưới vợ xấu thì sao chứ. Mình đã thầm chơi bao em gái đẹp, cũng không thiệt mà.
Nhìn đường phố bên ngoài, Tiền Minh Phú nghĩ đến rất nhiều việc. Làm y rất lo lắng là việc Tư Mã Hoàng sẽ về hưu, khóa này là cuối cùng. Qua lần này Tư Mã Hoàng không thể không lui. Nếu Tư Mã Hoàng lui thì mình sẽ như thế nào?
Đây là vấn đề rất lớn, kế hoạch vốn rất tốt đầu tiên là nắm giữ vị trí Bí thư tỉnh ủy thì căn cơ của mình đã ổn. Nhưng kết quả lại chỉ là Chủ tịch, kém mục tiêu quá nhiều. Điều này làm y không thể không tới Nam Điền, muốn lên chức cũng không được.
Mang theo tâm trạng xấu nên khi xuống máy bay vẻ mặt Tiền Minh Phú rất không tốt, đối với mọi người đều lạnh lùng.
Y đương nhiên thấy biểu hiện của Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh kia tỏ vẻ rất thân thiết với mọi người, không ngừng bắt tay và hỏi han. Điều này làm y càng thêm bực tức.
Nhìn chiếc xe Audi mà nguyên chủ tịch tỉnh ngồi, tâm trạng Tiền Minh Phú rất không hài lòng. Đây là xe của chủ tịch tỉnh bị bắt, đám lãnh đạo Nam Điền không ngờ đưa xe này cho mình ngồi, đây là không coi mình vào đâu. Tiền Minh Phú đã nghĩ kỹ chuyện đầu tiên sau khi nhận chức là đổi xe.
Lúc này các Lãnh đạo tỉnh ủy khác đều đang phân tích tình hình của hai lãnh đạo mới. Mọi người đều là người nhiều kinh nghiệm, từ quá trình nghênh đón có thể thấy biểu hiện hai người là khác nhau. Theo mọi người nghĩ Tiền Minh Phú lớn tuổi hơn Vương Trạch Vinh thì năng lực đối phó và kinh nghiệm tốt hơn. Nhưng những gì nhìn thấy lại hoàn toàn khác.
Sau khi có quan sát này, mọi người bắt đầu suy nghĩ là rốt cuộc nên lấy thân phận gì trong bộ máy.
Hai người đều đột nhiên mà tới, nghe nói đều có hy vọng thành Bí thư tỉnh ủy. Điều này nói rõ chỗ dựa của bọn họ rất mạnh, đắc tội ai cũng không thể. Nhưng không dựa vào bên nào thì hậu quả càng nghiêm trọng hơn.
Nhìn Bí thư tỉnh ủy Cổ Quốc Binh và Bí thư tỉnh ủy mới Vương Trạch Vinh ngồi cùng xe, mọi người coi như hiểu Cổ Quốc Binh đây là muốn giao người Cổ hệ cho một trong hai người.
Hy vọng Bí thư Vương nhận. Mọi người bắt đầu cảm thấy nghiêng về phía Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh và Cổ Quốc Binh sau khi thảo thuận xong thì càng thêm hòa hợp. Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Cổ, lần này anh tới Bắc Kinh thì có điểm nào không tiện thì nói với tôi. Tôi cũng có một chút quan hệ ở Bắc Kinh.
Cổ Quốc Binh được điều tới Bộ Thủy lợi làm Bộ trưởng, biết đây là điều chỉnh để về hưu. Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Cổ Quốc Binh đương nhiên vui vẻ mà nói:
- Đương nhiên sẽ làm phiền Bí thư Vương.
Lúc này xe đã vào Tỉnh ủy. Nhìn Vương Trạch Vinh và Cổ Quốc Binh cười nói xuống xe, nhiều người có nhận định rõ ràng.